Vô Song không rõ tại sao Vô Hà Tử cùng Tiên Âm lại chấp nhất việc bắt Vô Song đóng giả nữ nhân đến vậy, chỉ sợ cũng không phải toàn bộ đều là vì Tiên Âm Động, Vô Song hoài nghi nguyên do rất lớn còn là vì Nga Mi Phái.
Tất nhiên Vô Song đã đạt thành hiệp nghị với Vô Hà Tử, hắn cũng chỉ đành nhận mệnh.
Bình thường Nga Mi Sơn cũng không có nhiều người qua lại, dù sao Nga Mi Sơn cũng không giống Thiếu Thất Sơn, căn bản không có ai đến hành hương bái phật.
Nga Mi Phái đa phần lại là nữ vì vậy cũng rất kỵ người ngoài, từ đó Nga Mi Sơn Đạo liền tương đối vắng vẻ.
Nga Mi Sơn Đạo cũng không dễ đi, nếu không có Cô Cô dẫn đường, có thể nói Vô Song tuyệt đối lạc đường, cũng không biết đi bao lâu mới ra được khỏi cái Sơn Đạo này.
Nga Mi Sơn Đạo giống một dòng sông với nhiều nhánh nhỏ vậy, theo lời Tiên Âm thì những con đường nhỏ hay những lối rẽ kia chủ yếu là để dẫn đi các nơi khác nhau trên Nga Mi Sơn, đường nhỏ chủ yếu dẫn tới các khu vực linh điền, về phần ngã rẽ của đường lớn sẽ đưa đến các công trình khác nhau của Nga Mi Phái hay những địa điểm đặc biệt của Nga Mi Sơn.
Nga Mi Phái thật sự rất lớn, ngôi vị đại phái thứ tư trong thiên hạ không phải là hư danh, lại thêm trước đây Minh Thần Tông tương đối ‘cưng chiều’ Nga Mi Phái, kiến trúc của Nga Mi Phái đều rất đẹp, cho dù thời gian qua đi cũng không che được vẻ đẹp cùng tinh xảo của nó.
Đương nhiên vài năm một lần, Nga Mi Sơn cũng phải tu sửa lại, đây cũng là một bút tiền tương đối lớn.
Về phần tiền ở đâu ra thì đây sẽ là việc của trưởng môn, cái này Vô Song cũng không biết, dù sao hắn ở thế giới này từ trước đến nay chưa thiếu tiền.
Xét một cách công bằng, Vô Song tuyệt đối là một cái phú nhị đại tiêu chuẩn.
........
Cũng chẳng rõ, đi bao lâu trên Nga Mi Sơn Đạo, Vô Song mới có thể nhìn thấy đệ tử của Nga Mi Phái.
Đệ tử của Nga Mi Phái đương nhiên sẽ là nữ nhân, về phần nam nhân Vô Song cũng chưa từng nhìn thấy một ai.
Điều làm Vô Song bực mình nhất là, mấy cái nữ nhân này mỗi khi hắn đi qua đều tò mò nhìn theo hắn, chỉ chỉ trỏ trỏ, khuôn mặt vậy còn mang theo vài phần ước ao.
Tiên Âm lúc này như chỉ sợ thiên hạ không loạn, liền phi thường vui vẻ nhìn khuôn mặt của Vô Song hiện nay.
Bị nhiều nữ nhân như thế quan sát, Vô Song thật sự có chút tò mò, hắn rốt cuộc sau khi "make up " nhìn ra sao?.
Cô Cô vậy mà không cho hắn lấy một cái gương, tự xem bản thân mình một chút.
Trên đường được Tiên Âm giới thiệu, Vô Song cũng hiểu thêm một chút về Nga Mi Phái.
Thật ra mà nói Nga Mi tương đối giống Thiếu Lâm, cũng có tục gia đệ tử cùng xuất gia đệ tử.
Thiếu Lâm sau khi phân chia thành Nam cùng Bắc cũng đã có vài thứ thay đổi.
Ví dụ như Bắc Thiếu Lâm không còn tồn tại tục gia đệ tử.
Nam Thiếu Lâm thì vẫn chấp nhận tục gia đệ tử.
Về phần Nga Mi phái tuy cũng chia làm tục gia cùng xuất gia bất quá có chút khác.
Tục gia của Thiếu Lâm sau khi vượt qua đồng nhân trận có thể xuống núi, trở về với cuộc sống bình thường về phần Nga Mi lại khác, chỉ cần gia nhập Nga Mi liền không có cách nào xuống núi, trở thành một phần của Nga Mi Phái.
Tục gia đệ tử của Nga Mi nói đơn giản là có thể sinh con, có thể yêu đương, có thể cưới xin thậm chí gả ra ngoài, tiền đề là được trưởng môn đồng ý, trưởng môn cho gả mới được phép gả.
Điều này đương nhiên cực kỳ bình thường, ít nhất là ở thế giới này, thông lệ cha mẹ đặt đầu con ngồi đấy vẫn rất được ủng hộ, liền là một loại nhận thức, trưởng môn liền không khác cha mẹ là mấy.
Kỷ Hiểu Phù tư chất rất tốt bất quá lại yêu Dương Tiêu, tất nhiên trưởng môn không đồng ý, bản thân Kỷ Hiểu Phù liền thành phản đồ, bị chính Diệt Tuyệt tru diệt.
Lấy một ví dụ khác liền là Tống Thanh Thư. Tống Thanh Thư là con trai của Tống Viễn Kiều, xuất thân từ Võ Đang, dung mạo cùng thiên phú đều là nhất tuyệt, bên ngoài lại chính khí đường đường, đương nhiên sẽ hợp mắt Diệt Tuyệt vô cùng, không vì thế đã không có việc Diệt Tuyệt cố gắng gả Chu Chỉ Nhược cho Tống Thanh Thư.
Về phần đệ tử xuất gia có thể gọi là ni cô.
Nói về ni cô có thể nói một chút về Hành Sơn Phái.
Ni cô của Nga Mi Phái có khác biệt rất lớn với ni cô Hành Sơn Phái.
Ni cô Hành Sơn Phái sau khi xuất gia vẫn có thể lựa chọn hoàn tục.
Ni cô của Nga Mi Phái thì không, nếu rời khỏi Nga Mi liền bị coi là phản đồ, căn bản không được phép hoàn tục, cũng không được phép có tình cảm với nam nhân khác, không thể cưới hỏi, cả đời thanh tịnh.
Đương nhiên ni cô của Nga Mi Phái còn có một đặc quyền, chỉ cần xuất gia làm ni cô, cho dù trưởng môn cũng không có cách nào ép gả ép cưới.
Giả sử như Chu Chỉ Nhược bị ép gả cho Tống Thanh Thư, chỉ cần nàng cam nguyện xuất gia, Diệt Tuyệt cũng không thể làm gì nàng, không thể tiếp tục ép nàng.
.........
Càng đi, Vô Song cùng Tiên Âm càng gặp nhiều đệ tử Nga Mi Phái, lúc này Vô Song cũng để ý đến một điểm, rất nhiều đệ tử Nga Mi Phái sau khi thấy Tiên Âm đều khẽ cung kính gật đầu, điểm này có thể thấy Tiên Âm Động nhân khí ở trong Nga Mi vẫn là rất cao hoặc ít nhất.... Tiên Âm ở Nga Mi Phái có danh khí rất cao.
Rốt cuộc, Vô Song cũng nhìn thấy cái gì gọi là Nga Mi Phái.
Nga Mi Phái không có đại môn che ở phía trước, trước mặt Vô Song là một cổng đá rất lớn, chỉ sợ chất liệu đều được làm từ cẩm thạch phi thường xa hoa, bên trên là một tấm bảng hiệu lớn đề tên.
‘Nga Mi “.
Chỉ cần nhìn tấm đại môn này đã đủ nói lên vị thế của chủ nhân nơi đây đồng thời ẩn sau đại môn xa xa là những tòa kiến trúc cổ kính, mơ hồ lại có chút khí khái của phật gia cộng thêm Nga Mi Phái ở trên đỉnh Nga Mi Sơn, có những đám mây khẽ trôi nổi trên cao, cho người ta cảm giác chỉ cần vươn tay liền chạm được vào những đám mây này vậy.
Thật sự Nga Mi Phái có vài phần bồng lai tiên cảnh.
Lúc Tiên Âm dừng lại, Vô Song cũng có thể thấy nguyên một đội hình đang đứng nhìn mình.
Hai hàng nữ tử một bên mặc áo xanh lá cây, một bên mặt áo trắng.
Một bên dùng mũ che đầu, một bên tóc dài buộc lên.
Đây chính là Nga Mi đệ tử đến chào đón Tiên Âm.
Tất nhiên toàn bộ Nga Mi cũng không phải là mỹ nữ, điểm này Vô Song chắc chắn. Làm gì có nơi nào 100% mỹ nhân?, tuy nhiên không thể không thừa nhận, cái đội ngũ chào đón này liền là tập hợp nguyên một dàn mỹ nhân.
Tuy không thể nào so sánh với mấy người Hoàng Dung – Khinh Huyền hay Mạc Sầu bất quá tư sắc cũng rất tốt, điều này làm Vô Song mở rộng tầm mắt không thôi.
Nhìn dàn mỹ nữ đứng hai hàng này, làm Vô Song có cảm giác nhớ về thi tuyển nhân viên lễ tân của khách sạn kiếp trước, có lẽ cũng chỉ đến thế này mà thôi.
Những cô nương này tuổi tác cũng có cao có thấp bất quá từ dung mạo mà xem, cũng chỉ khoảng dưới 25 tuổi đổ lại.
Sau khi nhìn thấy Tiên Âm đồng thanh cúi đầu.
“Cung nghênh phó trưởng môn”.
Lúc này Vô Song liền được một phen bất ngờ, hắn thật sự không ngờ Tiên Âm cô cô lại là phó trưởng môn Nga Mi Phái. Nàng không phải là trưởng môn Tiên Âm Động sao?.
Vô Song cũng không có cơ hội nghĩ nhiều bởi nhân vật hắn sợ nhất đã xuất hiện.
Hai hàng mỹ nhân kia sau khi lễ phép cúi chào Tiên Âm xong, liền rất nhanh đứng thẳng, sống lưng thẳng tắp có thể thấy đều qua huấn luyện nghiêm chỉnh, Vô Song càng ngày càng hoài nghi dàn nữ nhân này là chuyên viên tiếp tân của Nga Mi Phái.
Tất cả ánh mắt của bọn họ đều nhìn về một thân ảnh đang tiến đến, điều này làm Vô Song cũng vô thức nhìn theo, sau khi nhìn xong.... cảm xúc đầu tiên của Vô Song chính là ‘sợ’.
Người đàn bà đang tiến tới, thật sự rất đáng sợ.
Người này chính là Diệt Tuyệt Sư Thái, là bà điên trong lòng Vô Song.
Diệt Tuyệt Sư Thái thân hình không cao, khoảng 1m63 – 1m65 khoảng chừng, một thân đạo bào mang theo hai màu trắng đen, đến mái tóc cũng chia thành hai màu trắng đen,
Dung mạo bà điên này cũng không hề xinh đẹp, có thể coi là có vài phần tư sắc nhưng tuyệt không phải là mỹ nhân.
Ở trên khuôn mặt đó... là một đôi mắt cực kỳ đáng sợ, đôi mắt như mắt loài diều hâu săn mồi vậy.
Ngoài ra, Diệt Tuyệt Sư Thái cho Vô Song một loại áp lực khủng khiếp, đây không phải là thứ áp lực tạo ra từ khí thế như Vô Hà Tử từng dùng, đây giống như.... giống như Chính Khí Quyết của Vô Song, đây là một loại khí thế trải qua rất nhiều năm hun đúc ra.
Nếu phải nói thật, Vô Song có thể cảm thấy một đầu tu la quỷ cái đang hiện thân, không biết bà điên này giết bao nhiêu người mới có thể có cái khí tức đáng sợ như thế?. Nhìn vào Diệt Tuyệt hắn chỉ thấy hai chữ hận thù, rốt cuộc là cái thù hận gì đáng sợ như vậy?.
Vô Song có chút nuốt nước bọt, hắn là người sống hai kiếp, ở kiếp trước hắn chưa từng sợ qua nữ nhân nào, cho dù những nữ nhân thành công hơn hắn, địa vị lớn hơn hắn hắn cũng chưa bao giờ sợ hãi, cùng lắm chỉ có kính trọng cùng chút áp lực mà thôi, tuyệt không đến nỗi sợ hãi.
Bà điên này lại khác, Vô Song thật sự là đang sợ.
“Mụ điên này rốt cuộc muốn làm gì?, thảo nào Nga Mi Phái trong tay bà ta càng ngày càng thảm, sống cùng cái mụ điên này, không bị sợ xanh mặt mới là lạ, còn tu luyện con khỉ gì?”.
“Không được, nghĩ cách lẩn xa một chút, tốt nhất trốn về Vong Ưu Thôn...”.
Nhìn Diệt Tuyệt tiến đến, Vô Song cũng chỉ biết nuốt nước bọt thầm nhủ.
Lúc này, Tiên Âm nhẹ nhàng bước lên một bước.
Nàng cũng không biết dùng thủ đoạn gì, lại giúp Vô Song ngăn lại toàn bộ áp lực của Diệt Tuyệt sư thái.
Trước mặt bà điên kia, Tiên Âm chỉ khẽ mỉm cười.
“Tiên Âm tham kiến trưởng môn”.
TIên Âm ra mặt, toàn bộ khí thế đáng sợ của Diệt Tuyệt liền thu lại, có điều lúc này Vô Song lại nhìn thấy, ánh mắt của Diệt Tuyệt tràn ra một tia lửa nóng.
Loại ánh mắt này.... là cuồng nhiệt... là tham lam... thậm chí là ghen ghét.
Loại ánh mắt này là nhìn Vô Song hắn.
Vô Song thật sự khóc không ra nước mắt.
“Ông trời ạ, ta rốt cuộc làm gì bà điên kia, lão đầu tử ở đâu, cứu mạng a... “.
Tất nhiên mắt nhìn Vô Song là một việc, Diệt Tuyệt vẫn mỉm cười với Tiên Âm, có điều nụ cười này tuyệt đối đạt giải nụ cười khó coi nhất năm do Vô Song soạn ra.
Nụ cười làm Vô Song thấy lạnh cả sống lưng.
“Sư muội về là tốt rồi, các ngươi lui hết đi”.
Câu đầu là nói với Tiên Âm, câu sau đương nhiên nói với đám đệ tử.
Đội hình ‘tiếp tân’ kia được huấn luyện phi thường chuyên nghiệp, đều cùng lúc cúi đầu.
“Vâng thưa trưởng môn”.
Dứt lời toàn bộ đều rời đi, lại còn phi thường thẳng hàng.
Lúc trước Vô Song còn tò mò làm cách nào đào tạo ra được đội hình kia, bây giờ hắn liền trực tiếp có đáp án, chỉ sợ Diệt Tuyệt lườm một cái, ai cũng sẽ liền ngoan ngoãn nghe lời.
Diệt Tuyệt tiếp tục bước lên một bước, vẫn là cái nụ cười đáng sợ kia.
Chỉ thấy Diệt Tuyệt khẽ ngồi xuống, bàn tay nhẹ vuốt má Vô Song.
Cho dù.... Diệt Tuyệt thu hết khí thế lại, nhưng Vô Song vẫn thật sự cảm thấy run sợ, bàn tay hắn nắm tay Tiên Âm càng thêm chặt hơn.
Chỉ thấy Diệt Tuyệt vuốt má Vô Song xong, ánh mắt liền càng thêm yêu thích.
“Sư muội, tiểu cô nương xinh đẹp này tên là gì?”.
Tiên Âm cảm nhận được Vô Song đang lo lắng thậm chí sợ hãi, liền ung dung mỉm cười, ném cho hắn một cái ánh mắt an tâm.
“Trưởng môn, đứa bé này năm nay 7 tuổi, họ Cơ tên Vô Song”.
Diệt Tuyệt nghe vậy liền gật đầu vui vẻ.
“Cơ Vô Song, tên hay tên hay. Tên cũng đẹp như người vậy. Ta vốn tưởng ngươi khi còn bé đã là tuyệt thế mỹ nhân, có điều so với nha đầu này còn kém vài phần”.
“ Vô Song, ngươi có muốn đi theo ta không, ta liền nhận ngươi làm chân truyền đệ tử, sau này chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, Nga Mi Phái cũng có thể do ngươi làm chủ”.
Diệt Tuyệt bà ta có lẽ không biết.... nụ cười của bà có bao nhiêu phần đáng sợ hoặc Diệt Tuyệt người này không bao giờ tự mình soi gương.
Nụ cười của Diệt Tuyệt có sức sát thương rất lớn với Vô Song.
Vô Song thề, lúc này hắn mà có thực lực của Ngũ Đế liền muốn một tát đánh bay mụ điên này.
Đi theo mụ điên này học nghệ?, hắn chưa có muốn chết.
Trưởng môn Nga Mi Phái?, Nga Mi nhìn lớn như vậy bất quá so với Thiên Long Giáo của hắn còn chưa là gì, hắn đường đường là trưởng môn Thiên Long Giáo tương lai, Nga Mi Phái hắn liền không cần.
Hơn nữa ở gần mụ điên này quanh năm Vô Song không biết mình có sống qua được 20 tuổi hay không.
Cũng may có Tiên Âm giải nguy cho hắn, nàng khẽ bế Vô Song lên, sau đó ung dung mỉm cười.
“Trưởng môn, Song nhi đi đường dài mệt mỏi, muội còn muốn đưa Song nhi đến gặp Sư Thái, việc thu đệ tử vẫn là đợi lát nữa lại nói đi”.
..........