Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu cô nương này lúc sắp đi lộ ra thần sắc si mê mà Hàn Lập thấy khá quen thuộc.

Nhớ lại lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lý Hóa Nguyên sử dụng Cự Giao cũng toát lên ánh mắt cực kỳ hâm mộ như vậy.

Hàn Lập nghĩ tới đó, cảm thấy tiểu cô nương xinh đẹp này quả thật rất thú vị.

Sau đó mỉm cười, thân hình hắn vô thanh vô tức biến mất trên cành cây, xuất hiện bên trong bức tường của vương phủ.

Lúc này Hàn Lập chẳng những dùng tới "Ẩn hình thuật" có thể ẩn mình trước mắt phàm nhân mà đồng thời thi triển "Dẫn khí quyết" mà chỉ tu sĩ sau Trúc Cơ mới có thể thi triển công pháp che dấu khí tức.

Điều này khiến hắn có thể trốn được người hầu và nha hoàn của Vương phủ, thân hình như tàng hình, người thường không thể nhận thấy điều gì khác thường.

Một lát sau, Hàn Lập đã đột nhập tới khu phía sau của Vương phủ, lặng lẽ trốn sau một cây cột ở hành lang, đưa mắt quan sát hết thảy xung quanh.

Không lâu sau, một nha hoàn xinh xắn đi ngang qua. Hàn Lập bỗng nhiên bắn ngón tay, một quầng sáng màu vàng to bằng nắm tay bắn trúng vào đầu nha hoàn. Nhất thời, nha hoàn chới với, sắp ngã xuống đất.

Nhưng không để thân hình nha hoàn ngã xuống, Hàn Lập đã sớm đỡ nàng dậy, lại phi về góc cạnh cây cột.

Hàn Lập thuần thục dựng thân hình mềm nhũn của nha hoàn đối diện với mình, sau đó hé miệng phun ra một đạo linh khí màu xanh vào đôi mắt đang nhắm chặt của nàng.

Nhất thời, mí mắt tiểu nha hoàn nháy nháy vài cái, rồi chậm rãi mở hai mắt ra.

Tiểu nha hoàn này vừa từ từ tỉnh lại, gặp ngay một đôi mắt màu hoàng kim đang lạnh lùng nhìn trừng trừng vào mình.

Nàng cả kinh định dãy dụa kêu to, nhưng đôi mắt cực kỳ quỷ dị này đột nhiên phóng hào quang màu vàng mãnh liệt, tiến thẳng vào đôi mắt của nàng.

Nhất thời, tiểu nha hoàn chỉ cảm thấy trời xoay đất chuyển, cả thế giới tựa như cũng biến cả thành màu hoàng kim, tiếp theo đầu ong lên, bất tỉnh nhân sự.

Hàn Lập nhìn tiểu nha hoàn đang hôn mê, khẽ thở dài một hơi, lấy tay xoa mồ hôi trên mặt.

Mặc dù thi triển "Khống thần thuật" này chỉ ngắn ngủn trong nháy mắt, nhưng thực sự khiến hắn tiêu hao tâm thần rất lớn, có chút cảm giác cố hết sức. Chẳng trách pháp thuật này được liệt vào trong mười đại pháp thuật tiêu hao nhất của Trúc Cơ Kỳ.

Tuy nhiên, pháp thuật này chỉ cần thi triển thành công liền có thể khiến người bị trúng thuật phải tuân theo mệnh lệnh của người thi triển trong một khoảng thời gian giống như nô lệ. Nhưng hạn chế của nó cũng rất nhiều, chỉ có rất ít tu sĩ chính thức tu luyện pháp thuật này.

Đầu tiên, pháp thuật này chỉ có thể thi triển đối với phàm nhân, thi triển với tu sĩ không hề có chút hiệu quả nào. Cho dù tu vi của hai người cách biệt nhau rất lớn nhưng chỉ cần có chút linh lực lưu chuyển trong não là có thể dễ dàng triệt tiêu hiệu quả mê hồn của pháp thuật này.

Tiếp theo, pháp thuật này yêu cầu người tu luyện nó chẳng những phải là tu sĩ Trúc Cơ mà hơn nữa, thần thức cũng phải vượt xa người thường. Tuyệt đại đa số tu sĩ Trúc Cơ kỳ đều không đủ tư cách luyện tập pháp thuật này.

Có hai hạn chế này khiến tu sĩ có hứng thú tu luyện pháp thuật này thực sự ít tới đáng thương.

Nhưng hết thảy những điều đó đều không thành vấn đề đối với Hàn Lập.

Hàn Lập vốn rất lo lắng vì mình nắm giữ quá ít pháp thuật Trúc Cơ kỳ, ngày đó ở Thiên Tri các gặp được khẩu quyết của pháp thuật này liền tò mò ghi lại. Kết quả là trở về động phủ tu luyện, thành công mà không hề gặp chút cản trở nào. Điều này khiến Hàn Lập cũng tự cảm thấy bất ngờ.

Hôm nay sử dụng pháp thuật này đối với tiểu nha đầu, quả nhiên thành công ngay lập tức.

Đầu tiên, Hàn Lập cẩn thận nhìn bốn phía rồi mới nhẹ nhàng vẩy ngón tay. Nhất thời, một đoàn hào quang màu nhũ trắng bay ra khỏi ngón tay, tới trên hàng mi của nha hoàn, xâm nhập vào và biến mất trong đó.

Tiểu nha hoàn tỉnh lại, lập tức ngồi dậy, hai mắt đăm đăm ngơ ngác nhìn Hàn Lập, không nói câu nào.

“Tổng quản các người xuất thân ở đâu? Vào Vương phủ khi nào? Bình thường thích tới địa phương nào? Thường tiếp xúc với ai ở ngoài Vương phủ?” Hàn Lập nhìn tiểu nha hoàn, dồn dập hỏi.

Hắn lựa chọn xuống tay với nha hoàn này chính là kẻ được Hinh Vương phái ra tìm Tiểu vương gia khi yến tiệc bắt đầu. Có thể thấy được thân phận của nàng không thấp trong đám hạ nhân, như vậy càng dễ dàng nắm được tin tức chính xác.

“Chủ nhân hỏi vị tổng quản nào?” Tiểu nha hoàn hỏi một cách vô cảm.

“Vương phủ có rất nhiều tổng quản sao?” Hàn Lập nôn nao, có chút buồn bực hỏi.

“Trong phủ có Vương tổng quản chuyên quản lý tài sản, Lý tổng quản chuyên phụ trách mua đồ ăn, Địch tổng quản chuyên quản lý nội phủ” Tiểu nha hoàn tiếp tục nói một cách vô cảm.

“Hôm nay vị tổng quản nào đón khách ở cửa phủ?” Hàn Lập nhíu mày, nhỏ giọng hỏi.

“Đó là vị tổng quản có quyền lực lớn nhất, Vương tổng quản”.

“Ta hỏi chính là hắn!” Hàn Lập có chút sốt sắng nói.

Hắn thật sự không biết pháp thuật này có thể khống chế tâm thần đối phương trong bao lâu, đương nhiên phải hỏi những việc trọng yếu thật nhanh. Nếu không, đến lúc nha hoàn này tỉnh lại thì còn tốn thêm chút công sức nữa.

“Người ta nói Vương tổng quản là bạn cùng học từ thuở nhỏ với Vương gia, kết thân với Vương gia đã năm, sáu mươi năm. Trừ mỗi tháng một lần đi theo Vương gia vào cung thì bình thường không hề ra khỏi vương phủ nửa bước, cũng không hề tiếp xúc gì với người ngoài Vương phủ, chỉ có duy nhất Vương gia là bạn thân mà thôi”.

“Còn có mối quan hệ kỳ quái với Tiểu vương gia. Nghe vú nuôi trước kia của Tiểu vương gia nói, trước khi Tiểu vương gia 10 tuổi thì tính tình cực kỳ hung hăng, nóng nảy, có quan hệ rất không tốt với Vương tổng quản, thậm chí còn có lần quát Vương tổng quản một cái. Nhưng sau 10 tuổi thì tính tình thay đổi toàn bộ, chẳng những lễ phép với người ngoài mà còn cung kính với Vương tổng quản, thậm chí còn giữ lễ như với người lớn tuổi. Vương gia cảm thấy rất vui mừng, thường nói rằng có thần nhân phù hộ!” Nha hoàn nói rất bình thản.

Hàn Lập nghe xong, thần sắc không đổi, trong lòng cười lạnh.

Mặc dù nghe vậy thì Vương tổng quản dường như không có gì khả nghi cả, nhưng thông qua biểu hiện dị thường của Tiểu vương gia thì Hàn Lập có thể khẳng định, hai người này hoàn toàn có quan hệ gì đó bí mật.

