Đoạn Vân muốn trước hết đào tạo huấn luyện cho sáu nàng Tinh Linh mỹ nữ, làm cho các nàng học tập kiến thức về dược liệu để có thể đi ra ngoài thu mua. Thật không ngờ chính là các nàng lại đúng y như lời dạy của Đoạn Vân làm quen với dược tài rất nhanh, nhưng lại không biết Đoạn Vân cần dùng những loại nào, cứ tha cả đống cây cỏ về mà có nhiều thứ sẽ không sử dụng tới. Sau đó cứ phải lựa chọn kỹ càng để tìm thứ có giá trị. Đoạn Vân liền có một ý tưởng dứt khoát.
"Tốt lắm, đã như vậy từ ngày mai các ngươi phải phô trương lá cờ hiệu 'Đoạn Vân Tế tự' tới các nông trang làng mạc ở ngoại thành mà thu mua dược tài. Để bảo vệ an toàn cho các ngươi, ngày mai sẽ có một tiểu đội thị vệ hộ tống cùng đi với các ngươi. Khắc Lý, ngày mai ngươi dẫn bọn họ xuất hành, giá cả thu mua thế nào tùy ngươi quyết định, nhân thủ thế nào cũng tùy ngươi lựa chọn và quản lý, trước hết ngươi hãy cầm lấy mười vạn kim tệ này mà chi dụng đi." Khắc Lý cung kính tiến đến, run lẩy bẩy tiếp nhận tấm thẻ vàng trị giá mười vạn kim tệ mà trong lòng cuồn cuộn trào dâng những cơn xúc động nghẹn ngào.
Đoạn Vân có một kế hoạch vĩ đại, đó là sản xuất hàng loạt thuốc men dược phẩm mang tên hiệu của mình, rồi tung ra như lũ lụt làm tràn ngập toàn bộ thị trường Thiên Long Đế Quốc, không, cả Đông đại lục, cũng không phải, mà là toàn bộ Đại lục này. Đương nhiên, muốn sản xuất ra hàng loạt những dược phẩm này tự nhiên không thể so sánh với siêu phẩm Tẩy Tủy Đan được. Gần đây nhất Đoạn Vân đã căn cứ dựa theo phương pháp chế dược hiện đại, nghiên cứu mà phát minh ra mấy loại thuốc trị thương có thể đặc trị hiệu quả những thương tổn nặng từ cấp sáu trở xuống, mà giá thành những dược phẩm này không cao, nguyên vật liệu cũng rất phổ biến, hơn nữa công năng rất cao, điều trị rất nhanh chóng có kết quả tốt, chỉ có điều sẽ không có tác dụng nâng cao thực lực cường đại. Ngoài ra còn có biệt dược "Kim thương bất khuất" nữa. Kỳ thật trong đầu Đoạn Vân còn có rất nhiều loại thuốc quái đản có thể đưa ra sản xuất. Ví dụ như thuốc chữa tiêu chảy hay giải độc... chỉ cần Đoạn Vân muốn là đều có thể sản xuất tung ra thị trường.
"Thiếu gia!"
"Ai? Ai thế? Ai gọi ta đấy?" Đoạn Vân nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ma nào vừa gọi cả, vừa cúi đầu xuống bất chợt phát hiện ra một đoàn Ải nhân lùn tịt đang cúi đầu đứng ở dưới chân. Các ngươi đó nha, sao lại vừa lùn vừa nhỏ thế này, cẩn thận không thì bị Ngưu Ma Vương dẫm cho một cước là bẹp dí, bẹp như con gián ấy nhỉ!
"Các ngươi có chuyện gì à?" Đoạn Vân cố nén cười hỏi lại, dù sao cũng là thủ hạ của chính mình, ngàn vạn lần không được phép lộ ra thái độ kỳ thị, phân biệt chủng tộc nha!
Một tên Ải nhân ra vẻ là người cầm đầu trả lời: "Thưa thiếu gia, chúng tôi đây tổng cộng mười người đều là những thợ rèn rất xuất sắc, cũng toàn là thợ lục cấp trở nên. Ta là Ải nhân Cáp Lợi, bát cấp Thiết tượng. Chúng tôi qua đây đáp tạ ân tình của thiếu gia!"
