Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy âm thanh già nua này, Hàn Lập cùng Nghiên Lệ không khỏi kinh hãi ngước mắt nhìn nhau.

“Đi thôi!”

“Người này tu vị sâu không lường được, quyết không dưới yêu vương Lục Túc. Không! Thông qua thần niệm lưu trên linh trùng cảm ứng được thì người này còn đáng sợ hơn nhóm yêu vương kia nhiều!” Tuy trong lòng Hàn Lập bất an nhưng vẻ mặt lại vô cùng bình tĩnh quay sang nói với Nghiên Lệ.

Nàng thấy Hàn Lập trấn tĩnh như vậy thì cũng an tâm hơn vài phần, gật đầu lặng lẽ đi theo hắn.

Cả hai từ từ bước vào bên trong động khẩu.

Thông đạo này cũng không lớn hay có nét đặc thù gì, tất cả đều do đá tảng bình thường tạo thành mà thôi.

Dọc theo thông đạo vào sâu thêm trăm trượng ánh sáng bắt đầu hiện ra, một đại sảnh kiểu dáng cổ kính xa xưa xuất hiện.

Diện tích đại sảnh này không nhỏ, ước chừng rộng khoảng hơn trăm trượng. Chỉ là cả sảnh rộng như vậy nhưng chỉ bày biện vài đồ dùng đơn sơ mà thôi, ngoại trừ vài cái bàn thì cũng chỉ có mấy bồn cây - hoa kỳ lạ ở bốn góc đại sảnh.

Đám cây - hoa này chỉ cao hơn một xích nhưng từ xa cũng cảm nhận được hơi thở thảo mộc nồng đậm của chúng. Tuy chỉ vài bồn thôi nhưng lại khiến cho người khác như lạc vào núi cao rừng rậm.

Ở chính giữa đại sảnh có một lão giả hôi bào đang an tọa trên ghế.

Râu dài ba xích, dung mạo phổ thông, chỉ có ánh mắt lập lóe tinh quang khiến người khác chú ý. Ông ta đang lặng quan sát hai người mới vào.

“Các ngươi là người Nhân tộc!” Ngoài dự liệu, lão giả lại là người lên tiếng trước.

Hàn Lập thoáng đảo mắt qua người lão giả, kết quả nhận được khiến hắn kinh hãi, nhanh chóng khom người trả lời:

“Tiền bối cũng biết Nhân tộc, không biết nên xưng hô thế nào với tiền bối?”

“Hắc hắc! Đâu chỉ là biết, lão phu cũng là người Nhân tộc. Tính danh trước kia cũng không cần nhắc lại, hiện tại chỉ có một chữ Khương!” Lão giả mỉm cười, nụ cười của ông ta hòa ái rực rỡ như dương quang chiếu dọi tới hai người Hàn Lập.

“Tiền bối là người Nhân tộc?” Hàn Lập cùng Nghiên Lệ lắp bắp kinh hãi. Riêng Nghiên Lệ không kìm chế nổi bật thốt lên thành tiếng.

“Thế nào, chẳng lẽ lão phu là người Nhân tộc là việc rất kỳ quái sao?” Lão giả hắc hắc cười nói.

“Tất nhiên hai người vãn bối không có ý đó, chỉ không ngờ tới tại một nơi xa xôi thế này lại có thể nhìn thấy người bổn tộc.” Dị sắc trên mặt Hàn Lập thoáng chốc tan biến hết, vội vã đáp.

Tu vị của lão giả trước mắt của thực không thể dò nổi, hắn cũng không dám sơ xuất chút nào.

“Lão phu tuy xuất thân Nhân tộc nhưng thân thể hiện tại lại không còn như cũ. Do cơ duyên xảo hợp lên ta đã đoạt xá được thân thể Trường Nguyên Tộc – một tộc vô cùng thưa thớt.”

“Người trong tộc này trời sinh đã tinh thông các loại thần thông công pháp, trong cơ thể ẩn chứa các loại thiên phú tu luyện khó có thể ngờ được. Mỗi một loại cũng đủ để làm kim chỉ nam cho kỳ tài tu luyện của Nhân tộc chúng ta.” Lão giả vươn hai cánh tay lên trước, từ từ nói.

Hàn Lập chưa từng được nghe nói tới Trường Nguyên Tộc kia, nhưng lão giả trước mắt cho dù là dung mạo hay lời nói đều không khác so với mọi người trong Nhân tộc, căn bản không nhìn thấy điểm khác biệt.

Trong mắt Hàn Lập không khỏi xuất hiện vẻ kỳ quái.

“Hai người cũng không cần kinh ngạc! Tuy hiện giờ dung mạo của ta vẫn là của Nhân tộc nhưng cũng là do lão phu mất không ít công phu mới có thể luyện hóa thân thể Trường Nguyên Tộc trở về hình dáng trước kia.” Mục quang lão giả chợt lóe.

“Tiền bối thần thông kinh người, là do hai người vãn bối kém hiểu biết!” Hàn Lập thấy đối phương nói ra sự tình nghịch thiên như vậy mà vẫn thong dong như kể một câu chuyện thông thường vậy, nên không khỏi rùng mình. Chỉ là nét mặt bên ngoài vẫn vô cùng cung kính.

“Lại nói tiếp, từ khi ta đạo pháp sơ thành đã rời khỏi Nhân tộc, chưa từng trở lại một lần.”

“Đối với tình huống hiện giờ của Nhân tộc ta quả thực có chút hứng thú. Hai người các ngươi bằng lòng nói qua cho lão phu một chút chứ?” Lão giả bình thản nói.

“Tiền bối muốn biết việc gì, hai người vãn bối nhất định sẽ tận tình nói hết.” Hàn Lập liếc mắt nhìn Nghiên Lệ rồi không chút do dự đáp ứng.

“Rất tốt! Cũng không biết mấy hảo bằng hữu của lão phu trong tộc năm đó còn được mấy người.” Lão giả lộ vẻ hài lòng, vỗ tay cười to.

Tiếp đó lão giả lại trầm ngâm một chút, mục quang đảo qua hai người, trong mắt thoáng lóe lên kim mang, vẻ mặt có chút ngạc nhiên.

“Hai người tu vị tuy không cao nhưng công pháp tu luyện quả thực có phần thú vị. Một người là bán quỷ chi thân, lần gần nhất lão phu nhìn thấy người tu luyện Yêu Quỷ chi đạo này đã là chuyện vạn năm trước.

Một người pháp lực có chút hỗn tạp, trong cơ thể ẩn chứa một tia ma tính, thân thể lại mạnh mẽ một cách thần kỳ. Xem ra là do kiêm tu nhiều loại công pháp cùng lúc, hoặc là pháp thể song tu.” Lão giả tiện miệng nói ra, lời lẽ tự nhiên như không có gì.

Nhưng những lời này lọt vào trong tai Hàn Lập cùng Nghiên Lệ lại chắc khác nào tiếng sét giữa trời.

Thần sắc Nghiên Lệ có chút tái nhợt, thần sắc Hàn Lập cũng đại biến. Đối phương chỉ cần liếc qua bọn họ đã nhìn rõ chi tiết của cả hai.

Hàn Lập cố chế ngự cảm giác hoảng sợ trong lòng, định gượng cười nói thì thần sắc lão giả thoáng động ồ lên một tiếng, kim quang trong mắt tăng mạnh.

Ông ta cũng không nói lời nào chỉ ngoắc tay về phía Hàn Lập.

Hàn Lập còn chưa hiểu ý tứ đối phương là gì thì đã cảm giác thấy bảy mươi hai cây Thanh Trúc Phong Vân Kiếm trong cơ thể đồng loạt run lên, dường như chúng bị một cỗ hấp lực thật lớn thôi động, liền tự động phóng ra quay tròn khắp toàn thân.

Hàn Lập kinh hãi, trên người hắn lập tức nổi tên từng trận ông minh, hôi sắc hà quang cùng kim sắc điện hồ đồng thời nổi lên bảo hộ toàn thân, âm thanh hắn lúc này có vài phần kinh nộ:

“Tiền bối, đây là sao? Chẳng lẽ ta đắc tội ngài?”

Trong lúc hỏi, phía tay áo hắn cũng lóe lên thanh quang. Hơn mười viên thanh sắc lôi châu không một tiếng động đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Đồng thời tay kia nắm chặt Linh Thú Hoàn có chứa Phệ Kim Trùng.

Tuy rằng bảo vật trên người hắn không ít nhưng đối mặt với lão giả sâu không lường được này thì cũng chỉ có hai thứ này mới có chút tác dụng nhất định.

“Tại kiểu dáng cùng phương thức luyện chế thì đây đích thực là Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, hơn nữa cũng là bảy mươi hai thanh! Nhan sắc phi kiếm không đúng lắm, hẳn là về sau đã trộn thêm thứ khác vào. Tất cả đều do Kim Lôi Trúc luyện chế thành, quả là một danh tác! Ngay cả lão phu cũng không thể có nhiều Kim Lôi Trúc như vậy…” Lão giả nhìn chằm chằm vào bảy mươi hai thanh tiểu kiếm kim quang chói mắt mà không chút để ý tới nét mặt cổ quái của Hàn Lập, không ngừng tự thì thào một mình.

Hàn Lập nghe lão giả nhắc đến tên Thanh Trúc Phong Vân Kiếm thì thoáng ngẩn ra, lại nhín nét mặt kinh ngạc của lão giả thì trong lòng bỗng xuất hiện một suy đoán khó có thể tin.

Một lát sau, lão giả khẽ thở dài một hơi rốt cục cũng đã dừng việc tự lẩm bẩm một mình cũng dời ánh mắt khỏi bảy mươi hai cây Thanh Trúc Phong Vân Kiếm kim quang chói mắt rồi tự nhắm lại hai mắt.

Cơ hồ cũng lúc đó, Hàn Lập lập tức cảm nhận được phi kiếm đã khôi phục quyền tự chủ nên không chút do dự vung tay bắt quyết.

Nhất thời tất cả phi kiếm lóe lên rồi tiến vào trong cơ thể hắn biến mất không thấy đâu.

Sau đó hắn cũng đồng thời dùng một vẻ mặt đày cổ quái nhìn lão giả phía trước, trầm mặc không nói.

Nghiên Lệ bên kia dường như cũng nhìn thấy nét quỷ dị của lão giả và Hàn Lập, tuy rằng nàng không hiểu có chuyện gì nhưng cũng thức thời không lên tiếng.

Không lâu sau đó, lão giả họ Khương lại mở mắt nhìn về phía Hàn Lập, khẽ mỉm cười nói:

“Hắc hắc, xem ra Thanh Nguyên Kiếm Quyết ta lưu lại Nhân giới năm đó đã rơi vào trong tay ngươi. Chắc ngươi cũng là tu sĩ từ Nhân giới phi thăng lên.

Kiếm quyết này năm đó vẫn chưa thập toàn thập mỹ, ngươi dựa vào pháp quyết luyện chế ra bảy mươi hai cây Thanh Trúc Phong Vân Kiếm làm bổn mạng pháp bảo, lại dùng thần mộc như Kim Lôi Trúc làm chủ tài liệu. Quả thực không mấy người có thể làm được như thế.”

Lão giả vừa nói vừa tặc lưỡi lấy làm lạ liên tục, thận trọng đánh giá Hàn Lập vài lần như kiểm tra đồ quý vậy.

“Vãn đối quả đúng là có được Thanh Nguyên Kiếm Quyết, cũng là tu sĩ phi thăng. Nếu vậy, Khương tiền bối cũng chính là Thanh Nguyên Tử tiền bối!” Sắc mặt Hàn Lập đầy vẻ nghiêm túc, lại thi lễ nói.

Hắn lúc ở Nhân giới chủ tu Thanh Nguyên Kiếm Quyết, mà lúc này lại có thể đứng trước mặt Thanh Nguyên Tử; từ đó có thể hiểu rõ sự cảm khái trong lòng.

“Thanh Nguyên Tử? Đúng là vậy mà cũng không hẳn là vậy. Nói đúng ra ta chỉ được xem là nửa Thanh Nguyên Tử mà thôi.” Lão giả cười ảm đạm, khoát tay ra hiệu Hàn Lập không cần làm đại lễ.

“Một nửa!” Hàn Lập nghe vậy thì thoáng ngẩn ra.

“Năm đó Thanh Nguyên Tử đang du lịch trên đại lục thì bị vài kẻ cường địch vây công. Kết quả tuy may mắn giữ được tính mạng nhưng nhục thân bị hủy, hồn phách cũng bị đánh tan mất một nửa. Trong lúc nguy cấp nhất không ngờ lại gặp được một gã Trường Nguyên Tộc, liền chiếm lấy nhục thể của hắn sau đó mạnh mẽ dung hợp hồn phách để tu bổ tinh hồn của bản thân. Vậy nên một nửa trí nhớ hiện tại của ta là của Thanh Nguyên Tử, còn một nửa lại là của tên Trường Nguyên Tộc kia. Cũng nhờ cơ hội này tu vị của ta đột nhiên tăng mạnh đạt tới cảnh giới hiện giờ. Nhưng nếu ngươi nói ta là Thanh Nguyên Tử cũng không phải là sai.” Lão giả họ Khương thản nhiên nói.

Hàn Lập trợn trừng hai mắt, há mồm cứng miệng!

“Năm đó khi dung hợp, ta tuy đã vứt bỏ không ít trí nhớ của Thanh Nguyên Tử nhưng tất cả những gì liên quan đến Thanh Nguyên Kiếm Quyết ta đều lưu lại. Ngươi dùng Kim Lôi Trúc làm chủ tài liệu, đây vốn là thứ tốt nhất để làm phi kiếm mộc thuộc tính, nhưng đáng tiếc thứ trước mắt lại bị nhập thêm các loại tài liệu khác một cách lung tung khiến mộc linh tính trong phi kiếm trở lên hỗn tạp. Nếu không dưới nhiều năm bồi dưỡng như vậy phi kiếm của ngươi cũng đã sớm tiến tới cảnh giới ‘kiếm tâm thông linh’, chỉ bằng một bộ phi kiếm cũng đủ để tung hoành trong đám tồn tại cùng giai. Hắc hắc, năm đó trên người Thanh Nguyên Tử ngoại trừ một bộ Thanh Trúc Phong Lôi Kiếm thì không còn bất cứ pháp bảo nào khác. Từ lúc còn là Hóa Thần đã có thể đánh bại tồn tại cấp Luyện Hư, còn khi lên tới Luyện Hư đủ để khiến tu sĩ Hợp Thể kiêng kỵ vài phần.” Hôi bào lão giả có phần tiếc hận nói.

Nghe được lời này của lão giả, Hàn Lập sờ cằm cười khổ.

Có lẽ lời của Khương lão giả là thật, nhưng tình hình năm đó tại Nhân giới của hắn nguy cơ trùng trùng nên sao có thể không bỏ dài lấy ngắn! Hơn nữa trên thực tế hiện tại hắn cũng có thể dễ dàng đánh bại tồn tại cấp Luyện Hư, nếu mình có thể tiến giai lên Luyện Hư thì khi đối mặt với tồn tại Hợp Thể kỳ cũng đồng dạng nắm chắc khả năng tự bảo vệ mình.”

Đương nhiên những lời này hắn không thể nói ra trước mặt lão giả, mà chỉ có thể dùng nét mặt xấu hổ để ứng phó.

“Cho dù thế này mà nói thì nếu ngươi đã kế thừa Thanh Nguyên Kiếm Quyết, mà trên người ta cũng có một nửa trí nhớ của Thanh Nguyên Tử nên coi như ngươi cùng ta cũng có một chút sâu xa. Hiện giờ ta hỏi một chuyện, ngươi cần thành thật trả lời ta. Hai người các ngươi có phải tiến vào Minh Hà chi địa lần này cùng đám ngoại nhân kia?” Gương mặt lão giả bỗng trầm xuống, giọng nói cũng lạnh đi"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:20
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa,
quangchacha123
25 Tháng bảy, 2018 19:11
Thái ất đại la đạo tổ
Trương Công Luật
25 Tháng bảy, 2018 17:54
bác này chắc thích mấy cái có tình tiết nhẹ nhành hơn, mỗi ng 1 gu nên thiết nghĩ chắc bác không hợp kiểu này
Trương Công Luật
25 Tháng bảy, 2018 17:52
luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh, hóa thần, luyện hư, hợp thể, đại thừa. Từ đại thừa độ kiếp thành chân tiên ở phần 2, kim tiên, thái ất, đạo tổ còn sau nữa thì chưa biết
huynguyen365
09 Tháng bảy, 2018 19:13
ai đọc rồi phân loại cảnh giới giúp mình với
paruce
29 Tháng sáu, 2018 18:59
Óanh dấu !!
quangchacha123
16 Tháng sáu, 2018 19:08
Chap 2000 khi đi vào ma giới nhé
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2018 15:01
nên đổi là kiếm củi ngàn năm tiêu một giờ chứ kiếm củi 3 năm thì bõ bèn gì với tu tiên
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2018 15:00
bố ai nhớ đc, hỏi khó thế :))
AndyMage
29 Tháng năm, 2018 07:02
Lâu rồi ko đcọ lại .. mấy đạo hữu cho hỏi lần đầu luyện thành Niết bàn thánh thể ( mới có 1 đầu 2 tay) là ở chap nào vậy ạ? Phạm thánh chân ma công sơ thành ở chap mấy ạ..? xin chỉ điểm
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
v
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
v f☺☺
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
g tbt rẻtgggtmfftfttfvcv fffvfgbvvyyvvhhhvvgbrd vfvtcrcrrr
linhtt
25 Tháng năm, 2018 15:34
https://truyen.tangthuvien.vn/doc-truyen/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien
Hieu Le
14 Tháng năm, 2018 10:09
đổi con khác đọc thôi
Long Hoàng
11 Tháng năm, 2018 16:10
Ai cho hỏi tôi đọc đến chuong 2468 phần 1 thì hêt ko đọc đc nữa ai biết tìm đoạn tiép theo ở đâu ko
quangchacha123
07 Tháng năm, 2018 00:19
Kk. Đổi đi. Bác k hợp đâu
Anh Bui
06 Tháng năm, 2018 23:44
đọc về sau nhé. lúc đầu ta cũng thế nhưng giờ đọc sắp xong rồi :)
Hieu Le
21 Tháng tư, 2018 02:40
sao ta chả thấy hay j vậy.đọc thấy khô khốc bỏ xừ ấy
Nhạc Bất Quần
03 Tháng tư, 2018 00:48
Trên mạng lúc trước là của đọc giả viết tiếp, sau này mới của lão Vong
Icarus_pc1
21 Tháng ba, 2018 09:52
Hay
Icarus_pc1
21 Tháng ba, 2018 09:51
Hay
Wind Vũ
19 Tháng ba, 2018 12:55
Rất hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK