Mục lục
[Việt Nam] Cực Võ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường từ Tử Ngọc Sơn đến Nga Mi Sơn cũng không tính là xa, ít nhất nó gần hơn từ Tử Ngọc Sơn đến Tương Dương Thành nhiều, theo lời người đánh xe, đoạn đường này cũng chỉ tốn khoảng 2 ngày lộ trình.

Lần nầy Tiên Âm cũng không thuê một chiếc xe ngựa, nàng một lần liền thuê xuống 3 chiếc xe ngựa hơn nữa đều là cỡ lớn.

Một xe dành riêng cho nàng, một xe đựng đồ đạc cần di chuyển còn một xe dành cho Vô Song cùng Vô Hà Tử.

Vô Song thật ra cũng không hiểu lắm, tại sao lần này Vô Hà Tử lại đi cùng với mình đến Nga Mi Sơn, chính vì vậy lúc này ở trên xe, ánh mắt hắn phi thường tò mò nhìn vị lão nhân này.

“Sư phụ, người vậy mà cũng đến Nga Mi Sơn?, ở đó toàn nữ nhân người đến làm gì?”.

Vừa nói ánh mắt hắn vừa chớp động với Vô Hà Tử.

“Đừng nói là... lão tình nhân của người ở trên Nga Mi Sơn nha”.

Tất nhiên Vô Song vừa dứt lời liền ăn một cái cốc đầu của Vô Hà Tử, lúc này Vô Hà Tử lườm hắn một cái.

“Tiểu tử ngươi thì biết gì, bằng vào lão phu chỉ có nữ nhân tự tìm đến, làm gì có chuyện lão phu phải đến thăm”.

Nói đến đây, khuôn mặt Vô Hà Tử trở nên phi thường tự hào rồi lại khẽ nhếch miệng mỉm cười nhìn Vô Song.

Vô Song không biết tại sao Vô Hà Tử lại cười như vậy với mình có điều hắn cảm thấy sởn da gà, sống lưng lành lạnh.

Quả nhiên việc tiếp theo mà Vô Hà Tử nói liền làm Vô Song nghiến răng ken két.

“Hì hì, tiểu Vô Song a, ngươi có biết Nga Mi phái tuyệt học là gì không?”.

Vô Song đương nhiên sẽ không biết tuyệt học của Nga Mi phái là gì, dù sao xem trên phim Nga Mi cũng rất ít đất diễn, cũng chỉ có Diệt Tuyệt Sư Thái cầm Ỷ Thiên Kiếm múa múa vài đường trên phim mà thôi.

Hắn thành thật lắc đầu, sau đó cẩn thận nhìn Vô Hà Tử, hắn cảm thấy lão nhân này hôm nay thật sự rất không đáng tin, cứ như Vô Hà Tử chuẩn bị hố hắn vậy.

Chỉ thấy Vô Hà Tử khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt râu.

“Nói đến Nga Mi Phái phải nói tới tuyệt học Đại Bi Phú, Đại Bi Phú của Nga Mi cực kỳ nổi tiếng, so với Đại Lực Kim Cương Chưởng của Thiếu Lâm hay Đại Tung Dương Chưởng của Tung Sơn không thua không kém”.

“Đương nhiên Đại Bi Phú trở nên đặc biệt vì đây là loại âm nhu võ công có siêu cường sức sát thương, là loại âm nhu võ công hiếm hoi đủ sức cứng đấu cứng với bất cứ dương cương võ công nào, ngươi là Thiên Thiên Chí Âm Thể, bản thân rất khó có thể học được mấy loại chí dương chưởng pháp trong thiên hạ”.

“Bản thân ngươi lại tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điện, về mặt nội công liền thiếu hụt, cộng thêm tiên thiên tố chất của ngươi, lão phu nói thẳng ngươi sau này liền quên mấy thứ như Hàng Long Thập Bát Chưởng, Đại Tung Dương Dương, Đại Lục Kim Cương Chưởng.... đi thì hơn, căn bản không dành cho ngươi”.

“Với kiến thức của lão phu, cũng khó có thể tìm được âm nhu chưởng pháp nào mạnh hơn Đại Bi Phú của Nga Mi, thế nào... hứng thú không?”.

Lời Vô Hà Tử nói, tất nhiên sẽ làm Vô Song hứng thú.

Không cần Vô Hà Tử, Vô Song cũng biết điểm yếu của mình ở đấu, hắn rất yếu, ít nhất cơ thể của hắn tương đối yếu, lần đó cứng đối cứng một quyền của Đổ Thần, cho dù dùng Điệp Vũ bảo vệ cơ thể bất quá cánh tay hắn như đứt lìa ra.

