Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không có, bảy, tám năm trước tại hạ đang giúp Mã sư huynh chăm sóc Dược viên, Huyết sắc thí luyện không phải là lúc đó sao? Trần Sư tỷ vì sao lại hỏi như vậy chứ?” Hàn Lập ngẩng đầu lên, trả lời thản nhiên, thậm chí trên mặt còn ra vẻ tốt hơn.

Trần Xảo Thiến “Xoát” một tiếng, vẻ mặt trở nên tái nhợt, cắn đôi môi đỏ mọng, gượng gạo nói:

“Không có? Nhưng ta nhớ là năm đó Hàn sư đệ đã ra ngoài một lần, thời gian dường như rất trùng hợp.”

“Ồ, đó là lúc ta đang chuẩn bị cho Huyết sắc thí luyện, cho nên ra ngoài thu mua một ít pháp khí, phù lục. Nhưng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì cả.” Hàn Lập bình tĩnh phủ nhận nói.

Nghe thấy Hàn Lập nói thế, Trần Xảo Thiến không biết nói gì hơn. Chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chòng chọc Hàn Lập, làm cho hắn thấy nao nao trong lòng.

“Một khi đã như vậy, thì ta không còn gì có thể nói. Sư đệ ngươi có thể đi rồi, ta muốn một mình ở đây một lát”

Trên mặt Trần Xảo Thiến hiện ra vẻ thất vọng khó có thể phát hiện, nhẹ nhàng quay mặt sang một bên, trong thanh âm tràn ngập vẻ mệt mỏi.

Hàn Lập thấy thế, hít một hơi, biết bất kể là đối phương có tin lời này hay không thì vị Trần sư tỷ này sẽ không tiếp tục quấy rầy mình nữa.

Bởi vì ý tứ kính nhi viễn chi của hắn, vị sư tỷ này nên nghe ra mới đúng. Mà với tính cách kiêu ngạo của đối phương, tự nhiên sẽ không tiếp tục chủ động tìm hắn nữa.

“Sư tỷ, đã vậy ta xin cáo từ!” Hàn Lập khoanh tay lại, không hề dừng lại xoay người dời khỏi hoa viên.

Đợi cho thân ảnh hắn hoàn toàn biến mất, Trần Xảo Thiến mới xoay người lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía cửa, nhỏ giọng nói:

“Không phải ngươi thì còn có thể là ai chứ? Năm đó người trong cốc có thực lực này mà lại vừa vặn ra ngoài, cũng chỉ có ngươi thôi - Hàn sư đệ.”

Nói xong lời đó, nàng duyên dáng đi đến trước một đóa hoa Mẫu đơn đang nở rộ, dùng ngón tay ngọc ngà nhẹ nhàng ngắt đóa hoa xinh đẹp ướt át xuống, để dưới mũi khẽ ngửi.

Theo mùi hương thơm ngát, cả người Trần Xảo Thiến chìm vào trầm tư.

Hàn Lập ra khỏi hoa viên, thở một hơi dài, lắc lắc đầu, liền bước nhanh về phòng khách.

Những người khác thấy Hàn Lập nhanh như vậy đã trở về, đều cảm thấy giật mình. Tuy nhiên ai cũng biết ý, không chủ động đi ra hỏi thăm việc này.

Cho dù có người cười nói vài câu về Hàn Lập và Trần Xảo Thiến nhưng hắn cũng không thèm để ý, cười cười, sắc mặt không đổi khác.

Chỉ một lát sau, Trần Xảo Thiến cũng trở lại, vẻ mặt như thường ngồi xuống bên cạnh Chung Vệ Nương, tiếp tục nhỏ giọng nói chuyện với Chung Vệ Nương.

Những người khác thấy vậy, tự nhiên cũng không tiện nói đùa về chuyện của hai người nữa. Liền lập tức chuyển đề tài đến trận chiến với Hắc Sát giáo.

Thời gian trôi rất nhanh, ngày đã qua đi.f

Đám tu sĩ Hoàng Phong cốc sớm đã về phòng của mình, đang chuẩn bị cho trận đại chiến sắp tới.

Mặc dù mỗi người đều nghĩ rằng bên mình chiếm ưu thế về số tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, giành thắng lợi chắc không có vấn đề gì. Nhưng vẫn rất là cẩn thận, dù sao ai cũng không muốn mất mạng vì sự khinh địch.

Tuy nhiên, nghĩ đến sau khi tiêu diệt được hang ổ Hắc Sát giáo, có thể đạt được rất nhiều chỗ tốt, những người này khó có thể nhìn được kích động trong lòng.

Dù sao bọn họ bình thường nào có cơ hội quang minh chính đại diệt trừ tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đương nhiên ngoại trừ việc chém giết với tu sĩ Ma đạo, loại chuyện đó như đem đầu treo ở biên giới sinh tử vậy.

Lần này tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Hắc Sát giáo cũng không phải có một hai người, nói vậy thì tài liệu, pháp khí tinh phẩm trên người đều có không ít, đây cũng là hơn phân nửa nguyên nhân tại sao đám tu sĩ này lại tiến đến đây, đặc biệt là đồng môn vị Trần sư tỷ đến hỗ trợ.

Nếu không chỉ bằng một lời tiêu diệt tà ác thì ai lại vô duyên vô cớ liều mạng chứ.

Hàn Lập cũng ở trong phòng chờ đợi. Lẳng lặng kiểm tra mấy con Khôi Lỗi thú trên tay, mà Mông Sơn tứ hữu thì đang cung kính đứng trước mặt hắn, bộ dáng vì Hàn Lập mà ra sức.

Sau khi mấy vị đồng môn của Hàn Lập đến đây, lão giả mặt đen cũng muốn tiến đến làm quen với bọn họ, xem có thể đạt được chút chỗ tốt nào không.

Nhưng bất luận là bọn người Tống Mông, hay là đám tu sĩ Trần sư muội sau này, ai lại để tên tán tu Luyện Khí kỳ như lão giả mặt đen vào mắt. Sau khi nói vài câu không khách khí xong liền đuổi mấy người này ra ngoài. Làm cho mấy người này hiểu được trong Thất đại phái thực ra không phải tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nào cũng muốn quan hệ với bọn họ, vì vậy càng thêm kính sợ đối với Hàn Lập.

“Trận chiến lần này với Hắc Sát giáo, bất kể thắng hay thua các ngươi cũng không nên đi. Tốt nhất là ngay đêm nay ra khỏi kinh thành tạm lánh.” Khôi lỗi thú trên tay Hàn Lập lóe lên, bị thu vào trong trữ vật, rồi lạnh nhạt nói.

“Nhưng thưa tiền bối, chúng tôi sao có thể lâm trận lùi bước chứ.” Lão giả mặt đen vội vàng đại diễn cho những người còn lại mở miệng nói.

“Đây không phải là chuyện lùi hay không lùi, mà các ngươi căn bản không thể xen vào, tự tiện gia nhập chỉ mất mạng vô ích mà thôi. Trong này có vài món thượng giai pháp khí, mỗi người các ngươi lấy một món rồi đi đi. Cũng coi như quà từ biệt mà tiền bối ta tặng cho.” Hàn Lập lắc lắc đầu, mỉm cười nói.

Nói xong, Hàn Lập phất tay áo một cái, trên bàn liền có thêm vài kiện pháp khí tinh xảo lấp lánh hào quang.

Trên người Hàn Lập không phải chỉ thừa một kiện pháp khí đỉnh giai mà thôi, hơn nữa số lượng còn không ít. Dù sao hắn giết chết nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ như vậy, thu được tất nhiên là rất kinh người.

Chẳng qua Hàn Lập không có ý lấy ra tặng cho mấy người này. Vài món thượng giai pháp khí đối với mấy tán tu Luyện Khí kỳ mà nói đã là lễ vật không tệ rồi. nếu lấy ra đỉnh giai pháp khí chỉ sợ làm mấy người này nảy lòng tham, càng bất lợi cho việc hắn thu phục mấy người này về sau.

Quả nhiên, mấy người Mông Sơn tứ hữu nhìn thấy đám pháp khí này, trên mặt mừng rỡ, liên tục nói cảm tạ. Hứa là về sau nếu Hàn Lập có chuyện gì cần bọn họ làm thì cứ đến Mông Sơn tìm bọn họ là được, bốn người bọn họ rất vui mừng nguyện vì hắn mà ra sức.

Một khi đã nghe được lời hứa phát ra từ tận đáy lòng này, Hàn Lập sẽ cấp cho bọn họ mặt mũi, tự mình đưa mấy người ra khỏi Việt Kinh, khiến Mông Sơn tứ hữu càng thêm cảm kích.

Nhưng lúc gần đi, Lão giả mặt đen đột nhiên đi đến bên cạnh Hàn Lập, cẩn thận nói:

“Tiền bối, Ngũ muội có phải là sẽ không xuất hiện ở Hắc Sát giáo? Tiền bối không cần nói gì, các huynh đệ ta thực ra trong lòng đều biết rõ, chỉ sợ Tứ đệ cũng đoán được vài phần. Tuy nhiên trong đoàn người không ai muốn phá tấm cửa sổ bằng lụa mỏng mà thôi. Dù sao Ngũ muội lún quá sâu, không xuất hiện trước mặt huynh đệ chúng ta cũng tốt.” Lão già nói xong những lời này dường như đã bỏ xuống được gánh nặng trên lưng, khôi phục vẻ kính cẩn cáo từ hắn rồi rời đi.

Hàn Lập đứng tại chỗ, nhìn thân ảnh Mông Sơn tứ hữu dần dần mờ nhạt, trong lòng còn đang cân nhắc dụng ý trong câu nói cuối cùng của lão giả mặt đen.

Một lúc sau, Hàn Lập bỗng cười cười, sau đó phiêu nhiên trở về thành.

Sau khi trở lại Tần phủ, sắc trời đã tối đen. Tất cả mọi người của Hoàng Phong cốc đã ăn mặc chỉnh tề ở trong đại sảnh chờ phân phó. Nhưng bọn họ lại kinh ngạc phát hiện, vị Tam sư huynh lại không có ở đó.

Hàn Lập không khỏi ngạc nhiên hỏi Tống Mông đang lau lau thanh pháp khí trường kiếm màu lam hỏi:

“Tứ sư huynh, Tam sư huynh đâu?”

“Lưu sư huynh muốn đi khuyên Lục sư đệ một chút nữa. Nếu là Vũ sư đệ đáp ứng thì trận chiến hôm nay càng nắm chắc hơn. Tuy nhiên theo ta thấy, Lưu Sư huynh chỉ phí thời gian mà thôi. Vũ Huyễn tiểu tử nếu mà hỗ trợ thì lúc trước đã không bỏ đi.” Tống Mông không ngẩng đầu lên nói.

“Đi tìm Lục sư huynh?”

Hàn Lập nhíu nhíu mày, vừa định hỏi thêm một chút thì Lưu Tĩnh đã một mình trở về với vẻ mặt kỳ quái.

“Lưu sư đệ, tên Vũ sư đệ của các ngươi thực sự không muốn đến sao? Nếu là như vậy thì thôi đi, thêm hắn hay thiếu hắn cũng không sao cả, chín người chúng ta cũng đủ để đối phó đám người Hắc Sát giáo rồi.” Một tên nam đệ tử nhìn qua thì thấy nhiều tuổi nhất trong đồng môn của Trần sư muội không thèm để ý nói.

“Nếu là như vậy đã tốt. Mấu chốt là lần này đến đó, ta căn bản không gặp được Vũ sư đệ.” Lưu Tĩnh cười khổ một tiếng, từ từ nói.

Điều này, làm cho mọi người ở trong phòng đều rùng mình.

“Sao lại thế, Lưu sư huynh. Tên tiểu quỷ nhát gan đó không phải ở trong khách điếm gần đây sao? Chẳng lẽ đã trả phòng về sư môn trước sao?” Chung Vệ Nương chớp chớp mắt, phán đoán hỏi.

“Không phải, ta đã nghe chủ khách điếm nói một chút. Sáng sớm hôm qua Vũ sư đệ sau khi rời khỏi đó vẫn chưa trở về, mà quần áo thay ra ở trong khách điếm vẫn còn để đó, không thu thập lại, không giống như là hồi cốc cả.” Lưu Tĩnh lắc lắc đầu, trong lời nói đầy vẻ lo lắng.

Nghe hắn nói thế, mọi người cũng đều nghị luận, nhưng không ai nói được chính xác là tại sao như vậy.

Tuy nhiên Hàn Lập ở một bên lại âm thầm nghĩ:

“Chẳng lẽ tên Vũ Huyễn này lại xui xẻo đến vậy, bị Hắc Sát giáo bắt đi?”

Có lẽ Lưu Tĩnh cũng có suy nghĩ như Hàn Lập, cho nên hắn sắc trời bên ngoài rồi quyết đoán nói:

“Chuyện của Vũ sư đệ trở về sẽ nói sau. Bây giờ chúng ta xuất phát thôi, trận chiến này nhất định phải thành công, tiêu diệt hoàn toàn Hắc Sát giáo.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
s2kamy
29 Tháng mười hai, 2020 17:20
Mẹ cái thằng dịch vịt vịt gì đó thêm mấy câu bl của nó zô truyện mà đọc như lol
s2kamy
18 Tháng mười hai, 2020 16:58
Ước gì kiếm dc bản convent đọc hic híc
Hieu Le
17 Tháng mười hai, 2020 17:57
thằng main cứ rùng mình, kinh sợ, kinh hãi, hoảng sợ các thứ mà thấy mệt giùm nó
Minh Ngọc
10 Tháng mười hai, 2020 11:30
đúng rồi. mới tu cày truyện này xong thấy truyện khác nhảm nhí ko đọc đx
s2kamy
03 Tháng mười hai, 2020 15:05
Có bản dịch nào ngon hơnko , bản này chắp vá đọc chán lắm, thôi qua truyendich.org đọc
Drop
30 Tháng mười một, 2020 14:07
đọc lại lần 3 vẫn còn bực bọn thiên uyên thành và thánh đảo, đi làm nv lần 1 thì bằng hữu băng phượng suýt bị ép song tu, lần 2 lúc đánh ở mộc tộc về xong thì đệ tự suýt làm vật hy sinh, gặp như tính t là t đồ sát mẹ cái thánh đảo với thiên uyên thành rồi tự lập luôn, đi cmn đại nghĩa, đi cmn nhân tộc.
Drop
27 Tháng mười một, 2020 17:14
từ lúc 4vn bị mất dự liệu, lấy nguồn từ dịch giả khác thì đọc ngon hơn hẳn.
Drop
23 Tháng mười một, 2020 17:40
chính tả thì sai bét nhè, nhiều đoạn dịch nửa nạc nửa mỡ làm càng khó hiểu hơn cv thô, trình độ văn vẻ dưới trung bình lại thích thêm thắt, k hiểu lấy đâu ra tự tin nhào đầu vào dịch làm hỏng luôn 1 siêu phẩm, thà k dịch thì ít ra 4rum còn lưu bản CV cho ae. ức chế k thể tả.
Drop
21 Tháng mười một, 2020 17:08
clm, để nguyên éo dc à? năm ba câu mở ngoặc chú thích 1 lần, ai còn bản CV hay bản dịch khác mình xin, ức chế thằng óc này quá
Drop
21 Tháng mười một, 2020 13:11
dịch thêm thắt lung tung đọc tụt mod vãi nhái, đag chuẩn bị pk căng thẳng việc quái gì diễn tả nó vẻ mặt bi thương, chưa đánh chưa biết ai thua, cha mẹ ae bạn bè đệ tử k ai chết thì bi thương cái éo gì? óc tôm làm hư bôn truyện ruột của ta, để mẹ bản CV đọc hay hơn.
Hieu Le
04 Tháng mười một, 2020 20:59
tử linh có chết đâu nhỉ...lên map tiên giới xuất hiện lại
Nguyenkha
01 Tháng mười một, 2020 13:04
Phàm nhân và cổ chân nhân hay quá dc 2 bộ . và T tìm dc nhiều bộ hay khác nhưng main nó đạo đức giả vl ra vào đầu nào là giảng đạo lý ngã phật từ bi đéo giết người . Rồi nào là người phạm ta ta giết nhưng đéo , chỉ 1 thằng trong gia tộc chỉ có 1 thằng giết cha mẹ nó thôi thế là nó đồ sát cả gia tộc ngta kể cả e bé mới sinh cũng đéo tha :))
quanvsquan
30 Tháng mười, 2020 18:41
Chống chỉ định người mới tu đạo. Luyện bộ này pháp lực cần thâm hậu mới thấy hay.
Minhtuan Trinh
22 Tháng mười, 2020 12:23
pntt ôi thanh xuân của tôi
Hoang Ha
18 Tháng mười, 2020 13:04
@khảnhinguyễnđình thanh niên thớt bê nguyên văn phong vào xong thêm thì là mà thôi đh ạ :joy::joy::joy:. Tiếng việt dạo này hơi đục
Hieu Le
15 Tháng mười, 2020 10:32
từ chương 2087; 2088 viết sai chính tả nè, khuân mặt là sai rồi, khuôn mặt nha
Khả Nhi Nguyễn Đình
29 Tháng chín, 2020 15:08
Hèn chi thấy viết văn chán
Nguyễn Văn Thành
18 Tháng chín, 2020 22:36
Văn phong trung nó vậy mà bạn :) dịch ra tiếng Việt trừu tượng kinh :))
Khoi Thuoctrang
18 Tháng chín, 2020 13:50
Viết khó hiểu
Lâm Tùng
23 Tháng tám, 2020 01:20
......................
BÌNH LUẬN FACEBOOK