- Tề Nhạc, lúc này xảy ra đại sự thật rồi. Đi thôi, chúng ta từ thông đạo bí mật trực tiếp đi ra ngoài, đi tới cơ quan vũ trụ quốc gia. Cơ thượng tướng đang ở bên kia.
Hai người thông qua tổng bộ bí mật của Viêm Hoàng Hồn đi lên chiếc xe quân đội đặc thù, Thiên Hồn chạy thẳng tới cơ quan vũ trụ của quốc gia.
- Thiên Hồn đại ca, tiểu hành tinh thật sự sắp va chạm với địa cầu?
Tề Nhạc thình lình hỏi một câu, trên đoạn đường trở về thương thế của hắn đã tốt rất nhiều, nhưng năng lượng bén nhọn của thương Athena cần phải mất thời gian hai ngày mới khu trừ được.
- Ân.
Thiên Hồn đáp ứng trước một tiếng, ngay sau đó kịp phản ứng, thất thanh nói:
- Làm sao anh biết? Đây là bí mật cơ mật nhất mà?
Trong nội tâm Tề Nhạc thầm than một tiếng, xem ra địa vị của mình ở nước cộng hòa Viêm Hoàng này còn xa không sánh bằng Vũ Mâu của Hy Lạp ah! Người ta được thông tri trước tiên mà hiện tại bọn họ còn lén gạt mình.
- Làm sao tôi biết anh không cần hỏi, nhưng đây là thật sao?
Tề Nhạc trầm giọng nói.
Thiên Hồn ngưng trọng gật gật đầu, nói:
- Bất luận anh từ đâu biết được nhưng đây chính là sự thực. Một khỏa tiểu hành tinh vào ba mươi bảy ngày sau sẽ tiến vào khí quyển của địa cầu, kể từ bây giờ từ quỹ tích vận hành của hành tinh kia đúng lúc đụng vài địa cầu chúng ta. Hơn nữa vị trí phi thường đáng sợ, là Thái Bình Dương. Nếu như tiểu hành tinh đụng vào Thái Bình Dương thì với thể tích một phần bảy của nó và lực xung kích cường đại tới mức khổng lồ, đồng thời cũng làm cho toàn bộ sinh vật địa cầu bị hủy diệt sạch sẽ. Một phần mười a! Tiểu hành tinh này không nhỏ hơn mặt trăng đâu. Anh có thể tưởng tượng không?
Tề Nhạc thà rằng Vũ Mâu lại lừa gạt mình cũng không nên nói việc này là thật, nhưng hiện tại sự thật đã bày ra trước mặt.
- Làm sao bây giờ? Viêm Hoàng chuẩn bị ứng đối như thế nào?
Thiên Hồn cười khổ nói:
- Còn ứng đối như thế nào, hiện tại lãnh đạo các quốc gia đang bàn bạc việc này. Đây cũng không phải là vấn đề của một quốc gia. Trong ba mươi bảy ngày này chúng ta nhất định phải nghĩ ra đối sách ứng đối, nếu không văn minh nhân loại bị hủy hoại trong chốc lát. Hiện tại biện pháp thực hiện được chỉ có một mà thôi, cũng là cơ hội duy nhất. Tiểu hành tinh này bay thẳng tới địa cầu của chúng ta thì chúng ta phải đổi quỹ đạo của nó. Như vậy địa cầu sẽ thoát nạn. Tất cả vấn đề được giải quyết, trước mắt Mỹ Kiên Quốc đã phái vệ tinh quan sát rồi, đoán phương hướng của tiểu hành tinh này, chỉ cần biết được quỹ đạo của nó thì các quốc gia sẽ làm ra quyết định cuối cùng.
Tề Nhạc gãi gãi đầu, nói:
- Những chuyện này tôi không hiểu, Thiên Hồn đại ca. Anh chỉ cần nói cho tôi biết chúng ta có thể có bao nhiêu phần nắm chắc?
Thiên Hồn nghiêm túc nhìn qua Tề Nhạc nói:
- Không biết, nếu như kết cấu của nó không vững chắc và thành phần không phải là kim loại nặng thì chúng ta có hơn bảy thành nắm chắc, trái lại cũng chỉ có ba thành. Uy lực công kích lớn nhất trên thế giới này chính là vũ khí hạt nhân, nhưng đại lượng đạn hạt nhân nổ tung cho dù ở ngoài không gian cũng không thể cách trái đất qua gần, nếu không sóng xung kích sẽ sinh ra ảnh hưởng với bầu khí quyển. Bởi vậy lần oanh tạc này phải tiến hành ngoài vũ trụ thật xa. Mà số lượng vũ khí hạt nhân cộng lại ước chừng mười lăm ngàn quả, nhưng không thể sử dụng toàn bộ, bởi vì số lượng tên lửa đạn đạo xuyên lục địa phi thường thưa thớt. Toàn bộ thế giới cũng chỉ khoảng bốn trăm quả mà thôi, cho dù toàn bộ thế giới cộng đồng cố gắng đẩy nhanh tốc độ thì trước khi tiểu hành tinh kia tới tối đa cũng chỉ có thể gom góp được năm trăm quả, dùng chúng chuyên chở hết mức cũng chỉ có thể đạt năm trăm đầu đạn hạt nhân, nhưng chúng ta nhất định không thể đạt hiệu quả cần làm.
Tề Nhạc nhíu mày, nói:
- Hình như tôi có nghe qua số lượng đầu đạn hạt nhân hiện tại có thể hủy diệt địa cầu mà! Tại sao một tiểu hành tinh chỉ có một phần bảy lại không có biện pháp?
Thiên Hồn mắt trợn trắng, nói:
- Cách hiểu của anh có vấn đề rồi. Hủy diệt địa cầu chính là nói hủy diệt toàn bộ sinh vật trên địa cầu. Mà địa cầu cũng bị phóng xa bao phủ. Cũng không phải nói nổ tung toàn bộ địa cầu. Địa cầu lớn như vậy, tuy uy lực đạn hạt nhân không nhỏ nhưng không cách nào nổ tung vỏ địa cầu đâu. Mà tiểu hành tinh và hủy diệt địa cầu là hai khái niệm khác nhau, chúng ta chỉ có thể nổ nó bay ra chỗ khác hoặc làm nó chuyển hướng thôi, về phần nó biểu hiện ra cái gì không liên quan tới chúng ta. Hiện tại chỉ hy vọng thành phần kim loại nặng của hành tinh này không quá nhiều. Nếu không địa cầu xong đời rồi.
Tề Nhạc sững sờ một chút, giờ mới hiểu được được nên xấu hổ nói:
- Tôi là người mù chữ, Thiên Hồn đại ca. Vậy bây giờ chỉ có thể chờ thôi, Cơ thượng tướng bảo tôi tới là có việc gì?
Sắc mặt Thiên Hồn đại biến, nói:
- Anh nên nghe thượng tướng nói đi, chuyện này tôi nói ra không quá thuận tiện.
Rất nhanh, bọn họ đã đi tới cơ quan vũ trụ quốc gia, trên xe của Thiên Hồn có giấy thông hành đặc thù cũng không gặp ngăn cản gì, đương nhiên thời điểm Thiên Hồn mang theo Tề Nhạc vào đại sảnh cho dù là Tề Nhạc lớn mật cũng phải giật mình, trong đại sảnh có một màn ảnh khổng lồ, phía trên có rất nhiều thứ Tề Nhạc xem không hiểu. Nhưng mà hắn nhận ra cấp bậc trên vai của những người này ít nhất cũng là đại tá. Đa số là các tướng quân, hiển nhiên đây là những lãnh đạo của quân đội. Thần sắc mỗi người vô cùng ngưng trọng, không ngừng thương lượng với nhau cái gì đó cho nên đại sảnh vô cùng ầm ĩ.
Thiên Hồn bảo Tề Nhạc đứng chờ một chút và lập tức đi tìm Cơ thượng tướng.
Tề Nhạc nhìn qua mọi nơi, đối với chuyện địa cầu bị hủy diệt nội tâm của hắn phi thường lo lắng, nhưng dù cho hắn mạnh hơn nữa cũng không có khả năng cho rằng bằng vào sức mình có thể ngăn cản tiểu hành tinh va chạm. Dù sao sức một người có mạnh thế nào cũng có hạn, không có khả năng chống lại vũ trụ a. Hiện tại chỉ hy vọng quốc gia có thể đối kháng với tai nạn này. Đại sư ah đại sư, ngài dự đoán cũng quá mạnh, thì ra tai nạn đầu tiên chính là thế này, hắn là Kỳ Lân thì có tác dụng gì chứ?
Thời gian không dài, Cơ thượng tướng cùng Thiên Hồn đi tới, sắc mặt lão nhân vô cùng ngưng trọng hình như già nua hơn vài phần, nhìn thấy Tề Nhạc miễn cưỡng nở nụ cười đắng chát, nói:
- Đi, anh cùng đi với tôi tới phòng hợp.
Hắn thân thiết vỗ vai của Tề Nhạc và mang theo đi vào văn phòng được thiết trí tạm thời gần đó.
Cơ thượng tướng bảo Thiên Hồn đứng ngoài thủ vệ, không có lệnh của hắn thì bất luận kẻ nào cũng không được phép quấy rầy.
- Vừa rồi Thiên Hồn nói với tôi là đã đem tình hình đại khái nói cho anh nghe rồi.
Cơ thượng tướng nghiêm túc nói.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Vâng, con đã rõ.
Cơ thượng tướng nói:
- Đầu tiên, chuyện này tuyệt đối không thể truyền đi, hiện tại chuyện này vẫn còn giữ bí mật cấp cao nhất vì ngăn ngừa dân chúng khủng hoảng.