Cao Thắng Hàn ở cạnh nghe thế bĩu môi, hiển nhiên không có ấn tượng tốt gì về vị Sở Cửu Dương này.
Sở Vân Phi lại lộ ra vẻ quái dị nhưng không nói chen.
Sở Dương hít một hơi nói: "Ai cho ngươi tự tin bảo ta thần phục?"
Sở Cửu Dương ngạo nghễ nói: "Ta là Sở Cửu Dương, con của Trấn Sơn Vương, thân phận tôn quý, Đại tông sư thủ hạ của ta cũng không dưới hai mươi người; ta là Sở Hoàng tương lai cho nên sẽ đứng ở đỉnh phong, bảo ngươi thần phục là để mắt ngươi rồi!"
Sở Dương tí chút phun ra, bất đắc dĩ nói: "Trấn Sơn Vương là phụ thân của ngươi thì liên quan gì đến ngươi? Sở Hoàng tương lai? Đó cũng là tương lai. Ngươi bây giờ là gì nào?"
Sở Cửu Dương hết sức tự tin nói: "Ta đã mở ra tổng cộng một trăm tám mươi khiếu huyệt, trong hai năm tới ắt sẽ mở được hết những khiếu huyệt còn lại, đến lúc đó sẽ xếp hạng nhất trên Tiềm Long bảng, giẫm ngươi dưới chân."
Sở Dương buông buông tay nói: "Ta hiện tại đang xếp hạng nhất đây!"
Hắn chợt phát hiện, tên Sở Cửu Dương này thật là một tên điên đang đắm chìm trong thế giới của bản thân, cao cao tại thượng, tự nhận mọi chuyện trong thiên hạ luôn xoay quanh mình.
Người như thế Sở Dương cũng gặp không ít.
Sở Cửu Dương khinh thường nói: "Một tên quê mùa, ta duỗi ngón út ra cũng có thể ép chết ngươi rồi. Xếp hạng nhất trên Tiềm Long bảng? Ngươi xứng sao!"
Sở Dương sầm mặt lại, với tâm tính của hắn mà cũng khó tránh khỏi tức giận, nhưng cũng khó hiểu nói: "Tại sao các ngươi ra tay với ta?"
Sở Cửu Dương tỏ vẻ không thể tin được, suy nghĩ hời hợt nói: "Đưa thiếp mời cho ngươi là để mắt ngươi, ngươi dám cự tuyệt thì là chà đạp mặt mũi Trấn Sơn Vương phủ ta, không thu thập ngươi thì ai? Chỉ là không nghĩ tới, bố cục nhằm vào tiểu nhân vật nhưng ngươi lại bị chính ngươi phá, lại còn dám đi tới trước mặt ta? Lấy Nhiếp Hồn châu và Huyễn Ảnh đồ ra đây đi, làm lễ vật cống hiến cho sự thần phục của ngươi."
Sở Dương cạn lời: "Người nhìn sao mà ra ta phải thần phục?"
Sở Cửu Dương sầm mặt lại, nói: "Không thần phụ thì sẽ chết!"
Sở Dương triệt để giận, nói: "Ngươi á, lột da trên người ngươi ra cũng chẳng bằng một con chó, lại dám bảo ta thần phục?"
Sở Cửu Dương mở to hai mắt nói: "Ngươi nói cái gì?"
Sở Dương lạnh lùng chửi: "Tiểu ma cà bông như ngươi đã hết tóc máu chưa? Đã cai sữa chưa? Sủa như chó ẳng ở chỗ này, đại nhân nhà ngươi có biết không?"
Sở Cửu Dương không thể tin nổi, tay chỉ mũi mình rồi hỏi: "Ngươi dám mắng ta?"
"Chậc chậc chậc, ngươi bị điếc hả? Nói thế mà nghe còn không hiểu, trí thông minh của ngươi đi uống nước còn bị nghẹn chết lại dám bảo ta thần phục? Thứ chẳng biết xấu hổ, ta cũng hoài nghi đợi lát nữa ngươi có phải bị cái rắm của chính ngươi khiến cho nín chết không đây."
Sở Dương mắng liên tù tì không hề ngừng lại khiến cho Sở Vân Phi và Cao Thắng Hàn nghe đến nghẹn họng nhìn trân trối.
"Ngươi muốn chết!"
Sở Cửu Dương tức khí đỏ mặt tía tai, hét lớn một tiếng, tung một quyền đánh tới phía Sở Dương.
"Ái chà chà, giữa ban ngày ban mặt, ngươi thân là con của Trấn Sơn Vương lại dám xem thường pháp luật hoàng triều, không coi Sở Hoàng ra gì, chà đạp quy củ mà vạn dân coi là thánh quy, dám giết người ngay trước cửa học viện hoàng gia? Này, rốt cục ai cho ngươi lá gan này?"
Sở Dương hét lớn một tiếng, thanh âm ù ù truyền ra ngoài, vừa lui ra sau vừa né tránh công kích.
"Hôm nay không giết ngươi, Sở Cửu Dương ta liền, liền..."
Sở Cửu Dương dậm chân đuổi theo, lại tung ra một quyền.
"Liền gì mà liền? Liền là lão gia hỏa cũng không được."
Sở Dương hét lên: "Thứ chỉ có hai lạng thịt như ngươi, ta bóp lấy bóp để cũng không đủ một bát, nếu như ở ngoài thành thì có tin lão tử nấu ngươi ăn luôn không?"
"Ọe! Ọe! Ọe!"
Sở Cửu Dương nổi trận lôi đình, tấn công liên tiếp nhưng đều bị Sở Dương tránh né.
"Không sai biệt lắm!"
Cảm ứng được người ở chung quanh ngày càng nhiều, Sở Dương biết có thể, lúc này hét to: "Sở Cửu Dương, ngươi ỷ vào thân phận Trấn Sơn Vương tử để nhục mạ ta liên hồi, nói cái gì ta không thần phục thì để cho kẻ quê mùa như ta chết không được yên lành! Nhưng ta là ai? Ta là Sở Dương, hạng nhất Tiềm Long bảng, ngươi có tư cách gì để ta phải thần phục? Ngươi có thể tiếp được một quyền của ta không?"
Nói xong, Sở Dương quả quyết xuất thủ, một quyền như sấm đánh bay Sở Cửu Dương ra ngoài, đối phương còn chưa rơi xuống đất đã phun ra một ngụm máu tươi thật to.
Sở Dương nhoáng người lên, lập tức đuổi tới gần.
Sở Dương dẫm lên người đối phương bằng một chân, lòng bàn chân liên tục xoa động ngay trên mặt Sở Cửu Dương, đồng thời hắn cũng truyền âm: "Phế vật không tiếp nổi một quyền của ta mà muốn làm Sở Hoàng à? Hắc hắc, tin hay không, đợi khi ngươi trở thành thái tử thì e cũng là đối tượng bị giết thôi."
Sở Cửu Dương vốn sắc mặt dữ tợn nhưng đột nhiên biến hóa, lộ ra vẻ âm tàn.
Sở Dương khẽ giật mình tựa như đang nghĩ gì đó, tinh quang lóng lánh trong mắt, âm thầm điều khiển Khống Thần quyết, yếu ớt truyền âm nói: "Tam thái tử là bị người trong Trấn Sơn Vương phủ giết chết?"
Sở Cửu Dương khẽ giật mình.
Sở Dương hơi híp mắt, một cước đá bay Sở Dương ra ngoài, sau đó cao giọng quát: "Ta sao có thể thần phục một phế vật như ngươi hả? Cút đi cho ta, giảm thiểu bộ mặt không tốt của Trấn Sơn Vương phủ đi!"
"Sở Dương, không giết ngươi ta thề không làm người!"
Sở Cửu Dương kêu rên một tiếng, phát ra lời thề, sau đó bỏ trốn mất dạng.
Sở Dương trào phúng: "Chỉ bằng ngươi cũng xứng sao, đời này ngươi đừng học đánh bại được ta, phế vật chinh à phế vật, ngươi vĩn viễn la phế vật.
Bóng người đi xa, những học sinh vây xem nhìn Sở Dương bằng ánh mắt kiêng dè.
Kia là Sở Cửu Dương, con củ Trấn Sơn Vương nhưng lại bị nhục nhã trước mặt mọi người, đây là điên cuồng bậc nào?
Sở Vân Phi cười khổ một tiếng nó: "Ngươi không nên xuất thủ! Con trai của một vị thư ký kế nhiệm mắt phải cao hơn đầu, không coi ai ra gì, lại bởi Trấn Sơn Vương phủ thế lớn nên không ai dám trêu chọc hắn, dưỡng thành cá tính duy ngã độc tôn của hắn. Hắn cũng thường xuyên tự so thái tổ, tuyên bố tất trở thành Sở Hoàng đời tiếp theo. Ngươi hôm nay nhục nhã hắn thì hắn chắc sẽ liều lĩnh trả thù ngươi!"
Cao Thắng Hàn thở dài một tiếng: "Hắn thật là một tên điên tự cho là đúng!"
"Loại người này không nên sống trên đời!"
Sở Dương thản nhiên nói một câu, liền đi hướng học viện.
Sở Vân Phi và Cao Thắng Hàn nhìn nhau, nhao nhao lắc đầu.
Học viện hoàng gia hết sức ưu đãi cho huyết mạch của thái tổ, chỉ cần đạt đủ điều kiện là tùy thời có thể lấy nhập học, tu vi của Sở Dương tự nhiên dễ dàng đạt được điều kiện khảo hạch.
"Nếu xảy ra chuyện thì gì nhớ kỹ tìm người cho ta biết!"
Sở Vân Phi giao cho một câu rồi cùng Cao Thắng Hàn rời khỏi học viện.
"Rốt cục thanh tĩnh!"
Sở Dương thở dài một tiếng, chưa trở lại gian phòng được ban cho mà là đi thẳng tới tàng thư thất.
Chỗ này mới là mục đích của hắn.
Sắc trời tối dần, Sở Dương cũng trở lại chỗ ở.
Học viện hoàng gia cũng đủ lớn, những người học ở đây đều không phải người bình thường, trên cơ bản đều sở hữu một căn phòng, mặc dù không lớn nhưng lại có vẻ thanh tịnh.
Sau khi trở về, Sở Dương lập tức xếp bằng ở trên giường.
Sở Dương băng lãnh cười một tiếng, thì thầm: "Trấn Sơn Vương phủ, hắc, cũng là thời điểm thu chút lợi tức!"
Nói xong, hắn nhắm hai mắt lại, ý chìm tâm linh chi hải.
Tâm linh lực của hắn triệt để hóa thành một mảnh hải dương khi Khô Mộc tâm kinh đột phá đến tầng thứ năm, vô cùng mênh mông, rộng lớn không biết được.
Đây chính là tâm linh chi hải.
Chỉ là mười phần hư ảo, tựa như ảo cảnh.
Nhưng mà Sở Dương minh bạch, tâm linh lực của hắn đâu chỉ tăng vọt gấp trăm lần? Đạt đến một tình trạng không thể tưởng tượng nổi.
Phạm vi hoạt động của tâm linh đảo ảnh cũng lớn hơn gấp mười lần.
Suy nghĩ khẽ động, tất cả mọi thứ trong phạm vi vạn mét đều hiện ra trong lòng Sở Dương, nếu như hắn áp súc thành một tia thì phạm vi xem xét có thể tăng lên gấp trăm lần.
Trăm vạn mét tương đương với một ngàn cây số!
Đơn giản cực kỳ làm người kinh hãi.
Tâm niệm quét ngang, Sở Dương tránh thoát một cỗ khí tức cường đại, lướt qua từng tòa trận pháp khổng lồ, đã tìm được mục tiêu.
VÚT!
Một ngọn phi đao từ bên hông bay ra, chui ra ngoài qua kẻ hở trên ô cửa sổ, bay sát mặt đất như tên bắn.
Lặng yên không một tiếng động tựa như u linh.
Trong chốc lát đã bay ra cách xa mấy chục dặm.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng chín, 2021 18:55
tác này lắm tài cũng nhiều tật, khống chế tầm 600 chương là ok rồi mà thích viết dài đâm ra sạn nhiều
10 Tháng chín, 2021 17:58
200 chương đầu thì tạm được, sau mấy trăm chương càng ngày càng xàm đọc ức chế. Ko hiểu sao mà đánh giá 5*được, trong thể loại đồng nhân thì nó 3.5*thôi.
16 Tháng mười hai, 2020 09:19
qua lại lấy cái cần lấy lên tivi thôi cái đeo nào cũng max cót truyện câu chương k ak
16 Tháng mười hai, 2020 09:18
thế giới nhiều tùm lum
26 Tháng năm, 2020 12:50
truyện 1222 đánh giá mà vẫn 5* @@ web bị lỗi à
24 Tháng tư, 2019 19:50
cảm ơn bạn cover nốt trọn bộ
21 Tháng một, 2019 08:55
à nhầm sr.
21 Tháng một, 2019 08:54
truyện thái giám rùi hả các bác ơi.
05 Tháng mười hai, 2018 06:40
Nói cái gì tư chất ko tốt ko tiến xa đc,tao thấy càg ngày up cấp càg dể,ở đó mà vất vả chuyển Hổn Độn đạo thể
03 Tháng mười hai, 2018 22:47
lại Đại Háng
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
16 Tháng mười, 2018 17:40
truyện hack đánh giá ak.nhớ hồi trc vào còn chưa đk đến 4* cơ mà
18 Tháng chín, 2018 08:32
Ma no tac ak sao xuyên vòng quanh trái đất ak
29 Tháng tám, 2018 17:49
truyện này hack đánh giá ah? hay đoạn đầu hay nên toàn 5* :v mà 1k2 vote 5* quá xạo
11 Tháng tám, 2018 11:59
Nhờ đọc bộ này mà mình ghét hết truyện vô hạn
03 Tháng bảy, 2018 22:41
truyện đọc tới chương 790 con tác lại chủ nghĩa dân tộc quá drop , tiếc cho 1 bộ truyện đang hay
27 Tháng sáu, 2018 21:14
Hắc Ám Vương Giả
19 Tháng sáu, 2018 21:52
thêm đi ad
06 Tháng sáu, 2018 20:08
mạp dương thần và thánh đường hơi nhảm thật
06 Tháng sáu, 2018 12:14
Upp chương ad ơi
06 Tháng sáu, 2018 01:14
Càng ngày càng xàm!
29 Tháng năm, 2018 22:19
đm bọn trung quốc diệt quốc việt nam, truyện như cl
26 Tháng năm, 2018 12:00
có truyện nào ko có buf quá mạnh, main nói đạo lý xàm, nhân vật phụ mạnh *** qua 2 chap chết ngắt, cha mẹ xàm lz mạnh vc cho con đi đánh creep lúc sắp chết bay ra. Có truyện nào ko có mấy cái trên ko mấy huynh?
25 Tháng năm, 2018 07:20
DẠ CÁC ĐẬU hũ cho em xin cái đánh giá (mục bình luận , mục đánh giá ít quá coi ko hiểu). có nên đọc ko ạ.truyện có não tàn ko? Có gái gú ko ? main có trầm ổn ko hay bô bô cái mồm?
BÌNH LUẬN FACEBOOK