• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ tý.

Bầu trời đêm đầy sao, một vầng trăng tròn treo ở chân trời toả ánh sáng nhu hoà xuống vùng đất này. Đêm khuya không tiếng người, vạn vật ngủ say, phần lớn tu hành giả dưới chân Thiên Thanh sơn đã chìm trong mộng đẹp, từng mảnh linh điền không có quy tắc đắm chìm trong ánh trăng màu bạc, trong gió đêm, cây trồng xanh biếc khẽ đung đưa, không chút tiếng động.

Trong nhà gỗ, Thiệu Cảnh từ giường bò dậy, ánh trăng mờ nhạt hắt vào trong nhà qua khung cửa sổ, hắn nhìn thoáng qua bên giường, gọi:

- Tiểu Trư?

Tiểu Trư với đôi mắt một đen một trắng, đôi tai cũng một đen một trắng trở mình ở trên giường, thở phì phì ngủ.

- Con heo lười!

Thiệu Cảnh tức giận mắng một câu rồi ra khỏi nhà gỗ một mình.

Xung quanh đều yên lặng, trong bóng đêm chỉ có tiếng côn trùng rầu rĩ vang lên từ một bụi cỏ không biết tên ở gần đó, ánh trăng như nước chiếu lên người hắn tạo thành một cái bóng đổ dài trên mặt đất ở phía sau. Thiệu Cảnh đi tới bên hai mẫu linh điền của mình, đầu tiên là nhìn khắp xung quanh, trừ gò đất bị phá huỷ mất một nửa lúc ban ngày ra, xung quanh đều là cảnh đống bằng phẳng, chỉ có nơi xa có mấy gò đất nhỏ nhô lên. Giờ phút này, trong tầm mắt đã không còn bóng người nào, xa xa gần gần cũng chỉ có ánh trăng trong trẻo mà lạnh lùng như mặt nước.

Hắn nhìn một hồi rồi mới thu ánh mắt lại, quay đầu nhìn khoảng đất ở trước mặt mình. Dưới ánh trăng, trong gió đêm, hai mẫu linh điền nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, cây trồng ở bên trong yên tĩnh đứng thẳng. Không giống đại đa số người đều trồng toàn bộ linh đậu trong linh điền, Thiệu Cảnh chỉ trồng một mẫu linh đậu, nửa diện tích linh điền còn lại hắn trồng các loại thực vật linh tinh khác, trong đó phần lớn là linh thảo dùng làm thuốc tương tự như Khổ Tâm lan, chẳng qua cũng không phải loại hiếm lạ gì, đa số đều là linh thảo nhất phẩm bình thường nhất.

Thiên Thanh sơn là một linh mạch nổi danh ở Vạn Yêu cốc, nơi này ít nhất cũng được xếp vào hàng trước mười trong tu chân giới, trên núi với linh khí dư thừa chính là nơi tốt nhất để tu hành. Chẳng qua xuống tới khu vực đồng ruộng dưới chân núi này thì linh lực đã không còn bao nhiêu, thậm chí không phải là khắp mọi nơi đều có, chỉ có thể sau khi thăm dò địa thế rồi khai phá một vài nơi có linh lực mỏng manh để làm linh điền cho những tu hành giả trồng trọt.

Bình thường, những linh điền có linh lực mỏng manh như vậy chỉ có linh đậu mới có thể sinh trưởng tốt được. Loại cây trồng rất ngoan cường này có bộ rễ phát triển, có thể hấp thu đến tận cùng chút linh lực dù có mỏng manh hơn nữa, rồi lớn lên ra hoa kết quả, tu sĩ từ Ngưng Nguyên cảnh trở xuống mỗi ngày đều ăn thứ này, đối với tu hành cũng có trợ giúp nho nhỏ, dù sao trong đó cũng chứa đựng một chút linh lực. Đương nhiên, tu sĩ lắm tiền nhiều của, trực tiếp dùng các loại linh đan diệu dược để ăn như linh đậu, thì không nằm trong nhóm người này.

Khi Thiệu Cảnh vừa mới trở thành tu hành giả cũng lựa chọn trồng toàn bộ các loại linh đậu trong linh điền giống như những người khác. Linh đậu một năm hai mùa, chỉ là không biết tại sao sau năm đầu tiên thu hoạch linh đậu, Thiệu Cảnh lại chỉ trồng tiếp một mẫu linh đầu, mà một mẫu linh điền còn lại liền trồng một số linh thảo nhất phẩm hắn thu thập được.

Linh đậu là loại lương thực bình thường nhất nên giá tiền cũng thấp nhất, mà mặc dù linh thảo nhất phẩm cũng bình thường, nhưng là sau khi trưởng thành cũng có giá hơn linh đậu rất nhiều. Chỉ là vấn đề ở chỗ, đã có rất nhiều người thử trồng linh thảo trên những linh điền dưới chân Thiên Thanh sơn này nhưng hầu như không có trường hợp nào sống sót được, cho dù thỉnh thoảng còn sống được thì cũng chỉ là linh thảo thứ phẩm dược hiệu không có bao nhiêu, căn bản không thể làm thuốc được.

Linh thảo, đó đương nhiên là linh thảo cần phải hấp thu linh lực để lớn lên, linh lực trong linh điền ở nơi này thực sự quá mỏng, không thể đủ để cung cấp nuôi dưỡng linh thảo lớn lên. Lúc Thiệu Cảnh mới bắt đầu trồng linh thảo, phần lớn tu hành giả ở xung quanh đều có ý định xem kịch vui, im lặng không nói, cũng có mấy người hảo tâm nhắc nhở hắn, Thiệu Cảnh mỉm cười tạ ơn nhưng vẫn ngoan cố kiên trì trồng linh thảo. Thời gian trôi qua, mọi người cũng không nói nhiều thêm nữa.

Vốn là vậy, nào ai rảnh rỗi để đi giúp đỡ người khác được, huống chi vài năm nữa Huyên Thiên tông lại kiểm tra tu hành giả, mỗi lần nhiều nhất cũng chỉ thu ba mươi người làm đệ tử nhập môn, mà số lượng tu hành giả lúc nào cũng là ba nghìn người trở lên, ngay cả hàng năm đều có một nhóm người bị đào thải bởi những nguyên nhân khác nhau nhưng số lượng vẫn là rất nhiều, không ai biết đến lúc nào mọi người sẽ trở thành đối thủ cạnh trạnh nữa.

Đứng bên linh điền, Thiệu Cảnh đảo mắt qua mảnh đất của mình một lần. Cây trồng ở một mẫu linh điền bên trái đều nhau, đều là đủ loại linh đậu cao hai thước, đã bắt đầu kết mầm đậu nho nhỏ, màu xanh mơn mởn, khẽ rung động dưới ánh trăng; mà một mẫu linh điền ở bên trái lại cao thấp khác nhau, đều là các loại linh thảo với chủng loại khác nhau. Nhưng điều khiến người ta ngạc nhiên nhất chính là, trong một mẫu linh điền của Thiệu Cảnh này, những linh thảo bình thường vốn nên còi cọc hoặc là dứt khoát không thể sống được lúc này lại dạt dào sức sống, sinh trưởng rất khả quan.

Gió đêm thổi qua, cây xanh hơi gục xuống, làn gió lướt qua bờ ruộng mang theo hương thơm bùn đất thoang thoảng. Thiệu Cảnh hít một hơi thật sâu, đôi mắt hơi híp lại, sau đó dưới ánh trăng, trong gió đêm, hắn chầm chậm giơ hai tay lên.

Lòng bàn tay hướng về phía trước, chậm rãi đưa lên, không có thêm động tác dư thừa, nhưng xung quanh hắn lại có linh lực mỏng manh dao động, loáng thoáng tụ lại. Sau đó hai tay hắn giơ lên trước ngực rồi từ từ khép lại, linh lực trong suốt giữa hai lòng bàn tay hắn dao động mạnh mẽ hơn, dần xuất hiện một vầng sáng trong suốt yếu ớt giống như nước suối đang loé lên ánh sáng mờ nhạt dưới trăng.

Nếu lúc này có người tu đạo nào thấy được thì quá nửa là có thể nhận ra, đây là một loại thuật pháp ngũ hành cấp thấp nhất, cũng là bình thường nhất, là Thuỷ Tiễn thuật thuộc về thuỷ hệ trong năm hệ kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK