Mục lục
[Dịch] Vũ Động Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngân quang nhàn nhạt bao quanh cơ thể ma thi, ma khí tà ác lúc trước đã tiêu tan hết, hai mắt ma thi cũng đã có sự dao động…

- Tiền bối? Đã thành công chưa?

Lâm Động nhìn chăm chăm vào ngân ảnh, hỏi thử.

Nét mặt ngân ảnh đó rất cứng nhắc, hai mắt cũng sững ra một lúc rồi hiện lên vẻ mừng rỡ khiến cả thân thể cũng hơi rung lên, có thể thấy hắn kích động đến mức nào.

- Tiểu huynh đệ, đa tạ!

Ngân ảnh đó chầm chậm đứng dậy rồi trịnh trọng hành đại lễ với Lâm Động, giọng nói đầy cảm kích và xúc động.

Lâm Động nghe vậy cũng thở phào, rồi cười nói:

- Tiền bối không cần khách khí như vậy, ta có Thôn Phệ Tổ Phù, vốn có thể đối đầu với đám dị ma khí này.

Miệng thì nói vậy nhưng Lâm Động lại nghĩ bụng, đâu dám không giúp chứ, không giúp thì giờ hắn phải đau đầu nghĩ cáchđối phó với một cường giả Tử Huyền Cảnh phát cuồng rồi.

- Tiền bối chắc hẳn đã bình an vô sự? Hà hà, chúc mừng!

Lâm Động cung tay, cười với ngân ảnh.

- Ma văn đã bị xóa bỏ, chút linh trí bị phong ấn nghìn năm trong này cũng được giải thoát rồi, nhưng có lẽ không tồn tại được lâu nữa là sẽ tan thành mây khói.

Ngân ảnh nói.

- Tiêu tan?

Lâm Động khựng người, vội nói:

- Dị ma khí đã bị xóa bỏ rồi, sao tiền bối lại tiêu tan?”

- Hà ha, thần trí của ta hiện giờ chỉ là một chút tàn hồn, phong ấn nghìn năm cũng đã đến cực hạn, nếu không phải cố chấp muốn tồn tại thì có lẽ bị dị ma khí xâm thực lâu rồi.

Ngân ảnh cười, giọng nói khá phóng khoáng thoải mái, chắc hẳnđược giải thoát khỏi trạng thái bị xâm thực khiến hắn vô cùng thỏa mãn.

- Dù thế nào ta cũng đã chết nghìn năm nay rồi, giờ khôi phục thần trí cũng chỉ tạm thời một lúc đã mãn nguyện rồi, hà tất phải chờ mong gì nhiều?

- Những vị huynh đệ năm đó đều đã biến thành cát bụi, ta sống cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.

Lâm Động nghe vậy bỗng trầm mặc, ngân ảnh đó cũng thật coi nhẹ sinh tử. Hắn khẽ thở dài, nói:

- Không biết quý danh của tiền bối là gì?

- Tả Phi.”

Ngân ảnh cười rồi nói:

- Tiểu huynh đệ đến động phủ này chắc muốn tìm bảo? Ở đây có lẽ biến thành một đống di chỉ rồi…

- Ừm, ta muốn tìm Lôi Đình Tổ Phù.

Lâm Động gật đầu.

- Lôi Đình Tổ Phù à…

Tả Phí nghe vậy hơi khựng người, rồi mặt hiện vẻ hoài vổ, khẽ nói:

- Nắm đó Lôi Đế đại nhân đúng là có được Lôi Đình Tổ Phù, nhưng cũng vì nó mà động phủ mới bị lũ dị ma nhằm vào tấn công.

- Thực lực của dị ma rất mạnh sao?

- Hà ha, một con dị ma cấp Vương, hai con cấp Tướng, cấp Thống Lĩnh thì nhiều vô số.

Tả Phí cười cười.

- Một cấp Vương, hai cấp Tướng?

Đồng tử Lâm Động co lại, trong lòng không khỏi thấy sợ hãi. Dịma cấp Vương tương đương với siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh. Ở Dị Ma Vực, Lâm Động đã từng chứng kiến sức mạnh củađẳng cấp ấy. Ngay mạnh như Phần Thiên lão nhân cũng phải liều mạng mới phong ấn được nó.

Về dị ma cấp Thống Lĩnh, có lẽ cũng sánh ngang cường giả TửHuyền Cảnh. Chẳng trách mà động phủ lại bị phá hủy thành ra thế này. Chắc hẳn trận đại chiến năm đó phải kinh thiên động địa lắm.

- Đám dị ma đó khá giảo hoạt, nhân lúc Lôi Đế đại nhân vượt Luân Hồi Kiếp xung kích Luân Hồi Cảnh đột ngột ra tay…Nhưng dù vậy, Lôi Đế đại nhân bị trọng thương nhưng cuối cùng vẫn giết được hai con dị ma cấp Tướng và phong ấn dị ma cấp Vương!

Nói đến Lôi Đế đại nhân, giọng nói của Tả Phí không giấu được sự sùng bái.

- Lôi Đế đại nhân hồi đó vẫn chưa phải cường giả Luân Hồi?

Lâm Động kinh ngạc.

- Nếu đại nhân vượt qua Luân Hồi Kiếp, chỉ với Tứ đại dị ma cấp Tướng cũng không hủy diệt được động phủ của ta, ít nhất phải làdị ma cấp Vương mới được.

Ngữ khí của Tả Phí không khỏi có phần tự hào.

Lâm Động có phần động dung nhưng cũng không quá bất ngờ. Nếu chỉ là cường giả Chuyển Luân Cảnh bình thường có lẽ đối phó với dị ma cấp Tướng đã là cực hạn, nhưng Lôi Đế đại nhân không phải người tầm thường. Vì ngài có thứ thiên địa thần vật là Lôi Đình Tổ Phù. Nhờ có nó chiến đấu lực của đại nhân chắc chắn hơn hẳn cường giả Luân Hồi.

- Có điều, tuy nói là phong ấn được dị ma cấp Vương nhưng LôiĐế đại nhân cũng phải trả giá bằng tính mạng…

Sắc mặt Tả Phí tối lại.

Lâm Động khẽ gật đầu, dù thế nào Lôi Đế đại nhân vẫn chưa phải cường giả Luân Hồi, nếu không chắc hẳn đã không có kết quả thế này…

- Hiện giờ Lôi Đình Tổ Phù ở trong động phủ này?

Lâm Động không kìm được hỏi.

- Ừm.

Tả Phí gật đầu.

- Nếu ta không nhầm thì có lẽ Lôi Đình Tổ Phù ở trong lôi giới.

Lâm Động thở phào, xem ra hắn đến đây không phí công. Đúng là ở đây có Lôi Đình Tổ Phù, nhưng rồi hắn nhíu mày:

- Lôi giới?

- Lôi Đế đại nhân mở ra một khoảng không gian, ngoài bản thânđại nhân, không ai có thể vào được.

Lâm Động sững người, nếu không vào được lôi giới đó thì sao hắn lấy được Lôi Đình Tổ Phù?

- Hà hà, ngươi cũng đừng lo, lôi giới cũng có chìa khóa để vào, Mà ta cảm nhận được dường như ngươi có một phần của chìa khóa.

Tả Phí cười.

- Chìa khóa?

Lâm Động khựng người, rồi vội lấy ra ngân tháp:

- Là thứ này sao?

Tả Phí gật đầu cười:

- Đây chính là một phần của chìa khóa hoàn chỉnh. Nếu ta đoán không nhầm thì có lẽ có ba ngọn ngân tháp. Chỉ khi cả ba tập hợp mới vào được lôi giới.

- Phải có cả ba mới vào được sao…

Lâm Động chau mày, nói vậy là nếu muốn vào lôi giới hắn phải lấy được ngân tháp của Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện? Cái này rắc rối đây.

- Làm thế nào để vào lôi giới?

Lâm Động nghiến răng, đến lúc này rồi chẳng ai ngăn được mong muốn lấy được Lôi Đình Tổ Phù của hắn. Nếu chỉ có cách đó thìđành cướp ngân tháp thôi.

- Ở trung tâm động phủ là Lôi điện, đó là trung khu của động phủ, đường vào lôi giới cũng ở đó.

Tả Phí nói.

- Lôi Điện…

Lâm Động ghi nhớ cái tên này, xem ra đó sẽ là nơi tất cả mọi người tập trung rồi.

- Nhưng nếu ta không nhầm thì trong Lôi Điện có Tam đại Lôi Vương bảo vệ.

Tả Phí nói.

- Tam đại Lôi Vương?

- Động phủ năm đó đứng đầu là Lôi Đế đại nhân, dưới ngài là Tứđại Lôi Vương có tên Đông Tây Nam Bắc. Ta chính là Đông Lôi Vương. Ba người còn lại có lẽ cũng như ta vừa nãy. Nhưng có lẽ họ đã mất thần trí rồi…

Thần sắc Tả Phí có phần phức tạp.

Lâm Động hít sâu một hơi khí lạnh, trong điện còn tận ba cỗ lôi thi tương đương Tả Phí. Như vậy thì là ba cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành, có chúng thì ai vào được chứu? Lâm Động trừbỏ được ma khí trong người Tả Phí quan trọng là vì hắn vẫn còn thần trí, trong ứng ngoài hợp là được. Nhưng ba cỗ lôi thi kia đãhoàn toàn mất thần trí thì không thể nào đối phó nổi.

- Mẹ kiếp…

Lâm Động cười khổ. Xem ra không dễ vào Lôi Điện chứ chưa nóiđến vào lôi giới.

- Có lấy được Lôi Đình Tổ Phù hay không có lẽ phải xem cơ duyên của tiểu huynh đệ rồi. Nhưng sau này chuyện về tổ phùphải hết sức giữ kín, nếu không sẽ rước họa vào thân.

Tả Phí nhắc nhở.

Lâm Động gật đầu, hắn chỉ có một mình, nếu bị dị ma tìm tới thìkết cục sẽ thảm hơn động phụ này nhiều.

- Hà hà, lần này hồi phục được thần trí, ta phải đa tạ tiểu huynhđệ! Đại ân không thể báo đáp, chỉ đành dùng cái xác tàn này đềnđáp được phần nào.

Tả Phí cười, rồi cơ thể bỗng lóe lôi quang, một thứ năng lượng cuồng bạo từ từ tỏa ra.

Một quả Lôi đình chi tâm dần tụ lại thành hình trong ánh sáng, thứ lôi đình lực đó mạnh hơn rất nhiều so với Lôi đình chi tâm mà hắn có trước đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK