Mục lục
[Dịch] Đấu Phá Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại sảnh chìm trong im lặng. Mọi người sững sờ nhìn Mặc Thừa dễ dàng bị hắc bào nhân bóp cổ lập tức không kềm được nuốt một ngụm nước bọt. Hơn mười phút trước còn đang hoạch định kế hoạch nhất thống mấy tỉnh đông bắc của Gia Mã đế quốc, hùng đồ đại lược. Mười phút sau, ngay cả tánh mạng nhỏ cũng bị người khác nắm trong lòng bàn tay. Loại này quả thật là biến hóa nghiêng trời lệch đất, làm cho mọi người trong đại sảnh cò cảm giác cực kỳ khó tin.

Nhưng mặc kệ cảm giác không đúng như thế nào, cái đang xuất hiện trước lại đúng là sự thật, một sự thật tàn khốc. Thanh danh hiển hách khắp mấy tỉnh đông bắc, Mặc gia đại trưởng lão, Quái Tử Mặc, lúc này đang trở thành một món đồ chơi trong tay người khác.

Nghe giọng nói lạnh lẽo truyền ra từ bên dưới hắc bào, mọi người trong đại sảnh cũng mừng thầm trong bụng. Bất chấp như thế nào, nếu Mặc gia thật sự mất đi một gốc rễ trụ cột như Mặc Thừa, ngày sau, những thế lực nhỏ có thể lợi dụng cơ hội này để thoát khỏi sự khống chế của Mặc gia. Bởi vậy, trong đại sảnh, mặc dù có không ít thế lực đồng minh của Mặc gia, nhưng lại vẫn như cũ, chưa hề có một người nào ra tay tương trợ.

“Các hạ, xin thủ hạ lưu tình!”. Thấy hắc bào nhân chuẩn bị đem Mặc thừa trong tay bóp cổ chết, trong đại sảnh một tiếng quát thình lình vang lên.

Nghe tiếng quát, mọi người trong đại sảnh đều hướng mắt về nơi phát ra âm thanh, cuối cùng dừng lại trên người Cát Diệp vừa đứng dậy, lập tức sắc mặt có hơi biến đổi.

Bị mọi người nhằm chằm chằm, trên gương mặt già nua của Cát Diệp hiện lên một nụ cười khổ. Nói thật ra, sau khi chứng kiến tình huống Mặc Thừa không hề có sức phản kháng, hắn tự nhiên cũng không muốn làm người dẫn đầu như vậy. Bất quá, mặc kệ nói như thế nào, mọi người đều biết, Vân Lam Tông quả thật là chống lưng cho Mặc gia. Chẳng biết chi tiết sự tình như thế nào, chỉ nghĩ rằng, nếu như hắc bào nhân thần bí kia chỉ muốn giáo huấn Mặc Thừa một chút, Cát Diệp cũng sẽ không ra mặt ngăn cản. Nhưng mà, xem tình huống bây giờ, hắn rõ ràng là muốn hạ sát thủ. Đến nước này, Cát Diệp cũng không thể ngồi yên. Dù sao, nếu Mặc Thừa bị người khác giết ngay trước mặt hắn, ngày sau trở lại Vân Lam Tông, chỉ sợ không tránh khỏi bị giáo huấn một phen.

Tiếng quát của Cát Diệp, ngược lại cũng làm cho động tác của hắc bào nhân ngưng trệ một lúc. Hắc bào xoay qua, lạnh nhạt nhìn Cát Diệp đang đứng trên đài cao. Trên tay trái, một ngọn Sâm Bạch hỏa diễm nhàn nhạt không ngừng nhảy múa.

Nhìn chằm chằm Cát Diệp hồi lâu, hắc bào nhân lại xoay đầu đi. Dưới hắc bào, đôi mắt lạnh lẽo tập trung trên gương mặt gương mặt trắng bệch của Mặc Thừa, lạnh lùng nói: “Giao Thanh Lân ra!”.

“Đại đại nhân, ta thật sự không hiểu người đang nói gì.” Bị ánh mắt lạnh lẽo chăm chú, gương mặt Mặc Thừa có chút đau đớn, môi run rẩy nói.

Trong hắc bào, bóng người rõ ràng lắc đầu thở dài, bàn tay mạnh mẽ dựng thẳng lên, trên tay, ngọn Sâm Bạch hỏa diễm như nhảy múa. Sau đó vẽ lên một vòng, vừa khớp với gốc cánh tay phải của Mặc Thừa quét nhanh.

Chưởng qua, tay đứt!

Bàn tay hắc bào nhân như một lưỡi đao sắc bén, không hề gặp chút trở ngại nào quét qua gốc cánh tay Mặc Thừa. Lập tức, một cánh tay từ bả vai rơi xuống, cuối cùng, mang theo những ánh mắt có chút kích động rơi xuống tấm thảm đỏ xinh đẹp.

Cánh tay đứt dến tận gốc nhưng lại không một giọt máu chảy ra mà chỉ thấy một vết cháy đen. Hiển nhiên, trong nháy mắt, lúc bàn tay hắc bào nhân quét qua, mang theo nhiệt độ nóng cháy, đã đem những mạch máu, đốt trọi hoàn toàn.

Nỗi đau đớn khi bị cụt tay xảy ra bất ngờ, làm cho khuôn mặt Mặc Thừa trở nên nhăn nhó, nhìn qua cực kỳ dữ tợn, khủng bố. Tiếng kêu thảm thiết, thê lương ẩn chứa sự đau đớn khó có thể che giấu, từ trong miệng ra thật lớn, làm cho mọi người trong đại sảnh, trong lòng không khỏi nỗi lên một cổ hàn ý.

“Thật tàn nhẫn”. Ánh mắt run rẩy nhìn gương mặt của người bị cụt tay, sắc mặt mọi người đều trở nên trắng bệch, khẽ nuốt một ngụm nước bọt. Chỉ trong nháy mắt thời gian, cường giả danh chấn một vùng phía đông của Gia Mã đế quốc, thình lình lại trở thành một người tàn phế, sự chênh lệch này, khiến cho mọi người cảm thấy như lạc vào một giấc mơ.

Bàn tay bịt chặt nơi bị đứt, thân thể Mặc Thừa run rẩy không ngừng, con ngươi rũ xuống, hiện lên vẻ oán độc điên cuồng, gầm gừ: “Người của Mặc gia, mau giết tên hỗn đản này cho ta!”.

Nghe được Mặc Thừa cúi đầu gầm lên, Mặc gia đệ tử chung quanh hai mặt nhìn nhau liếc mắt. Mặc dầu trong lòng có chút sợ hãi, bất quá dưới uy thế của Mặc Thừa trước kia, bọn chúng đành phải cắn răng, mặt đầy hung quang gầm lên giận dữ, nhằm hướng Tiêu Viêm liều chết xông lên.

Không để ý tới Mặc gia đệ tử đang xông đến, hắc bào nhân vẫn đạm mạc nhìn Mặc Thừa như cũ, khi Mặc gia đệ tử liều chết xông lên còn cách thân thể trong phạm vi 5 thước, sau một lần đề cước, một tầng băng sâm bạch theo lòng bàn chân xuất ra, sau cùng đem cả người bọn Mặc gia đệ tử bao bọc lại, thành một tượng băng lóe ra quang mang nhợt nhạt.

Chưa đến nửa phần chung thời gian, trong phòng khách, bỗng nhiên xuất hiện hơn mười tượng băng thật sống động. Ngay lập tức, bầu không khí trong đại sảnh lại một lần nửa trở nên yên tĩnh, một cổ lãnh ý buốt giá lượn lờ trong đại sảnh, khiến cho mọi người cả thở mạnh cũng không dám.

Trên đài cao, nhìn hơn mười Mặc gia đệ tử, không một dấu hiệu báo trước, bị đông thành tượng băng, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Cát Diệp đều khẽ hút một hơi lãnh khí. Hắc bào nhân này phương thức công kích quỷ dị, thủ đoạn lại tàn nhẫn, làm cho bọn họ thật sự có chút khiếp sợ.

Sau một lần liều chết công lên, để lại hơn mười tượng băng, những Mặc gia đệ tử có liên quan, kinh hoàng lùi về phía sau nhanh chóng. Bất kể Mặc Thừa gầm rú như thế nào cũng thấp thỏm không dám tiến vào trong phạm vi công kích của Tiêu Viêm.

“Giao? Hay không?” Không để ý đến Mặc Thừa đang gầm rú như một người điên, thanh âm của hắc bào nhân vẫn nhẹ nhàng như cũ, tư thái vẫn đạm mạc, giống như việc giết chóc lúc nãy, không phải là hắn gây ra.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Mặc Thừa kịch liệt thở hổn hển, nhìn khuôn mặt dữ tợn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào bên trong hắc bào, cất giọng khàn khàn

nói: " Ta thật sựkhông biết ngươi nói gì . "

“Ngươi đang lãng phí lòng kiên nhẫn ít ỏi của ta a” Âm thanh trầm thấp, lạnh lẽo âm u lộ vẻ không còn kiên nhẫn. Tính cương quyết của Mặc Thừa vẫn không làm cho hắc bào nhân sinh ra chút cảm giác bội phục nào.

Bàn tay một lần nữa lại dựng lên, hơi nghiêng nghiêng, hình dạng như một lưỡi đao, Sâm bạch hỏa diễm lại bốc lên.

Khuôn mặt Mặc Thừa cấp tốc run rẩy, đồng tử co rút nhìn theo bàn tay đang chậm rãi giơ lên. Một lúc sau, cuối cùng nhịn không được, rống lên: “Ngươi giết chết ta, tiểu cô nương kia tuyệt đối cũng phải bồi táng theo!”.

“Nguyên lai Thanh Lân vẫn còn sống a”. Nghe Mặc Thừa gầm rống, hắc bào nhân nhẹ nhõm thở một hơi, lẩm bẩm trong bụng.

“Trong Mặc gia, người nào có quyền nói chuyện mau lăn ra đây, giao ra tiểu cô nương bị các người bắt. Nếu không, hôm nay, huyết tẩy Mặc gia!”. Hắc bào nhân quay đầu, hướng đám Mặc gia đệ tử, nhẹ giọng nói.

Mặc dù giọng nói của hắc bào nhân khá bình thản, nhưng đám Mặc gia đệ tử đã từng thấy hắn ra tay tàn nhẫn như thế nào, không dám hoài nghi thực giả ra sao, lập tức có một người quay đầu chạy đi, sau đó biến mất khỏi đại sảnh.

“Vô dụng. Tại Mặc gia này không một kẻ nào dám làm trái mệnh lệnh của ta!”. Mặc Thừa thở hổn hển, xoay xoay cái cổ, muốn giãy giụa thoát ra khỏi bàn tay đang nắm chặt lấy cổ mình, nhưng không có nửa điểm tác dụng.

“Ngươi nói thêm câu nửa, ta thiêu hủy đầu lưỡi của ngươi”. Bàn tay thon dài chậm rãi giơ qua giơ lại lại trước mặt Mặc Thừa. Ngọn Sâm Bạch hỏa diễm bao trùm trên bề mặt bàn tay, phản xạ hào quang âm lãnh lên đồng tử Mặc Thừa, khiến hắn đem những lời chuẩn bị thốt ra, nuốt trở lại vào bụng.

Chẳng bao lâu sau khi tên Mặc gia đệ tử biến mất, một đám người vẻ mặt kinh hoảng từ bên ngoại chạy vào đại sảnh.Sau khi nhìn thấy bộ dạng chật vật của mặc Thừa, sắc mặt đều trở nên ngốc trệ. Bọn họ ai có thể nghĩ đến, Đại trưởng lão mà ngày thường tư thế hiên ngang, lại biến thành bộ dạng như vậy.

“Vị đại nhân này, tại hạ chính là Mặc Lan, gia chủ của Mặc gia, không biết Đại trưởng lão đã có điều gì đắc tội đến ngài?” Một trung niên thân mặc Hoa phục, bước lên hai bước, có chút khách khí trầm giọng hỏi.

“Mười phút sau, ta muốn gặp được Thanh Lân tiểu cô nương đã bị các ngươi bắt giữ. Nếu không, Mặc cũng không cần phải tồn tại nữa.” Dưới hắc bào, âm thanh băng lãnh cùng khí thế khủng bố đột nhiên bạo phát, làm cho mọi người trong đại sảnh vẻ mặt đều là kinh hãi.

Hắc bào nhân vẫn đứng yên chờ đợi. “Ca sát” Dưới khí thế hào hùng áp bức, từ dưới lòng bàn chân, vô số khe nứt nhỏ lan tràn ra.

“Đấu Hoàng cường giả” Nhìn những khe nứt lan tràn ra, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Cát Diệp đã từng lãnh giáo qua khí thế với cường độ như thế này, sắc mặt biến đổi đột ngột, thất thanh nói.

Thanh âm hai người giống như tiếng sấm rền hung hăng bổ vào đầu mọi người trong đại sảnh. Giờ phút này, kể cả vẻ mặt oán độc của Mặc Thừa, cũng không kềm được đờ đẫn ra. Hắn chưa từng nghĩ đến, vị hắc bào nhân thần bí này, như thế nào lại là một Đấu Hoàng cường giả!

Dưới khí thế kinh khủng đó, Mặc gia gia chủ, Mặc Lan, mặt vàng như nghệ (theo nguyên tác là vàng như đất), run cầm cập. Khóe miệng cấp tốc run rẩy vài cái: “Tiểu cô nương? Chẳng lẽ là người Đại trưởng lão mang về? Ối giời ơi. Lão già kia rốt cuộc chọc tới người nào? Lại khiến cho một Đấu Hoàng cường giả tìm tới tận cửa.

“Xin đại nhân chờ tí, tại hạ lập tức thả người.” Dưới áp bức của Đấu Hoàng cường giả, Mặc Lan quyết định cực kỳ dứt khoát. Hắn rất rõ ràng, bản thân mình căn bản không có nửa điểm tư cách để bàn điều kiện, cho nên lập tức gật đầu.

“Mặc Lan, đứng lại cho ta! Ai cho phép ngươi thả người.” Mặc Thừa bỗng nhiên ngẩng đầu , phẫn nộ quát.

“Đại trưởng lão, người hà tất vì một tiểu cô nương, mà đem dến cho Mặc gia chúng ta loại nguy hiểm này?” Bị Mặc Thừa cản trở, Mặc lan nhíu mày, phẫn nộ nói. Nhìn bộ dạng của hắn, tựa hồ vẫn không biết chuyện Thanh Lân có Bích xà tam hoa đồng.

“Ngươi biết cái rắm, tiểu cô nương kia, tuyệt đối...” Mặc Thừa dữ tợn nghiêm mặt. Nhưng mà tiếng quát chưa dứt, hắc bào nhân đã chuyển thân, mũi chân ẩn chứa kình khí kinh khủng xen lẫn một bén nhọn xé gió vang lên, hung hăng đá vào trên tiểu phúc hắn. Lập tức, lời nói sắp ra khỏi miệng, mạnh mẽ nuốt xuống lại. Tay trái ôm lấy bụng, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra. Hai chân khụy xuống, không ngừng xoa. Liền cố gắng vận Đấu khí thìmới đem luồng kình khí kinh khủng này hóa giải.

Hắc bào nhân tựa hồ coi Mặc Thừa như ruồi nhặng, nhẫn nại đã đến cực hạn, sau khi tàn nhẫn đá một cước, mũi chân điểm nhẹ, thân mình lại một lận nữa giống như quỷ mị nhắm về sắc mặt trắng bệch của Mặc Thừa. Trên nắm tay, Sâm bạch hỏa diễm cấp tốc ngưng tụ, hiển nhiên, lần này hắn thật sự muốn hạ sát thủ.

“Các hạ, xin hãy nể mặt Vân Lam Tông, cho Mặc Thừa một con đường sống!” Cảm thụ sát ý ngập trời của hắc bào nhân, Cát Diệp sắc mặt đại biến, vội vàng quát.

Đối với tiếng quát của Cát Diệp, hắc bào nhân dường như không nghe thấy.

Thấy hắc bào nhân không hề có chút dừng lại, gương mặt già nua Cát Diệp có chút coi, do dự trong nháy mắt, rồi cắn chặt răng, thân thể lướt xuống phía dưới, nhắm hướng hắc bào nhân dữ dội xông tới.

“Cút ngay!”

Thấy Cát Diệp dữ dội xông tới, dưới hắc bào, một tiếng quát lạnh vang lên. Thân thể quỷ dị xoay chuyển tại không trung một cách mạnh mẽ, sau đó như một bóng ma, xuyên qua vai Cát Diệp lướt qua.

Lúc hai người lồng vào nhau, bàn tay của hắc bào nhân hung hăng đánhtrên ngực đối phương. Lập tức , sắc mặt Cát Diệp trắng bệch, thân thể như diều đứt dây, mạnh mẽ bắn ngược ra.

Cũng trong lúc hai người lồng vào nhau, một cổ kình phong đem mũ trùm đầu của hắc bào nhân nhấc lên một chút, hé lộ ra một nửa gương mặt thanh tú, vừa vặn bị Cát Diệp mơ hồ thu vào trong mắt, lập tức, thân thể chợt cứng ngắc, thần tình chấn động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 10:09
vì sao người người đạo văn đấu phá, nhưng không ai đạo văn già thiên? https://vidian.me/chi-tiet/vi-sao-nguoi-nguoi-dao-van-dau-pha-lai-khong-ai-chep-gia-thien-tai-sao
Hieu Le
29 Tháng mười, 2019 18:53
bb. b nghìn . nuhhhbbuhnuunhuuhb yhnn unumjknnnnnttbnuujkmjmommmmkkmmjmkmjjkjkmmmmmmmmmmhnbnn
Long Bùi
17 Tháng mười, 2019 01:50
Đại chúa tể bạn nhé.nhưng k nói nhiều đến hoả đế đâu mà làm phụ cho thằng khác cơ
jamesng
13 Tháng mười, 2019 13:02
rat hay
Nhật Minh Trường
10 Tháng mười, 2019 11:58
Cho mình hỏi có bộ nào khả dĩ nối tiếp ko ạ, mình đọc bộ hậu đấu phá mà cứ sai sai sao ấy, cảm giác hình như ko cùng một tác giả
xuanbau
16 Tháng chín, 2019 14:49
dịch như cc. trả bộ cv lại cho tao
Hieu Le
14 Tháng chín, 2019 12:10
đấu tổ, đấu thần nữa nhé :)).
Hieu Le
22 Tháng tám, 2019 15:43
chào mn mk đọc đến chương 1218 thấy tử nghiên vận dụng bí thuật đa bội hóa trưởng thành mà chương này nói tử nghiên trc đã dùng 1 lần r đây là lần thứ 2 vậy lần 1 là lúc nào ạ ai gthich dùm mk cái. cảm ơn
Hieu Le
05 Tháng tám, 2019 12:54
chuyen chữ chap may z
Hieu Le
05 Tháng tám, 2019 12:53
chap truyện 260.)@ chap chữ bao nhei vay cac pro
Anh Tuấn Nguyen
13 Tháng sáu, 2019 19:12
Hmm
nh0xz0ne
29 Tháng năm, 2019 15:07
*** 1589 dịch kiểu qq j thế kia....bik là cho vui nhưng làm ơn thêm dấu ( ) dùm cái... tôn trọng t.giả vs tôn trọng ng đọc dùm cái với...
namtuoc0202
28 Tháng năm, 2019 23:57
đoạn kết như lìn
Bđ Skenzi
18 Tháng năm, 2019 18:20
Bạn nào pro cho mình hỏi thứ tự của tập truyện này là bất đầu từ phần nào không.
Bđ Skenzi
18 Tháng năm, 2019 18:19
Ai cho mình hỏi phần sau của Đấu Phá Thương Khung là phần nào . Cảm ơn các bác
Hieu Le
18 Tháng năm, 2019 15:12
Thiếu đấu linh ông ơi :)))
Ròi Cũng Kết Thúc
08 Tháng năm, 2019 07:20
toàn dg thằng dịch làm ức chế vc
Sonnd103
28 Tháng tư, 2019 10:34
Hay
Nguyễn Văn Tuấn
18 Tháng tư, 2019 00:00
Đấu giả, đấu sư, đại đấu sư, đấu vương, đấu hoàng, đấu tông, đấu tôn, đấu thánh, đấu đế. Mỗi một bậc trong đó lại có mười tinh... bạn đọc đến giờ chắc hết truyện rồi ...
Võ Thiện Thanh
24 Tháng ba, 2019 03:33
Ông còn lưu bản cv hồi đó k v cho tui xin với
Võ Thiện Thanh
24 Tháng ba, 2019 03:32
Haiz kiếm sao ra dc bản convert, hòi đó đọc hay vc mà dịch ra cái thảo mai vãi
Hieu Le
22 Tháng ba, 2019 15:08
mn cho mình hỏi truyện này có những cấp bậc gì vậy
Nguyễn Thanh Nhàn
22 Tháng ba, 2019 12:47
hở tý cái là DG DG.. Chả cần chú thích làm mẹ gì nhá
Nguyễn Thanh Nhàn
22 Tháng ba, 2019 12:46
Khổ nỗi.. đang đọc làm như người ta cứ ngu lắm cứ mỗi một tý lại cứ.. DC rồi Dịch. Đm DC DC..
lucthanca
25 Tháng một, 2019 18:41
dịch chán quá :(
BÌNH LUẬN FACEBOOK