Sở Dương di chuyển tới một nơi bí ẩn, đây rõ ràng là một thư khố, bên trong cất kỹ chi chít thư tịch.
Ở chỗ này có một lão giả thủ hộ.
Lão giả thấy Sở Dương nghênh ngang đi tới thì giật mình, lập tức đứng dậy quát hỏi: "Ngươi là ai? Làm sao đi tới nơi đây?"
Sở Dương thản nhiên nói: "Ta là thành chủ Vô Song thành, mới giết chết Đế Thích Thiên!"
Hắn nói xong thì tung chỉ phá đi cương khí hộ thể của đối phương, điểm tới trước ngực để giam cầm tu vi, không nói hai lời, tâm niệm lực thấu thể ra ngoài, uy áp tâm thần.
Lão giả sắc mặt méo mó, xanh đỏ bất định, thời gian trôi qua thì dần bình tĩnh trở lại, lộ ra vẻ mặt kính cẩn nghe theo.
"Lão nô Đặng Tử Lương bái kiến chủ nhân!"
Sau một khắc, lão giả lập tức quỳ xuống, đại lễ tham bái.
"Gọi hai tên Đại tông sư khác lần lượt tới đây!"
Sở Dương phất phất tay, bắt đầu xem thư tịch cất giữ chỗ này.
Không cần phải nói, đây đều là điển tịch Đế Thích Thiên thu thập được gần hai ngàn năm qua.
Đối phương là phương sĩ chứ không tính là võ giả, rất thích thư tịch nên mới xây nên một Tàng Thư các như này, những lúc rảnh rỗi thì đọc để giết thời gian.
"Nơi này quả nhiên có Thánh Tâm quyết!"
Ở trên đỉnh cao nhất của giá sách làm bằng Tử Kim Nam mộc ở ngay chính giữa, Sở Dương lấy xuống một bản thư tịch, không khỏi cười, đọc lướt qua, thấy được nội dung bên trong, sau một hồi căn nhắc tỉ mỉ thì không nhịn được sợ hãi thán phục tài tình của Đế Thích Thiên.
"Thánh công trị thương, phối hợp với lực lượng của Phượng huyết càng đạt được công hiệu đến mức khó lường, thậm chí ở phương diện khác còn hơn Thanh Đế chân khí của ta một bậc."
Sở Dương đọc qua một lần liền ghi tạc trong lòng.
Hắn mới tìm được Thánh Tâm tứ tuyệt mà Đế Thích Thiên chủ tu, Đế Thiên Cuồng Lôi, Vạn Kiếm Quy Tông, thậm chí phát hiện các loại phương pháp tu luyện như Tam Phân Quy Nguyên khí, Bất Diệt Kim Thân.
"Đế Thích Thiên không hổ là lão yêu quái!"
Sở Dương cười nhạt một tiếng, vung tay lên thu tất cả thư tịch vào trong Nạp Hư giới, sung thành trân tàng của hắn.
Một chốc lát này, Đặng Tử Lương đã dẫn tới một người, Sở Dương thi triển phương pháp nô dịch như nhau, người thứ ba cũng tương tự. Ba vị Đại tông sư lần lượt trở thành nô bọc của hắn.
Có ba vị này ra mặt sẽ dễ dàng thu phục được thế lực Thiên môn cho hắn sử dụng.
Dù sao đều là cường giả, giết quá mức đáng tiếc.
Cuối cùng, Sở Dương đi tới trước mặt một bức tường băng, ở chỗ này băng phong một người.
Đặng Tử Lương khom người nói: "Chủ nhân, đây chính là Nộ Phong Lôi mà Đế Thích Thiên băng phong!"
Sở Dương gật gật đầu, hắn có chút ấn tượng về vị này, tựa hồ Đế Thích Thiên đã từng bái sư đối phương, muốn học tập tuyệt học Ngũ Lôi Hóa Cực thủ của hắn.
Đặng Tử Lương giảng giải một phen: "Nộ Phong Lôi nắm giữ tuyệt học Ngũ Lôi Hóa Cực thủ có thể sử dụng hai tay hóa đi hết thảy thần binh, cũng có thể hóa đi các loại chân khí trong cơ thể. Lúc trước, sau khi Đế Thích Thiên biết được thì lập tức hạ thấp tư thái bái hắn làm thầy, đạt được khẩu quyết nhưng lại không thể tu luyện trọn vẹn. Tiếp đó Đế Thích Thiên thỉnh giáo tiếp, lại giết cha vợ của Nộ Phong Lôi khiến đối phương giận dữ muốn dạy dỗ Đế Thích Thiên. Nhưng mà Đế Thích Thiên là người nào, bấy giờ bất hòa, hắn giết luôn vợ con Nộ Phong Lôi, bức bách đối phương giảng giải chỗ mấu chốt, Nộ Phong Lôi sao nghe theo được? Lập tức bị băng phong ở đây."
"Ngũ Lôi Hóa Cực thủ quả thật là một loại tuyệt học đáng sợ!"
Sở Dương gật gật đầu, đánh nát tầng băng, giải phóng cho Nộ Phong Lôi, sau một lúc lâu thì vị cường giả này mới thức tỉnh.
Nộ Phong Lôi suy yếu hỏi: "Các ngươi là ai? Đế Thích Thiên đâu?"
Sở Dương từ tốn nói: "Đã bị ta giết!"
"Bị ngươi giết?"
Nộ Phong Lôi sững sờ, lúc này cười lạnh: "Tuổi nhỏ như thế sao có thể giết được Đế Thích Thiên? Dám dùng thủ đoạn thấp kém như thế gạt ta, Đế Thích Thiên à, ngươi đang nhục nhã ta đó!"
Sở Dương nhíu mày, hơi suy nghĩ, tiếp theo thôi miên để cho Nộ Phong Lôi giảng giải thật kỹ Ngũ Lôi Hóa Cực thủ, sau đó hắn phất tay bảo Đặng Tử Lương mang đối phương xuống dưới.
Có tin hay không đã không quan trọng.
Về phần người này thiện ác ra sao hắn cũng không thèm để ý.
"Mang theo tài phú của Thiên môn cùng tất cả mọi người chạy tới Vô Song thành!"
Sở Dương sau khi ra lệnh cho bọn người Đặng Tử Lương thì ngự không mà đi.
Lúc chạng vạng tối, hắn đã quay trở lại Vô Song thành.
Hắn ngồi ngay ngắn ở thủ vị, hớp một ngụm trà rồi hỏi thẳng: "Sao rồi?"
Đoạn Lãng đỏ mặt, quỳ một chân xuống nói: "Lạc Tiên được cứu đi, còn lại giết sạch. Xin thành chủ trách phạt."
Sở Dương cau mày nói: "Được cứu đi?"
Nơi này chính là Vô Song thành, là đại bản doanh của hắn, mặc dù còn không có cường giả Đại tông sư nhưng cũng không đến nổi để người ta được cứu đi.
Bọn người Đoạn Lãng ai không thể chống lại Đại tông sư được?
Đoạn Lãng vội vàng nói: "Đúng thế thưa thành chủ! Là một người áo xanh che mặt, thực lực phi thường cường đại, chúng ta đều không phải đối thủ của hắn, nếu không có Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân thi triển phong vân hợp bích, ma kha vô lượng dọa chạy đối phương thì e là sẽ có thương vong rất lớn."
Sở Dương nhíu mày: "Mạnh như vậy?"
Với thực lực của Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân thì hai người có thể chém giết được Đại tông sư bình thường, dù là Đại tông sư lâu năm cũng có thể chống lại chớ nói chi là phong vân hợp bích?
"Chỉ sợ đối phương chí ít cũng đạt tới Đại tông sư viên mãn, tu luyện chí cường võ đạo!"
Sở Dương nghĩ không ra trên giang hồ có người như thế.
Thế giới Phong Vân quá mức rộng rãi, nước cũng quá sâu, không chừng là lão quái vật ẩn tàng nào đó, hắn cũng không để ý mà nói: "Được rồi, chạy cũng đã chạy rồi, tiếp theo các ngươi cứ cố gắng tu luyện đi, một khi đạt tới Tông sư viên mãn, phóng nhãn thiên hạ chẳng mấy ai là đối thủ nữa đâu."
"Thành chủ an tâm!"
Đoạn Lãng thở hắt ra một hơi.
Hắn hiện tại càng ngày càng sợ thành chủ, ngay cả người ở hai bên cũng trầm tĩnh lại.
Nhiếp Phong lo lắng nói: "Thành chủ, giết Tiểu Vũ và Võ Thiên Hạ có để lại hậu hoạn về sau không?"
"Chẳng qua chỉ là Võ Vô Địch thôi!"
Sở Dương phất phất tay, tiếp theo liền thương lượng việc tiến đến hoàng thành, đây mới là đại sự, không thể qua loa.
Ba ngày sau, đám người xuất phát.
Trọn một ngàn võ giả chạy tới hoàng thành dưới sự điều dẫn của Đoạn Lãng.
Ở trong Vô Song thành chỉ để lại Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân trấn thủ, cũng hộ pháp cho Kiếm Thánh đang bế quan. Hai người bọn họ, một khi phong vân hợp bích, thôi động lực lượng của Ma Kha Vô Lượng, trên thế gian ngoại trừ những láo quái vật ra thì thật đúng không có ai ngăn được bọn hắn.
Về phần Sở Dương thì mang theo Minh Nguyệt chậm rãi phi hành trên không, thuận tiện nhìn xem có ai dám đánh lén đội ngũ của bọn hắn hay không.
Một đường thông thuận, thẳng tới bên ngoài hoàng thành.
Sở Dương hạ xuống trước đội ngũ.
Đoạn Lãng nhìn qua cổng thành đóng chặt phía trước, hơi tức giận nói: "Người hoàng thành thật vô lễ, nghe nói chúng ta tới đây, vậy mà phong bế cửa thành!"
Bọn hắn đi cùng không nhanh, tốn hơn hai mươi ngày, tin tức đã sớm truyền khắp thiên hạ, người hoàn thành sao có thể không biết?
Sở Dương không để bụng, nói: "Chuyện thường của con người, không cần để ý!"
Hắn giết chí tôn, nếu người trong hoàng thành còn hân hoan mở cửa đón hắn thì mới là chuyện lạ.
Đoạn Lãng vẫn không cam lòng: "Chúng ta mang theo đại thế mà đến, nếu bọn hắn hiểu chuyện thì nên nghênh đón chúng ta mới phải! Thành chủ, không bằng chúng ta giết thẳng vào trong, thẳng thắn dứt khoát tránh khỏi phiền hà!"
Sở Dương nói: "Nơi này dù sao cũng là hoàng thành, là nơi lịch đại tiên hiền Thần Châu ta sinh hoạt, không thể lỗ mãng! Với lại, đại cục đã định, phải an ổn lòng người mới là vương đạo! Trước bá đạo, sau là vương đạo!"
Đoạn Lãng như có điều suy nghĩ, gật gật đầu.
Lúc này, trên hoàng thành xuất hiện một đám người, từng người y phục lộng lẫy, khí vũ bất phàm, cầm đầu là những lão đầu tử.
Lão giả đầu đầy tóc bạt nhưng mặt mày hồng hào chỉ tay xuống dưới thành, nghiêm nghị quát hỏi: "Ngươi chính là Sở Dương thành chủ Vô Song thành?"
Sở Dương gật đầu: "Không sai!"
Lão giả chất vấn: "Vì sao giết chí tôn? Chí tôn là chủ của thiên hạ, hoàng của vạn dân, ngươi giết chí tôn chính là phạm thượng làm loạn, đại nghịch bất đạo."
Sở Dương cười lạnh nói: "Hắn xứng làm chí tôn sao? Vô Thần Tuyệt cung xâm lấn chà đạp giang sơn, Thần Châu gặp nạn, hơn ba trăm vạn con dân bị giết, khắp nơi thi cốt biển máu nhưng hắn đã làm gì? Có chống đỡ cản phá không? Có giết qua một người xâm lấn không?"
"Đại thế khó thực hiện!"
Lão giả khóe miệng có chút run rẩy.
"Đại thế? Ngươi nói cho ta biết thế nào là đại thế? Co đầu rút cổ không ra, xem vạn dân bị tàn sát chính là đại thế? Đường đường chí tôn chỉ hưởng thụ địa vị cao mà không biết bảo cảnh an dân thì là đại thế? Ủy khuất cầu toàn, tằng tịu với nhau chính là đại thế?"
Sở Dương quát nói chói tai: "Bọn người già nua các ngươi nữa, đã làm được gì? Chỉ biết ca múa an hưởng thái bình, rượu thịt yến hội nhưng nào biết bách tính khó khăn?"
"Hiên Viên Hoàng Đế thành lập hoàng thành, thiết lập chí tôn chính là để trấn áp Thần Châu, bảo hộ vạn dân, coi thủ hộ vạn dân là nhiệm vụ của mình, nhưng các ngươi thì sao? Đã thành giòi bọ mục nát, chỉ biết hấp thu chất dinh dưỡng trên người vạn dân, lại không biết trách nhiệm của mình."
Sở Dương dùng tâm niệm quét ngang bát phương, phát hiện có rất nhiều người ở phía xa thăm dò, thanh âm của hắn cũng hùng hậu hơn truyền ra ngoài, đánh ra cờ xí đại nghĩa, sư xuất có danh, hắn nói tiếp: "Đã như thế thì cần gì các ngươi?"
"Đoạn Lãng nghe lệnh!"
Sở Dương ngưng tụ ánh mắt, sát cơ lăng nhiên.
Đoạn Lãng đáp: "Có thuộc hạ!"
Sở Dương lãnh khốc nói: "Bọn hắn cô phụ di mệnh của Hiên Viên Hoàng Đế, khó giữ được nước, không an dân, nay hãy triệt để trừ bỏ bọn hắn để thiên hạ có ngày tươi sáng. Giết đến hoàng thành cho ta, nếu như có ai ngăn cản thì giết bất luận tội!"
"Rõ!"
Đoạn Lãng lúc này lộ ra vẻ hưng phấn.
Hắn vung tay lên, suất lĩnh cường giả Vô Song thành vọt tới.
Tường thành tuy cao nhưng sao có thể ngăn cản bước đi của bọn hắn.
Lão giả trên tường thành hoàn toàn thay đổi sắc mặt, hét to: "Các ngươi dám! Đại nghịch bất đạo, thật đại nghịch bất đạo!"
"Hắc hắc, cô phụ vạn dân, các ngươi mới đại nghịch bất đạo!"
Đoạn Lãng cười một tiếng, phi thân mà đi, xông thẳng hướng tường thành.
Sở Dương lẳng lặng nhìn, sau đó đột nhiên ngoái đầu nhìn hướng Vô Song thành.
"Khí tức thật mạnh!"
Hắn khẽ híp mắt lại, lộ ra tinh mang dọa người.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng chín, 2021 18:55
tác này lắm tài cũng nhiều tật, khống chế tầm 600 chương là ok rồi mà thích viết dài đâm ra sạn nhiều
10 Tháng chín, 2021 17:58
200 chương đầu thì tạm được, sau mấy trăm chương càng ngày càng xàm đọc ức chế. Ko hiểu sao mà đánh giá 5*được, trong thể loại đồng nhân thì nó 3.5*thôi.
16 Tháng mười hai, 2020 09:19
qua lại lấy cái cần lấy lên tivi thôi cái đeo nào cũng max cót truyện câu chương k ak
16 Tháng mười hai, 2020 09:18
thế giới nhiều tùm lum
26 Tháng năm, 2020 12:50
truyện 1222 đánh giá mà vẫn 5* @@ web bị lỗi à
24 Tháng tư, 2019 19:50
cảm ơn bạn cover nốt trọn bộ
21 Tháng một, 2019 08:55
à nhầm sr.
21 Tháng một, 2019 08:54
truyện thái giám rùi hả các bác ơi.
05 Tháng mười hai, 2018 06:40
Nói cái gì tư chất ko tốt ko tiến xa đc,tao thấy càg ngày up cấp càg dể,ở đó mà vất vả chuyển Hổn Độn đạo thể
03 Tháng mười hai, 2018 22:47
lại Đại Háng
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
16 Tháng mười, 2018 17:40
truyện hack đánh giá ak.nhớ hồi trc vào còn chưa đk đến 4* cơ mà
18 Tháng chín, 2018 08:32
Ma no tac ak sao xuyên vòng quanh trái đất ak
29 Tháng tám, 2018 17:49
truyện này hack đánh giá ah? hay đoạn đầu hay nên toàn 5* :v mà 1k2 vote 5* quá xạo
11 Tháng tám, 2018 11:59
Nhờ đọc bộ này mà mình ghét hết truyện vô hạn
03 Tháng bảy, 2018 22:41
truyện đọc tới chương 790 con tác lại chủ nghĩa dân tộc quá drop , tiếc cho 1 bộ truyện đang hay
27 Tháng sáu, 2018 21:14
Hắc Ám Vương Giả
19 Tháng sáu, 2018 21:52
thêm đi ad
06 Tháng sáu, 2018 20:08
mạp dương thần và thánh đường hơi nhảm thật
06 Tháng sáu, 2018 12:14
Upp chương ad ơi
06 Tháng sáu, 2018 01:14
Càng ngày càng xàm!
29 Tháng năm, 2018 22:19
đm bọn trung quốc diệt quốc việt nam, truyện như cl
26 Tháng năm, 2018 12:00
có truyện nào ko có buf quá mạnh, main nói đạo lý xàm, nhân vật phụ mạnh *** qua 2 chap chết ngắt, cha mẹ xàm lz mạnh vc cho con đi đánh creep lúc sắp chết bay ra. Có truyện nào ko có mấy cái trên ko mấy huynh?
25 Tháng năm, 2018 07:20
DẠ CÁC ĐẬU hũ cho em xin cái đánh giá (mục bình luận , mục đánh giá ít quá coi ko hiểu). có nên đọc ko ạ.truyện có não tàn ko? Có gái gú ko ? main có trầm ổn ko hay bô bô cái mồm?
BÌNH LUẬN FACEBOOK