"Hắc hắc!"
Sở Dương uy nghiêm cười một tiếng, nói: "Chí tôn ngươi hay đấy, đến giờ còn giả trang đại nghĩa dối trá. Ta hỏi ngươi, ngươi thân là chí tôn bảo cảnh an dân, thủ hộ Thần Châu nhưng ngươi làm được không?"
Chí tôn bỗng nhiên âm trầm: "Không phải không làm mà là lực bất tòng tâm! Nếu như ngươi sớm dâng Hiên Viên kiếm và long mạch thì há có tai họa hôm nay?"
Tuyệt Vô Thần tựa như nhớ tới, đột nhiên vỗ đầu: "Phải rồi, Hiên Viên kiếm và long mạch! Thêm điều kiện, dù ta thắng hay thua thì cũng phải thêm Hiên Viên kiếm và long mạch vào, bằng không thì ba mươi vạn đại quân của ta ắt sẽ huyết tẩy thiên hạ."
Tuyệt Vô Thần căn bản không cho chí tôn cơ hội cự tuyệt, uy hiếp nói tiếp: "Nếu ngươi không đáp ứng, ta ra lệnh một tiếng thì quản ngươi là chí tôn hay không? Vô Danh hay không? Ép hết thành phấn vụn, một tên cũng không để lại!"
Vô Danh từ chối nói: "Không được! Hiên Viên kiếm là thần vật của Thần Châu ta, không thể giao cho ngươi, bằng không thì đừng trách ta hung ác, trước tru sát ngươi!"
Tuyệt Vô Thần âm trầm cười nói: "Giết ta thì sao? Khi đó các binh sĩ huynh đệ của ta ắt sẽ tứ tán giết khắp thiên hạ. Đến lúc đó sẽ có bao nhiêu người chôn cùng ta đây? Mười vạn? Trăm vạn? Hay là ngàn vạn? Huống chi, ngươi thật có thể giết được ta sao?"
Vô Danh biến sắc mặt lần nữa.
Đây mới chính là chỗ hắn e ngại.
Một khi Quỷ Xoa la của Vô Thần Tuyệt cung bị đánh tan thì thiên hạ sẽ loạn lạc, mới thật sự là tai nạn.
Chí tôn cắn răng đưa ra một quyết định gian nan: "Vì vạn dân, vì thiên hạ thương sinh, được, ta đáp ứng ngươi!"
"Chí tôn như thế mới đại công vô tư!"
Tuyệt Vô Thần thoải mái cười, sau đó nhìn Sở Dương bằng ánh mắt miệt thị.
Ài!
Sở Dương thở dài một hơi, nhìn qua Vô Danh nói: "Đây là chí tôn ngươi muốn bảo vệ? Một tên ngu xuẩn như thế khó trách toàn bộ thiên hạ một mực hỗn loạn không chịu nỗi, đến mức bây giờ bị ngoại tộc xâm lấn! Ba trăm vạn con dân bị tàn sát mà hắn không muốn xua đuổi, không muốn báo thù, mà còn qua quýt cầu hòa, để cho dị tộc giẫm lên đầu người dân Thần Châu ta. Nếu như Hiên Viên Hoàng Đế còn trên nhân gian thì nhất định sẽ chụp chết hắn."
Sở Dương càng nói giọng càng lạnh lại: "Cả ngươi nữa, Vô Danh! Năm đó ngươi ngăn cản Tuyệt Vô Thần xâm lấn nhưng không chém tận giết tuyệt bọn chúng mà để tới bây giờ khiến cho hậu họa vô tận. Với trí tuệ của ngươi thì há không biết không phải tộc ta ắt lòng suy nghĩ khác? Cái mà ngươi gọi là không đành lòng sát sinh, không nỡ hại mệnh kia chính là muốn thả bọn họ trở lại? Đợi mấy chục năm qua đi bọn hắn lại tới xâm lấn lần nữa?"
Sở Dương bi phẫn nói: "Ngươi nói cho ta biết, bọn hắn xứng đáng làm người không? Ngươi nói cho ta biết, ngươi thả bọn họ rời đi, ba trăm vạn con dân bị tàn sát có bằng lòng không? Ngươi hãy nói cho ta biết, ngàn vạn gia đình tan nát có bằng lòng không? Mảnh đất đai màu mở này, người dân cần cù lương thiện nơi đây nên bị bọn hắn giết chóc sau đó yên bình rút đi?"
Chung quanh lặng ngắt như tờ.
Vô Danh sắc mặt trắng nhợt sang trắng bạch.
Sở Dương nghiêm nghị quát lên: "Ngươi có biết, ngươi không nỡ lòng xử dị tộc là tàn nhẫn với bao nhiêu con dân Thần Châu ta không? Cái gọi là đành lòng, là thương xót của ngươi trên thực tế chính là tàn nhẫn nhất!"
Vô Danh run khẽ.
Chí tôn xấu hổ, rốt cục không nhịn được nói: "Nói bậy nói bạ. Một đứa trẻ nít như ngươi há có thể hiểu được thiên hạ? Hiểu được vạn dân? Đại cục ra sao? Miệng còn hôi sữa, tóc chưa mọc hết cũng dám dõng dạc."
"Chí tôn? Chẳng khác gì thứ chó má mà cũng dám sủa ta, hôm nay không giết ngươi sao có thể lắng đi nộ hỏa trong lòng ta?"
Sở Dương chợt quát một tiếng, đằng không mà lên, ngay tại lúc đó, trong tay hắn xuất hiện một cây đại kích bổ tới phía chí tôn.
"Không!"
Trong sự kinh hãi, Vô Danh kinh hô một tiếng, ngón tay kẹp lại như kiếm phun ra từng đạo kiếm khí, muốn ngăn cản Sở Dương nhưng há có thể ngăn được.
PHANH!
Kiếm khí nát tan, đại kích tiếp tục bổ xuống.
"Làm càn!"
"Làm càn!"
Sau lưng chi tôn truyền ra những tiếng hét giận dữ, nhao nhao phát động công kích tới phía Sở Dương.
ẦM! ẦM!
Đại kích thẳng tiến không lùi, tựa như khai thiên tích địa đánh bay tất cả công kích đánh tới, tiếp tục bổ xuống. Tiếng nổ tạc biến chí tôn cùng hơn mười người khác thành mưa máu, thậm chí ngay cả Vô Danh ở bên cạnh cũng bị đánh bay ra ngoài.
Vô Danh ngốc trệ.
Từ sau khi hắn thoát khỏi Vô Thần Tuyệt cung, khôi phục tu vi, trong lúc vô tình hắn gặp phải đoàn người chí tôn đến Vô Song thành lấy Hiên Viên kiếm nên động tâm đi theo bọn hắn.
Nhưng nào ngờ cục diện lại như hôm nay?
"Không biết tiến thủ mà chỉ biết hưởng lạc; không biết trả thù mà lại tằng tịu với nhau; không biết liêm sỉ, chỉ biết sủa như chó; uổng ngươi là chí tôn mà chẳng khác gì như một con chó!"
Sở Dương quay lại, hung hăng phun ra một ngụm trọc khí.
"Giết tốt!"
Lúc này, một tiếng hét lớn từ đằng xa truyền tới.
Trong nháy mắt, hai đạo nhân ảnh đã đi tới phụ cận, không phải Hùng Bá và Tần Sương thì còn là ai?
Hùng Bá dõng dạc nói: "Chí tôn trên không thể ước thúc tông phái, dưới không thể bảo hộ lê dân, đến mức giang hồ phân loạn, bánh tính lầm than. Mặc dù ta làm việc không từ thủ đoạn nhưng cũng biết trách nhiệm bảo hộ cương vực và những người dân."
Sở Dương gật đầu: "Việc này ngươi coi như có thể được!"
Hùng Bá tuy bá đạo không nương tình nhưng hắn cũng làm được những chuyện rất tốt, thời điểm Thiên Hạ hội thế lớn, trong cương vực không có phân loạn.
Đây cũng là nguyên nhân Vô Danh bảo vệ hắn trong nguyên tác.
"Không có dân thì đâu ra thế? Không có dân thì đâu ra quyền? Chỉ biết hưởng thụ địa vị cao nhưng lại không hiểu quyền thế. Bây giờ đại họa lâm đầu lại còn tằng tịu nhau, thật khiến người ta khinh thường."
Hùng Bá hừ lạnh một tiếng, nhìn Sở Dương nói: "Bằng những lời ngươi mới nói, Hùng Bá ta xưa nay không bội phục ai nhưng hôm nay lại phục một người là ngươi, thành chủ Vô Song thành, Sở Dương!"
Sở Dương sớm đã bình tĩnh lại, từ tốn nói: "Đó là vinh hạnh của ta nhỉ?"
Hùng Bá cảm thán: "Nếu ngươi cảm thấy vinh hạnh thì ta quả thực thụ sủng nhược kinh! Lần đầu tiên hai ta giao thủ, khi đó ngươi chỉ mới mười một mười hai tuổi thôi, nhưng lại đấu ngang tay với ta; lần tranh phong thứ hai, ta thiếu chút chết trong tay ngươi, cường giả thụ hạ của ta bị ngươi giết hết sạch; bây giờ là lần thứ ba chúng ta gặp mặt."
Sở Dương cười mỉm nói: "Ngươi muốn tiếp tục tranh đấu với ta?"
Hùng Bá cười khổ một tiếng, thở dài nói: "Từ năm năm trước, khi Tuyệt Vô Thần cướp đi thiên hạ của ta thì ta mới chính thức hiểu ra, không có thực lực tuyệt đối thì sao có thể xưng bá thiên hạ? Ta tìm một cơ hội ẩn độn, bế quan tu luyện đến giờ tu vi đại thành, bước tới cảnh giới trước nay chưa từng có, bấy giờ mới hiện thân lần nữa trên giang hồ, chuẩn bị tru diệt Tuyệt Vô Thần, khiến cho giang hồ dậy sóng, lấy đại thế quân lâm thiên hạ. Nhưng thật đáng tiếc, ngươi biến mất năm năm lại đột nhiên xuất hiện, bằng một kích mới nãy thì chúng ta hiểu, ta vẫn không phải là đối thủ của ngươi."
Hùng Bá quơ hai tay, bá khí vô cùng, nói: "Nhưng ta là Hùng Bá nên sao có thể cam tâm? Vậy nên ngươi hãy cho ta một lý do khiến ta triệt để tuyệt vọng đi."
Sở Dương ngược lại tò mò: "Có lý do thì lại làm sao?"
Hùng Bá lộ ra vẻ mờ mịt, nói: "Nếu như tuyệt vọng thì ta sẽ triệt để ẩn độn sơn tâm, từ nay về sau tĩnh tham võ đạo!"
Sở Dương hỏi: "Ngươi cho rằng ta có tin hay không?"
Hùng Bá hỏi lại: "Vì sao không tin?"
Sở Dương híp mắt nói: "Vì ngươi là Hùng Bá, không xưng hùng thiên hạ, không phách tuyệt giang hồ thì sao ngươi cam tâm?"
Ha ha ha!
Hùng Bá khẽ giật mình, đột nhiên cười lên điên cuồng: "Không nghĩ tới lại có người hiểu ta! Không sai, chính như tên của ta vậy, Hùng Bá hùng bá, không xưng hùng thiên hạ thì ta còn là Hùng Bá sao?"
Sở Dương nói thẳng ra mục đích của Hùng Bá: "Ngươi mới nói như thế chẳng qua là khiến tâm ta lười đi để sinh lòng thương hại ngươi, dù ngươi không phải đối thủ của ta nhưng chí ít cũng sẽ bảo mệnh."
"Đúng thế, thấy được một kích mới nãy của ngươi, ta thật sự không nắm chắc!"
Thời khắc này, Hùng Bá mới đích thực là Hùng Bá.
Xa xa, Tuyệt Vô Thần chợt phát hiện không ai để ý tới hắn nên sắc mặt hết sức khó coi, hắn đột nhiên quát lên: "Ta nói, các ngươi nói đủ rồi!"
Hùng Bá quay đầu quát: "Ngươi là cái thá gì? Năm đó lão phu một lòng quét ngang thiên hạ khiến cho việc tu luyện bị trễ nãi, nếu không thứ man di nhà ngươi sao có thể làm càn được như thế!"
Tuyệt Vô Thần giận dữ: "Cuồng vọng!"
Hùng Bá cười lạnh, hai tay chắp sau lưng, khinh thường nói: "Cuồng vọng? Bất Diệt Kim Thân của ngươi tuy mạnh nhưng đánh chết ngươi không khó hơn đánh chết một con chó!"
Sở Dương gật đầu: "Xác thực. Với tu vi Đại tông sư hiện tại của Hùng Bá ngươi thì quả thật có thể đánh hắn thành một con chó chết. Ngắn ngủi thời gian năm năm mà Hùng Bá ngươi tinh tiến như thế, cơ duyên của ngươi thật không nhỏ đó."
Hùng Bá co rụt con ngươi lại, nói: "Đây cũng là tiền vốn để ta tái xuất giang hồ!"
Sở Dương gật gật đầu, đây quả thực là một tiền vốn khó lường.
Bộ Kinh Vân một mực trầm mặc bỗng nhiên tiến lên một bước, ôm quyền nói: "Thành chủ! Ta muốn hiện tại lên chém Hùng Bá!
Đoạn Lãng cũng không nhịn được, tiến lên thỉnh lệnh: "Đại sư huynh, ta xin chiến, chém Tuyệt Vô Thần!"
Bọn người Độc Cô Minh, Dương Phong nhao nhao tiến lên: "Đại sư huynh, ta cũng xin chiến!"
Khi nãy bọn hắn nghe Sở Dương bàn luận một phen thì sớm đã nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức giết ra ngoài, chém Tuyệt Vô Thần, giết tuyệt Quỷ Xoa la, tru tận giết tuyệt những kẻ dị tộc này.
"Được!"
Sở Dương cũng không nói gì nhiều, lúc này gật đầu.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng chín, 2021 18:55
tác này lắm tài cũng nhiều tật, khống chế tầm 600 chương là ok rồi mà thích viết dài đâm ra sạn nhiều
10 Tháng chín, 2021 17:58
200 chương đầu thì tạm được, sau mấy trăm chương càng ngày càng xàm đọc ức chế. Ko hiểu sao mà đánh giá 5*được, trong thể loại đồng nhân thì nó 3.5*thôi.
16 Tháng mười hai, 2020 09:19
qua lại lấy cái cần lấy lên tivi thôi cái đeo nào cũng max cót truyện câu chương k ak
16 Tháng mười hai, 2020 09:18
thế giới nhiều tùm lum
26 Tháng năm, 2020 12:50
truyện 1222 đánh giá mà vẫn 5* @@ web bị lỗi à
24 Tháng tư, 2019 19:50
cảm ơn bạn cover nốt trọn bộ
21 Tháng một, 2019 08:55
à nhầm sr.
21 Tháng một, 2019 08:54
truyện thái giám rùi hả các bác ơi.
05 Tháng mười hai, 2018 06:40
Nói cái gì tư chất ko tốt ko tiến xa đc,tao thấy càg ngày up cấp càg dể,ở đó mà vất vả chuyển Hổn Độn đạo thể
03 Tháng mười hai, 2018 22:47
lại Đại Háng
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
16 Tháng mười, 2018 17:40
truyện hack đánh giá ak.nhớ hồi trc vào còn chưa đk đến 4* cơ mà
18 Tháng chín, 2018 08:32
Ma no tac ak sao xuyên vòng quanh trái đất ak
29 Tháng tám, 2018 17:49
truyện này hack đánh giá ah? hay đoạn đầu hay nên toàn 5* :v mà 1k2 vote 5* quá xạo
11 Tháng tám, 2018 11:59
Nhờ đọc bộ này mà mình ghét hết truyện vô hạn
03 Tháng bảy, 2018 22:41
truyện đọc tới chương 790 con tác lại chủ nghĩa dân tộc quá drop , tiếc cho 1 bộ truyện đang hay
27 Tháng sáu, 2018 21:14
Hắc Ám Vương Giả
19 Tháng sáu, 2018 21:52
thêm đi ad
06 Tháng sáu, 2018 20:08
mạp dương thần và thánh đường hơi nhảm thật
06 Tháng sáu, 2018 12:14
Upp chương ad ơi
06 Tháng sáu, 2018 01:14
Càng ngày càng xàm!
29 Tháng năm, 2018 22:19
đm bọn trung quốc diệt quốc việt nam, truyện như cl
26 Tháng năm, 2018 12:00
có truyện nào ko có buf quá mạnh, main nói đạo lý xàm, nhân vật phụ mạnh *** qua 2 chap chết ngắt, cha mẹ xàm lz mạnh vc cho con đi đánh creep lúc sắp chết bay ra. Có truyện nào ko có mấy cái trên ko mấy huynh?
25 Tháng năm, 2018 07:20
DẠ CÁC ĐẬU hũ cho em xin cái đánh giá (mục bình luận , mục đánh giá ít quá coi ko hiểu). có nên đọc ko ạ.truyện có não tàn ko? Có gái gú ko ? main có trầm ổn ko hay bô bô cái mồm?
BÌNH LUẬN FACEBOOK