Đoạn Vân vui vẻ thốt: "Tốt lắm, không cần phải khách sáo như thế chứ, ta biết Ải nhân các ngươi đều là những người hào sảng mà. Các ngươi cứ yên tâm mà chế tạo, sản xuất trang thiết bị cho Thị vệ đội cho ta. Hơn nữa, ta hy vọng các ngươi có thể sáng tạo ra cho cái thế giới này vài món "thần khí", và thêm nữa bổn thiếu gia đã có quyết định, sau này bất luận là ai chế tạo ra được loại vũ khí cực phẩm nào, thiếu gia ta sẽ cho người đó đặc quyền được đặt tên. Hãy suy nghĩ đi! Nếu các ngươi chế ra được những loại vũ khí chất lượng thật tốt mà được mọi người trên thiên hạ sử dụng và hoan nghênh, những người đó sẽ quảng cáo ầm ĩ lên: đây đều là tác phẩm của những bậc đại sư đấy! Điều này là cả một chủ đề sôi động vui vẻ a! Đây là mười vạn kim tệ, các người nhận lấy, phải mua cái gì cho mình các ngươi biết rõ hơn ta, có phải không? Còn nữa, sau này các ngươi có nhu cầu cần thiết gì cứ việc tìm quản gia mà yêu cầu. Từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ là Gia tộc Quân khí Tiểu đội của Đoạn Vân ta, tập hợp toàn là những chuyên gia cao cấp Thiết tượng đại sư! Hãy biểu hiện cho tốt nha! Trở thành thủ hạ thân tín của ta thì không ai được phép xem thường các ngươi được. Sau này các ngươi cứ thoải mái tha hồ mà 'Ăn to nói lớn' nha! Là gì có biết không? Đây này:
Mồm to ăn miếng thịt to
Rượu ngon miệng rộng cả vò cứ tu
Có phải thế không hả? "
Nghe Đoạn Vân nói xong, mười vị Ải nhân vừa là kích động đến phát cuồng, vừa là cảm động khóc rống cả lên. Không ngờ rằng những tâm tình giấu kín trong lòng của bọn họ lại bị Đoạn Vân thông suốt mà nói ra, làm họ nước mắt rơi cơ hồ ướt đẫm cả mặt đất. Nhất là cái câu kia, cái gì "Ăn to nói lớn", cái gì "Mồm to ăn miếng thịt to; rượu ngon miệng rộng cả vò cứ tu!" đúng là rất hợp với tính cách phóng khoáng hào sảng của bọn họ, kích động làm thần kinh họ rung rinh hết cả lên. Lúc này, trong con mắt của những Ải nhân, hình tượng Đoạn Vân không còn là một tên gian trá lừa đời dối người nữa mà mười phân vẹn mười hào tình vạn trượng, trở thành người anh hùng vĩ đại của Ải Nhân tộc.
Đoạn Vân đang muốn trở về phòng nghỉ ngơi một chút, thì đúng lúc này, lại có năm Địa Tinh đi tới vây quanh, chưa kể còn có hơn hai mươi tên nữa đứng cách đó không xa. Lại không được yên thân rồi, mà sao lại có nhiều việc đến thế cơ chứ!
"Thiếu gia, Địa Tinh Cáp Nộ xin ra mắt thiếu gia! Thưa Ngài, chúng ta trước kia đều là Công tượng nô lệ, xin thiếu gia phân phó nhiệm vụ ạ!" Một tên Địa Tinh cung kính tâu bẩm với Đoạn Vân.
Ai da, thực sự là phiền toái đây, Đoạn Vân ngẫm nghĩ: "Công tượng? Tức là...?"
"Hồi bẩm thiếu gia, hai mươi lăm người Địa Tinh chúng tôi đều là những thợ thủ công rất xuất sắc đấy!"
"Nhiều như vậy a, các ngươi để cho ta suy nghĩ một chút. À các ngươi có thể làm được những cái gì nhỉ?" Đoạn Vân rất là đau đầu, ta cần một đống thợ thủ công như vậy để làm cái gì cơ chứ.
"Thiếu gia, chúng tôi đều là Công tượng a!" Cáp Nộ vẫn kiêu hãnh ngẩng cao đầu mà chỉ trả lời như thế.
"Nói nhảm nào! Ta là muốn hỏi các ngươi có thể đẻ ra cái quái gì... à làm ra được cái mặt hàng gì, có làm được Không Gian Giới Tử hay không hả?" Đoạn Vân thật muốn đá một phát cho tên này biến đi cho khuất mắt.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK