Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe đối phương nói lời này xong, Hàn Lập không lập tức đáp ứng, mà cau cái mũi lại, sau khi ngẫm nghĩ mới nói:

“Kim huynh, việc này để ta xem xét một chút được không? Hai ngày sau ta sẽ đưa ra câu trả lời chính xác cho đạo hữu.”

“ Được! Hàn đạo hữu cứ ngẫm nghĩ đi, nếu thật sự không đáp ứng, ta sẽ đi tìm người khác, thử xem còn có tán tu nào biết về trận pháp nữa hay không.” Kim Thanh cực kỳ thông cảm đáp ứng.

Sau đó hắn còn cùng Hàn Lập tán gẫu vài câu rồi mới ôm quyền cáo từ.

Hàn Lập nhìn thân ảnh Kim Thanh rời xa, đứng cả nửa ngày cũng không động đậy, trên mặt lộ ra thần sắc suy tư.

Lại nói tiếp chỗ có cổ tu sĩ di chỉ như thế tại Loạn Tinh Hải đã từng phát hiện được không ít.

Nhưng bên trong đó có khi không có gì hết, có khi phát hiện được tâm đắc tu luyện của tu sĩ thời thượng cổ, một ít tài liệu hoặc pháp bảo cực kỳ hi hữu hiện đã không còn tồn tại nữa.

Nói tóm lại, phần lớn trong di chỉ dù ít hoặc nhiều thì cũng đều có thu hoạch, đương nhiên tốt xấu thì còn phải xem vận khí của người phát hiện như thế nào.

Chẳng qua dựa theo ý nghĩ của Hàn Lập, hắn thật sự không nghĩ đến chuyện ra ngoài tìm cái gọi là cổ tu sĩ di chỉ.

Bởi vì Loạn Tinh Hải lúc này không yên bình chút nào, bên ngoài Thiên Tinh Thành làm sao an toàn được, hơn nữa “ Thanh Trúc Phong Vân Kiếm” của hắn chưa luyện được bao lâu nên cũng không có uy lực lớn cho lắm.

Như vậy, nếu hiện tại hắn ra ngoài thật sự có chút chần chừ.

Nếu là người khác, Hàn Lập đã sớm từ chối. Nhưng vị Kim Thanh này dù sao cũng có quan hệ coi như tốt với hắn, lúc trước đã chỉ điểm về tu luyện cho hắn, hơn nữa lại là lần đầu tiên mở miệng yêu cầu nên cự tuyệt thì có chút ngượng ngùng.

Suy nghĩ tại chỗ một lát, Hàn Lập mới thở dài một tiếng.

“ Dù sao còn có hai ngày, việc này phải cân nhắc một chút.”

Nghĩ như thế Hàn Lập sau khi lắc đầu rồi chuyển bước nhẹ nhàng đi vào trong động phủ.

Hai ngày sau, quả nhiên Kim Thanh lại tới ngoài động phủ, Hàn Lập cuối cùng đáp ứng đối phương đi một chuyến.

Một phần là vì nhân tình của đối phương, phần khác thực sự là do hắn có vài phần hứng thú với di tích tu sĩ cổ kia, ai biết được bên trong sẽ phát hiện được thứ gì đây.

Kim Thanh cực kỳ mừng rỡ, ngay ngày sau liền cùng Hàn Lập, Khúc Hồn rời khỏi Thiên Tinh Thành đi đến di chỉ đó.

Sự tình Khúc Hồn là phân thân của Hàn Lập thì các tu sĩ gần đó sau mấy năm tiếp xúc với hắn đều biết rõ mà không cần nói, tất nhiên Kim Thanh cũng không có ý kiến gì, cùng nhau nhanh chóng phi hành đến trên một hải vực xa xôi của Loạn Tinh Hải

Theo như lời của Kim Thanh với thời gian phi hành lâu như vậy thì đích đến đã ở phía trước cách đó không xa.

Quả nhiên sau nửa ngày, rút cuộc bọn họ đã thấy được một hòn đảo lớn.

Diện tích của nó thật lớn, phương viên rộng trên ngàn dặm. Nhưng trên những ngọn núi của đảo này đều là đất, liếc mắt nhìn lại thấy khắp nơi toàn một mảnh bụi vàng.

“Chính là đảo này sao? ” Lúc này Hàn Lập từ bầu trời nhìn xuống, có vẻ nghi hoặc hỏi Kim Thanh bên cạnh.

“Không sai. Lúc trước dựa vào bản đồ cổ kia liền tìm ra đảo này, Những ta cũng đã tìm hiểu nghe ngóng những phàm nhân gần đây thì biết nó là một hòn đảo hoang, chẳng những phụ cận không tìm thấy một linh mạch nào, hơn nữa không hiểu tại sao cây cối thường cũng không thể tồn tại trên đảo được.” Trên mặt Kim Thanh lộ ra vẻ mặt nghi hoặc nói.

Hàn Lập nghe xong khẽ giật mình, nhưng sau một lúc hắn suy ngẫm liền cười nói:

“ Đảo này càng không bình thường càng nói rõ rằng trên đó thật sự có thể có di chỉ của tu sĩ cổ, điều này đúng ra là một tin tức tốt.”

“Ha ha, lúc ấy chúng ta cũng có suy nghĩ như vậy cho nên mới xem xét toàn đảo, sau đó tìm được một chỗ có khả năng nhất.” Kim Thanh có vẻ đắc ý nói.

Hàn Lậo nghe xong thì nhàn nhạt cười, nhìn quanh một chút rồi tùy ý hỏi:

"Tuy nhiên, ngươi nói nơi đó có trận pháp bao phủ, rút cuộc là ở đâu?"

"Tiếp tục bay thêm trăm dặm về hướng Tây, có một tòa núi đất thật lớn. Trên sườn có đại trận phong ấn." Kim Thanh không hề suy nghĩ đáp lời.

"Chúng ta hãy đi thôi! Nói không chừng vị đồng đạo kia của ngươi đã sớm trở lại, phá trận rồi cũng nên?" Hàn Lập cười nói.

"Hắc hắc! Nếu thật sự là như thế cũng tốt, đến lúc đó cũng giảm được không ít phiền toái rồi! Nhiều lắm để cho bọn họ lấy thêm một vài món là xong." Kim Thanh sờ sờ cằm, vẻ mặt hiện ra một tia giảo hoạt. Hàn Lập lần đầu gặp được biểu tình kiểu này của đối phương khiến hắn không thể cười được.

Hai người bọn họ cũng chỉ là nói cho vui thế thôi.

Bởi vì ai cũng đều biết đại trận do cổ tu sĩ thiết lập nếu không có một hai tháng thăm dò nghiên cứu thì sao có thể dễ dàng phá giải như vậy được.

"Đi thôi Hàn đạo hữu! Đừng làm người ta phải đợi lâu." Kim Thanh gọi Hàn Lập một tiếng, liền dẫn đầu hóa thành một đạo hào quang thanh bạch lưỡng sắc bay đi.

Hàn Lập cười nhạt, cùng Khúc Hồn đồng thời thúc giục pháp bảo đuổi theo sau.

Hơn trăm dặm đối với tu sĩ Kết Đan kỳ mà nói thì chỉ trong chốc lát.

Một tòa núi đất màu vàng thật cao hiện ra trước mắt Hàn Lập.

Núi này cao chừng ngàn trượng, toàn thân một màu vàng đất, không thấy một điểm xanh biếc nào khiến người ta có loại cảm giác cực kỳ không thoải mái, giống như được đất vàng đắp thành vậy.

Nhóm Hàn Lập khi phi hành đến gần thì bỗng nhiên cuồng phong mạnh mẽ xuất hiện, đến nỗi cát bay đá chạy.

Kình phong mênh mông vô tận thổi đến cuốn đất đá bay mù mịt, khiến cho xung quanh lập tức như thiên hôn địa ám, ngay cả năm ngón tay cũng không thấy được.

Bọn Hàn Lập tự nhiên sẽ không có chút sợ hãi nào với bão cát kia, sau khi hào quang chợt lóe, trên người đã xuất hiện một vòng sáng hộ thể, bảo vệ bọn họ trong đó, cho nên Hàn Lập vẫn vững vàng bay về phía trước.

Sau khi bọn họ phi hành hơn mười dặm thì bão cát tự nhiên biến mất, còn chính mình thì đã đến chân núi.

Kim Thanh mang theo Hàn Lập phi hành quanh núi đất gần nửa vòng, kết quả dừng lại trước mấy tòa thạch ốc cực kỳ đơn giản, hơn nữa vừa thấy đã biết dùng Thạch Hóa thuật biến ra, toàn bộ đều là màu trắng xám.

Nhóm của Kim Thanh chưa kịp hạ xuống thì cửa của một gian thạch ốc trong số đó đã được tự động mở ra, trước sau đi đến ba tu sĩ gồm có hai nam, một nữ.

Nam đều là tu sĩ Kết Đan kỳ, nữ lại chỉ có tu vi là Trúc Cơ kỳ mà thôi.

"Kim đạo hữu, các ngươi cũng đến đây rồi, thật là xảo hợp, bọn ta cũng mới tới không lâu!" một vị nam tu sĩ trẻ tuổi nho nhã mặc áo trắng vừa thấy Kim Thanh lập tức cực kỳ nhiệt tình tiếp đón, lộ ra sự hiếu khách.

"Hồ đạo hữu đến sớm cũng phải, không giống Kim mỗ còn phải trở lại Thiên Tinh Thành mới có thể mời được Hàn đạo hữu đến." Dường như Kim Thanh cùng người này đối đãi nhau không tệ, rất hòa nhã nói.

"Hàn đạo hữu?" Ánh mắt tu sĩ trẻ tuổi lập tức hướng tới trên người Hàn Lập và Khúc Hồn tra xét vài lần, hiển nhiên nhất thời cũng không biết nói đến là vị nào.

"Tại hạ Hàn Lập, còn vị này chính là sư huynh Khúc Hồn!" Hàn Lập liền ôm quyền cười nói.

Trên đường đến đây, Hàn Lập đã cùng Kim Thanh bàn bạc qua, tốt nhất là không cần bại lộ thân phận chính thức của Khúc Hồn.

Hơn nữa Hàn Lập phát hiện, vị Hồ tu sĩ này nhìn như trẻ tuổi, làn da sáng bóng, căng mịn nhưng trên khóe mắt lại hiện ra một ít nếp nhăn rất nhỏ, thực tế chỉ là chăm sóc tốt mà thôi còn tuổi chắc không nhỏ chút nào.

Theo như lời nói của Kim Thanh, vị Hồ tu sĩ này chính là người đồng loạt với hắn phát hiện ra hai viên trân châu kia.

"Tại hạ Hồ Nguyệt, tuy là lần đầu tiên gặp mặt nhưng hy vọng sau này có thể trao đổi một chút tâm đắc về phương diện tu luyện cùng hai vị. Dù sao trong tán tu chúng ta số lượng Kết Đan quá ít. Ngoài ra, ta xin giới thiệu một chút về hai vị đạo hữu này nhé."

Hiển nhiên Hồ Nguyệt có khả năng giao tiếp, mới nói mấy câu đã khiến Hàn Lập có chút ấn tượng tốt. Tiếp theo hắn bắt đầu giới thiệu một nam một nữ kia cho bọn Hàn Lập.

"Hai vị này là Thạch Điệp tiên tử cùng Giản huynh. Thạch tiên tử chính là cao thủ trận pháp đại danh đỉnh đỉnh của Hồng Nguyệt đảo, tin tưởng rằng cùng liên thủ với Hàn đạo hữu thì nhất định có thể phá giải trận pháp này. Mà Giản huynh đã là tu sĩ Kết Đan trung kỳ, trong quá trình phá trận sẽ góp sức không nhỏ." Hồ Nguyệt mỉm cười nhất nhất giới thiệu.

"Phải nói trước, ta phụ trách giúp các ngươi phá trận, nếu phía sau còn có gì nguy hiểm thì một nữ tử Trúc Cơ Kỳ như ta cũng sẽ không ra tay. Hơn nữa những thứ tìm được lần này ta sẽ chọn trước một món!"

Vị nữ tu sĩ Thạch Điệp này tư sắc cũng bình thường nhưng vẻ mặt kiêu ngạo, mở miệng là không chút khách khí khiến bọn Hàn Lập ngẩn ra.

"Hồng Nguyệt đảo? Không biết Thạch đạo hữu cùng Hồng Nguyệt đảo Thạch chân nhân xưng hô như thế nào?" Kim Thanh bỗng nhiên lộ vẻ chần chừ hỏi một câu.

"Đó là gia phụ!" Vị nữ tu sĩ này sau khi liếc nhìn Kim Thanh một cái liền lạnh lùng trả lời.

"Ha ha, một khi đã như vậy, hết thảy liền theo như lời Thạch cô nương vậy!" Kim Thanh vừa nghe đối phương nói thế, không chút do dự lập tức đáp ứng, làm Hàn Lập có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn một cái.

"Hàn đạo hữu! Thạch chân nhân trước kia từng có ân với tại hạ, đành phải nhờ đạo hữu chiếu cố một chút." Bên tai Hàn Lập truyền đến âm thanh của Kim Thanh.

Hàn Lập nghe xong cũng không nói gì, lơ đãng nhìn Kim Thanh cười nhàn nhạt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoang Ha
13 Tháng tám, 2020 02:57
Link truyện dịch cũ bị xoá rồi. Link convert cũng bị xoá rồi. Giờ là truyện dịch mới mà văn của ông thớt có vẻ chỉ trên trung bình thôi :joy::joy::joy:
Tan Luc Le
09 Tháng tám, 2020 18:12
truyện hay đó
Trung Nhẫn
06 Tháng tám, 2020 18:55
Ủa mik nhớ full oi mà sao mà này còn đang ra nhỡ
s2kamy
01 Tháng tám, 2020 02:24
Đọc bản dịch cứ nhé nhé ko quen vs văn phong khựa:))
soysoy
03 Tháng bảy, 2020 17:00
Đạo hữu nào hóng phim Phàm Nhân Tu Tiên ra mắt vào 25/07 tới không, theo dõi Fanpage để nhận các thông tin mới nhất về phim nhé https://www.facebook.com/phamnhantutienfilm/
youjun
19 Tháng sáu, 2020 15:42
nhạt như cc
youjun
19 Tháng sáu, 2020 14:57
thua Cầu Ma của Nhĩ Căn
luudaitoan
19 Tháng tư, 2020 17:27
Dịch mà toàn nhầm dấu. Nói toàn sai => một nửa thì toàn viết một nữa. Dấu ? Và dấu ~ toàn nhầm với nhau. Chậm trễ thì viết chậm trể.
sshi
19 Tháng tư, 2020 09:41
Đọc xong truyện của lão cổ giờ đọc mấy cái này thấy nhàm ***
Tienbui8912
16 Tháng tư, 2020 20:10
Ae nào có link cv k đọc dịch k quen
tttx
27 Tháng ba, 2020 10:54
.
Phong Thenight
26 Tháng ba, 2020 16:24
truyện này hình như chưa đọc.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2020 23:02
Một bộ truyện để đời, một bộ truyện thanh xuân của mình 13 năm rồi .
Phạm Ánh
17 Tháng hai, 2020 19:30
Có ai có link convert không? Mình đọc kiểu dịch cứ cậu cậu ấy ấy đọc không quen lắm
Nguyễn Hùng Sơn
29 Tháng mười hai, 2019 20:27
mỗi người đều có trong mộng một hình mẫu hướng đến, cho nên ko ai giống ai cũng bt thôi =)) như tại hạ đây đọc truyện tiên hiệp 5,6 năm, chỉ thích mỗi tính cách Vương Lâm trong Tiên Nghịch. thích vẻ lạnh lùng, tàn nhẫn, mưu trí, quyết đoán, thông tuệ của main. còn ngkhac bít đâu đó họ lại ghét vì những cái trên thì cũng chịu thôi.
Đồng Tân
22 Tháng mười hai, 2019 11:12
4 tay chứ sao :v
leathi9
22 Tháng mười một, 2019 07:55
mọi người vào nghe audio truyên phàm nhân tu tiên nhé. giọng đọc cũng ổn, update thường xuyên nữa https://www.youtube.com/watch?v=rb-xGow84dA&list=PLpNWIw-_BqENTJzkXwhaSi4nTeTfVxRY0
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:59
hôm nào chán chán vote vài phiếu đào mộ bộ này lên :))
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:58
.
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:58
.
Thu Ken
07 Tháng mười, 2019 20:28
Hay
Minh Hải Phạm
06 Tháng mười, 2019 23:25
Main thânhf thánh quá
Diepthienta
28 Tháng chín, 2019 04:58
mới tạo nick test danh hiệu
Mạnh Thắng
25 Tháng tám, 2019 12:08
Truyên có hậu cung k các đh
huandt
16 Tháng tám, 2019 23:12
Truyện rất hay và hấp dẫn. Nếu muốn tải về máy tính hoặc điện thoại để đọc thì các bạn vào đây để tải full bộ Phàm Nhân Tu Tiên nhé. thacorag.com_22061713_pham-nhan-tu-tien (thay thế _ bằng / nhé, sau đó copy đường dẫn vào thanh địa chỉ nha)
BÌNH LUẬN FACEBOOK