Hơn nữa, hai người này đều khiến hắn là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ phải cảm thấy nguy hiểm, vậy tuyệt đối không thể là phàm nhân bình thường được.

Mặc dù vậy, bọn họ rốt cuộc có bối cảnh thần bí gì, Hàn Lập thực không định điều tra kỹ.

Chỉ cần đối phương không phải là người của ma đạo, hắn chẳng cần quản đối phương là chính hay tà, có mục đích bí mật gì hay không.

Có thể bớt đi một chuyện, Hàn Lập đương nhiên sẽ không tự mình tìm lấy phiền toái.

Nhưng thông qua vụ thẩm vấn vừa rồi, trong lòng Hàn Lập đã nắm chắc tám, chín phần mười rằng đối phương không hề có liên hệ gì với ma đạo lục tông.

Dù sao việc biến đổi khác thường của Tiểu vương gia cũng không phải mới phát sinh. Nếu là người của ma đạo, đã bắt đầu dàn xếp bố cục này từ hơn mười năm trước thì Hàn Lập cũng thật hết chỗ nói.

Nghĩ tới đó, Hàn Lập mở miệng phân phó:

“Ngô tiên sư sống ở đâu? Đưa ta tới đó”.

“Tuân mệnh, chủ nhân!”

Tiểu nha hoàn cực kỳ nghe lời, đứng dậy bước đi. Hàn Lập tiếp tục ẩn giấu thân hình, âm thầm đi theo sau.

Được nha hoàn dẫn đường, Hàn Lập liên tiếp xuyên qua bảy, tám đại viện, tới trước khu vườn yên bình, lúc này nha hoàn mới dừng chân lại.

“Bốp bốp”

Bàn tay Hàn Lập đột nhiên lóe bạch quang, vỗ nhẹ hai cái trên lưng nha hoàn, sau đó thân hình chợt lóe, liền trốn vào sau một thân cây đại thụ.

“Ồ, chẳng phải chỗ ở của lão thần tiên sao? Tại sao ta lại ở đây nhỉ?”

Tiểu nha hoàn gắng sức nhấp nháy hai mắt, đột nhiên khẽ hô lên một tiếng, vẻ mờ mịt trong mắt hoàn toàn biến mất.

“Ai ở bên ngoài đó? Chẳng phải bần đạo đã phân phó, không được cho ai đến quấy rầy bần đạo tu luyện sao!”

Từ một gian phòng truyền đến âm thanh khó chịu của lão đạo sĩ.

Tiểu nha hoàn nghe vậy, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, cũng không kịp nghĩ vì sao mình lại xuất hiện ở đây, liền bối rối bỏ chạy.

“Kẹt” một tiếng, cửa phòng mở ra.

Vị lão đạo râu tóc bạc phơ với bộ dáng thần tiên đi ra.

Nhưng khi thấy trong vườn không hề có một bóng người, trên mặt hắn lộ vẻ nghi hoặc.

“Sao lại thế? Rõ ràng còn nghe tiếng nói chuyện, còn tưởng rằng vị Vương gia kia tới tìm ta. Hại ta đang tu luyện công pháp bị náo loạn phải chạy ra đây”.

Lão đạo đứng giữa sân, nhìn xung quanh một vòng, có chút bực bội quay trở về phòng.

Nhưng khi hắn đóng cửa, quay đầu vào trong phòng thì toàn thân nhất thời ngây dại.

Chỉ thấy bên chiếc bàn bát tiên, Hàn Lập đang mỉm cười nhìn lão đạo không hề nói gì, bộ dạng cực kỳ hào hứng.

“Ngươi là ai?” Lão đạo sắc mặt đại biến, vội vàng hỏi.

Tiếp theo gần như là phản xạ khoát tay, một quả cầu lửa liền hiện lên trên tay.

“Nếu ta là ngươi thì sẽ không tùy tiện ra tay” Hàn Lập dường như không nhìn thấy quả cầu lửa của lão đạo, dáng vẻ như không hề có chút địch ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
s2kamy
29 Tháng mười hai, 2020 17:20
Mẹ cái thằng dịch vịt vịt gì đó thêm mấy câu bl của nó zô truyện mà đọc như lol
s2kamy
18 Tháng mười hai, 2020 16:58
Ước gì kiếm dc bản convent đọc hic híc
Hieu Le
17 Tháng mười hai, 2020 17:57
thằng main cứ rùng mình, kinh sợ, kinh hãi, hoảng sợ các thứ mà thấy mệt giùm nó
Minh Ngọc
10 Tháng mười hai, 2020 11:30
đúng rồi. mới tu cày truyện này xong thấy truyện khác nhảm nhí ko đọc đx
s2kamy
03 Tháng mười hai, 2020 15:05
Có bản dịch nào ngon hơnko , bản này chắp vá đọc chán lắm, thôi qua truyendich.org đọc
Drop
30 Tháng mười một, 2020 14:07
đọc lại lần 3 vẫn còn bực bọn thiên uyên thành và thánh đảo, đi làm nv lần 1 thì bằng hữu băng phượng suýt bị ép song tu, lần 2 lúc đánh ở mộc tộc về xong thì đệ tự suýt làm vật hy sinh, gặp như tính t là t đồ sát mẹ cái thánh đảo với thiên uyên thành rồi tự lập luôn, đi cmn đại nghĩa, đi cmn nhân tộc.
Drop
27 Tháng mười một, 2020 17:14
từ lúc 4vn bị mất dự liệu, lấy nguồn từ dịch giả khác thì đọc ngon hơn hẳn.
Drop
23 Tháng mười một, 2020 17:40
chính tả thì sai bét nhè, nhiều đoạn dịch nửa nạc nửa mỡ làm càng khó hiểu hơn cv thô, trình độ văn vẻ dưới trung bình lại thích thêm thắt, k hiểu lấy đâu ra tự tin nhào đầu vào dịch làm hỏng luôn 1 siêu phẩm, thà k dịch thì ít ra 4rum còn lưu bản CV cho ae. ức chế k thể tả.
Drop
21 Tháng mười một, 2020 17:08
clm, để nguyên éo dc à? năm ba câu mở ngoặc chú thích 1 lần, ai còn bản CV hay bản dịch khác mình xin, ức chế thằng óc này quá
Drop
21 Tháng mười một, 2020 13:11
dịch thêm thắt lung tung đọc tụt mod vãi nhái, đag chuẩn bị pk căng thẳng việc quái gì diễn tả nó vẻ mặt bi thương, chưa đánh chưa biết ai thua, cha mẹ ae bạn bè đệ tử k ai chết thì bi thương cái éo gì? óc tôm làm hư bôn truyện ruột của ta, để mẹ bản CV đọc hay hơn.
Hieu Le
04 Tháng mười một, 2020 20:59
tử linh có chết đâu nhỉ...lên map tiên giới xuất hiện lại
Nguyenkha
01 Tháng mười một, 2020 13:04
Phàm nhân và cổ chân nhân hay quá dc 2 bộ . và T tìm dc nhiều bộ hay khác nhưng main nó đạo đức giả vl ra vào đầu nào là giảng đạo lý ngã phật từ bi đéo giết người . Rồi nào là người phạm ta ta giết nhưng đéo , chỉ 1 thằng trong gia tộc chỉ có 1 thằng giết cha mẹ nó thôi thế là nó đồ sát cả gia tộc ngta kể cả e bé mới sinh cũng đéo tha :))
quanvsquan
30 Tháng mười, 2020 18:41
Chống chỉ định người mới tu đạo. Luyện bộ này pháp lực cần thâm hậu mới thấy hay.
Minhtuan Trinh
22 Tháng mười, 2020 12:23
pntt ôi thanh xuân của tôi
Hoang Ha
18 Tháng mười, 2020 13:04
@khảnhinguyễnđình thanh niên thớt bê nguyên văn phong vào xong thêm thì là mà thôi đh ạ :joy::joy::joy:. Tiếng việt dạo này hơi đục
Hieu Le
15 Tháng mười, 2020 10:32
từ chương 2087; 2088 viết sai chính tả nè, khuân mặt là sai rồi, khuôn mặt nha
Khả Nhi Nguyễn Đình
29 Tháng chín, 2020 15:08
Hèn chi thấy viết văn chán
Nguyễn Văn Thành
18 Tháng chín, 2020 22:36
Văn phong trung nó vậy mà bạn :) dịch ra tiếng Việt trừu tượng kinh :))
Khoi Thuoctrang
18 Tháng chín, 2020 13:50
Viết khó hiểu
Lâm Tùng
23 Tháng tám, 2020 01:20
......................
BÌNH LUẬN FACEBOOK