Trong thế giới này, cũng không phải cứ thấy võ công là có thể học được, với thân thể của Vô Song hiện nay chỉ sợ Hồng Thất Công hiện ra đưa cho hắn Hàng Long Thập Bát Chưởng cũng liền trở thành gân gà,căn bản không dùng được.

Quỳ Hoa Bảo Điển chỉ chú trọng hai thứ, đầu tiên là tốc độ thứ hai là sát thương còn lại bỏ đi tất cả các yếu tố khác.

Đây là lý do Quỳ Hoa Bảo Điển có thể tiến cảnh thần tốc hơn nữa chiến lực kinh người... bất quá điểm yếu của nó cũng rất lớn.

Đến một đẳng cấp nào đó, khi mà tốc độ cùng lực sát thương của Quỳ Hoa Bảo Điển không còn đủ sức nghiền ép đối thủ, đó là lúc Vô Song sẽ gặp khó khăn.

Vô Song biết Quỳ Hoa Bảo Điển luyện đến tận cùng liền cực kỳ đáng sợ, điển hình chính là Đông Phương Bất Bại trong phim cùng vị Quỳ Hoa Lão Tổ trong thế giới này bất quá cả hai người này đều phải tu luyện rất lâu rất lâu, một quá trình tích lũy đủ dày mới có thể tự thân bổ khuyết điểm yếu của Quỳ Hoa Bảo Điển.

Vô Song từng vì việc này mà nghĩ rất lâu, hắn thực sự cần một loại chưởng pháp, ít nhất khi bị áp sát liền không cảm thấy vướng tay vướng chân.

Quỳ Hoa Kim cùng Dược Vương Thần Châm có thể khiến Vô Song cải thiện mạnh khả năng cận chiến bất quá chỉ là trong trường hợp hắn là kẻ tấn công.

Nếu Vô Song bị bức vào vị thế phòng thủ, hắn chỉ có thể dùng Quỷ Ảnh để né tránh sau đó đợi chờ phản công, phi thường bất cập.

Đại Bi Phú, loại võ công này Vô Song chưa bao giờ nghe bất quá nếu Vô Hà Tử đã nói thế, hắn thực sự nguyện ý thử một lần.

Chỉ là câu tiếp theo của Vô Hà Tử, khiến Vô Song nghiến răng ken két.

“Thế nào?, động tâm đúng không, lão phu đặc biệt nói với ngươi thêm một câu nha, Nga Mi Phái có tổ huấn, Đại Bi Phú chỉ dạy cho nữ nhân.”.

Vô Song lập tức liếc nhìn Vô Hà Tử.

“Vậy sư phụ người khoe ra làm gì?, chính là muốn chọc tức ta đúng không?”.

Vô Hà Tử cười khà khà, sắc mặt ửng hồng, sau đó ánh mắt xuất hiện một tia gian xảo.

“Tiểu tử, ngươi soi gương nhìn ngươi xem, có chỗ nào giống nam nhân?, chỉ cần không cởi quần áo liền không ai nghĩ ngươi là nam nhân... chậc chậc TIên Thiên Chí Âm Thể lại cộng thêm Đại Bi Phú chậc chậc, chỉ sợ ngươi lại thành một cái Vu Hành Văn phiên bản cực âm... châc chậc thực sự có lực sát thương rất lớn a”.

Vô Song đưa chân nhỏ trực tiếp đá vào đầu gối Vô Hà Tử, sau đó lập tức cự tuyệt.

“Sư phụ, người thích thì người học đi, ta không có hứng thú làm mấy cái việc này”.

Vô Hà Tử như còn chưa chịu thua, ánh mắt lại một lần nữa chớp động.

“Tiểu tử, nghĩ kỹ một chút, ngươi sẽ không thiệt a, khuôn mặt của ngươi chính là do lão phu cùng ông ngoại ngươi bỏ sức chín trâu hai hổ ra, ngươi cũng không thể để nó lãng phí a”.

“Vu Hành Văn con bé kia, thực lực mới chỉ là ngũ tuyệt bất quá bằng vào Tiên Thiên Chí Dương Thể cộng thêm Thiên Sơn Lục Dương Chưởng lão phu cũng không dám cứng đối cứng tiếp một chưởng của nó, tiểu tử ngươi nếu học Đại Bi Phú, liền là phiên bản Vu Hành Văn thứ hai, cực kỳ cường đại nha”.

