Mục lục
[Dịch] Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thương thế của Như Nguyệt nhẹ hơn, hơn nữa khí tức long của nàng không bằng Kỳ Lân, nhưng cũng không kém quá nhiều, mà Tề Nhạc có thủy vân lực dẫn động Kỳ Lân Tẩy Tủy Dịch Cân Công, thủy vân lực không ngừng gia tăng, tốc độ khôi phục của hắn không chậm.

Hai người cứ như vậy ôm ấp lẫn nhau, khi Tề Nhạc vuốt ve càng lúc càng lớn mật, tay của Như Nguyệt cũng dần dần di động nhẹ nhàng sau lưng của hắn, bàn tay nhỏ bé lạnh buốt như có thêm sức sống. Hai tay Như Nguyệt không ngừng tới lui sau lưng Tề Nhạc, dưới tình huống khôi phục thân thể, hạ thân của hắn ngẩng đầu lên, dính sát vào cái bụng bằng phẳng bóng loáng của Hải Như Nguyệt, tản ra khí nóng như lửa đốt.

- Như Nguyệt...

- Ân?

- Cái này, em không sờ anh có được không?

- Anh là bại hoại, rõ ràng là anh đang sờ em.

- Nhưng mà, anh có chút không chịu được, anh sợ mình sẽ đè em ngay tại đây đấy.

- Anh làm sao được? Anh bị thương nặng mà còn có tâm tư này sao?

- Nam nhân không thể nói không được, ai nói là anh không được chứ? Nếu không phải đại sư đã từng nói không được tùy tiện phát sinh quan hệ với nữ nhân, hiện tại anh đã muốn em. Đừng nhìn em là Phách Vương Long cường đại, bây giờ em đang ở trong ngực anh không đi được đấy.

Hải Như Nguyệt si ngốc cười cười, nói:

- Đồ ngốc, đại sư nói anh chưa nghe hoàn toàn đấy. Ý của đại sư là khống chế dục vọng, không nên quá mức. Hơn nữa, anh không được quên, em là long, là Phách Vương Long của anh. Trong tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, thân thể có thể so sánh với anh cũng chỉ có em. Anh cảm thấy em sẽ sợ sao? Nhưng mà, anh cũng không nên biến mình thành cây thương bằng sáp, trông thì ngon mà không dùng được nha.

Thân thể của hai người đã sớm không còn lạnh, trong áo bông âm áp, tản ra nhiệt khí nhàn nhạt, bất luận là Tề Nhạc hay là Hải Như Nguyệt, bọn họ thiếu chút nữa không khống chế cảm xúc của mình.

- Em, em đang câu dẫn anh?

Tề Nhạc sớm không nhịn được, nếu không phải thân thể cần thời gian khôi phục, hắn có thể ôm mỹ nữ mà sờ suốt một giờ a?

Tề Nhạc động tình, cảm giác của Như Nguyệt không phải như vậy sao, khí tức của hai người dồn dập, hai tay Tề Nhạc nhẹ nhàng đưa lên, nâng Như Nguyệt lên trước mặt mình, gương mặt hoàn mỹ của nàng đỏ bừng, cúi đầu xuống, hôn nàng thật sâu.

Bốn môi đụng vào nhau, tuy Hải Như Nguyệt không lưu loát, nhưng nàng còn nhiệt tình hơn Tề Nhạc rất nhiều, nghiêng người, nàng đã ghé vào người Tề Nhạc, đôi chân thon dài quấn chặt Tề Nhạc.

Tề Nhạc chỉ cảm thấy trong mũi có hương thơm, cái gì cần bốn hồng nhan mới có thể lên giường, đã sớm bị hắn ném ra sau đầu, một tay bắt lấy cắp mông đầy đặn của Hải Như Nguyệt, tay kia đã thi triển tuyệt học bóp vú long trảo thủ, chuẩn xác bóp bộ ngực đầy đặn của Hải Như Nguyệt, trong tiềm thức, hắn đã sớm có khát vọng cảnh tượng này, giờ này khắc này, một nam nhân bình thường cùng mỹ nữ ở chung, đã không có gì ngăn cản bọn họ tiếp tục xuống dưới.

Trong thạch huyệt, xuân ý ngang nhiên, lửa cháy hừng hực, chỉ có điều, lúc này lửa cháy đã biến thành dục vọng.

Thời điểm chuẩn bị giương kiếm, đột nhiên Như Nguyệt đẩy Tề Nhạc ra, mị nhãn như tơ nhìn hắn, trên mặt đẹp toát ra nụ cười xấu xa.

- Bây giờ có tính là bàn chải và nồi nát không?

Tề Nhạc cười hắc hắc, lại ôm sát thân thể mềm mại của Như Nguyệt:

- Đương nhiên không phải, hiện tại hẳn là long huyệt mới đúng.

Không đợi Như Nguyệt phát ra âm thanh yêu kiều không thuận theo, Điện Động Tiểu Mã Đạt đã mở ra hoàn toàn, tiến hành tiếp xúc thân mật như vậy. Hai người đồng thời hừ nhẹ một tiếng, long khí và Kỳ Lân khí hoàn mỹ vô hạ kết hợp với nhau. Khí lưu đen, bạc, trắng không ngừng lưu chuyển hình thành bình chướng ngăn cản thạch huyệt, gió xuân đã độ ngọc môn quan.

Không biết qua bao lâu, năng lượng bao phủ bên ngoài thạch huyệt dày đặc hơn trước, đầu tiên là một đạo bạch sắc quang ảnh từ trong thạch huyệt bay ra, quang ảnh dần dần ngưng kết thành long hình, ngay sau đó, một đạo thân ảnh hai màu đen bạc cũng hiện ra, quang ảnh cũng không ngưng kết thành hình, mà là bao phủ long hình vào bên trong, âm thanh long ngâm sôi sục gầm thét, hai đạo quang ảnh càng ngày càng trở nên mãnh liệt.

Dần dần, quang ảnh màu trắng bị hai màu đen bạc áp chế, hai màu đen bạc ngưng kết thành hình Kỳ Lân, chân trước ôm lấy cổ bạch long, ôm bạch long vào ngực, năng lượng bốc lên càng khiến quang ảnh trở nên rõ ràng, thậm chí lân phiến cũng có thể nhìn thấy, giống như ngưng tụ thành thật thể.

Một âm thanh long ngâm sôi sục từ trong huyệt động hiện ra, dẫn tới long ảnh bên ngoài run rẩy, long thân quấn quanh người của Kỳ Lân, bốn chân ôm ngược vào người Kỳ Lân, đôi cánh cực lớn sau lưng bao phủ Kỳ Lân, lộ ra nét mệt mỏi.

Kỳ Lân ngẩng đầu nhìn lên trời, trong mắt Kỳ Lân xuất hiện hào quang cao ngạo, thời gian không dài, âm thanh sôi sục trong huyệt động lại truyền tới, Kỳ Lân lúc này bị hào quang màu đỏ bao phủ, trong mắt của Bạch Long mang theo vài phần kinh hoàng.

Mặt trời dần dần chuyển về tây, âm thanh long ngâm từ trong huyệt động truyền ra phi thường yếu ớt, hai đạo quang ảnh bên ngoài thạch động lại biến hóa, Kỳ Lân phục trên mặt đất, Bạch Long dịu dàng ngoan ngoãn vây quanh nó, trong mắt của Bạch Long hiện ra thần sắc ôn nhu, Kỳ Lân cúi đầu xuống, dùng cái sừng hai màu đen bạc trên đầu nó chạm nhẹ vào sừng của Bạch Long, thân mật rúc vào với nhau.

Thời điểm âm thanh long ngâm vang lên, một tiếng gào thét trầm thấp chấn động khắp nơi, nương theo âm thanh trầm thấp này, đạo hào quang ba màu bao phủ huyệt động vỡ tan, hai đạo thân ảnh trần trụi từ bên trong lao ra ngoài.

Mà quang ảnh Kỳ Lân cùng Bạch Long phiêu phù trên không trung, phân biệt dung nhập vào trong hai đạo thân ảnh này. Tề Nhạc ôm ấp gương mặt đỏ tươi của Hải Như Nguyệt, thương tiếc vuốt ve mái tóc ướt đẫm mồ hôi của nàng, đồ án Kỳ Lân trên người hắn phi thường rõ ràng, trong quang ảnh lập loè, mỗi một lần đều xuất hiện hào quang cường hoành. Sau lưng là bốn đóa tường vân giao thoa mỗi lần lập loè, đều phụ trợ thân ảnh của hắn cao lớn hơn.

- Như Nguyệt, em vẫn khỏe chứ?

Tề Nhạc ôn nhu hỏi.

Cái miệng nhỏ nhắn của Như Nguyệt cắn lên vai của Tề Nhạc, ngay cả mắt cũng không mở ra, nỉ non nói:

- Em mệt mỏi quá, em muốn ngủ. Tề Nhạc, long lực của em đã khôi phục, nhưng không biết vì cái gì, toàn thân lại không còn chút sức lực nào.

Hai mắt Tề Nhạc như ngôi sao lóe sáng, cười hắc hắc, nói:

- Không nghĩ tới anh lại mạnh như vậy, lại làm cho em lên cao trào năm lần. Hiện tại anh mới hiểu tại sao đại sư nói không được dễ dàng phát sinh quan hệ với nữ nhân. Một khi bắt đầu, anh căn bản không có biện pháp khống chế dục vọng của mình, khá tốt thân thể của em thừa nhận được, nếu không thực sự sẽ làm em tổn thương. Trải qua lần này, khí tức Long và khí tức Kỳ Lân hoàn toàn dung hợp, buổi trưa anh đã khôi phục, anh dùng Kỳ Lân Tẩy Tủy Dịch Cân Công không ngừng, đã trị liệu tốt thương thế của chúng ta. Em nghỉ ngơi một lát đi, anh mang em bay trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK