Mục lục
[Dịch] Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuyết Nữ nói:

- Tuy công tác rất khẩn trương nhưng mấy ngày nay em rất hưng phấn a. Tất cả mọi chuyện đã chuẩn bị xong cả rồi, ngày mai chỉ cần ký giả ấn tượng tốt thì nhóm hoa quả đầu tiên sẽ đóng hộp và đưa ra thị trường. Tề Nhạc, em rất chờ mong ngày mai tới đấy.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Anh cũng rất chờ mong rồi. Tuy đã đề nghị nhưng mà đây cũng là sự nghiệp chung của chúng ta. Có thể lợi dụng cơ hội này phát triển hay không thì phải xem ngày mai của chúng ta. Anh tin tưởng chúng ta sẽ thành công thôi.

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của Tề Nhạc, Tề Nhạc vô ý thức ấn nút nghe.

- Tôi là Tề Nhạc, vị nào?

Âm thanh trầm thấp từ trong điện thoại vang lên.

- Tề Nhạc, tôi là Cơ Trường Minh.

- Ah, bác trai ah! Hoa quả con đưa cho bác hiệu quả thế nào?

Tề Nhạc nghe ra là Cơ thượng tướng, âm thanh lập tức cung kính hơn vài lần. Tuy hắn không muốn quốc gia phụ trợ mình cái gì, nhưng nếu như được lãnh đạo quốc gia tán thành thì có thể nói là cổ vũ lớn nhất của hắn.

Cơ Trường Minh trầm mặc một chút mới nói:

- Tề Nhạc, lần này hoa quả anh đưa tới có vấn đề.

Trong lòng Tề Nhạc căng thẳng, nói:

- Như thế nào? Chẳng lẽ xuất hiện tác dụng phụ sao? Không, không có khả năng, công ty của con sản xuất hoa quả là hoàn toàn nguyên sinh a, hơn nữa trải qua kiểm tra kỹ càng rồi mà, không có khả năng có tác dụng phụ ah!

Giọng của Cơ Trường Minh vẫn trầm thấp như trước.

- Không, ta không có ý đó, ta nói sau khi ăn những hoa quả này ta cảm giác mình như trẻ hơn trước, tiêu tan hết những vất vả nhiều năm trước. Anh nói đây không phải là vấn đề sao? Anh cần phải đền bù tổn thất cho ta đấy.

- À?

Tề Nhạc đang sững sờ thì ngay sau đó mới hiểu được Cơ thượng tướng đang đùa giỡn mình.

Cơ Trường Minh cười vang trong điện thoại.

- Tề Nhạc, không nghĩ tới anh đưa tới đồ tốt nha. Ta và bà lão nhà ta đều dùng qua rồi. Hiệu quả phi thường tốt, thân thể của ta hiện giờ rất tốt, đang suy nghĩ có nên xin về hưu sớm hay không. Có thể hai ngày này nếm qua hoa quả anh đưa tới thì rõ ràng cảm giác được tinh lực dồi dào. Bá mẫu của anh như trẻ lại vậy. Sau khi ăn lam bảo thạch thì trên người còn xuất hiện mùi hương đặc thù a, bá mẫu của anh ưa thích lắm đấy, lúc này còn đang khen anh nức nở. Báo cáo kiểm nghiệm ta xem kỹ rồi, hơn nữa hiệu quả sau khi ta phục dụng rất tốt, hiện tại ta hoàn toàn tin tưởng lời anh nói rồi. Ta đã nhờ bộ ngoại giao chuyển cho qua cho các lãnh đạo quốc gia rồi, chỉ cần xem xét kết quả không có vấn đề thì ta nghĩ những hoa quả này trực tiếp đưa tới bộ ngoại giao quảng bá a.

Nghe Cơ thượng tướng nói như vậy thì Tề Nhạc lập tức hưng phấn.

- Thực sao? Vậy là quá tốt rồi. Bác à, ngày mai tập đoàn của con sẽ đưa sản phẩm ra thị trường. Ngài thật sự cho con một tin tức tốt đấy, hiện tại con tin tưởng tăng nhiều rồi!

Cơ Trường Minh mỉm cười, nói:

- Như vậy là tốt nhất. Anh làm nên sự nghiệp của mình thì ta cũng cao hứng thay anh. Ah, đúng rồi, chuyện tập đoàn Kim Cốc ta cũng phải cảm ơn anh nhiều. Nếu như không phải anh tới thì chuyện này lớn lắm rồi.

Tề Nhạc tự nhiên không kỳ quái vì sao Cơ Trường Minh biết rõ chuyện này, nói:

- Bác, đây là chuyện con phải làm mà. Sau khi đạt được huy chương kim cương thủ hộ thì con phải cống hiến cho quốc gia chứ, ngày đó cũng gặp đúng dịp thôi. Con cảm thấy những tên lính đánh thuê này tới từ nước ngoài, nên truy tra rõ ràng mới là chuyện tốt nhất.

Cơ Trường Minh nói:

- Ta đã hạ lệnh cho Viêm Hoàng Hồn làm rồi. Hơn nữa bắt được tù binh ta tin tưởng rất nhanh sẽ nhanh chóng tìm được tin tức. Lần này người chết vượt qua hai trăm người, chủ tịch đều kinh động rất nhiều. Biết được phải giảm tổn thất xuống thấp nhất, chủ tịch còn nhờ ta cảm ơn anh nhiều.

Tề Nhạc nói:

- Bá phụ, chủ tịch quá khách khí. Gần đây cháu có quá nhiều việc, nếu sau đó lại gặp chuyện này thì cháu cũng làm như vậy. Nhưng thời điểm gặp địch nhân nguy hiểm cháu cũng không nhân từ nương tay.

Cơ Trường Minh nói:

- Nếu đã đem huy chương kim cương thủ hộ cho anh rồi thì quốc gia sẽ lựa chọn tín nhiệm anh rồi. Anh đại biểu không chỉ chính anh mà đồng thời còn thủ hộ phương đông a. Ta tin tưởng anh nhất định phải làm được.

Tề Nhạc nói

- Cháu sẽ hết sức.

Sau khi cúp điện thoại thì tâm tình của Tề Nhạc thật tốt, có thượng tướng Cơ Trường Minh đề cử thì hoa quả tập đoàn Kỳ Lân của mình nhất định sẽ mang cho các lãnh đạo quốc gia dùng, vì làm chút chuyện như vậy hắn cũng đáng. Hơn nữa có quốc gia là bảo đảm thì cho dù mình bán giá cao cũng có thể bán ra thị trường.

Tuyết Nữ quấn quít lấy Tề Nhạc, vốn còn muốn thân mật với Tề Nhạc thì lại bị Tề Nhạc ngăn cản, phải biết rằng trở về mấy ngày nay, buổi tối hai người này cơ hồ nghỉ ngơi qua. Tuy Tuyết Nữ là thiên phú dị bẩm, nhưng mà Tề Nhạc kế thừa huyết mạch Kỳ Lân nên người thường khó tiếp nhận hắn được. Tề Nhạc cũng không hy vọng Tuyết Nữ vì dục vọng của mình mà ảnh hưởng thân thể. Dỗ dành cả buổi rốt cục mới làm nàng tiến vào giấc mộng đẹp.

Ngày hôm sau sáng sớm Tề Nhạc cùng với Tuyết Nữ đứng lên, tuy chuyện buôn bán với Tề Nhạc mà nói cũng không phải trọng yếu nhất. Nhưng mà Tề Nhạc cũng xem trọng buổi quáng bá sản phẩm này. Lúc trước hứa hẹn với Như Nguyệt hắn sẽ làm được.

Mượn hai trăm triệu a! Đó cũng là con số không nhỏ đâu. Tuy Tề Nhạc không thẹn với lương tâm của mình nhưng mà mượn là phải trả.

Thời điểm Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ phân biệt đi ra ngoài thì Trương Thông Khiếu điện thoại tới.

- Em rể, hôm nay có muốn anh đi qua cổ động không.

Âm thanh của Trương Thông Khiếu nghe rất nhẹ nhàng. Hắn từ chỗ của Nguyệt Quan nghe được Tề Nhạc dùng thân thể đỡ đạn cứu lão bà của mình, thái độ đối với Tề Nhạc đã cải thiện, đã thân thiết gọi hắn là em rể.

Tề Nhạc cười ha hả, nói:

- Không cần, quý nhân như anh bận rộn nhiều việc lắm. Công việc của Như Nguyệt để lại cũng khiến anh mệt mỏi lắm rồi, hôm nay cũng đừng đi. Chẳng lẽ anh chưa yên tâm em rể của mình sao? Chỉ cần anh không bắt em trả tiền thì em đã A Di Đà Phật.

Trương Thông Khiếu trầm ngâm một chút, nói:

- Quan Quan nói cho anh biết sách lược của cậu rồi, anh cảm thấy được cậu có nên định giá thấp một chút được không? Hiện tại còn kịp. Nếu không khi tin tức từ buổi quảng bá xuất hiện muốn thay đổi cũng không được.

Tề Nhạc nói:

- Cảm ơn hảo ý của anh, nhưng mà chuyện em đã quyết định thì không cải biến. Chẳng lẽ anh chưa tin quyết định của em sao? Yên tâm, không thiếu phần hoa quả cho anh đâu, đều miễn phí.

Tin tức hôm nay có buổi quảng bá sản phẩm được Tuyết Nữ lên kế hoạch tốt, tất cả đã chuẩn bị cử hành rồi, quyết định tổ chức tại đại lễ đường khách sạn Shangrila. Vì phù hợp an bài hoàng tráng, Tề Nhạc hôm nay cố ý dùng chiếc Lamborghini thể thao của Như Nguyệt để đi, cùng Tuyết Nữ rời đi tới khách sạn Shangrila.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK