Cửa phủ mở ra, đám người Chúc Ngọc Nghiên nối đuôi nhau đi ra.
"Ngươi chính là Sở Dương?"
Chúc Ngọc Nghiên thần sắc lạnh lẽo, sau khi đứng vững, liếc thấy Sở Dương đứng ở vị trí đầu tiên.
"Đúng thế!"
Sở Dương gật đầu, quan sát tỉ mỉ Âm Hậu tiếng tăm lừng lẫy thiên hạ này, đối phương đã là bà ngoại của thiếu nữ sáu rồi nhưng làn da lại non như nước, trông cũng chỉ chừng hai mươi thôi, khiến cho người ta thấy một lần thì bị hấp dẫn bởi phong vận tự nhiên kia.
Loan Loan ở bên cạnh càng khiến người ta phải sáng mắt, thanh thủy xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức (*), lại có khí chất linh động tựa như con chim sơn ca khiến người ta xúc động chỉ muốn ôm vào lòng.
(*) Thanh thủy xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức: Tự nhiên mới là đẹp nhất, không cần phấn son tô điểm.
"Ai cho ngươi lá gan, để ngươi xuất hiện trước mặt ta?"
Chúc Ngọc Nghiên chau mày, bá khí tùy ý, y phục trên người không gió tự phất phơ, không khí cuốn lên một cỗ ám lưu.
Ha ha ha!
Sở Dương cười to, tư thái điên cuồng: "Hẳn ta phải nói câu này mới đúng, ai cho ngươi lá gan để ngươi xuất hiện tại thành Dương Châu?"
Chúc Ngọc Nghiên khẽ híp mắt, hung quang bắn mạnh ra, tạm thời kìm giữ nộ khí, nhìn lướt qua Tần Quỳnh ở đằng sau, lạnh lùng nói: "Ta muốn biết, nhị phái lục đạo ma môn chúng ta không chọc đến ngươi, tại sao ngươi lại ra tay với chúng ta?"
"Bơi các ngươi việc ác bất tận!"
Sở Dương trả lời thống khoái.
"Buồn cười, chúng ta mặc dù xưng ma môn nhưng ban sơ lại là trăm nhà dung hợp, làm việc quang minh chính đại, sao lại biến thành việc ác?"
Chúc Ngọc Nghiên hừ lạnh nói.
"Đó là chuyện của trước kia, giờ thì không phải!"
Sở Dương nói: "Trước kia quả thật các ngươi làm việc quang minh lỗi lạc, nhưng hiện tại chẳng qua chỉ là một đám cướp gà trộm chó mà thôi, ỷ một thân tu vi đi giết người cướp của khắp nơi, việc ác bất tận, tội nghiệt nặng nề, tội lỗi chồng chất, chẳng lẽ còn lưu các ngươi tiếp tục làm ác ư? So với Từ Hàng Tĩnh Trai giả nhân giả nghĩa thì các ngươi là đại ác chân chính, ví dụ như Biên Bất Phụ của Âm Quý phái các ngươi, hẳn là sư đệ của ngươi nhỉ? Hắc hắc, vậy mà cưỡng gian con gái của ngươi, ngươi thân là mẫu thân nhưng lại không quan tâm, để nữ nhi tức giận bỏ đi, không nhận ngươi là mẫu thân."
Chúc Ngọc Nghiên khẽ run người, mắt híp lại.
"Làm càn, dám vu khống lão phu, chết đi cho ta!"
Biên Bất Phụ giận dữ, phóng người lên đánh tới phía Sở Dương, hắn cũng không cho rằng Sở Dương tuổi trẻ như thế lại có võ công gì hơn người, trong đầu chỉ nghĩ bắt giặt trước phải bắt vua, nếu bắt Sở Dương thì sẽ lập được công lớn, sau này địa vị trong tông phái sẽ được phóng đại.
"Ác ma háo sắc như ngươi không biết đã điếm ô bao nhiêu thiếu nữ nhà lành, thật là một súc sinh đáng chết nhất."
Sở Dương nói xong, duỗi bàn tay, vậy mà phát ra một cỗ hấp lực mạnh mẽ hấp lấy Biên Bất Phụ đang lao tới với tộc độ rất nhanh. Sở Dương bóp lấy cổ đối phương, hung hăng quẳng xuống đất, chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, không biết đã đứt gãy bao nhiêu xương.
"Giết ngươi? Ta cũng ngại ô uế tay!"
Sở Dương hừ lạnh một tiếng, nói: "Bắt lại tra khảo một phen, tuyệt đối không nên đánh chết, chờ khi đạt được mục đích thì ném hắn tới một đám heo đang động dục xem, để hắn nếm thử tư vị bị dâm. Chờ sau đó lại đưa cho Đông Minh phu nhân xem, biểu hiện ra thực lực xem nàng có thức thời hay không!"
"Vâng, phủ chủ!"
Lúc này có hai người bước tới khiêng Biên Bất Phụ, sau đó muốn lui ra phía sau.
"Dừng tay cho ta!"
Chúc Ngọc Nghiên cũng không nhịn được nữa, bỗng nhiên tiến lên trước hai bước, nói giọng lạnh băng: "Ngươi tốt nhất thả Biên trưởng lão?"
"Thiện Mỹ Tiên thật bất hạnh khi có mẫu thân như ngươi!"
Sở Dương khinh bỉ nói.
Thân là mẫu thân nhưng lại thờ ơ nhìn nữ nhi mình chịu nhục, dù nàng có cống hiến cho Âm Quý phái lớn đến bao nhiêu cũng không thể gạt bỏ nàng lãnh khốc vô tình.
Sau đó còn trọng dụng Biên Bất Phụ việc ác bất tận.
"Thả hay không thả?"
Chúc Ngọc Nghiên đã tới biên giới bộc phát.
"Ngươi tốt nhất thả Biên trưởng lão!"
Loan Loan tiến lên trước một bước, tóc dài tung bay tựa như thanh lãnh tiên tử, tuy nàng nói thế nhưng Sở Dương y nguyên phát hiện khoái ý trong mắt nàng.
"Không thả thì sao nào?
Sở Dương ngược lại hai tay chắp sau lưng, cười nhạt nói.
Loại tự tin này khiến cho Chúc Ngọc Nghiên lẫn Loan Loan đại chấn, đặc biệt các nàng thấy đám người đi theo sau Sở Dương đều không hề khẩn trương chút nào, lại nghĩ tới thủ đoạn mới nãy của đối phương, tâm chìm đáy cốc.
"Lần này chúng ta đã dám nhập thành Dương Châu thì tự nhiên đã chuẩn bị vẹn toàn, cân nhắc hết thảy!"
Loan Loan giọng thanh thúy, hết sức dễ nghe: "Nhị phái lục đạo chúng ta thiếu chút nữa bị các ngươi diệt, đại thù này há có thể không báo? Sao ngươi không nghĩ một chút, chúng ta truyền thừa xa xưa, nội tình thâm hậu bực nào? Lần trước chẳng qua là bị đánh cho không kịp trở tay thôi, lần này, chúng ta triệu tập tất cả đệ tử tinh anh, số lượng lên đến tám trăn, mỗi một người ở trên giang hồ cũng coi như là hảo thủ nhị lưu, tất cả tập trung ở Dương Châu, ẩn tàng chung quanh, chỉ cần ra lệnh một tiếng thì sẽ tiêu diệt được các ngươi chỉ trong giây lát thôi."
"Không phải tám trăm đệ tử mà là bốn trăm ba mươi sáu người, xác thực mỗi người đều là hảo thủ!"
Sở Dương y nguyên cười nói.
"Hả? Sao ngươi biết?"
Chúc Ngọc Nghiên hoàn toàn biến sắc.
"Trong chúng ta có nội gian?"
Loan Loan lập tức nghĩ đến một chuyện khác: "Đúng rồi, sao các ngươi biết chúng ta ở đây? Mã Tường, tới đây cho ta!"
Đằng sau đi tới một lão giả trông phúc hậu, cười tủm tỉm khiến người ta cảm thấy hiền hòa.
"Mã Tường, ngươi bán đứng chúng ta?"
Chúc Ngọc Nghiên lạnh giọng quát hỏi.
"Ta không biết các ngươi mang theo bao nhiêu người, cũng không biết ẩn tàng ở đâu!"
Nói xong, Mã Tường bước nhanh tới trước mấy bước, quỳ một chân xuống với Sở Dương: "Bái kiến phủ chủ!"
"Đứng lên đi!"
Sở Dương giang tay giả bộ nhấc lên.
"Tạ phủ chủ!"
Mã Tường sau khi đứng dậy thì giấu tay, cúi đầu, đứng sang một bên.
"Vì cái gì?"
Chúc Ngọc Nghiên tức giận đến mức cả người run run: "Ngươi là lão nhân trong tông, sao lại làm phản?"
Mã Tường thở dài một tiếng: "Nghiêm chỉnh là nói thì ta không tính là phản, dù sao ta cũng chẳng tiết lộ bất cứ tin tức gì liên quan đến các ngươi! Bởi lúc ta muốn nói thì phủ chủ đã ngăn lại, hắn nói cho ta là đã biết hết thảy, không muốn làm khó ta!"
"Về phần tại sao?"
Mã Tường ngẩng đầu, nhìn thẳng Chúc Ngọc Nghiên: "Nhị phái lục đạo vốn có nguồn gốc từ bách gia thời chiến quốc, tự có chuẩn mực, nhưng bây giờ thì sao? Trong tông phái, chướng khí mịt mù, làm việc quái đản, duy ngã độc tôn, hơi chút bất mãn thì đại khai sát giới, khiến cho ma môn biến thành ma tông, người người kêu đánh tựa như chuột chạy qua đường. Đặc biệt là Biên Bất Phụ kia, ngươi thân là tông chủ Âm Quý phái, nữ nhi bị vũ nhục nhưng lại mặc kệ không hỏi, huống chi người khác?"
Chúc Ngọc Nghiên nhịn không được mà run rẩy.
Loan Loan lo lắng nhìn thoáng qua sư phụ, nàng biết định lực của sư phụ cỡ nào, bây giờ như thế chẳng những bị tức giận mà cũng cảm thấy chân chính tuyệt vọng.
"Trong lúc đó thì sao?"
Mã Tường xuất thần nói: "Trước khi phủ chủ xuất hiện, Dương Châu mặc dù phồn hoa nhưng chỉ có đám quyền quý, địa chủ mới phồn hoa; còn bây giờ thì nhà nhà thừa lương, mỗi năm mặc quần áo mới, ngay cả những tên ăn mày trên đường cũng sẽ không chết đói, ngươi biết chuyện này ý vị thế nào không? Không, đám người cao cao tại thượng chỉ luôn ra lệnh như các ngươi sao có thể biết được!"
"Trước kia, Dương Châu hàng năm luôn có hơn trăm người đói khát nên chết, trong đó có rất nhiều người bị ức hiếp tan cửa nát nhà, mà bây giờ thì sao? Khác rất xa. Bởi nếu như xuất hiện tình trạng đó, dù là ai cũng sẽ bị phủ chủ ban cho cái chết."
Mã Tường bỗng nhiên toát ra quang mang tín ngưỡng trong mắt: "Với bách tính mà nói, họ không muốn gì nhiều, chỉ cần có thể no bụng, chỉ cần một nơi ấm áp là đủ, quá đủ rồi! Nhưng lý tưởng hèn mọn như thế, từ xưa đến nay, lại có bao nhiêu bách tính có thể biến mộng tưởng thành sự thật?"
"Nhưng ở đây lại thực hiện được! Phủ chủ lão nhân gia ông ta nói rất hay: Bách tính mới là căn cơ của một quốc gia. Không thể đối xử tử tế với bách tính thì là hết thảy căn nguyên tội ác."
Mã Tường đã run rẩy, hai mắt rơi lệ: "Giống như ta, mặc dù không lo ăn lo mặc nhưng lúc nào cũng lo lắng, hàng đêm gặp ác mộng, sợ hãi có một ngày bị giết, cửa nát nhà tan. Cuộc sống như vậy, đủ rồi, quá đủ rồi, ta chỉ muốn bình an, an hưởng tuổi già."
Hắn bỗng nhiên hít sâu một hơi, đứng thẳng sống lưng: "Phủ chủ cho bách tính chúng ta thấy được hy vọng, thấy được hy vọng đích thực, các ngươi vĩnh viễn không hiểu được hy vọng đó đâu. Các ngươi tin hay không, chỉ cần phủ chủ hô to một tiếng, toàn bộ bách tính Dương châu sẽ xé xác các ngươi ra thành từng mảnh nhỏ. Nói thêm một câu đại bất kính nữa thì dù hoàng đế Dương Quảng ở đây, chỉ cần một câu của phủ chủ thôi cũng sẽ nuốt tươi sống luôn."
Bọn người Chúc Ngọc Nghiên không ngừng run rẩy.
Bên này, Sở Dương lại không động dung, thần sắc trong mắt càng thêm kiên định.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng chín, 2021 18:55
tác này lắm tài cũng nhiều tật, khống chế tầm 600 chương là ok rồi mà thích viết dài đâm ra sạn nhiều
10 Tháng chín, 2021 17:58
200 chương đầu thì tạm được, sau mấy trăm chương càng ngày càng xàm đọc ức chế. Ko hiểu sao mà đánh giá 5*được, trong thể loại đồng nhân thì nó 3.5*thôi.
16 Tháng mười hai, 2020 09:19
qua lại lấy cái cần lấy lên tivi thôi cái đeo nào cũng max cót truyện câu chương k ak
16 Tháng mười hai, 2020 09:18
thế giới nhiều tùm lum
26 Tháng năm, 2020 12:50
truyện 1222 đánh giá mà vẫn 5* @@ web bị lỗi à
24 Tháng tư, 2019 19:50
cảm ơn bạn cover nốt trọn bộ
21 Tháng một, 2019 08:55
à nhầm sr.
21 Tháng một, 2019 08:54
truyện thái giám rùi hả các bác ơi.
05 Tháng mười hai, 2018 06:40
Nói cái gì tư chất ko tốt ko tiến xa đc,tao thấy càg ngày up cấp càg dể,ở đó mà vất vả chuyển Hổn Độn đạo thể
03 Tháng mười hai, 2018 22:47
lại Đại Háng
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
16 Tháng mười, 2018 17:40
truyện hack đánh giá ak.nhớ hồi trc vào còn chưa đk đến 4* cơ mà
18 Tháng chín, 2018 08:32
Ma no tac ak sao xuyên vòng quanh trái đất ak
29 Tháng tám, 2018 17:49
truyện này hack đánh giá ah? hay đoạn đầu hay nên toàn 5* :v mà 1k2 vote 5* quá xạo
11 Tháng tám, 2018 11:59
Nhờ đọc bộ này mà mình ghét hết truyện vô hạn
03 Tháng bảy, 2018 22:41
truyện đọc tới chương 790 con tác lại chủ nghĩa dân tộc quá drop , tiếc cho 1 bộ truyện đang hay
27 Tháng sáu, 2018 21:14
Hắc Ám Vương Giả
19 Tháng sáu, 2018 21:52
thêm đi ad
06 Tháng sáu, 2018 20:08
mạp dương thần và thánh đường hơi nhảm thật
06 Tháng sáu, 2018 12:14
Upp chương ad ơi
06 Tháng sáu, 2018 01:14
Càng ngày càng xàm!
29 Tháng năm, 2018 22:19
đm bọn trung quốc diệt quốc việt nam, truyện như cl
26 Tháng năm, 2018 12:00
có truyện nào ko có buf quá mạnh, main nói đạo lý xàm, nhân vật phụ mạnh *** qua 2 chap chết ngắt, cha mẹ xàm lz mạnh vc cho con đi đánh creep lúc sắp chết bay ra. Có truyện nào ko có mấy cái trên ko mấy huynh?
25 Tháng năm, 2018 07:20
DẠ CÁC ĐẬU hũ cho em xin cái đánh giá (mục bình luận , mục đánh giá ít quá coi ko hiểu). có nên đọc ko ạ.truyện có não tàn ko? Có gái gú ko ? main có trầm ổn ko hay bô bô cái mồm?
BÌNH LUẬN FACEBOOK