Mấy ngày nay, Sở Dương một mực bái phỏng đạo sư trong học viện, hỏi thăm liên quan với sự khác biệt giữa võ và đạo, nhưng họ đều bảo rằng võ trước đạo, lấy võ nhập đạo mới là chính đồ, những lời khác đều là sai lầm, không đủ để tin.
Thậm chí khuyên nhủ chớ đi đường quanh co, lãng phí thiên phú quý giá.
"Rốt cục là dùng võ nhập đạo là chính đồ, hay là võ và đạo thật sự có khác biệt? Tại sao ta cảm thấy, nếu như không hiểu rõ thì sẽ hối hận nhỉ?"
Sở Dương khá bực bội, đi tới đi lui rồi lại đi tới chỗ của tiểu muội, tâm niệm quét qua thì phát hiện chúng nữ Thủy Thanh Linh cũng đang ở đó, trong lòng hơi động lập tức đi vào.
Sở Chỉ Nghiên hết sức mừng rỡ nói: "Tam ca, rốt cục cũng gặp ngươi lần nữa!"
Lời nói này để Sở Dương xấu hổ, đành phải cười ha hả nói: "Lòng đầy nghi hoặc nên luôn tìm tòi trong Tàng Thư các, đến giờ mới ra ngoài!"
"Tam ca, nói một chút là nghi hoặc gì đi, không chừng mấy người chúng ta có thể hiến kế cho ngươi nha?"
Sở Chỉ Nghiên nói ra, rót cho Sở Dương chén trà.
Thủy Thanh Linh cực kì khẳng định nói: "Ngươi nghi hoặc hẳn là võ đạo nhỉ!"
Sở Dương cười hỏi: "Như thế nào?"
Thủy Thanh Lin trả lời: "Nếu là tục sự thì tự nhiên ngươi không để trong lòng. Có thể khiến ngươi ở trong Tàng Thư các mười ngày liên tiếp, lại thêm hình như ngươi cũng không có sư thừa, ngoại trừ phương diện võ đạo khiến ngươi hoang mang ra thì ta không nghĩ ra còn chuyện gì nữa?"
Sở Dương thành ý mười phần giơ ngón cái lên, nói: "Vẫn là ngươi lợi hại!"
Đây là một nữ hài khó lường.
Thủy Thanh Linh nói: "Nếu ngươi không ngại thì nói ra một chút, dù sao trong Tàng Thư các chỉ có những thư tịch đại chúng thôi chứ không có điển tịch gì, càng không ghi chép những thứ bí mật."
Sở Dương sẽ không khách khí, có thể giải quyết nghi ngờ của hẳn thì mới là chuyện quan trọng, hắn lập tức nói: "Vậy ta xin thỉnh giáo các vị. Võ và đạo rốt cục có khác nhau không?"
Lưu Hãn Nhi lắc đầu nói: "Lấy võ nhập đạo, luyện võ thành pháp một cách tự nhiên, tại sao có thể khác nhau?"
Thủy Thanh Linh lại phủ định nói: "Không phải!"
Lưu Hãn Nhi nghe thế thì sững sờ, nhưng cũng biết nội tình của Thủy Thanh Linh nên nàng không phản bác mà lại hỏi thăm: "Như thế nào?"
Sở Dương tự nhiên nhìn ra, không chen ngang mà chờ đợi Thủy Thanh Linh giải đáp.
Thủy Thanh Linh tán dương nhìn qua Sở Dương, nói: "Không nghĩ tới ngươi lại phát hiện ra! Võ là võ mà đạo là đạo, võ đạo tương hợp chính là dùng võ nhập đạo, lời này cũng không giả, cũng là đại đạo chính đồ. Cô đọng bản thân, từ trong ra ngoài sau cùng điều khiển thiên địa vạn pháp, đạt tới tình trạng ngôn xuất pháp tùy, đây chính là lấy võ nhập đạo!"
Thủy Thanh Linh châm rãi nói tiếp: "Nếu như một mực khai phát bên trong, khai quật tiềm năng thân thể con người đến mức tràn đầy khí huyết, cường đại gân cốt, mở ra thế giới tự thân, cô động lực lượng chỉ thuộc về tự thân thì được gọi là võ. Nói ngắn gọn thì võ là nắm giữ lực lượng bên trong của bản thân, như khí huyết hượng thịnh như biển, gân cốt cứng rắn như khí, ý chí cường đại bất hủ, đều là lực lượng độc hữu của bản thân, không bị ảnh hưởng của bên ngoài. Sau cùng đánh phá gông xiềng thiên địa tù lung, thành tựu thân thể bất hủ."
Sở Dương đột nhiên sáng mắt lên, hấp tấp nói: "Đạo là từ bên trong vòng ra bên ngoài; mà võ là mở ra tiềm năng bản thân, hóa trong thiên địa?"
Thủy Thanh Linh gật gật đầu nói: "Tuy nhiên, đạo dễ nhập nhưng võ lại khó thành, khó dễ khác nhau ít nhất cũng chênh lệch gấp trăm lần, dần dà thì võ liền triệt để bị đào thải, chỉ lưu lại pháp môn cơ sở, rèn luyện tự thân là chắc cơ sở, như thế mới càng dễ bước vào cánh cửa của đạo. Đây là hai loại phương pháp dung hợp, nhưng dù sao đi nữa thì sau cùng cũng sẽ vạn pháp quy nhất, trăm sông đổ về một biển mà thôi."
Sở Dương chân thành chắp tay thi lễ, nói: "Thụ giáo! Như thế nào là tu võ?"
Thủy Thanh Linh than thở nói: "Ta chỉ biết là mở tự thân còn cụ thể như thế nào thì không biết. Theo như ghi chép điển tịch trong tông, ở thời kỳ viễn cổ, võ giả cường đại không hề thấp hơn người tu đạo, quyền có thể toái tinh, chân chìm đại địa, nhưng mà võ đạo quá mức gian nan, sau cùng không thể thành chủ lưu mà biến thành căn cơ của đạo."
Sở Dương nghe được những lời này đã rất thỏa mãn.
Ấn tượng của hắn về Thủy Thanh Linh trong bất tri bất giác đã tốt hơn nhiều.
Sau khi để lại chút đan dược cho tiểu muội thì hắn liền đi ra ngoài, đang muốn tiếp tục trở lại Tàng Thư các với hi vọng có thể tìm được đôi câu giải đáp thì lại nghe được bên đường có nhiều học sinh đang nghị luận ầm ĩ, nói cái gì mà trong học viện có đại trưởng lão đã lâu không xuất thế giảng giải thuần võ chi đạo, hắn không khỏi tâm động.
Tâm niệm quét qua, hắn khẽ giật mình.
Sở Dương ngầm nói: "Lão gia hỏa này sao lại tới đây? Với tu vi tâm linh hiện tại của ta mà vẫn không thể cảm giác được sự sâu cạn của lão gia hỏa này, ngươi rốt cục mạnh cỡ nào? Đến cùng lai lịch gì? Vậy mà thành đại trưởng lão của học viện, trách không được lúc trước muốn đề cử ta đến đây!"
Hắn mỉm cười, đi theo đám người đi tới.
Học viện có không ít diễn võ trường, cũng có đại viện lạc chuyên cung cấp cho các khóa công cộng.
Sau khi Sở Dương đi vào thì tìm một bồ đoàn, ngồi ở trong một xó xỉnh.
Không ít người tới, khoảng hai trăm, nhưng tất cả đều rất tự giác không hề trò chuyện mà lẳng lặng ngồi xếp bằng, nhìn qua lão giả ở phía trước.
"Thời gian đã đến, tới tức hữu duyên!"
Người ngồi xếp bằng ở thủ vị không phải Vương lão thì là ai, hắn nhìn lướt qua đám người, phá lệ dừng lại trên người Sở Dương một lát với ý vị khó hiểu, sau đó phất ống tay áo một cái đóng cửa lớn lại.
"Như thế nào là võ? Có phải là pháp trước không? Có thể nói như vậy!"
"Vì sao ta nói pháp mà không nói đạo? Bởi vì đạo chính là vạn sự vạn vật, thiên địa tự nhiên, là hết thảy mọi thứ trên thế gian đều có thể thành đạo. Lấy võ nhập đạo liền là dùng võ nhập pháp, nối thẳng đến cánh cửa đại đạo mà thôi, cho nên chúng ta thường nói lấy võ nhập đạo!"
"Nhưng mà võ là võ, lời này cũng không giả!"
"Võ đồ cũng có thể nối thẳng đại đạo!"
"Thời kỳ viễn cổ, võ giả tung hoành bễ nghễ thiên hạ, lên trời hái sao, xuống biển cầm chân long, đều không đáng kể. Nhưng mà võ chi đạo quá mức gian nan, không có đại nghị lực đại cơ duyên đại chi sanh thì khó có thể thành tựu được. Tỉ như Bá Thể tông, tiền thân của bọn họ là võ đồ, thật đáng tiếc, cuối cùng cũng bị bỏ qua mà đi lên pháp đồ, chỉ lưu lại pháp môn cô đọng thân thể cường đại mà thôi."
"Rốt cục thì võ là gì? Hậu thiên, tiên thiên, Tông sư, đây chính là con đường tu luyện giai đoạn đầu của võ giả, hiện tại cũng là nhập môn của tu đạo! Đến cảnh giới Đại tông sư mới thập sự là ngã tư đường."
"Đại tông sư thường xuyên bị nói là cánh cửa nhập đạo, lời này không giả, bởi vì đến trình độ này thì sẽ cô đọng tinh thần, dung thân thiên địa để chuẩn bị cho bước kế tiếp đúc thành nguyên thần!"
"Nhưng một bước này cũng trở thành mấu chốt của võ giả!"
"Ta ở trong một số di tích phát hiện qua không ít cổ trân bản, nhưng đáng tiếc niên đại quá lâu, lại không được bảo tồn tốt nên chỉ có chút ít ghi chép. Trong đó nói: Võ đạo chi lộ, sau Tông sư mở tự thân chi nguyên, dùng làm lực lượng chi căn, nói ngắn gọn là mở nguyên tuyền lực lượng tự thân!"
"Mở ở chỗ nào? Sao mở được?"
"Cùng tận thiên hạ, lật khắp tàng thư, ta lại suy đoán thêm một bước, có lẽ là hóa hết khiếu huyệt toàn thân thành khí hải, nhưng thí nghiệm đủ kiểu cũng phát hiện đi không thông. Dù cho toàn diện đạt tới trình độ khí hải đan điền thì cũng kém hơn người tu đạo rất nhiều, hiển nhiên phương hướng này không đúng!"
Vương lão chậm rãi nói, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, giảng thuật căn nguyên võ chi đạo, nhưng nói đi nói lại cũng chỉ là giảng giải đại khái, sau cùng tổng kết một câu: Võ chi đạo cũng có thể gọi là võ đạo, tiền đồ rộng lớn, chiến lực kinh người, đáng tiếc pháp môn tu luyện cụ thể đã mất đi. Tuy nhiên ta có thể khẳng định, nguyên tuyền lực lượng võ đạo tất nhiên là phải mở khiếu huyệt, hay là ẩn huyệt mà chúng ta chưa tìm ra? Nếu như ngươi có đầy đủ thiên phú, không ngại thử một lần, mở ra một đường đại bảo bằng phẳng khác.
Hắn phất phất tay, đám người hành lễ rời đi.
Mặc dù không có đáp án cụ thể nhưng cũng mở rộng tầm mắt, trên cơ bản đều rất hài lòng.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, Sở Dương không khỏi phàn nàn: "Vương lão, nói một lúc lâu thì rốt cục ngươi muốn nói cái gì? Nói trắng ra là võ đạo có thể thông đại đạo nhưng tu luyện thế nào thì phải tự mình tìm! Chỉ có một câu như thế mà ngươi lại dông dài tới nửa ngày!"
Vương lão không để bụng, ngược lại mang theo ý dụ dỗ nói: "Hắc hắc, giả truyền nói ngàn vạn câu nhưng chân truyền chỉ một câu, tiểu gia hỏa, muốn nghe chân ngôn không?"
Sở Dương hiếu kỳ hỏi: "Sao ngươi biết ta muốn nghe?"
Hắn quả thật không có phát hiện ra đối phương có âm thầm theo dõi hắn hay không.
Tâm niệm lực dù sao cũng không phải vạn năng.
Vương lão khoát khoát tay nói: "Chuyện này tạm thời khoan hãy đề cập! Ngươi không muốn hỏi tại sao ta đến đây à? Ngươi không muốn biết rốt cục hôm đó xảy ra chuyện gì sao?"
Sở Dương im lặng, không khỏi nói: "Ngươi đang chế nhạo ta sao? Nhìn ta như ngớ ngẩn, từng bước nhập cuộc, ba phen bốn bận phải bị đánh giết?"
Vương lão xấu hổ cười một tiếng: "Hôm đó ta phát hiện là cơ hội tốt nên dùng ngươi làm con cờ, thiết hạ một cục diệt được không ít thứ ngu xuẩn. Thật đáng tiếc, lại không dẫn dụ được những lão gia hỏa kia ra, không hoàn mỹ lắm. Đây không phải đều trong tầm khống chế sao? Lại nói, ngươi chẳng phải cũng chẳng bị sao đó thôi?"
"Ài, đây thuần túy là khi dễ người!"
Sở Dương hít một tiếng, bỗng nhiên đưa tay ra nói: "Chỗ tốt của ta đâu?"
Vương lão sững sờ hỏi lại: "Chỗ tốt gì?"
Sở Dương trừng mắt nói: "Ngươi lợi dụng ta, chẳng lẽ muốn phất ống tay áo một cái mặt kệ không hỏi? Chí ít cũng phải cho ta chút phí đền bù tổn thất tinh thần, thu lao liều mạng dụ dỗ địch nhân chứ?"
Với lão gia hỏa này, hắn sẽ không khách khí.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng chín, 2021 18:55
tác này lắm tài cũng nhiều tật, khống chế tầm 600 chương là ok rồi mà thích viết dài đâm ra sạn nhiều
10 Tháng chín, 2021 17:58
200 chương đầu thì tạm được, sau mấy trăm chương càng ngày càng xàm đọc ức chế. Ko hiểu sao mà đánh giá 5*được, trong thể loại đồng nhân thì nó 3.5*thôi.
16 Tháng mười hai, 2020 09:19
qua lại lấy cái cần lấy lên tivi thôi cái đeo nào cũng max cót truyện câu chương k ak
16 Tháng mười hai, 2020 09:18
thế giới nhiều tùm lum
26 Tháng năm, 2020 12:50
truyện 1222 đánh giá mà vẫn 5* @@ web bị lỗi à
24 Tháng tư, 2019 19:50
cảm ơn bạn cover nốt trọn bộ
21 Tháng một, 2019 08:55
à nhầm sr.
21 Tháng một, 2019 08:54
truyện thái giám rùi hả các bác ơi.
05 Tháng mười hai, 2018 06:40
Nói cái gì tư chất ko tốt ko tiến xa đc,tao thấy càg ngày up cấp càg dể,ở đó mà vất vả chuyển Hổn Độn đạo thể
03 Tháng mười hai, 2018 22:47
lại Đại Háng
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
16 Tháng mười, 2018 17:40
truyện hack đánh giá ak.nhớ hồi trc vào còn chưa đk đến 4* cơ mà
18 Tháng chín, 2018 08:32
Ma no tac ak sao xuyên vòng quanh trái đất ak
29 Tháng tám, 2018 17:49
truyện này hack đánh giá ah? hay đoạn đầu hay nên toàn 5* :v mà 1k2 vote 5* quá xạo
11 Tháng tám, 2018 11:59
Nhờ đọc bộ này mà mình ghét hết truyện vô hạn
03 Tháng bảy, 2018 22:41
truyện đọc tới chương 790 con tác lại chủ nghĩa dân tộc quá drop , tiếc cho 1 bộ truyện đang hay
27 Tháng sáu, 2018 21:14
Hắc Ám Vương Giả
19 Tháng sáu, 2018 21:52
thêm đi ad
06 Tháng sáu, 2018 20:08
mạp dương thần và thánh đường hơi nhảm thật
06 Tháng sáu, 2018 12:14
Upp chương ad ơi
06 Tháng sáu, 2018 01:14
Càng ngày càng xàm!
29 Tháng năm, 2018 22:19
đm bọn trung quốc diệt quốc việt nam, truyện như cl
26 Tháng năm, 2018 12:00
có truyện nào ko có buf quá mạnh, main nói đạo lý xàm, nhân vật phụ mạnh *** qua 2 chap chết ngắt, cha mẹ xàm lz mạnh vc cho con đi đánh creep lúc sắp chết bay ra. Có truyện nào ko có mấy cái trên ko mấy huynh?
25 Tháng năm, 2018 07:20
DẠ CÁC ĐẬU hũ cho em xin cái đánh giá (mục bình luận , mục đánh giá ít quá coi ko hiểu). có nên đọc ko ạ.truyện có não tàn ko? Có gái gú ko ? main có trầm ổn ko hay bô bô cái mồm?
BÌNH LUẬN FACEBOOK