Vô Song triệt để không còn gì để nói, hắn trực tiếp quay mặt đi, mặc kệ lão già kia lải nhải.

Hắn căn bản sẽ không đóng giả nữ nhân, quá mất mặt.

Dùng Đại Bi Phú thuyết phục Vô Song không được, Vô Hà Tử tiếp tục cười khà khà.

“Tiểu tử tầm mắt rất cao a, cũng rất có chủ kiến, đúng là đệ tử lão phu yêu thích nhất”.

Vô Hà Tử thay đổi 180 độ, mặt già không đỏ, bàn tay lại chậm rãi vuốt râu.

“Trên Nga Mi Sơn, còn có mấy thứ tương đối thú vị, tiểu tử ngươi nghe đến Ỷ Thiên Kiếm chưa?”.

Ỷ Thiên Kiếm, thứ này Vô Song căn bản không thể không nghe thấy, thanh kiếm này quá mức nổi danh.

Võ lâm chí tôn,

Bảo đao Đồ Long

Hiệu lệnh thiên hạ,

Mạc cảm bất tòng.

Ỷ Thiên bất xuất,

Thùy dữ tranh phong

Ỷ thiên Kiếm cùng Đồ Long Đao chính là đại diện cho võ lâm chí tôn.

Cho dù đây không phải là Kim Dung Thế Giới, cũng không phải toàn bộ giống như Ỷ Thiên Đồ Long Ký trên phim ảnh mà Vô Song xem bất quá Ỷ Thiên Kiếm cùng Đồ Long Đao chắc chắn cũng không kém nguyên tác bao nhiêu.

Ánh mắt Vô Song lại liếc nhìn Vô Hà Tử, hắn tất nhiên biết Nga Mi Phái là chủ nhân của Ỷ Thiên Kiếm.

Quả nhiên, Vô Hà Tử lúc này lại xuất hiện một nụ cười cực kỳ tà di.

‘Hì hì nhìn sắc mặt ngươi vậy là ngươi nghe thấy?, kiến thức không tệ nha. Có điều Ỷ Thiên Kiếm chỉ có Nga Mi trưởng môn mới có thể làm chủ a, mà Nga Mi chưởng môn bắt buộc phải là nữ nha...”.

“Chậm, cuối cùng sư phụ ngươi muốn gì?”.

Vô Song lúc này cũng hết chịu nổi, hắn liền biết Vô Hà Tử lại muốn hắn đóng giả nữ nhân, việc này tuyệt đối không có thương lượng.

Hắn đã phi thường buồn bực với dung mạo này, vậy mà còn bắt hắn đóng giả nữ nhân?.

Tất nhiên trải qua rất nhiều chuyện, đã hỏi qua rất nhiều người, đặc biệt sau khi hỏi thăm Lý Mạc Sầu, Vô Song có chút nhận thức với dung mạo của mình.

Theo lời Lý Mạc Sầu, dung mạo của Vô Song hiện nay vậy mà có thể so sánh với sư muội nàng.

Sư muội của Lý Mạc Sầu.... nếu thế giới này không có gì thay đổi liền sẽ là Tiểu Long Nữ.

Nhìn độ tuổi của Lý Mạc Sầu, có lẽ Tiểu Long Nữ hiện nay tuổi tác cũng sàn sàn Vô Song.

Cùng độ tuổi... dung mạo tương đương.

Hắn nghe xong việc này, có chút sợ hãi, hắn thật sự không muốn sau khi trưởng thành, hắn... liền là mỹ nữ cùng đẳng cấp với Tiểu Long Nữ, vừa nghĩ đến đây Vô Song có xúc động muốn thổ huyết.

Vô Hà Tử cảm thấy dùng Ỷ Thiên Kiếm cùng Đại Bi Phú vẫn chưa được, ánh mắt liền khẽ đảo.

“Hừ hừ tiểu tử, lợi dụ không được, lão phu liền uy hiếp, hắc hắc”.

Nghĩ đến đây, Vô Hà Tử lại mỉm cười, nụ cười này làm Vô Song bất giác ngồi xa lão nhân kia một chút, thậm chí trực tiếp kêu lên.

‘Cứu mạng aaaaaaa.... phi lễ aaaaaa... cứu mạng..... “.

Cũng may Vô Hà Tử võ công cao cường, một tay khẽ điểm, Vô Song liền trực tiếp không thể nói nữa.

Đây cũng là lần đầu tiên, Vô Song nhìn thấy điểm huyệt trong truyền thuyết.

Huyệt mạch trên cơ thể người Vô Song đã sớm thuộc, chỉ tiếc hắn vẫn không biết điểm huyệt.

Vô Hà Tử khẽ nhìn xung quanh, không thấy biến động gì, mặt già liền đỏ lên, sau đó chậm rãi giải khai huyệt đạo cho Vô Song.

“Tiểu tử, ngươi nói gì, ngươi tin ngươi nói thêm mấy câu, lão phu liền cho ngươi dùng nước mắt ăn chan cơm không?”.

Vô Song dùng hai tay che trước ngực mình, ánh mắt cực kỳ e dè nhìn Vô Hà Tử.

“Sư phụ, ánh mắt của ngươi lúc nãy rất dâm tiện... ta thật sự sợ “.

Vô Hà Tử khuôn mặt run run, sau đó cắn răng cười nói.

“Hì hì, sợ hãi còn ở phía sau nha”.

“Để lão phu nói với ngươi thêm một việc, Nga Mi Phái đúng là vẫn có nam nhân gia nhập bất quá số lượng cực kỳ ít ỏi, một đời chưa chắc đã có 2,3 cái nam nhân, người của Nga Mi Sơn cũng rất kỵ nam nhân, đây là cái thứ nhất”.

“Cái thứ hai, Chưởng môn đời này của Nga Mi Phái chính là Diệt Tuyệt, con bé này tính cách có lỗ hổng rất lớn, làm người cực kỳ đáng ghét, đến cả lão phu cũng thấy ngứa mắt. Đương nhiên lão phu người lớn sẽ không chấp tiểu hài như nàng có điều nàng có chấp ngươi hay không, lão phu liền không biết”.

“Nếu... nếu nha... lão phu nói là nếu nha... Nếu con bé đó biết phụ thân ngươi là ai... chậc chậc. Giết ngươi có lẽ sẽ không... bất quá”.

Nói xong Vô Hà Tử liền nhìn xuống dưới hai chân Vô Song, khiến Vô Song lập tức phải dùng tay che dưới hai chân mình.

“Sư phụ, người không cần tuyệt tình như vậy a?, cùng lắm... nếu ngươi ép ta quá... cùng lắm ta chạy khỏi Nga Mi Sơn, thiên hạ nơi nào không phải là nhà. Hơn nữa hình như ta ra nhập Tiên Âm Động a”.

Vô Hà Tử lúc này khuôn mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, sau đó thở dài.

“Thôi được, uy bức lợ dụng đều không xong, vậy lão phu nói thật với ngươi vậy”.

“Lần này ngươi đến Nga Mi Sơn, coi như lão phu cầu người đi, dùng nữ nhân thân phận... lên Nga Mi Sơn”.

Câu chuyện lúc này lại là một chiều hướng khác.

Nếu Vô Hà Tử cười cười nói nói trêu chọc hắn, Vô Song sẽ không quan tâm.

Nếu bắt hắn giả gái để học Đại Bi Phú hay Ỷ Thiên Kiếm hắn liền sẽ không quan tâm.

Tuy nhiên nếu Vô Hà Tử cầu hắn... thì lại khác... rất khác.

Vô Song hít sâu một hơi nhìn lão nhân này.

“Sư phụ, người cho ta biết lý do được không?”.

Vô Hà Tử trầm ngâm một chút, rồi gật đầu.

Việc trong bức thư Tiên Âm nói Vô Song là nữ đệ tử cũng chính là ý kiến của Vô Hà Tử, chuyến đi lần này của Vô Song lên Nga Mi Sơn, cũng không phải chỉ là ý kiến của Tiên Âm.

“ Đầu tiên, Lão phu không bắt ngươi phải trung thành với Nga MI Phái, bất quá lão phu đúng là nói thật, ở trên Nga Mi Sơn, thân phận nữ nhân tiện hơn nam nhân rất nhiều”.

“Thứ hai, lão phu hứa với một người, giúp nàng che chở Tiên Âm Động, ít nhất trước khi lão phu qua đời, Tiên Âm Động nhất định sẽ không xuống dốc”.

“TIên Âm Động có tổng cộng 5 người đệ tử, 4 nữ cùng 1 nam”.

“Đại đệ tử trong đó chính là Tiên Âm, nhị đệ tử của Tiên Âm Động đã rời khỏi sư môn, lần cuối lão phu nghe về nha đầu đó, nàng đang ở Phù Tang”.

“Tam đệ tử chính là Kiền Thác Bà trong Thiên Long Giáo của cha ngươi, nàng gọi Dư Hinh Nhi, tất nhiên ngươi cũng đã nhìn thấy”.

“Ngũ đệ tử, là đệ tử nhỏ nhất cũng là nam nhân duy nhất trong Tiên Âm Động gọi là Lăng Phong, tiểu tử này hiện nay chính là Thiên Long Giáo hộ pháp – Khẩn Na La. Hắn là người hôm đó dịch dung thành Tiên Âm”.

“Người cuối cùng, tự đệ tử.... nha đầu này chính là lý do đại Minh sụp đổ, nàng gọi Trần Viên Viên, việc của nha đầu này, lão phu không muốn quản cũng không muốn nói nhiều”.

“Tiên Âm Động thật ra có chút liên quan đến Tiêu Dao Phái, chính là do sư huynh ta cùng Cầm Đế những năm tháng cuối đời ở ẩn mà thành lập, cũng là hồi ức đẹp nhất của hai người”.

“Ngày mai... là ngày dỗ của Cầm Đế, lão phu biết ngươi ủy khuất bất quá lão phu cầu người, ngày hôm đó... liền lấy thân phận nữ đệ tử đời thứ ba của Tiên Âm Động, bái tế tổ sư. Căn cốt của ngươi rất tốt, ta nghĩ nếu nàng ở dưới suối vàng biết được, cũng sẽ mỉm cười”.

“Năm đó ta từng hứa với nàng, tìm cho nàng một cái truyền nhân là Tiên Thiên Chí Âm Thể, bất quá lão phu không tìm được, cho dù lão phu là Ngũ Đế cấp bậc nhưng cũng có những việc vô lực, 50 năm qua ngươi là người duy nhất sở hữu thể chất này, ta hy vọng ngươi có thể trở thành một lời nói dối... thiện ý của lão phu... giúp lão phu hoàn thành một việc cuối cùng với nàng đi”.

“Về phần Nga Mi Phái, thật ra trong mắt lão phu, Đại Bi Phú cũng thế, Ỷ Thiên Kiếm cũng vậy đều không đáng để lão phu quan tâm, ngươi chỉ cần ở trước mộ Cầm Đế, bái nàng là đủ. Diệt Tuyệt con bé đó ngươi không cần quan tâm, ngươi muốn dùng nam nhân hay nữ nhân thân phận ở Nga Mi Sơn, lão phu cũng không quản”.

“Lão phu có thể hứa với ngươi, nếu Diệt Tuyệt nàng dám động tới ngươi, lão phu liền cho nàng đi theo lang quân của mình”.

........

Lời nói của Vô Hà Tử, làm Vô Song rung động thật sâu.

Hắn lúc này mới biết, Vô Hà Tử thật ra cũng là một lão nhân si tình, một nam nhân số khổ.

Người hay cười cười nói nói.... thật ra chưa chắc đã hạnh phúc.

Người hay cười cười nói nói.... nhiều khi cũng chỉ vì muốn quên đi vài việc trong lòng.

Hắn lúc này mới biết, Cầm Đế - Tiêu Dao Tử cùng Vô Hà Tử từng có một đoạn nhân quả rất lớn.

Có lẽ cũng vì đoạn nhân quả này, Vô Hà Tử đến nay vẫn không nhận đệ tử chân chính, cũng không... truyền lại cho bất cứ ai một chiêu một thức võ công của TIêu Dao Phái. Vô Hà Tử từ trước đến nay, cũng chưa bao giờ vỗ ngực tự xưng là Tiêu Dao Phái lão tổ.

Vô Song lúc này lại nhớ đến Lý Mạc Sầu, hắn khe khẽ lẩm bẩm.

Hỏi thế gian tình ái là chi

Mà đôi lứa thề nguyền sống chết

Nam bắc hai đàng rồi ly biệt

Mưa dầm dãi nắng hai ngả quan san

Thiếp nhớ chàng muôn ngàn đau khổ

Thiếp nhớ chàng khốn khổ xiết bao

Giờ chàng đang ở nơi nao

Nhấp nhô mây núi nao nao cõi lòng.

Nữ nhân có thể si tình... nhưng nam nhân đồng dạng cũng có thể si tình.

........

Hôm nay Hà Nội mưa cả ngày, ta mắc mưa quá không về nổi nhà, muốn bạo chương cũng không được.

Cố gắng từ giờ đến lúc đi ngủ, ra thêm 1 chương nữa vậy.

Sad

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK