Mục lục
[Dịch] Vũ Động Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong một gian phòng đèn đuốc sáng trưng, bầu không khí trong phòng này có chút áp lực, đám người Lâm Chấn Thiên và Lâm Khiếu đang ngồi trong đó, sắc mặt có vẻ nghiêm túc.

"Phụ thân, những sản nghiệp mà Lâm gia trước đây phải kinh doanh giấu diếm nay sắp được khai trương rồi, chắc cũng nhanh đi vào quỹ đạo thôi."

Lâm Khiếu nhìn thoáng qua Lâm Chấn Thiên đang mang sắc mặt nghiêm trọng, thấp giọng nói.

"Ừ."

Lâm Chấn Thiên có chút không yên lòng gật đầu, một lát sau, đột nhiên lão ngẩng đầu nhìn về phía đám người Lâm Khiếu, khẽ thở dài:

“Vốn tưởng rằng sau khi đánh bại hai nhà Lôi Tạ, tình hình của Lâm gia chúng ta sẽ khá hơn một chút, không nghĩ tới chúng ta lại trêu chọc vào Huyết Y Môn."

"Phụ thân, là do Lâm Động lỗ mãng, do con dạy dỗ không nghiêm."

Lâm Khiếu trầm mặc chợt nói, hắn biết việc này đã làm cho đám người Lâm Chấn Thiên suy nghĩ rất nhiều, dù sao Huyết Y Môn cũng có thực lực vượt xa hai nhà Lôi Tạ.

"Không liên quan tới Động nhi, Cổ Ảnh trời sinh tính tình tham lam hung ác, cho dù có thả hắn trở về, hắn cũng mang tai họa tới cho chúng ta, cho nên giết hay không giết cũng giống nhau mà thôi."

Lâm Chấn Thiên khoát tay áo, nói.

"Muốn trách thì trách lão quỷ Lôi Báo kia quá giảo hoạt, vì mỏ Dương Nguyên Thạch lại dám dùng cả thủ đoạn này. "

"Phụ thân, vậy thì làm sao bây giờ? Con đã phái không ít người đi thám thính tin tức của Huyết Y Môn, hiện giờ họ vẫn không động thủ, chắc là đang điều tra thực lực của Lâm gia chúng ta, một khi bọn họ điều tra rõ thì… "

Lâm Khẳng trầm ngâm nói.

"Môn chủ Huyết Y Môn có tên là Ngụy Thông, thực lực Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn, dưới trướng còn có một vị Cung Phụng có thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh, mà cao thủ Thiên Nguyên Cảnh hậu kỳ cũng có gần 10 vị, thực lực như thế này thì Lâm gia ta rất khó chống đỡ."

Lâm Chấn Thiên chậm rãi nói, trong khoảng thời gian này lão đã tổn bao tâm huyết dò hỏi tình hình của Huyết Y Môn, nhưng mà càng biết nhiều thì lại càng lo lắng.

"Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn."

Nghe thấy nói thế, sắc mặt đám người Lâm Khiếu cũng hơi đổi, tuy chỉ cao hơn Tiểu Nguyên Đan Cảnh một cấp bậc, nhưng mà lại khác nhau hoàn toàn. Cho nên, Lâm Chấn Thiên hiện giờ không phải là đối thủ của Ngụy Thông, huống chi ở Huyết Y Môn còn có 1 cung phụng Tiểu Nguyên Đan Cảnh, thực lực của họ đúng là mạnh hơn Lâm gia rất nhiều.

Trong không khí đầy áp lực, đám người Lâm Chấn Thiên trầm mặc.

"Lâm Khiếu, trong khoảng thời gian này con âm thầm chuyển đám tiểu bối trong gia tộc tới một nơi khác, nếu như thực sự có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì Lâm gia chúng ta còn bảo tồn được một số huyết mạch."

Lâm Chấn Thiên có chút uể oải, hắn phất phất tay, nói.

Nghe vậy, đám người Lâm Khiếu cũng nắm chặt tay, bây giờ họ không còn đường lui rồi.

'Mỏ Dương Nguyên Thạch là một cái bánh ngọt vô cùng hấp dẫn, Huyết Y Môn nếu đã biết tất sẽ tìm cớ cướp đoạt, huống chi cái cớ bây giờ của họ người ngoài không nói gì được cả."

Lâm Chấn Thiên cười khổ nói:

"Cho nên, bọn họ nhất định sẽ ra tay, chẳng qua chỉ là sớm hay muộn mà thôi."

"Lâm Khiếu, ngươi nhớ kỹ, nếu như Huyết Y Môn ra tay, cho dù phải liều mạng cũng phải bảo vệ Động nhi, thiên phú của nó cực kỳ kinh người, sau này tất sẽ thành danh!"

"Được rồi, không còn sớm nữa, các ngươi về nghỉ ngơi đi."

Lâm Chấn Thiên thở dài một hơi, không muốn nói thêm gì nữa, phất tay một cái, quay sang nhìn đám người Lâm Khiếu nói.

"Dạ."

Thấy lão nhân uể oải, đám người Lâm Khiếu gật đầu, yên lặng rời khỏi gian phòng, vị gia chủ một gia tộc này đang có tâm tình không tốt.

***

Khi đám người Lâm Khiếu rời đi, thì ở trong một gian phòng trong hậu viện, Lâm Động đang ngồi xếp bằng ở trên giường cũng chậm rãi mở hai mắt ra, lấy thực lực của hắn bây giờ có nghe trộm cũng không ai có khả năng phát hiện.

"Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn."

Lâm Động mím chặt môi, với thực lực hiện giờ của hắn nếu như thi triển toàn lực Tinh thần lực thì có thể địch nổi cường giả Nguyên Đan cảnh, nhưng nếu gặp phải cường giả Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn thì phần thắng sẽ cực thấp.

"Nhiều lắm là trong vòng nửa tháng nữa, Huyết Y Môn sẽ điều tra xong tình hình của Lâm gia, dưới sức hấp dẫn của mỏ Dương Nguyên Thạch, chắc chắn bọn chúng sẽ hưng sư động chúng mà tới."

Ánh mắt Lâm Động lóe lên, trong nửa tháng này hắn có thể làm được gì đây? Nhiều lắm hắn cũng chỉ có thể đạt tới Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ mà thôi, nhưng mà như vậy có chống được Ngụy Thông có thực lực Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn hay không?

"Phù."

Lâm Động thở sâu ra một hơi, nửa tháng này có lẽ không có tiến bộ gì lớn, nhưng mặc kệ nó, Lâm Động sẽ không nhụt chí, Lâm gia phải vất vả lắm mới có ngày hôm nay, hắn không muốn mình trợn mắt nhìn Lâm gia tan tành mây khói.

Ngón tay mân mê lòng bàn tay phải, hai mắt Lâm Động chậm rãi nhắm lại, tinh thần của hắn lại xuất hiện trong một không gian hắc ám.

Trong tinh thần không gian của Thạch Phù hiện giờ đã có mấy đạo quang ảnh, chỉ là quang ảnh của Kỳ Môn Ấn đã hoàn thiện Kỳ Môn Ấn tàn quyển rồi.

Hiện giờ Kỳ Môn Ấn có 4 tầng, theo như Lâm Động suy đoán nó đã có uy lực sánh ngang với Ngũ Phẩm Võ Học, đây là một chiêu mạnh nhất ngoại trừ Tinh thần lực của Lâm Động, tuy rằng nó không đủ để đánh bại môn của Huyết Y Môn - Ngụy Thông, nhưng ít ra nó cũng được coi là một con bài chưa lật.

Lâm Động đứng ở trước mấy đạo quang ảnh, nhưng mà hắn không bắt tay ngay vào việc tu luyện, mà dùng ánh mắt của mình chậm rãi đánh giá lại không gian hắc ám này.

Tinh thần lực hiện giờ của Lâm Động cũng được coi là có chút thành tựu, cho nên hắn đã dám làm một số việc mà trước kia không làm nổi, Lâm Động có suy đoán, cái thân thể của hắn hiện giờ không phải là thực thể, mà do Thạch Phù ngưng tụ Tinh thần lực mà thành.

Đồng thời, khi Tinh thần lực trở nên cường đại hơn, Lâm Động bắt đầu tìm hiểu cái Thạch Phù thần bí này, cho nên, hắn rất muốn biết ngoại trừ năng lực hoàn thiện võ học và tinh luyện linh dược, Thạch Phù này còn có năng lực gì khác không?

Lâm Động chuyên tâm đánh giá cái không gian hắc ám này, nhưng mà thời gian trôi đi, hắn vẫn chẳng phát hiện được ra thứ gì, không gian vẫn im lặng như cũ.

Cứ nhìn ngắm trong vòng nửa giờ, Lâm Động ngồi xuống, Tinh thần lực tản ra xung quanh, từng tấc từng tấc bao phủ lấy bóng tối vô hình.

Không biết là vì sao, nhưng sử dụng Tinh thần lực trong không gian này Lâm Động cảm thấy nó tiêu hao cực kỳ kinh người, chỉ trong mười mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, Lâm Động đã cảm giác được tinh thần của mình yếu đi không ít.

Nhưng mà Lâm Động không dừng lại, thiếu niên vốn có tính quật cường và bền bỉ bây giờ lại tiếp tục tán phát Tinh thần lực, không ngừng mở rộng phạm vi tìm kiếm.

Không gian đen tối, im lặng không tiếng động, Tinh thần lực vô hình như một gợn nước thi nhau tỏa ra xung quanh.

"Phù"

Tán phát như vậy không biết bao nhiêu lâu, trên khuôn mặt Lâm Động bây giờ hiện lên sự mệt mỏi vô cùng, hắn chẳng đạt được kết quả gì cả.

"Chẳng lẽ là mình đã nghĩ nhiều. . ."

Thì thào tự nói một tiếng, Lâm Động cau mày, dò xét lâu như vậy không có kết quả cho Lâm Động chủ động bỏ qua, tinh thần rung lên một cái rồi nhanh chóng tiêu tán.

Khi Tinh Thần Lực tiêu tán, trong bóng tối dường như có một tiếng thở dài nhẹ nhõm vang lên.

"Ai!"

Tiếng thở dài kia nhỏ vô cùng, nhưng mà Lâm Động vẫn nghe thấy, hai mắt hắn mở lớn, chuyển hướng nhìn vào một khoảng không gian đen tối, quát lớn.

Sau khi quát xong, lông tóc Lâm Động dựng đứng cả lên, không gian hắc ám này quả nhiên không phải chỉ có một mình hắn!

Lâm Động thường ngày hay sử dụng Thạch Phù tinh luyện linh dược, hắn cũng hiểu, có một số dược lực bị Thạch Phù này hút lấy, ví như khi Thạch Phù hút đóa hoa yêu dị ở trong thạch động, đại bộ phận dược lực của nó Lâm Động không thể nào hấp thu nổi, mà cái Thạch Phù này đã hấp thu hộ!

Điều này đã dấy lên sự nghi ngờ trong lòng Lâm Động, mà đây cũng chính là một nguyên nhân khiến Lâm Động quyết định dò xét Thạch Phù này.

Sau khi Lâm Động quát lớn, không gian hắc ám này vẫn im lặng như thường, tình cảnh này giống y như trước khi có tiếng thở dài, không biết tiếng thở dài kia có phải là ảo giác hay không.

Nhưng mà, Lâm Động không cho rằng đây là ảo giác, hắn nghiêm túc nhìn vào một khoảng không gian hắc ám, Tinh thần lực nhanh chóng ngưng tụ ở trước mặt, biến thành một loại vũ khí dài bắn thẳng vào khu đó, giống như Cổ Ảnh thi triển "Hóa Thần Châm" .

Tuy rằng đây chỉ là một tinh thần bí kỹ phổ thông, nhưng mà hiện giờ Lâm Động đâu có biết gì ngoài cái bí kỹ này.

"Nếu như không hiện thân, ta sẽ công kích!"

"Hóa Thần Châm" lóe sáng, chậm rãi di chuyển vào khu không gian hắc ám đó.

Lâm Động vẫn không thấy động tĩnh gì, hai mắt hắn lóe lên, không hề do dự trực tiếp thôi động Hóa Thần Châm bắn vào trong đó.

"Vù!"

Khi "Hóa Thần Châm" bắn vào trong đó, có một đạo hào quang hiện lên trong bóng tối, sau đó nhanh như chớp bỏ chạy vào sâu trong bóng tối.

"Còn muốn chạy?"

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tinh thần lực của Lâm Động như một sợi dây vô hình thoáng cái đã đuổi theo đạo quang ảnh kia, tóm lấy nó rồi kéo lại.

"Bịch!"

Đạo quang ảnh kia rơi xuống cách hắn không xa lắm, khi hắn nhìn vào nó thì trở nên ngạc nhiên, chỉ thấy nó giống như một con chuột đen kịt to chừng bàn tay!

Mà để cho được Lâm Động cảm thấy khiếp sợ là 'Vậy hắc thử nhỏ tiểu trong ánh mắt, nhưng không khàn khàn, ngược lại là đầy dẫy một loại cực kỳ nhân tính hóa tức giận.

"Đây là con gì?"

Nhìn thấy con chuột đen kịt kia, Lâm Động nhịn không được nhẹ hít một hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK