Mục lục
[Dịch]Sư Phụ Như Phu - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thực nhân điểu lần trước ——” Bạch Trì Hữu híp mắt, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.

“Ngươi… a, ha ha, ngươi nói chuyện đó á?” Tịch lão cười ha hả, “Ngày đó đúng lúc ta không ở nhà, tới chỗ tửu quỷ kia uống rượu!”

Được rồi, lão nói dối, chẳng qua là lão biết hai người sẽ gặp trắc trở mới có thể làm sâu sắc tình cảm thêm một chút, hắn ấy à, phá hỏng hết cả! Cho nên, lão mới không thèm đi.

Bạch Trì Hữu hít vào một hơi, dĩ nhiên nhìn ra lão đang nói láo, nhưng cũng không vạch trần lão, “Vậy bây giờ, lão xem cho ta một chút, tương lai của ta và Nhã Nhã ——”

“Tương… tương lai?”, khóe miệng Tịch lão co lại, “Ngươi muốn xem kết thúc sao?” Chột dạ, lão có chút chột dạ.

Vốn dĩ, nữ oa đây hoa đào tràn lan, lão rất tò mò, nhưng sau đó mới biết được đây là món nợ kiếp trước kiếp này, hôm nay, hai người vẫn còn trắc trở nữa, để hai người họ xem đoạn giữa, hai người họ thế nào cũng có nỗi lo sinh mệnh.

“Cũng tốt, cứ xem kết cục xem sao.” Bạch Trì Hữu thở dài, hắn biết, âm thầm nhìn lén kết cục thế cũng không phải chuyện gì tốt đẹp.

Tịch lão thở phào nhẹ nhõm, vung tay lên, chỉ thấy trên một mảnh vải màu trắng là cảnh tượng hai người ôm nhau.

Muốn nhìn rõ ràng thêm một chút, cảnh tượng đã không còn.

“Thế này… quá ngắn phải không?” Hoa Tiểu Nhã run run khóe miệng.

“Nha đầu, nhìn thế này là nghịch thiên á, ta cũng không còn cách nào khác, tóm lại hai người các ngươi sẽ ở bên nhau.” Tịch lão âm thầm lau mồ hôi, kết cục lão cũng không biết, lão chỉ tùy tiện lấy một hình ảnh cho họ nhìn, làm vậy cũng để an ủi hai người cho phải.

Bạch Trì Hữu viên mãn gật đầu, “Thế này cũng không khác là bao!”

Kéo Hoa Tiểu Nhã nghênh ngang rời đi ——

“Sư phụ, sao người lại cho bọn họ nhìn hình ảnh giả?” Đồ đệ của Tịch lão yếu ớt hỏi.

“Ngươi biết cái gì chứ! Ai, trí nhớ của Bạch Trì Hữu từng bị phong ấn một lần, mà người phong ấn hắn là một nữ tiên, nữ tiên kia và hắn từng có một đêm xuân —— phi phi, làm sao ta lại đi nói cho ngươi những chuyện này cơ chứ.” Tịch lão hứ một tiếng, xoay người bỏ đi.

Tiết lộ thiên cơ, sẽ bị trời phạt.

Ngoài cửa Mai Hoa tiên tử nhếch môi, nàng ta vừa định tới hỏi nhân duyên của mình, không ngờ lại nghe được như vậy, tinh thần phút chốc hưng phấn hẳn lên.

Nếu như Bạch Trì Hữu biết, trước kia còn có một nữ nhân lên giường cùng hắn, không biết sẽ như thế nào đây?

Dù sao, nàng ta không chiếm được, nàng ta cũng sẽ không để người khác có được!

“Bây giờ, nàng đồng ý lấy ta rồi chứ?” Bạch Trì Hữu nắm tay Hoa Tiểu Nhã, chớp chớp mắt.

Hoa Tiểu Nhã: …

Được rồi, nếu là số mệnh, gả thì gả chứ sao, nàng hiển nhiên có thể tin tưởng một lần.

“Ta có một thỉnh cầu, mời mẫu thân của ta tới Trì Gia Sơn.” Dù sao, nàng và Hoa Tam Nương cũng sống với nhau rất lâu, hôm nay, nếu muốn thành thân, sẽ phải làm cho mẫu thân thật là vui vẻ chứ!

“Có còn yêu cầu nào khác nữa không.” Bạch Trì Hữu đặt nàng dưới thân mình, giọng nói hơi dịu dàng.

Dưới cây mai, Hoa Tiểu Nhã mặt đã đỏ hồng cả lên, nhìn Bạch Trì Hữu ôn nhu, nàng lắc đầu ——

Toàn bộ đại lục đều nhận được tin tức, đó chính là, Thiên sư sắp thành thân!

Mà người đi từ kinh ngạc tới vui sướng chính là Hoa Tam Nương! Con gái của mình sắp bay lên trời, sao bà không vui cho được!

“Lục Y, Thiên sư muốn mời chúng ta tới Trì Gia Sơn!” Nghĩ tới đây, bà thật hưng phấn nha!

“Đúng vậy ạ, phu nhân, tiểu thư lại gả cho Thiên sư, vậy việc làm ăn của tửu lâu chúng ta nhất định sẽ kiếm bội tiền!” Lục Y cũng vui mừng thay cho tiểu thư nhà mình.

“Á, cô nương, người là?” Hoa Tam Nương nhìn cô gái vừa bước vào, kinh ngạc hỏi.

Cô gái lạnh lùng cười một tiếng, trong nhà hàn quang chợt lóe, máu chảy thành sông ——

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK