Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa thu lại ánh mắt, chân Hàn Lập nhẹ nhàng giẫm xuống, phi xa liền từ từ bay thấp xuống.

Do chiếc thanh sắc phi xa này khá to lớn, nên đám Thanh Minh Vệ thủ trận đã sớm phát hiện ra bóng dáng của bọn họ, lúc này từng đạo thần niệm quét qua.

Hàn Lập phất tay áo một phát, thanh quang chợt lóe lên rồi phi xa đột nhiên biến mất.

Thân hình năm người thoáng động, lập tức đều hạ xuống sát bên Truyền Tống pháp trận.

“Ồ, đội trưởng !” Đột nhiên tiếng thét kinh hãi vang lên từ miệng một gã Thanh Minh Vệ.

Hàn Lập vừa nghe qua cảm giác nao nao, ánh mắt liền đảo qua, phát hiện một gã đại hán mắt xanh trong đám Thanh Minh Vệ, dung mạo hết sức quen thuộc.

Tên đại hán đó rõ ràng là Trác Hướng, chính là một trong số mười gã Hắc Vệ năm xưa khi hắn còn làm thủ lĩnh ở Thiên Uyên Thành.

Bây giờ hắn cũng đã tiến giai từ Nguyên Anh hậu kỳ lên Hóa Thần sơ kỳ, vẻ mặt giật mình nghi ngờ nhìn chăm chăm Hàn Lập.

“Nguyên là Trác đạo hữu ! Chúc mừng đạo hữu cũng đã trở thành Thanh Minh Vệ” Trên mặt Hàn Lập hiện lên nét tươi cười, chậm rãi nói.

“Quả thật là đội trưởng ! Ồ, đội trưởng đã tiến cấp lên Luyện Hư cảnh giới rồi !” Trác Hướng vừa xác nhận đúng là Hàn Lập, đầu tiên rất vui mừng, sau đó lại cả kinh hỏi.

Thần niệm hắn vừa đảo qua, thế nhưng không cách nào nhìn ra được tu vi nông sâu của Hàn Lập, tự nhiên phải nhận định như vậy.

“Mấy năm nay lưu lạc ở bên ngoài một thời gian, đích xác đã tiến nhập vào Luyện Hư cảnh giới. Nhưng thật không nghĩ tới, còn chưa kịp vào thành đã gặp ngay Trác đạo hữu rồi, các vị đạo hữu khác trong đội ngày trước hiện tại đều khỏe cả chứ” Hàn Lập mỉm cười hỏi.

“À, Không biết phải nói thế nào, năm đó đội trưởng rời đi không bao lâu thì dị tộc tấn công Thiên Uyên Thành. Trong số bọn họ, gần phân nữa đã ngã xuống trong trận chiến, đa số những người còn sống thì lựa chọn rời khỏi Thiên Uyên Thành, hiện nay trong thành chỉ còn mỗi ta và Hứa tiên tử thôi” Trác Hướng nói như thế.

“Hứa tiên tử vẫn còn trong thành à ?” Hàn Lập vừa nghe qua lời này, trong mắt chợt hiện lên dị sắc.

Nàng này chính là hậu nhân của Băng Phách tiên tử, đúng là một tin tốt để hắn hoàn thành ước nguyện của thanh niên họ Ông ở Thiên Vân tộc, vì vậy hắn tỏ ra rất quan tâm.

“Hứa tiên tử cũng tương tự tiến cấp lên Hóa Thần cảnh giới, hơn nữa lại là Hóa Thần trung kỳ đấy, hiện tại vị đó đang dẫn dắt một tiểu đội hắc vệ. À phải rồi, Hứa tiên tử cũng đã từng nhiều lần nhắc tới đội trưởng, đại khái cứ nhắc hoài nhờ có đội trưởng ần cần chỉ điểm nên nàng mới đạt được tu vi như ngày nay” Trác Hướng cười hì hì.

Dường như hắn nghĩ rằng giữa Hàn Lập cùng nàng này có mối quan hệ gì đó không bình thường thì phải.

“Ha hả, năm đó ta cũng chỉ tiện tay mà làm thôi, chưa có gì gọi là chỉ điểm đâu. Hứa tiên tử có thể đạt được thành tựu như hiện nay, tự nhiên là nhờ tư chất hơn người của bản thân nàng thôi” Hàn Lập lắc đầu thản nhiên nói.

Trác Hướng miệng vẫn cười cười, cũng chưa nói thêm gì.

Còn đám Nho sinh bốn người vừa thấy Hàn Lập có quen biết với tên Thanh Minh Vệ Trác Hướng, nên một tia lo lắng cuối cùng cũng đem vứt bỏ. Xem ra vị này đúng thật là xuất thân từ Thiên Uyên Thành như lúc đầu đã nói qua, bọn họ cũng không cần phải lo lắng đối phương chính do dị tộc biến hóa ra, rồi tìm cách tiếp cận đám người bọn họ để âm thầm tiến vào Thiên Uyên Thành nữa”.

Sự tình như vậy trước giờ đã gặp qua nhiều lần rồi.

Trước đây Nho sinh cũng đã biết qua Trác Hướng, hai mắt nhìn qua liền ôm quyền chào Trác Hướng :

“Nguyên là Hàn tiền bối cùng Trác huynh quen biết nhau, thật sự quá tốt rồi. Bọn ta cũng nhờ Hàn tiền tối ra tay cứu giúp, nên chuyến này mới có thể quay về được đây”.

“Sao vậy, bốn vị đạo hữu gặp nguy hiểm à” Trác Hướng có chút bất ngờ.

“Đâu chỉ là nguy hiểm thôi, bốn người chúng ta thiếu chút nữa đã chui vào miệng một đầu cổ thú Luyện Hư cấp là Thạch Nguyên Quy rồi” Nho sinh cười khổ nói.

“Ha ha, đội trưởng chúng ta năm xưa đã có thể với tu vi Hóa Thần kỳ đánh chết được tên di tộc Luyện Hư cấp rồi, bây giờ mà đánh chết một đầu Thạch Nguyên Quy lại càng không thành vấn đề gì cả” Trác Hướng cười hắc hắc nói.

Nghe qua Trác Hướng bảo vậy, mấy người Nho sinh liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

“Thôi sau này nếu có cơ hội sẽ tán gẫu cùng Trác đạo hữu vậy, ta còn nhiều chuyện quan trọng cần phải làm, trước hết vào thành đã” Hàn Lập lại như đang cười nói.

“À, cũng là do Trác mỗ quá sơ sót. Khẳng định đội trưởng mới từ một nơi rất xa mới về thành, nên nhất định rất mỏi mệt” Lúc này Trác Hướng mới hơi giật mình, vội vàng nhích người qua một bên, làm lộ ra truyền tống pháp trận nằm phía sau đó.

Hàn Lập sau khi gật đầu chào Hướng Trác, liền không khách khí tiến nhập vào trong trận.

Hào quang chợt lóe lên, cả người bỗng nhiên biến mất không thấy đâu nữa.

Mấy người Nho sinh tự nhiên cũng giống thế, thân ảnh đều mất dạng trong pháp trận.

Trác Hướng vẫn nhìn vào pháp trận trống không, sắc mặt hiện lên vẻ đăm chiêu tư lự.

“Trác huynh, thật sự ngươi quen biết vị Hàn tiền bối này chứ ?”.

“Năm đó hắn chính là đội trưởng của người à ? Thật có thể với tu vi Hóa Thần diệt sát được tồn tại cấp Luyện Hư sao ?”.

“Làm thế nào chúng ta không thể nhìn ra được tu vi cảnh giới của hắn vậy ! Không lẽ hắn tu luyện loại thần công đặc thù nào sao ?”.

Vừa rồi đứng yên lặng kế bên chính là mấy tên Thanh Minh Vệ khác, lúc này không nhịn được đều mở miệng tra vấn.

“Tất nhiên không giả rồi, vị Hàn đội trưởng này năm đó danh tiếng trong Thanh Minh Vệ tuyệt đối không nhỏ đâu. Một thân thần thông cái thế, thậm chí nhiều Thiên Vệ bình thường kết hợp lại cũng chưa chắc là đối thủ. Năm đó Trác mỗ ở dưới trướng của người này tính ra cũng rất có lợi, nếu không ta đã khó lòng tiến giai thành công lên Hóa Thần rồi. Sau một thời gian dài không gặp, không ngờ vị đó đã đột phá lên cảnh giới Luyện Hư, hiện tại chắc chắn thần thông lại càng biến thái, thật ra các ngươi không thể nhìn thấu tu vi cũng là chuyện bình thường thôi” Trác Hướng trả lời, đồng thời trong lòng lại âm thầm đoán già đoán non hành tung bấy lâu nay của Hàn Lập.

Cho dù hắn có tính nát óc cũng không đoán ra được nguyên nhân tại sao Hàn Lập biến đi đâu mất qua nhiều năm như vậy, có ngờ đâu là hắn bị lưu lạc rất xa thậm chí còn tới đại lục khác một chuyến nửa.

Đồng thời lúc này, linh quang chớp động, thân hình Hàn Lập hiện ra tại một tòa điện phủ trông rất bình thường, hắn chậm rãi ra khỏi Truyền Tống pháp trận rồi quay nhìn bốn phía đánh giá vài lần.

Một lát sau mấy người Nho sinh cũng đồng dạng bước ra từ Truyền Tống Trận.

“Hiện tại đã tới Thiên Uyên Thành rồi, ta nghĩ nên chia tay các vị đạo hữu tại đây” Hàn Lập xoay qua phía bốn người rồi nói.

“Xin đa tạ đại ân của tiền bối, bốn người bọn ta tạm thời sẽ ở lại Xuân Miên Các, nếu tiền bối có gì sai bảo xin cứ nói ra, tuyệt không dám chối từ” Nho sinh thi lễ vô cùng thành khẩn.

Nếu không có mặt Hàn Lập kịp thời, lúc này đây khẳng định khó mà tìm được đường sống, quả thật lời này xuất phát tận đáy lòng.

“Xuân Miên Các ! Ta biết rồi. Sau này không chừng ta sẽ có chuyện nhờ vã các vị đạo hữu” Hàn Lập liếc mắt nhìn qua Nho sinh rồi gật gật đầu, tay áo theo sau vung lên, bản thân nhắm hướng cửa điện đi tới.

Tên Nho sinh cảm giác nao nao, cùng ba người còn lại cung tay tiễn biệt.

Đi ra khỏi điện phủ, thấy rõ bên ngoài là một gian đại sảnh rất to lớn phạm vi cả trăm trượng, có vài người cũng đang từ mấy chỗ điện phủ ở bốn phía xung quanh cùng tiến vào đại sảnh, chỉ có điều nhân số không được đông lắm.

Bất quá hiện tại ở trong đại sảnh vẫn có hai Thanh Minh Vệ đang tuần tra, trong tay cầm sẳn một khối Dị Linh Bàn, kiểm tra kỹ càng từng tên tu sĩ ra vô.

Thế mà ở ngay phía sau Thanh Minh Vệ còn có một gã Thiên Vệ toàn thân áo giáp vàng chóe, lạnh lùng khoanh hai tay đứng đó quan sát từng người một.

“Luyện Hư trung kỳ !” Hàn Lập liếc mắt sơ qua đã nhìn ra tu vi của tên Thiên Vệ đó, thoáng có chút cân nhắc liền không chút do dự nhẹ nhàng đi tới.

Những tên trông coi pháp trận ở ngoài thành là Thanh Minh Vệ, chủ yếu phụ trách trông coi Truyền Tống pháp trận không cho dị tộc cùng vài loại cổ thú tới quấy phá, ở nơi đó thủ vệ phụ trách chỉ cần xác nhận thân phận của những ai ra vào thành.

Nguyên bản Thiên Uyên Thành chính là cửa ngõ ra vào để mọi người tiến nhập Hoang Dã Thế Giới, khi đó những người ra ngoài sẽ tạm thời được cấp cho một lệnh bài thông hành, đã nhiều năm qua Hàn Lập chưa từng quay lại Thiên Uyên Thành, nên đương nhiên không có tín vật đó, thực có chút phiền phức.

Trong đại sảnh lúc đó không có bao nhiêu tu sĩ, tồn tại Luyện Hư cấp chỉ có mỗi Hàn Lập mà thôi.

Ánh mắt tên Thiên Vệ bỗng nhiên chợt loé lên nhìn về hướng này.

Trên mặt Hàn Lập một chút biến sắc cũng chẳng thấy, trước đây vốn dùng bí thuật để che dấu đi hơi thở, nhưng hiện tại hắn cũng chẳng cần thu liễm lại làm gì.

Tên Thiên Vệ kia có khuôn mặt gầy ốm nhất thời biến sắc, trong mắt lộ ra vẻ giật mình.

“Tại hạ là Ngọc Linh Tử, tu vi đạo hữu thật kinh người, xin hỏi tôn tính đại danh cùng nơi xuất xứ ?” Tên Thiên Vệ này vừa thấy Hàn Lập đến gần, lập tức thân hình nhoáng lên rồi quỷ mị xuất hiện chắn trước mặt Thanh Minh Vệ, rồi khách khí ôm quyền hướng Hàn Lập mà hỏi.

“Tại hạ là Hàn Lập ! Về phần xuất thân thì, hắc hắc, hơn ba trăm năm trước ta chính là thành viên trong Thiên Uyên Vệ” Khóe miệng Hàn Lập vừa động liền nói.

“Thiên Uyên Vệ ! Chắc đạo hữu nói giỡn rồi. Lúc Dương mỗ đảm nhiệm chức vị Thiên Vệ đã mấy trăm năm qua rồi, toàn bộ Thiên Vệ không có một ai mà ta không biết, đã bao giờ thấy qua các hạ đâu” Tên Thiên Vệ này trước hết ngẩn người ra, kế tiếp sắc mặt trầm xuống.

Hàn Lập nghe bảo thế liền cười hắc hắc, đột nhiên giơ tay lên, một đoàn thanh quang bay vèo tới trước.

Cặp đồng tử gã Thiên Vệ gầy ốm thoáng co rụt lại, tay cách không tung ra một trảo, liền bắt lấy quang đoàn màu xanh vào trong tay.

Rõ ràng đây là một tấm ngọc bài màu xanh đen.

Một mặt ngọc bài hiện lên vài nét ngân khoa văn, mặt còn lại có khắc mấy chữ vàng sậm “Bính năm mươi sáu”

Đây đúng là Thanh Minh Vệ lệnh bài năm xưa !

“Thanh Minh Vệ ?” Tên Thiên Vệ này có chút khó tin.

“Không sai. Đạo hữu cảm thấy có gì không ổn à ?” Hàn Lập thản nhiên nói.

“Thật ra không có gì bất ổn cả, bất quá tại hạ cần kiểm tra qua lệnh bài này một chút” Tên Thiên Vệ họ Dương cười một tiếng, cẩn thận trả lời.

“Không có gì, đạo hữu cứ tùy tiện” Hàn Lập thong thả trả lời.

Tên Thiên Vệ gầy ốm gật gật đầu, hai tay chà xát một phát, lập tức ngọc bội nhè nhẹ chớp động thanh quang.

“Không sai, đích thật đây là lệnh bài Thanh Minh Vệ. Bất quá dựa theo con số ghi trên lệnh bài Thanh Minh Vệ này, đáng lẽ ra đã bị hủy bỏ từ trăm năm trước rồi, hiện tại đạo hữu đã được tự do” Linh quang trong tay tên Thiên Vệ gầy ốm chợt tắt đi, trên mặt hiện lên vẻ kỳ quái khó hiểu.

“Cũng do năm xưa tại hạ nhận một nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm, vì vậy lúc nhiệm vụ hoàn thành cũng là lúc được tự do” Hàn Lập cũng chẳng ngạc nhiên gì, bình tĩnh trả lời.

“Nhiệm vụ cửu tử nhất sinh từ ba trăm năm trước ?” Tên Thiên vệ hai mắt sáng ngời, tựa hồ nhớ lại gì đó rồi thoáng giật mình.

“Xem ra đạo hữu cũng nhớ được sự tình năm đó !” Hàn Lập cười hắc hắc.

“Thì ra năm đó đạo hữu chính là một trong số những người chấp hành nhiệm vụ đó, thật là thất kính. Đã không có vấn đề gì nữa, đạo hữu có thể đi được rồi. Tuy nhiên khối lệnh bài Thanh Minh Vệ này ta buộc phải thu hồi lại” Vẻ mặt Dương Thiên Vệ hiện ra vài phần kính trọng, hai tay liền ôm quyền nói.

“Hiển nhiên là thế, bởi vì đã lâu rồi tại hạ chưa trở về thành, nên chẳng có một vật nào khác để chứng minh thân phận bản thân được, hiện tại cũng chỉ có thể đưa ra khối lệnh bài đó thôi” Hàn Lập nói nhẹ nhàng bâng quơ.

Tên Thiên Vệ gầy ốm gật đầu rồi vung tay ra hiệu, mấy tên Thanh Minh Vệ kia lập tức tránh qua một bên nhường đường.

Hàn Lập cũng không khách khí, hóa thành đạo thanh hồng độn quang bay ra khỏi đại sảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:20
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa,
quangchacha123
25 Tháng bảy, 2018 19:11
Thái ất đại la đạo tổ
Trương Công Luật
25 Tháng bảy, 2018 17:54
bác này chắc thích mấy cái có tình tiết nhẹ nhành hơn, mỗi ng 1 gu nên thiết nghĩ chắc bác không hợp kiểu này
Trương Công Luật
25 Tháng bảy, 2018 17:52
luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh, hóa thần, luyện hư, hợp thể, đại thừa. Từ đại thừa độ kiếp thành chân tiên ở phần 2, kim tiên, thái ất, đạo tổ còn sau nữa thì chưa biết
huynguyen365
09 Tháng bảy, 2018 19:13
ai đọc rồi phân loại cảnh giới giúp mình với
paruce
29 Tháng sáu, 2018 18:59
Óanh dấu !!
quangchacha123
16 Tháng sáu, 2018 19:08
Chap 2000 khi đi vào ma giới nhé
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2018 15:01
nên đổi là kiếm củi ngàn năm tiêu một giờ chứ kiếm củi 3 năm thì bõ bèn gì với tu tiên
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2018 15:00
bố ai nhớ đc, hỏi khó thế :))
AndyMage
29 Tháng năm, 2018 07:02
Lâu rồi ko đcọ lại .. mấy đạo hữu cho hỏi lần đầu luyện thành Niết bàn thánh thể ( mới có 1 đầu 2 tay) là ở chap nào vậy ạ? Phạm thánh chân ma công sơ thành ở chap mấy ạ..? xin chỉ điểm
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
v
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
v f☺☺
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
g tbt rẻtgggtmfftfttfvcv fffvfgbvvyyvvhhhvvgbrd vfvtcrcrrr
linhtt
25 Tháng năm, 2018 15:34
https://truyen.tangthuvien.vn/doc-truyen/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien
Hieu Le
14 Tháng năm, 2018 10:09
đổi con khác đọc thôi
Long Hoàng
11 Tháng năm, 2018 16:10
Ai cho hỏi tôi đọc đến chuong 2468 phần 1 thì hêt ko đọc đc nữa ai biết tìm đoạn tiép theo ở đâu ko
quangchacha123
07 Tháng năm, 2018 00:19
Kk. Đổi đi. Bác k hợp đâu
Anh Bui
06 Tháng năm, 2018 23:44
đọc về sau nhé. lúc đầu ta cũng thế nhưng giờ đọc sắp xong rồi :)
Hieu Le
21 Tháng tư, 2018 02:40
sao ta chả thấy hay j vậy.đọc thấy khô khốc bỏ xừ ấy
Nhạc Bất Quần
03 Tháng tư, 2018 00:48
Trên mạng lúc trước là của đọc giả viết tiếp, sau này mới của lão Vong
Icarus_pc1
21 Tháng ba, 2018 09:52
Hay
Icarus_pc1
21 Tháng ba, 2018 09:51
Hay
Wind Vũ
19 Tháng ba, 2018 12:55
Rất hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK