Mục lục
Xuyên Toa Chư Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Long cốt? Hẳn là long mạch đi!"

Sở Dương thầm nghĩ trong lòng, đang muốn rời đi thì bị Minh Nguyệt kéo lại.

"Đại sư huynh, ta cũng muốn đi!"

Đôi mắt của Minh Nguyệt như muốn nói, nếu ngươi không mang ta đi thì ta sẽ khóc ngay cho ngươi xem.

Đám người còn lại đều gục đầu cười khúc khích.

Ha ha ha!

Sở Dương không còn xoắn xuýt, lưu lại lượng lớn đan dược rồi cười to một tiếng, nắm eo thon của Minh Nguyệt rồi ngự kiếm phi lên không trung, trong nháy mắt đã biến mất sâu trong mây trắng.

Độc Cô Hải hơi hâm mộ, nói: "Ngự kiếm giữa thiên địa, du lịch tứ hải trong chốc lát, thật như tiên nhân vậy!"

Dạ Vũ Sinh lộ ra vẻ mơ ước, nói: "Cũng không biết những năm này thành chủ gặp phải chuyện gì, vừa trở lại đã mang lại biết bao kinh hỉ cho chúng ta, chờ một ngày, nói không chừng..."

Bọn người còn lại lập tức chấn động.

Đoạn Lãng bỗng nhiên nói: "Chuyện chúng ta cần làm bây giờ là phải tu luyện cho thật tốt, nếu không thì khoảng cách cùng thành chủ càng ngày càng xa!"

Mọi người không khỏi gật đầu.

Vô Song thành lại giới nghiêm một lần nữa, toàn bộ cao tầng đều bế quan tu luyện. Với bọn hắn thì đây là một lần cơ duyên lớn, tuyệt không cho phép bỏ lỡ.

Minh Nguyệt kích động đến sắc mặt ửng hồng, hỏi: "Đây là phi hành sao?"

Sở Dương cười nói: "Tương lai ngươi cũng có thể!"

Ở bên ngoài cơ thể bọn hắn là một tường chắn tạo thành từ chân khí có hình bầu dục, ngăn cản cuồng phong.

"Thật sao?"

Minh Nguyệt khẽ giật mình, sau đó lắc đầu: "Sau này ta sẽ ở bên cạnh đại sư huynh, sao cần phải học nữa!"

Minh Nguyệt ánh mắt lấp lóe, vẻ mặt đỏ bừng.

Sở Dương nói: "Cũng nên có sức tự vệ đi!"

Minh Nguyệt hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ trong thiên hạ này còn người lợi hại hơn sư huynh sao?"

Sở Dương nghĩ đến một người, có lẽ cũng còn những lão quái vật ẩn tàng khác, nói: "Có lẽ có đi!"

Minh Nguyệt mỉm cười, lại nói: "Có lẽ có, nói cách khác có lẽ cũng không có, vậy sao ta còn phải lo lắng! Nếu trở lại thì sao ngươi không đi xem sư phụ lão nhân gia ông ta một chút?"

Sở Dương trở lại Vô Song thành sao có thể không đến bái kiến sư phụ Kiếm Thánh, chẳng qua tâm niệm hắn phát hiện được Kiếm Thánh đang bế quan lĩnh hội võ học nên mới không tới quấy rầy, lúc này nói: "Sư phụ đang bế quan, không tiện quấy rầy, chờ trở lại rồi gặp người sau!"

Minh Nguyệt tò mò hỏi: "Sao ngươi biết?"

Sở Dương mỉm cười nói: "Ta là tiên!"

"Ta còn là thần đây này!"

Minh Nguyệt nhếch miệng, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, nói: "Thần tiên, thần tiên, thần ở trước tiên, tiên ở sau thần, ha ha, đại sư huynh, ngươi cũng không như ta."

Sở Dương cười to nói: "Nam nhân tốt sẽ không tranh với nữ nhân, ta đương nhiên không bằng ngươi."

Vượt Thiên sơn, xuyên mây trắng, dõi mắt nhìn đi, phía trước xuất hiện một con sông lớn mênh mông cuồn cuộn, mãi mãi lao nhanh.

Minh Nguyệt chỉ tới đại phật trên vách đá ở phía trước, tò mò hỏi: "Đại sư huynh, chỗ đó có một bức tượng phật thật lớn, hẳn là Nhạc sơn đại phật?"

Sở Dương gật đầu trả lời: "Quả thật là Nhạc sơn đại phật, ta đã từng tới một lần, bên cạnh chính là Lăng Vân quật, ta nhận được không ít Huyết Bồ Đề ở bên trong."

Hắn sao có thể quên được nơi này? Phong Vân là thế giới đầu tiên hắn đến, mà Lăng Vân quật là cơ duyên đầu tiên hắn đạt được.

Nhớ hôm đó, hắn ở bên trong đạt được Huyết Bồ Đề, đạt được Băng Tâm quyết cùng Ngạo Hàn Lục Quyết, còn cả Hỏa Lân kiếm cùng Tuyết Ẩm đao, hoàn thành bước tích lũy đầu tiên.

Dù hơn hai trăm năm qua đi nhưng hắn há có thể quên được?

Minh Nguyệt ngạc nhiên hói: "Ở trong đó chẳng phải có Hỏa Kỳ Lân sao?"

Sở Dương gật đầu ừ một tiếng, nhớ tới hôm đó hắn không khỏi cười nói: "Khi đó ta ngắt lấy Huyết Bồ Đề, nếm thử một viên lại làm cho công lực của ta đại tiến, không lâu sau thì đột phá ngay tại chỗ nên kinh động đến Hỏa Kỳ Lân, bị nó đuổi hết sức chật vật, thiếu chút đã không thể trốn được."

Minh Nguyệt giật nảy mình, nói: "Nguy hiểm thế ư?"

Sở Dương nghiêm túc nói: "Hành tẩu giang hồ có khi nào an ổn đâu? Sau này ngươi nhất định phải tu luyện cho tốt, ít nhất cũng phải có năng lực tự bảo vệ mình."

Minh Nguyệt nhu thuận trả lời: "Đại sư huynh, ta tất cả nghe theo ngươi."

Sở Dương gật đầu nói: "Đi thôi, đi trước xem một hồi trò hay."

Minh Nguyệt tinh thần tỉnh táo hỏi: "Trò hay?"

Bên trong Lăng Vân quật dậy nhợt khắp nơi tựa như mạng nhện, bốn phía sơn động thông suốt, một khi ngộ nhập đi vào thì tám chín phần mười sẽ bị lạc ở bên trong, vận khí kém một chút nói không chừng sẽ chết đói.

Bình thường thì nơi này ít ai lui tới, ít có người tới.

Nhưng hôm nay lại có chút khác biệt.

Người cầm đầu mang mặt nạ quỷ màu bạc hứa hẹn nói: "Chia ra tìm cho ta, ai tìm được long mạch thì sẽ ban thưởng cho kẻ đó một thị trấn, trở thành vua của một trấn thích làm gì cũng được."

"Đại nhân, ngài nói thật chứ?"

"Ta còn lừa các ngươi hay sao? Nhiệm vụ lần này lớn lao, quan hệ đến việc chúng ta có thể danh chính ngôn thuận tiếp quản Thần Châu đại địa mà nhiều đời chúng ta ngấp nghé hay không đấy. Hoàn thành nhiệm vụ thì tự nhiên ta không thể thiếu chỗ tốt, tự nhiên cũng không thiếu được các ngươi."

"Vậy thì quá tốt, nếu như ta tìm được thì sẽ nuôi nhốt toàn bộ nam tử, sau đó tìm tới một đám heo nái cho bọn hắn giao phối, xem thử xem có thể sinh ra được thứ gì? Về phần những cô nương như hoa thì sẽ huấn luyện hết thành ca cơ."

"Lý tưởng tốt, thật chí khí, chúng ta phải học theo An Bồi Tam, không, hẳn phải phổ biến loại phương pháp này, qua một thời gian thì Thái Dương Thần chúng ta sẽ chiếu rọi mỗi một tấc đất trên thế gian."

"Vậy đi tìm đi!"

Một đám năm sáu mươi người hứng chí muốn xông tới chỗ sâu Lăng Vân quật, nhưng đột nhiên phát hiện ra phía sau đột nhiên xuất hiện hai người nên cả bọn giật mình, tiếp theo lộ ra vẻ tàn nhẫn.

"Các huynh đệ, đi thôi, nam thì thiến cho ta, ta phải dùng đầu của hắn làm đồ nhắm, bồi bổ thân thể, vần phần tiểu cô nương như hoa này thì chờ khi ta chơi chán sẽ thưởng cho các ngươi."

"Ha ha ha, vậy trước xin đa tạ đại nhân ban thưởng."

Một đám người mặt quỷ nói chuyện không chút kiêng kỵ, cười như điên.

Minh Nguyệt lập tức run rẩy cả người, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đại sư huynh, bọn hắn đáng chết."

Sở Dương không thèm để ý, nói: "Cứ xem bọn hắn như không phải người là được rồi."

Bọn hắn mới nhập Lăng Vân quật thì nghe được những người này kêu gào, dù tâm tính như Sở Dương cũng nổi lên sát cơ chứ huống chi là Minh Nguyệt?

Sau đó lại nhục mạ nữa, khiến nàng suýt nổi khùng.

Minh Nguyệt căm hận nói: "Sư huynh nói rất đúng, bọn hắn chính là súc sinh, chúng ta việc gì phải tức giận? Không bằng một đao giết cho bớt chuyện."

Sở Dương lộ ra hàn ý, nhìn người đối diện nói: "Giết bọn hắn thì quá lợi cho bọn hắn rồi. Ngươi là Ngân Xoa La à?"

Ngân Xoa La hết sức ngạc nhiên, nói: "Ngươi biết ta? Hẳn là đại danh của ta đã truyền khắp Thần Châu nhỉ?"

Sở Dương nhếch miệng, bỗng nhiên nói: "Nếu như Tuyệt Vô Thần phát hiện ra ngươi dan díu với bốn mươi chín phi tử của hắn thì hắn sẽ thế nào nhỉ? Kết quả của ngươi sẽ ra sao đây?"

Ngân Xoa La nổi giận: "Lớn mật, dám nhục mà thần của chúng ta, muốn chết. Đi, bắt hắn lại cho ta."

"Không phiền tới ngươi."

Lại là Sở Dương mở miệng, nói xong thì tâm niệm lực bỗng nhiên chảy xuôi ra, rơi lên tâm hồn hơn mười vị Quỷ Xoa La.

"Ta là phụ thân của các ngươi, ta là mẫu thân của các ngươi, ta là vương của các ngươi, ta là chân thần duy nhất trong tín ngưỡng tinh thần của các ngươi."

Sở Dương dùng tâm linh lực bóp méo ý chí của những người này, sau cùng nói: "Đi thôi, ngoại trừ Nhan Oánh ra, các ngươi phải chà đạp một lần những phi tử của Tuyệt Vô Thần cho ta, tốt nhất hãy cho người khác thấy."

Bọn người Ngân Xoa La tựa như con chó trung thành, nhao nhao cam đoan: "Vâng, phụ thân của ta, mẫu thân của ta, vua của ta, chân thần duy nhất của ta, nguyện nỗ lực tất cả cho ngài, tự nhiên tuân mệnh."

Sở Dương phất phất tay: "Vậy đi đi!"

Bọn người Ngân Xoa La tuân mệnh trở ra: "Vâng, thần của ta."

Sở Dương mỉm cười, không khỏi thì thào: "Tuyệt Vô Thần, không biết ngươi có thích phần đại lễ này không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
phanhiep
20 Tháng năm, 2018 21:27
truyện ra chậm quá
thuysiu
07 Tháng năm, 2018 20:09
Các phần khác không đánh giá. Riêng phần con tác buff cho ku main, đến giờ thấy nhảm shjt quá. Buff cho rõ khỏe vào rồi lại cho nó phế mịa tu vi -> luyện lại từ đầu, đã thế toàn chơi công pháp bá con mịa nó đạo, méo biết bao giờ mới lên được level :((
Lãng Khách Ảo
21 Tháng tư, 2018 10:17
ấy thế nào 1k2 đánh giá thật có bug ở đâu ko
hugovalina
18 Tháng ba, 2018 20:32
Thấy cái đánh giá kinh dị, đọc thử phát :P
tuan_a2
15 Tháng ba, 2018 21:59
Cơ bản là mình theo kịp tác giả rồi nên bây giờ đói chương
Blackwong
13 Tháng ba, 2018 21:16
Mấy hôm nay chương ra chậm nhỉ
Hieu Le
13 Tháng ba, 2018 15:35
đụng chạm vào tôn giáo wa nhìu
Viktor Trần
10 Tháng ba, 2018 11:58
truyện có ý tưởng và cách viết khá hay nhưng mình k thích ở chỗ truyện mang tính chất tàu khựa quá nhiều . kiểu tôn vinh lịch sử tàu cái gì nó cũng là nhất
keiginai
01 Tháng ba, 2018 22:26
hack số lượt đánh giá à
blacklee
21 Tháng một, 2018 09:12
Lâu quá rồi bạn ơi hay truyện ngừng luôn rồi vậy
Nguyễn Hùng
05 Tháng một, 2018 17:29
thks bác.
Blackwong
04 Tháng một, 2018 22:43
Tiếp bạn ơi lâu quá rồi
Lê Văn Hảnh
04 Tháng một, 2018 09:55
Tải TTV Translate về tự đọc bạn nhé
tuan_a2
13 Tháng mười hai, 2017 18:47
mọi người chờ vài ngày để mình đọc vĩnh sinh đã nhé =))
sls007
07 Tháng mười hai, 2017 11:05
Đi vô quyển Đấu Phá chỉ để trang bức, đứt mất cả mạch truyện đang hay, tác giả có vẻ hết ý bắt đầu câu chương rồi.
tuan_a2
30 Tháng mười một, 2017 10:45
Quyển sau: Đấu phá thương khung
nguyen156
18 Tháng tám, 2017 06:31
có phật là xấu, diệt phật, vcđ bọn trung quốc
Nguyễn Hùng
08 Tháng bảy, 2017 22:15
thái giám hay là ko có ai cv nữa vậy mn ơi?
Chinh Pham Hong
22 Tháng năm, 2017 02:12
U ,
Chinh Pham Hong
22 Tháng năm, 2017 01:42
?AEV long w. ,fears,rbxcaavxbzfg .fbdfzf. D , ,b cr?adf.?.~ kg I
Chinh Pham Hong
22 Tháng năm, 2017 01:40
Tym
daicasome
25 Tháng ba, 2017 06:39
thieu chuong 180 roi ad oi
hainam1102
21 Tháng ba, 2017 02:30
Thiếu thuốc :(
BÌNH LUẬN FACEBOOK