Mục lục
[Dịch] Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực lực của hắn mới là trọng yếu nhất. Tát Lộ có thực lực so sánh được với Khủng Bố Đại Ma Vương, hắn cũng không muốn chết a.

- Tiểu tử, hình như ngươi rất tỉnh táo.

Tát Nã lạnh lùng nhìn qua Tề Nhạc.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Có cái gì đáng sợ. Nhìn thì hắn và ngươi cũng là Hắc Tương nhất tộc a.

Tát Nã cười, thậm chí nụ cười của hắn mang theo chút thê lương.

- Hắc Tương tộc? Ta đã sớm không còn là Hắc Tương tộc. Đi tới sơn cốc này thời gian hơn vạn năm rồi nhưng hắn ta chưa từng xem ta là thành viên Hắc Tương tộc. Nhớ kỹ tên của ta, ta tên là Tát Nã. Hiện tại ngươi nên cho ta biết tình hình bên ngoài là thế nào. Tát Đán gần đây đang làm những gì. Đã trăm năm rồi không có người mới tới đây, có lẽ ngươi sẽ mang tới tin tức hữu dụng cho ta. Nếu là như vậy thì nói không chừng ta sẽ lưu cho ngươi một mạng.

Thực lực của Tát Nã đúng là rất mạnh, nhưng mà hắn không nhìn ra hư thật của Tề Nhạc, đây là công dụng chủ yếu của Tự Nhiên Chi Nguyên, sau khi năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tiến hóa thì Tề Nhạc khống chế khí tức của mình ẩn đi thì ngay cả Vũ Mâu cũng không cách nào phát hiện, cho nên Tát Nã cũng không có nhìn ra hắn có phải là tộc nhân của mình hay không.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Làm cho ta sợ quá đấy! Cho dù ngươi nói như vậy nhưng ta cảm thấy không thoải mái, nhưng mà ta cũng nguyện ý nói cho ngươi biết. Tát Đán nha, hắn hiện giờ rất bận rộn đấy, nghe nói hắn chuẩn bị phát động công kích vào địa cầu, không biết đây là thật hay không.

( Cách xưng hô của nhân vật sẽ tùy theo hoàn cảnh mà xưng hô chứ không phải là bị xưng hô lộn xộn nhé các bạn.)

Tát Nã nghe Tề Nhạc nói thì ngẩn ngơ, hắn đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung, thì thào tự nhủ:

- Không, tuyệt đối không có khả năng. Thực lực của hắn đã đạt tới đỉnh phong rồi nhưng cũng không thể rời khỏi lao tù này. Thông đạo bình thường tối đa cũng chỉ có thể đưa một ít người tới địa cầu mà thôi, hơn nữa thông đạo đó có hạn chế thực lực cực lớn. Hắn sao có thể đi qua thông đạo được chứ, Chẳng lẽ, chẳng lẽ ngày đó sắp tới rồi sao? Mấy vạn năm, xem ra ta đúng là hồ đồ rồi.

Tề Nhạc đưa mắt nhìn qua Tát Nã trên không trung, trong nội tâm có một tia hoài nghi, nhưng mà hiện giờ tình cảnh không cho hắn suy nghĩ nhiều, cũng không có thời gian suy nghĩ.

- Tốt, ngươi có thể đi chết được rồi.

Thân hình Tát Nã lóe lên. Trong chớp mắt đã tới trước mặt của Tề Nhạc, hắn một tay đưa ra và hào quang đỏ sậm phóng đại bao trùm thân thể của Tề Nhạc. Năng lượng vô cùng tà ác bao phủ lấy thân thể của Tề Nhạc, hào quang giá lạnh từ trong mắt của Tát Nã nhìn qua người của Tề nhạc.

- Trước khi chết ta có thể nói cho ngươi biết, tuy hiện giờ ta rất cần người mà có chuyện chỉ sợ ngươi không biết rồi. Ta hận Tát Đán, hận không thể bầm thây hắn thành vạn đoạn và đem ma linh của hắn hoàn toàn ma diệt, nhưng mà Lãnh Nhi lại là huyết mạch duy nhất kéo dài gia tộc chúng ta, ta hận Tát Đán nhưng mà Lãnh Nhi chính là chất nữ của ta, ngươi dám nhìn lén nàng thì Tát Đán không có thể giết ngươi nhưng ta sẽ giết ngươi, chắc hẳn hắn biết rõ ngươi ở trong tay của ta chết còn thê thảm hơn nhiều. Ta đang suy nghĩ nên giết ngươi thê thảm thế nào mới tốt đây?

* Chất nữ là cháu gái.

Nụ cười tà ác xuất hiện trên khóe miệng của Tát Nã, sinh vật địa ngục quen thuộc hắn thì đây là điềm báo Tát Nã giết người, nụ cười của hắn càng hoàn mỹ thì ra tay càng ngoan độc.

- Ân, ta nghĩ thế này thật tốt, ta sẽ dùng nham thạch nóng chảy ngưng tụ thành châm đâm vào da thịt của ngươi, từng chút từng chút một đâm thật nhiều lần, phải châm vào toàn thân thể của ngươi mới dừng. Ngươi yên tâm, dùng thủ đoạn của ta thì khi châm ngươi vẫn bảo toàn mạng sống đấy. Thật lâu rồi không có chuyện làm ta vui vẻ như vậy. Tát Đán cũng làm được một chuyện tốt. Ít nhất cho ta đồ chơi này, làm thế nào cũng có thể kéo dài hai ngày nha, nhớ rõ hét lớn một chút, ta thích nhất chính là tiếng hét thảm thiết đấy.

Hào quang màu đỏ sậm phiêu phù trên không trung bao vây thân thể Tề Nhạc đưa tới trước người của Tát Nã.

Đột nhiên Tát Nã cảm thấy cói chút không đúng, bởi vì tộc nhân đã bị mình khống chế hoàn toàn này không có chút hoảng sợ nào.

- Thật sao? Ta cũng thích nghe tiếng hét thảm thiết đấy, chỉ có điều ta ưa thích nghe tiếng hét của địch nhân cơ.

Tề Nhạc động. Hào quang màu xanh da trời nương tựa vào lôi điện màu tím, năng lượng khổng lồ rung động tứ tán ra chung quanh, hào quang màu đỏ sậm bao phủ lấy thân thể của hắn lúc này bị hào quang màu xanh da trời thôn phệ không còn. Sau một khắc Tề Nhạc đã ở trước mặt Tát Nã cao lớn hơn hắn vài lần, hòa quang màu bạc dán vào ngực của Tát Nã.

Vốn dùng thực lực của Tát Nã thì Tề Nhạc rất khó đánh lén hắn thành công, nhưng dù sao Tát Nã đang chủ quan. Trong mắt hắn cái thì trong sơn cốc này hắn chính là chúa tể tuyệt đối, hắn không cách nào nghĩ tới có người đánh lén hắn, còn là đánh lén chính diện.

Tiếng kêu thảm thiết xuất hiện, đáng tiếc không phải Tề Nhạc mà là người khởi xướng Tát Nã. Thân thể cao tới mười lăm mét của Tát Lộ bị đánh bay ra ngoài. Chỉ có điều lúc này bộ dáng của Tát Nã còn chật vật hơn của Tát Lộ, thân thể của trùng nện mạnh vào trong vách đá in một dấu vết thân người trong đá.

Tiếng nổ vang ầm ầm từ trên bầu trời vang lên, tia chớp màu tím xuất hiện không hề báo hiệu, mà mục tiêu của sấm sét chính là Tát Nã.

Tát Nã nổi giận gầm lên một tiếng, năng lượng màu đỏ sậm mang theo dung nham nóng chảy hiện ra ngoài, trong tiếng nổ vang ầm ầm này hắn đã hóa giải được sấm sét. Nhưng mà năng lượng sấm sét lại tiện nghi cho Tề Nhạc, Tề Nhạc hấp thu được rất nhiều sấm sét.

Tát Nã kinh sợ mà Tề Nhạc thì nghiêm nghị trong lòng. Thân thể Tát Nã lớn như vậy lẽ ra năng lượng không đủ bảo vệ toàn bộ các phương vị, nhưng mà thông qua tinh thần lực phát giác trên người Tát Nã không có nhược điểm. Thân thể của hắn so với sắt thép còn cứng hơn không biết bao nhiêu lần. Tuy một quyền đánh bay Tát Nã ra ngoài nhưng mà Tề Nhạc biết rõ vì bản thân mình muốn thoát khỏi vây khốn của Tát Nã đã tiêu hao nhiêu năng lượng, hơn nữa trước kia Tề Nhạc tận lực ẩn dấu thực lực nên không cách nào phát huy toàn lực, cho nên cũng không có mang cho Tát Nã tổn thương chính thức.

Tất cả sinh vật địa ngục ngây người, bọn chúng vốn cho rằng Tề Nhạc đã là người chết, nhưng mà chuyện này lại ngoài dự liệu của bọn chúng, tên Hắc Tương tộc này chẳng những không chết lại còn một quyền đánh bay Đại Ma Vương nữa chứ. Đây là khái niệm gì! Dùng thực lực của Tát Nã thì cho dùng hắn đừng tại cho cho những sinh vật địa ngục này công kích cũng không có mấy người dám nói đánh bay Tát Nã. Nhưng mà tên Hắc Tương tộc này không cần biến ảo cánh chim vẫn có thể làm được.

Biến cố xảy ra quá đột ngột làm cho những sinh vật địa ngục không kịp thích ứng, ngay cả Tát Nã cũng bị một quyền của Tề Nhạc làm phát mộng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK