Tại thời điểm Vô Song tỉnh lại, tam nữ Tử Y – Hoàng Dung – Thủy Sanh bắt đầu trên đường đến Giang Lăng sau đó không bao lâu liền sẽ hướng về Hành Dương.
Tại thời điểm Vô Song gặp mặt Đông Phương Bạch tức là khoảng 2 ngày sau khi tam nữ gặp nhau, ở một nơi xa xôi khác cũng có một thế lực hướng về Hành Dương, thế lực này gọi là Hoa Sơn.
Trong Ngũ Nhạc Kiếm Phái thật ra cũng chia cao thấp, ví dụ Hành Sơn giàu có nhất, Tung Sơn mạnh nhất còn Hoa Sơn giàu truyền thống nhất.
Không phải ngẫu nhiên theo nguyên tác Tả Lãnh Thiền phải hạ thủ với Hành Sơn đầu tiên, ấy là vì Hành Sơn quá mức giàu có, nhất định phải gõ một cái.
Tả Lãnh Thiền muốn nhất thống ngũ nhạc, trước liền chọn ra tay với Hành Sơn sau đó liền phải chọn Hoa Sơn bất quá Hoa Sơn không thể dùng cách của Hành Sơn để mà đối phó.
Hoa Sơn nước rất sâu, phi thường sâu.
Bản thân Tả Lãnh Thiền không để ý Nhạc Bất Quần, người này quá yếu so với hắn, Tả Lãnh Thiền kiêng kỵ Hoa Sơn là vì... Hoa Sơn là một trong những thế lực hiếm hoi có đến 3 ngũ tuyệt cường giả.
Bản thân Tả Lãnh Thiền cũng là ngũ tuyệt nhưng mà chính hắn cũng không chắc chắn thắng được bất cứ ai trong ba vị cường giả phái Hoa Sơn hơn nữa đã đến cái địa vị này thì Tả Lãnh Thiền cũng phải biết Hoa sơn bí văn.
Hoa Sơn Phái không phải Tả Lãnh Thiên có thể nuốt gọn, nói hắn muốn nuốt gọn Hoa Sơn không bằng nói hắn muốn thu phục Hoa Sơn Khí Tông cùng Hoa Sơn Kiếm Tông.
Ngoại trừ Hoa Sơn Khí Tông cùng Hoa Sơn Kiếm Tông ra tại Hoa Sơn còn một môn phái khác... gọi là Hoa Sơn Hỗn Nguyên Tông.
Tại Kiếm – Khí tranh đấu năm xưa, bản thân kiếm tông liền thua thảm, mất đi địa bàn Hoa Sơn tại Ngọc Nữ Phong nhưng mà cũng không thật sự bị đuổi ra khỏi Hoa Sơn, bọn họ vẫn ở tại dãy Hoa Sơn chỉ là có chút tư ẩn, người thường muốn tìm thấy cũng không dễ gần như bị vây vào dạng nửa phong bế tông môn.
Thật ra Hoa Sơn Khí Tông là kẻ thắng trận bản thân cũng thương căn động cốt, bọn họ thật sự muốn hủy diệt Hoa Sơn Kiếm Tông cũng không phải việc dễ dàng gì đặc biệt Hoa Sơn Kiếm Tông có một tồn tại đứng sau gọi là Phong Thanh Dương.
Phong Thanh Dương đứng sau Hoa Sơn Kiếm Tông, vì vậy Hoa Sơn Khí Tông là không dám thật sự diệt sát đối thủ này, cho dù Phong Thanh Dương đã sớm buông tay với thế tục thậm chí không coi mình là người Hoa Sơn nhưng trong bóng tối vẫn âm thầm thủ hộ Kiếm Tông.
Kiếm Tông có Phong Thanh Dương thủ hộ chắc chắn sẽ không sợ bị đuổi tận giết tuyệt nhưng mà chính Kiếm Tông cũng không dám làm quá, không dám trực diện quyết đấu cùng Khí Tông bởi Khí Tông cũng có một đại nhân vật sau lưng, Kiếm Thánh – Mục Nhân Thanh.
Khác với Phong Thanh Dương chỉ âm thầm thủ hộ Kiếm Tông, Mục Nhân Thanh còn trực tiếp ra mặt thủ hộ Khí Tông mà Mục Nhân Thanh là ai?, đây chính là sư phụ của Xà Vương – Viên Thừa Chí, chiến với Mục Nhân Thanh khác gì chiến với Viên Thừa Chí?, chẳng nhẽ muốn gây sự cùng hai vị ngũ tuyệt cao thủ?.
Vì cái trạng thái này Kiếm Tông cùng Khí Tông tạm coi là nước sông không phạm nước giếng bất quá cứ mười năm sẽ có một đợt Hoa Sơn Nội Đấu, dùng đệ tử Kiếm Tông cùng đệ tử Khí Tông quyết chiến, về phần người thắng được gì, người thua mất gì thì bên ngoài cũng không quá rõ ràng.
Kiếm Tông cùng Khí Tông, trên giang hồ tính thực lực chân chính không có bao nhiêu nhưng thực lực sau lưng đủ làm bất cứ đại thế lực nào trên giang hồ cũng phải suy nghĩ.
Tung Sơn muốn Hoa Sơn thuần phục... phi thường khó.
Dĩ nhiên cũng không phải là không thể làm Hoa Sơn thuần phục, ví dụ như chấp nhận ngũ nhạc kiếm phái hợp nhất sau đó công khai tuyển minh chủ chẳng hạn, chỉ cần là công bình quyết đấu thì Phong Thanh Dương hay Mục Nhân Thanh đều sẽ không nói gì, thân phận bọn họ là không tiện can thiệp vào vấn đề này.
Tả Lãnh Thiền thậm chí đã nghiên cứu rất kỹ, viết ra kế sách để khiến Nhạc Bất Quần chấp nhận hợp phái nhưng mà kế hoạch này vào khoảng 2 năm trước liền chết non bởi Tả Lãnh Thiền trong lúc vô tình biết được tại Hoa Sơn có môn phái thứ ba, gọi là Hoa Sơn Hỗn Nguyên Tông.
Cái thông tin này Tả Lãnh Thiền có từ đâu tạm thời bất luận nhưng đúng là với sự xuất hiện của Hỗn Nguyên Tông thì Tả Lãnh Thiền liền bắt đầu im lặng xuống, tiến vào trạng thái chờ đợi, cũng không hề có thêm bất cứ đại động tác gì.
Hoa Sơn Hỗn Nguyên Tông ý nghĩa như thế nào?, đây là môn phái không chủ tu kiếm đạo cũng không chủ tu khí công, bọn họ là cân bằng, là kiếm – khí đồng tu.
Dĩ nhiên Hoa Sơn Hỗn Nguyên Tôn còn thần bí hơn cả Hoa Sơn kiếm Tông thậm chí ngay cả Nhạc Bất Quần cũng không biết tại Hoa Sơn còn có môn phái này, có thể nói Hoa Sơn Hỗn Nguyên Tông là ẩn thế môn phái, người biết nó còn ít hơn cả người biết đến Tiêu Dao Phái.
Lại nói về Nhạc Bất Quần cùng Hoa Sơn Khí Tông, lúc này tại đại điện Nhạc Bất Quần đang triệu tập đệ tử của mình.
Nhạc Bất Quần tuổi tác lớn hơn Quách phu nhân một chút, có thể nói cùng thế hệ với Bắc Hiệp Quách Tĩnh, năm nay đã ngoài 40 tuy nhiên trình độ thua xa Quách Tĩnh.
Nhạc Bất Quần hiện tại mới chỉ là đại tông sư cường giả, cho dù hắn quả thật có thể coi là một trong những đại tông sư cao thủ mạnh nhất thiên hạ này, so với Tử Y thậm chí còn mạnh hơn một chút bất quá nhìn vào tuổi tác... đời này nếu hắn không có được đại cơ duyên chỉ sợ cả đời không thể đột phá lên ngũ tuyệt cấp.
Nhạc Bất Quần có bộ râu màu đen rất đẹp, vầng trán cao, khuôn mặt cho dù đã có dấu hiệu tuổi tác vẫn lộ ra vẻ cương nghị, ánh mắt phi thường sâu.
Thân cao khoảng 1m75, trên người mặc áo vải màu xanh, sống lưng thẳng tắp trên người toát ra một loại khí chất của nho gia, giọng nói trầm ổn không cao không thấp, bước chân không nhanh không chậm thậm chí còn có thói quen thường xuyên để một tay nắm lại sau lưng, thực sự nhìn Nhạc Bất Quần... người ta gọi là Quân Tử Kiếm cũng không sai.
Nhạc Bất Quần đứng ở đại điện lúc này, bên cạnh là phu nhân Ninh Trung Tắc, trong phòng ngoại trừ hai vợ chồng ra thì còn có ba người, đầu tiên là Lệnh Hồ Xung, thứ hai là Nhạc Linh San, cuối cùng là đệ tử lớn tuổi nhất Lao Đức Nặc.
Nhẹ nhấp một ngụm trà, Nhạc Bất Quần ngồi ở chính phòng liền lên tiếng.
“Lần này ta gọi các ngươi đến đây là có việc hệ trọng, tháng sau Lưu sư thúc Lưu Chính Phong của các ngươi quyết định rời khỏi giang hồ, chậu vàng rửa tay “.
“Ta thân là Hoa Sơn chưởng môn tất nhiên phải đi hơn nữa lần này muốn mang theo toàn bộ Hoa Sơn hạch tâm đệ tử cùng tiến về phía nam, coi như giúp các người mở rộng tầm mắt, quen biết thêm các sư huynh sư tỷ trong giang Ngũ Nhạc Kiếm Phái “.
“Ngũ Nhạc Kiếm Phái chung một mạch, đồng khí tương liên, đệ tử Ngũ Nhạc Kiếm Phái nhất định phải nối tiếp giao tình của thế hệ đi trước “.
“Chuyến đi lần này rất dài, Hoa Sơn Phái chúng ta không thể không cẩn thận chuẩn bị, ta đã bàn bạc rất kỹ với sư mẫu của các ngươi, lần này muốn phái một nhóm Hoa Sơn đệ tử tiến về phía nam trước thăm dò tình hình, dù gì nam phương cũng là đất Ma Giáo, Nhật Nguyệt Thần Giáo lần này chưa chắc đã không có động tĩnh gì”.
“Nay ta quyết định để Linh San cùng Đức Nặc hạ sơn trước, các ngươi gọi thêm Hầu Nhi, ba người mang theo lộ phí đi theo đường lớn mà tiến về phụ cận Hành Dương thành, sau đó tìm một chỗ ở lại, đợi chúng ta đến liền hội quân “.
“Đức Nặc ngươi hành xử cẩn thận, biết tiến biết thối hơn nữa võ công cũng cao cường, Lính San sau này liền để ngươi chăm sóc “.
Nhạc Bất Quần nói xong, Lao Đức Nặc lập tức cung kính gật đầu.
“Cẩn tuân lời nói của sư phụ “.
Nhạc Linh San lúc này lại hơi bĩu môi.
“Phụ thân, sao người không để đại sư ca hạ sơn cùng con? “.
Ở bên cạnh, Lệnh Hồ Xung cũng hướng mắt về sư phụ cùng sư nương, một mặt mong đợi.
Đáng tiếc Ninh Trung Tắc lúc này lên tiếng.
“Linh San ngươi cũng đừng náo, nếu không phải ngươi chết sống muốn xem phong cảnh phương nam mẫu thân cũng không định để ngươi theo nhị sư huynh xuống núi”.
“Xung nhi võ công tất nhiên là cao nhất nhưng Xung nhi cũng là Hoa Sơn đại sư huynh, Xung nhi ở tại Hoa Sơn còn có việc khác, Đức Nạp kinh nghiệm nhiều, hành xử ổn trọng, để Đức Nạp xuống núi với ngươi ta cùng phụ thân đều yên tâm, Đức Nạp mới có thể vì ngươi sửa sai, mẫu thân cũng không lạ gì Xung nhi, nó chỉ biết hùa với ngươi nào biết can ngăn cái gì? ”.
“Về phần lão Lục, nó võ công không cao nhưng trời sinh thông minh, giỏi mồm mép, nó lần này theo các ngươi hạ sơn cũng là hợp lý, ngươi ra ngoài có lão Lục đi theo cũng không sợ bị người ta lừa bán đi”.
Nghe mẫu thân nói vậy, Nhạc Linh San liền bữu môi.
“Mẫu thân, người ta... người ta cũng không có xấu như ngươi nói “
Việc đã quyết định, Lao Đức Nặc cùng Linh San liền lui ra ngoài, trong phòng chỉ có Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung tựa hồ biết sư phụ cùng sư nương có gì muốn nói, lập tức một mặt kính cẩn.
Lần này đến phiên Nhạc Bất Quần lên tiếng.
“Xung nhi, ngươi tính cách thế nào không cần ta cùng sư mẫu ngươi nói, ngươi cũng tự biết, ngươi sau này hạ sơn liền là bộ mặt của Hoa Sơn, nhất định phải nghiêm cẩn lại, không thể làm Hoa Sơn chúng ta mất mặt “.
“Đặc biệt khi xuống núi, ta biết ngươi thích kết giao bằng hữu nhưng phải biết kẻ nào nên kết giao, kẻ nào không, tuyệt không được kết giao với đám bàng môn tà ma ngoại đạo, phải vì Hoa Sơn phái chúng ta giữ nghiêm kỷ cương, cho các sư đệ noi theo”.
Lệnh Hồ Xung coi Nhạc Bất Quần như cha, lời này đương nhiên hắn ngoan ngoãn nghe theo gật đầu.
“Vâng thưa sư phụ, người có thể yên tâm, Xung nhi nhất định không để cho phái Hoa Sơn mất mặt”.
Thấy Lệnh Hồ Xung lễ phép đáp lại, Nhạc Bất Quần mới hài lòng, sau đó Ninh Trung Tắc ở một bên cười duyên.
“Xung nhi, ngươi cũng không cần quá mức gò bó, chỉ cần biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm mà thôi”.
Nói xong nàng lại đứng lên, đặt lên bàn một quyển sách.
“Xung nhi, ngươi là đại đệ tử của Hoa Sơn Phái, đêm qua ta cùng sư phụ ngươi trò chuyện hồi lâu, rốt cuộc cũng quyết định đến lúc truyền cho ngươi nội công chí cao của bản phái – Tử Hà Thần Công”.
“Tuy nhiên sư phụ sợ ngươi luyện công sai đường, một lòng cầu nhanh chóng dẫn đến tẩu hỏa nhập ma liền chia Tử Hà Thần Công thành 5 phần, ngươi trước luyện thử phần đầu tiên, có gì không hiểu nhất định phải đến hỏi sư phụ ngươi biết chưa? “.
Ở bên cạnh, Nhạc Bất Quần không quên nói thêm.
“Tử Hà Thần Công của bản phái chú trọng chậm mà chắc, từng bước từng bước mà tiến, ngươi cũng không cần hấp tấp”.
Lệnh Hồ Xung hai mắt sáng rực nằm lấy quyển sách mỏng kia, trong nội tâm toàn bộ đều là vui mừng, lập tức hướng về sư phụ cùng sư nương khấu đầu.
“Đa tạ sư phụ, đa tạ sư nương, Xung nhi nhất định không làm cho hai người thất vọng, nhất định làm dạng danh Hoa Sơn”.
Nói xong Lệnh Hồ Xung cũng xoay người mà rời đi, để lại Nhạc Bất Quàn cùng Ninh Trung Tắc trong phòng, ánh mắt chậm rãi dõi theo đứa đại đệ tử này.
Chỉ một quyển Tử Hà Thần Công cũng phải chia làm 5 phần ấy vậy mà lại khiến Lệnh Hồ Xung mừng rỡ như bắt được vàng, từ điểm này có thể thấy Hoa Sơn Khí Tông hiện tại... thực lực ra sao.