Trên Đạp Đế phong, mây trắng mịt mờ lơ lửng lưng chừng, một vị nữ tử áo trắng tựa như dung nhập ở bên trong, lại như muốn lăng không phi tiên.
Sư Phi Huyên đã đứng thật lâu.
Tóc của nàng cũng đã dài ra.
Ài!
Nàng yếu ớt thở dài, cô đơn không nói nên lời.
Người mà nàng quan tâm nhất là sư phụ đã bị giết, bị "thánh hoàng" được vạn dân trong thiên hạ ca tụng giết chết, thiên hạ hôm nay là kết quả mà nàng muốn thấy nhất cho nên nàng khó có thể báo thù.
Nam tử kia thiếu chút nữa đã phá đi đạo tâm của nàng, tạo nên gợn sóng ở sâu trong lòng nàng.
Nàng nhìn hướng Lạc Dương, ánh mắt mê mang.
"Trai chủ, lão tổ xuất quan, để ngài đi đến!"
Sư muội ngày xưa bây giờ đã trở thành trai chủ, vẻ thân mật trước kia giờ cũng không còn thấy nữa.
"Được rồi, ta sẽ đi!"
Phạm Thanh Huệ chết nên đương nhiên Sư Phi Huyên kế thừa chức trai chủ.
Trong Phạm đường, một lão ni ngồi xếp bằng, thân thể nàng thẳng tắp, khuôn mặt tỉnh táo tựa như tượng băng điêu khắc, lạnh lùng khiến người ta rùng mình.
"Trai chủ, ta đã nghe nói qua chuyện của trai chủ đời trước, nghe nói chuyện của đại ma Sở Dương, ta dự định triệu tập một số vị đồng đạo để trừ ma cho vạn dân trong thiên hạ, ngươi có ý kiến gì không?"
Thanh âm băng lãnh như sắt, nói là hỏi thăm nhưng lại chẳng có chút ý tứ đó.
Đây là nội tình đích thực của Từ Hàng Tĩnh Trai, Tịch Ni lão sư thái.
Sư Phi Huyên hơi cau mày nói: "Hôm nay thiên hạ thái bình, cần gì phải thế?"
Tịch Ni sư nói với vẻ nghi ngờ: "Thiên hạ thái bình? Đế Đạp phong không yên ổn, Từ Hàng Tĩnh Trai không yên ổn, thiên hạ sao có thể thái bình?"
Sư Phi Huyên nhìn sang những trưởng lão của Từ Hàng Tĩnh Trai ở hai bên, hỏi: "Vậy các ngươi thì sao?"
Các trưởng lão đồng thanh trả lời: "Lời lão tổ nói có lý!"
Sư Phi Huyên lộ ra vẻ mờ mịt, hồi lâu cười khổ một tiếng nói: "Thôi được, chức trai chủ này hôm nay ta sẽ từ bỏ, từ sau hôm nay, ta chỉ một lòng tĩnh tu!"
Cả sảnh đường yên tĩnh, tất cả đều kinh hãi.
Tịch Ni ánh mắt ngưng tụ, tỏa ra hào quang kinh người, Sư Phi Huyên lại không lý tới, buông bỏ hết tất cả những thứ đại biểu cho thân phận của trai chủ, sau đó nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Đa Lâm tự.
"Ngủ một giấc ba mươi năm, tỉnh lại trời đã thay đổi!"
Một bức tượng đá bỗng nhiên nứt ra, từng mảnh từng lớp bùn rơi xuống lộ ra chân dung rõ ràng là một lão hòa thượng.
Lúc này, cổ chung của Đa Lâm tự ngân lên, phương trượng, trưởng lão nhao nhao đi đến.
Nhìn đông đảo hòa thượng to có nhỏ có quỳ xuống trước mặt, lão hòa thượng phất phất tay, chỉ để phương trượng cùng các trưởng lão lưu lại.
Lão hòa thượng nói giọng khàn khàn: "Hình như có đại kiếp giáng lâm, lòng có cảm giác, nói một chút tình hình hiện nay nghe?"
"Rõ!"
Đương kim phương trượng cung kính đáp, lập tức nói ra tất cả mọi chuyện: Dương Quảng mở khoa cử, khai kênh đào, ba lần chinh phạt Cao Ly, độc chết quần thần, Sở Dương quật khởi cấp tốc chiếm lĩnh thiên hạ, một trận quyết chiến ở lạc Dương đánh giết Ninh Đạo Kỳ và Phạm Thanh Huệ, thậm chí ngay cả Tịnh Minh đã lâu không xuất thế cũng bị đánh giết.
Lão hòa thượng sau khi nghe xong thì cau mày nói: "Tịnh Minh đại sư lại bị giết?"
Phương trượng trầm giọng nói: "Đúng thế lão tổ, Sở Dương có ý nghĩ diệt phật, mặc dù không biết tại sao còn chưa động thủ với chúng ta, nhưng ta phỏng đoán thời gian hẳn đã rất gần."
Lão hòa thượng đạm mạc nói: "Phật chính là chân lý, chính là cực lạc, chính là nơi thiên hạ từ thiện, nơi vạn dân cúng bái, muốn diệt phật thì chỉ có đại ma. Đại ma giáng thế, vì thiên hạ thương sinh nên đành phải trừ bỏ hắn."
Chúng tăng vui mừng.
"Ta đi gặp đám lão hữu một lần, tán phiếm luận đạo rồi mới liên hợp trừ ma!"
Lão hòa thượng nghỉ ngơi ít ngày, sau đó lập tức lên đường.
Trong một nơi thâm sơn, Cự Côn Tử ngồi xếp bằng trên tảng đá, đối diện hắn có hai vị đạo nhân.
Cự Côn Tử từ tốn nói: "Các ngươi động tâm!"
Lão đạo áo trắng bên trái ngưng mày nói: "Sơn môn bị thu, chịu hạn chế, thậm chí đệ tử còn phải đăng ký, phân chia đẳng cấp sơn môn, từ hôm nay trở đi bị giám sát nghiêm mật, với đạo môn chúng ta thì những chuyện này sao có thể tiêu diêu tự tại được?"
Lão đạo áo đen bên phải từ tốn nói: "Đạo môn chúng ta giảng cứu xuất thế như ngàn vân, nhập thế cứu thủy hỏa, nếu như bị hạn chế thì tâm sẽ bị long đong, tu hành khó khăn!"
Cự Côn Tử nói: "Hôm nay thiên hạ thái bình, vạn dân ca tụng, là thịnh thế rất có khó được. Mà đạo môn ta không thu tín đồ, một sơn môn một đệ tử thì đăng ký đã làm sao? Hạn chế lại thế nào? Chúng ta lại không phạm pháp, không giết người, chúng ta có gì phải lo lắng? Tâm tựa như mây trắng thường tự tại, ý như nước chảy mặc vật trôi, chúng ta y nguyên có thể tĩnh tu ở sơn môn, vân du tứ hải, vô câu vô thúc. Khách quan mà nói thì thái bình thịnh thế có lợi lớn cho chúng ta, chẳng phải thế sao? Lo lắng nhất hẳn là đám lừa trọc kia, các ngươi cần gì phải tham dự?"
Hắc bạch lão đạo trầm mặc.
Cự Côn Tử đứng lên, xoay người lên không nói: "Tịnh Minh chết rồi, các ngươi hẳn phải biết thực lực của hắn! Trận chiến hôm đó ta ở ngay bên cạnh, ta có thể cảm giác được rõ ràng, dù ta gia nhập thì hắn cũng không sợ chút gì, thậm chí tự tin đánh giết luôn ta! Các ngươi tự giải quyết cho tốt!"
Cự Côn Tử nói xong thì đã biến mất ở bên kia ngọn núi.
Lão đạo áo trắng nói: "Sao bây giờ?"
Lão đạo áo đen cảm thán một tiếng: "Ài, đến cảnh giới như ta ngươi mà cũng không thấu triệt ràng buộc thế gian! Thôi thôi, khó được thịnh thế, không giữ gìn thì cũng thôi đi chứ chẳng lẽ còn muốn phá hư? Hai chúng ta cứ an tĩnh nhìn phong vân đi, quản chi bên ngoài thương hải tang điền, lại liên quan gì đến chúng ta?"
Lão đạo áo trắng lắc đầu nói: "Chỉ là thấy sơn môn bị quảng thúc, đạo kinh bị tịch thu đi nên không cam tâm thôi!"
Lão đạo áo đen cười nói: "Không có cướp đi đã rất khá rồi!"
Lão đạo áo trắng gật đầu: "Nói cũng đúng, ngươi ta tiếp tục tĩnh tu lĩnh hội đại đạo, đây mới là căn bản."
Cự Côn Tử đã đi xa lộ ra tiếu dung, lẩm bẩm: "Tiểu gia hỏa, những chuyện ta có thể làm cũng đã làm rồi, tiếp theo không biết ngươi có thể ngăn cản được hay không đây? Ài!"
Hắn vẫn rất lo lắng, đi về phía Lạc Dương.
Trong khoảng thời gian này, trên triều đình, gió nổi mây phun.
Liễu Trinh trấn áp triều cục một mực mặt không biểu tình nhưng trong lòng lại hết sức lo lắng, thỉnh thoảng lại nhìn về nơi Sở Dương bế quan.
Liễu Trinh khôi phục trấn định, dò hỏi: "Gặp phải tình huống đột biến thì các ngươi có đối sách gì không?"
Tần Quỳnh ra trước nói: "Hoàng hậu nương nương, ngài đại khái có thể yên tâm, chỉ cần hoàng cung không loạn thì mọi sự sẽ không thể thay đổi!"
Lý Tĩnh dửng dưng như không nói: "Chúng ta đã bố cục nghiêm mật trong thành Lạc Dương, trong hoàng cung cũng có tới ba trăm Tông sư tọa trấn, lại có những người như ta nữa, chỉ cần nơi này không loạn thì ngại gì sóng gió ở bên ngoài? Mặc cho bọn hắn nháo sự đi!"
Từ Thế Tích cau mày: "Duy nhất lo lắng là những lão quái vật kia!"
Thạch Long hừ lạnh nói: "Hừ hừ, bọn hắn sẽ có tới mà không có về!"
Những lão gia hỏa bọn họ từng người thực lực ngập trời, đặc biệt là Thạch Long đã bước tới cảnh giới Đại tông sư. Đại tông sư như hắn còn mạnh hơn Ninh Đạo Kỳ không chỉ một chút.
Lực lượng của bọn hắn quá đủ.
Thẩm Lạc Nhạn nói một câu: "Lo lắng duy nhất chính là Âm Hậu!"
Mọi người theo đó trầm mặc.
Âm Hậu không đáng sợ, bọn hắn đều không để ý, nhưng phía sau còn một Hiền phi nên bọn hắn không thể không suy tính.
Liễu Trinh yên tâm lại, cũng định ra cục diện: "Các ngươi nắm chắc trấn giữ Lạc Dương, bảo vệ hoàng cung đi, những chuyện còn lại chỉ là chuyện nhỏ, chờ bệ hạ xuất quan thì hắn sẽ giải quyết!"
Cấm địa trong hoàng cung, Sở Dương tay trái nâng Hòa Thị Bích, tay phải nắm chặt Tà Đế Xá Lợi, vận chuyển công pháp hấp thu năng lượng bên trong, biến hóa để cho bản thân sử dụng.
Bên trong Tà Đế Xá Lợi có các loại ma niệm lúc này đều xông ra, nhưng Sở Dương lại chẳng để ý tới, chỉ duy trì ý cảnh Khô Mộc tâm kinh, ý chìm thức hải, tâm không dao động, thậm chí còn dùng ma niệm để thôi động Khô Mộc tâm kinh, hiệu quả từ từ tăng lên.
Lại có Hòa Thị Bích công chính điều hòa lực lượng, Ngũ Đế kinh thu nạp hết thảy với đặc tính bao dung, luyện hóa hai cỗ lực lượng, xung kích khiếu huyệt.
Khí tức của Sở Dương không ngừng dâng lên khiến cho Tôn đạo trưởng một mực hộ pháp ở một bên có cảm giác kinh hãi run sợ.
CÁCH!
Rốt cục Hòa Thị Bích vỡ vụn thành bột phấn, Tà Đế Xá Lợi cũng hao hết tất cả tinh nguyên chỉ còn lại một cái xác không bản thể, khí tức của Sở Dương cũng dâng lên đến cực hạn khiến cho không khí cũng bị vặn vẹo.
PHÙ!
Sở Dương phun ra một ngụm khí trọc, chậm rãi mở mắt, lộ ra tiếu dung.
Tôn đạo trưởng đại hỉ hỏi: "Vậy được rồi?"
"Xong rồi!"
Sở Dương gật đầu, sau đó phóng xuất ra tâm linh lực, dưới sự quan sát của tâm linh đảo ảnh thì hắn bỗng nhiên nhướng mày, lộ ra vẻ phẫn nộ nói: "Các ngươi thật can đảm!"
Nói xong, bóng người của hắn đã biến mất không thấy gì nữa.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng chín, 2021 18:55
tác này lắm tài cũng nhiều tật, khống chế tầm 600 chương là ok rồi mà thích viết dài đâm ra sạn nhiều
10 Tháng chín, 2021 17:58
200 chương đầu thì tạm được, sau mấy trăm chương càng ngày càng xàm đọc ức chế. Ko hiểu sao mà đánh giá 5*được, trong thể loại đồng nhân thì nó 3.5*thôi.
16 Tháng mười hai, 2020 09:19
qua lại lấy cái cần lấy lên tivi thôi cái đeo nào cũng max cót truyện câu chương k ak
16 Tháng mười hai, 2020 09:18
thế giới nhiều tùm lum
26 Tháng năm, 2020 12:50
truyện 1222 đánh giá mà vẫn 5* @@ web bị lỗi à
24 Tháng tư, 2019 19:50
cảm ơn bạn cover nốt trọn bộ
21 Tháng một, 2019 08:55
à nhầm sr.
21 Tháng một, 2019 08:54
truyện thái giám rùi hả các bác ơi.
05 Tháng mười hai, 2018 06:40
Nói cái gì tư chất ko tốt ko tiến xa đc,tao thấy càg ngày up cấp càg dể,ở đó mà vất vả chuyển Hổn Độn đạo thể
03 Tháng mười hai, 2018 22:47
lại Đại Háng
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
16 Tháng mười, 2018 17:40
truyện hack đánh giá ak.nhớ hồi trc vào còn chưa đk đến 4* cơ mà
18 Tháng chín, 2018 08:32
Ma no tac ak sao xuyên vòng quanh trái đất ak
29 Tháng tám, 2018 17:49
truyện này hack đánh giá ah? hay đoạn đầu hay nên toàn 5* :v mà 1k2 vote 5* quá xạo
11 Tháng tám, 2018 11:59
Nhờ đọc bộ này mà mình ghét hết truyện vô hạn
03 Tháng bảy, 2018 22:41
truyện đọc tới chương 790 con tác lại chủ nghĩa dân tộc quá drop , tiếc cho 1 bộ truyện đang hay
27 Tháng sáu, 2018 21:14
Hắc Ám Vương Giả
19 Tháng sáu, 2018 21:52
thêm đi ad
06 Tháng sáu, 2018 20:08
mạp dương thần và thánh đường hơi nhảm thật
06 Tháng sáu, 2018 12:14
Upp chương ad ơi
06 Tháng sáu, 2018 01:14
Càng ngày càng xàm!
29 Tháng năm, 2018 22:19
đm bọn trung quốc diệt quốc việt nam, truyện như cl
26 Tháng năm, 2018 12:00
có truyện nào ko có buf quá mạnh, main nói đạo lý xàm, nhân vật phụ mạnh *** qua 2 chap chết ngắt, cha mẹ xàm lz mạnh vc cho con đi đánh creep lúc sắp chết bay ra. Có truyện nào ko có mấy cái trên ko mấy huynh?
25 Tháng năm, 2018 07:20
DẠ CÁC ĐẬU hũ cho em xin cái đánh giá (mục bình luận , mục đánh giá ít quá coi ko hiểu). có nên đọc ko ạ.truyện có não tàn ko? Có gái gú ko ? main có trầm ổn ko hay bô bô cái mồm?
BÌNH LUẬN FACEBOOK