Mục lục
[Dịch]Đế Quốc Mỹ Nữ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương nghe vậy trong lòng không khỏi một trận xúc động! Hắn cho là mình nghe lầm, căng cái lỗ tai mà thấp giọng hỏi:

- Chị Tĩnh, chị nói lại lần nữa xem.

- Không nói, coi như tôi chưa nói…

Dương Tĩnh thẹn thùng, chính cô ta cũng không biết tại sao mình lại nói những điều như vậy, như thế nào mà lại nói những điều bạo miệng đến như thế, thế nhưng… Thế nhưng phải giúp hắn ra như thế nào thì điều này nằm ngoài sức tưởng tượng của cô.

Miên man suy nghĩ cô chợt cảm thấy đôi tay mình bị tay Trương Dương tóm lấy, đang lúc cô còn lúng túng chưa biết phải làm sao thì lại phát hiện thấy hắn đem tay mình kéo xuống phía dưới của hắn, cái nơi đó của hắn không biết từ khi nào đã lén lút cởi ra hết, bàn tay cô tiếp đó chạm đến một khu vực lông lá xồm xàm, rồi sau đó lại bị lôi tới đụng vào một cái bộ phận cứng rắn nóng hổi.

Tay cô run lên, thân mình cũng run lên, trong nháy mắt sắc mặt lập tức đỏ ửng xuống tận cổ, tên ngốc cũng biết đó là cái gì.

- Cậu…

Cô không hề nghĩ tới Trương Dương lại lớn mật đến mức độ ấy, quả nhiên tên này là một tên đại quái đản.

Nhưng nghĩ đến những lời chính mình vừa nói, cô không khỏi ưm lên một tiếng khuất phục, thấp giọng nói rằng:

- Nhưng tôi… tôi không hiểu lắm… Nếu không thoải mái cậu cứ nói với tôi…

- Vâng!

Trương Dương thoải mái mà kêu một tiếng, đôi tay mềm mại của Dương Tĩnh mang theo một chút cảm giác lạnh lẽo làm giảm nhiệt độ của cái bộ phận kia của hắn, cảm giác thật là quá tuyệt vời.

Tay cô vụng về, nhưng do có Trương Dương dẫn đường phía dưới cho nên cô rất nhanh quen việc, xe chạy đường quen, hơn nữa cái phương pháp này… chẳng mấy chốc khiến Trương Dương nhịn không được đặng phải kêu rên lên… Nếu không biết cô trong kỳ đèn đỏ, khẳng định hắn bất chấp tất cả mà đè cô ra một trận…

Cuối cùng, Dương Tĩnh vẫn thực hiện lời hứa hẹn chính mình nói lúc trước, dùng tay giúp Trương Dương giải quyết. Vốn là Trương Dương còn muốn nhân cơ hội này cởi áo cô, nhưng Dương Tĩnh kiên quyết không cho, nhưng mà có điều mỗi bên chịu nhường một chút, cô cởi cái áo ngủ và vẫn giữ lại áo ấm trên người, dùng hai hạt đậu khấu như ẩn như hiện trong làn áo cùng với thân hình mê người mà dụ dỗ Trương Dương.

Sau đó, cô dốc sức đưa tay vắt lấy Trương Dương, khiến Trương Dương tê liệt thần kinh, cố gắng nhịn cũng không được.

- Cậu thật sự là rất xấu rồi!

Dương Tĩnh một mặt vừa thẹn vừa giận, lại bất đắc dĩ biểu cảm hối hận không biết phải làm sao, nhưng vẫn ngoan ngoãn vùi đầu trong ngực Trương Dương mà ngủ.

- Chuyện đêm nay, tuyệt đối không thể nói cho người khác biết!

Cuối cùng, cô không ngừng lặp lại một câu nói như vậy, thậm chí lúc đang ngủ cũng nói lại nhiều lần.

Sau cùng, vẫn không có cơ hội thuận tiện để nghiệm chứng một chút cô có phải là một bổ tinh sử hay không nên Trương Dương cảm thấy có chút tiếc nuối. Dù sao, để Dương Tĩnh hoàn toàn có thể cởi bỏ rào cản nội tâm, đem đôi đại thỏ ngọc lõa lồ trước mắt hắn mà còn để hắn vuốt ve hai núm nho hồng phấn ấy vẫn còn là khó khăn rất lớn.

Nhưng hắn tin trưởng hai người đã đi đến tình trạng này, thì khoảng cách đến ngày đó cũng không còn quá xa. Nhưng đương nhiên, hệ thống đổi nhiệm vụ khác trước là điều hoàn toàn có khả năng.

Ngày hôm sau, hai người cùng lên chuyến phi cơ sớm, bay thẳng về Mai Ninh.

Việc công bố Linh Quang số 1 lần thứ hai làm chấn động toàn bộ giới y học cùng giới sinh vật học trên toàn thế giới. Tổ chuyên gia cao cấp Vệ sinh Thế giới, Trung tâm Tật khống Hoa Hạ, Chủ tịch liên minh Tâm huyết quản bệnh thế giới, Hiệp hội khoa học sinh mệnh quốc tế, cùng một đống các quỹ, tổ chức lớn khác đều tới tấp cử nhân viên quan trọng đến đây tham gia chứng kiến, thu thập tin tức.

Trung tâm khôi phục sức khỏe bé nhỏ không cách nào chứa chấp nổi nhiều chuyên gia cùng quan sát viên như vậy, cho nên cuối cùng chỉ có thể tổ chức tuyên bố thử nghiệm lâm sàng tại Hội trường thị ủy thành phố Mai Ninh. Thanh danh thành phố Mai Ninh mượn cơ hội này cũng lan truyền khắp nơi, cái địa danh thuộc tỉnh Đông Nam này trước đây chưa ai biết đến nhưng nháy mắt trong hai tháng nay đã trở thành tiêu điểm chú ý của cả thế giới.

Mà những người có công lớn trong việc nghiên cứu Linh Quang số 1 lần này như Trịnh Duẫn Thái, Đinh Bằng Sơn, Lưu Tử Tuyền cùng với Kiều Hi Nhi cũng tự nhiên nhờ vậy mà trở thành tiêu điểm của Hoa Hạ thậm chí là toàn thế giới.

Ủy ban bình thưởng giải Nobel sinh lý học hoặc giải y học Viện nghiên cứu Caroline ở Stockholm, thủ đô Thụy Điển chắc chắc nên đau đầu, bởi vì Nam Tinh số 1 cùng Linh Quang số 1 hai hạng mục này có những cống hiến kiệt xuất không thể nghi ngờ sẽ ôm đồm giải thưởng Nobel ấy trong vòng hai đến ba năm kế tiếp, mà bọn họ chắc chắn thế nào cũng sắp xếp hai hạng mục nghiên cứu khoa học trọng đại này theo trình tự trước sau.

Trên bục tuyên bố, người phụ trách tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ giáo sư Thượng Quan Hoành cùng tổng giám Nữ Oa dược nghiệp Kiều Hi Nhi và cả người phụ trách Trung tâm khôi phục sức khỏe điều trị ung thư giai đoạn cuối bác sĩ Dương Tĩnh cùng liên hợp tuyên bố tiếp sau giai đoạn nghiên cứu thử nghiệm việc sản xuất và phân phối sử dụng Linh Quang số 1 sẽ do Công ty Nữ Oa toàn quyền phụ trách.

Tin tức này một khi đã tuyên bố, lần thứ hai thanh danh Công ty Nữ Oa đi đến đỉnh điểm, nổi tiếng khắp mọi nơi.

Nếu như nói lần trước công bố Nam Tinh số 1 còn khiến nhiều người cảm thấy có chút hoài nghi thì lần này sau khi công bố tin tức Linh Quang số 1 sau khi nghiệm chứng thực tế sẽ được Công ty Nữ Oa toàn quyền phụ trách, cho dù là tên ngốc cũng hiểu được rằng tổ hợp nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ cùng với Công ty Nữ Oa không có gì khác biệt!

Thành phố Minh Châu.

Đại tửu điếm sáu sao Long Các, trên tầng lầu cao nhất là một vọng gác ngắm trăng, nơi này bố trí bài biện xa hoa, điếu đỉnh tuyệt đẹp sang trọng mang phong cách châu Âu, sàn nhà được phủ kín bằng chiếc thảm Tây Ban Nha to như gian phòng bên trong vậy, bốn phía xung quanh là những chiếc ghế sô pha Hoàng đế màu ngà.

Trên ghế sa lông, mười mấy lão nhân trung niên mỗi người một tư thế đang ngồi, quần áo ăn diện chỉnh tề, nhìn cũng có thể nhận ra ngay được những người này tuyệt đối đều là những nhân vật tầm cỡ hiện nay.

Đấy là điều đương nhiên, Đại tửu điếm Long Các chính là đại tửu điếm sáu sao duy nhất tại Minh Châu. Nói chung, cái chỗ này là nơi chỉ dùng để chiêu đãi khách khứa nước ngoài của địa phương, bên cạnh lầu ngắm trăng chính là phòng Tổng thống.

Nơi đó đã từng tiếp đãi ít nhất là không dưới ba mươi lượt lãnh đạo người ngoại quốc cấp quốc gia, mà đây cũng là lầu ngắm trăng mà các lãnh đạo tỉnh Đông Nam hay dùng để tiếp khách nước ngoài.

Điểm khác biệt chính là những người đang ngồi hôm nay tuy không có cùng mối liên hệ trực tiếp trong giới chính trị, nhưng chỉ cần bọn họ tùy ý đi ra ngoài, đạp chân một cái, đều là những nhân vật có thể làm cho toàn bộ tỉnh Đông Nam lâm vào chấn động cao nhất.

Ví dụ như… Đỗ Hoành Đỗ lão gia tử, Lâm lão gia tử Lâm gia thành phố Thượng Nham, Đổng lão gia tử của Đông Gia thành phố, Bành lão gia tử của Bành gia thành phố Mai Ninh…

Nói trắng ra là, ngồi trong Nguyệt Lãm Các hôm nay là năm vị đại trưởng cự thống lĩnh năm nhóm lớn nhất chiếm cứ mọi mặt tỉnh Đông Nam này, cùng ngồi một chỗ uống trà ôn lại chuyện cũ.

Nhưng cũng dễ dàng nhận thấy, giờ phút này trên mặt mỗi người bọn họ đều không có biểu hiện gì là ngồi uống trà ôn chuyện thoải mái cả, mà là nhìn chằm chằm lên màn ảnh của một cái màn hình TV Plasma thật lớn đặt chính giữa Nguyệt Lãm Các này. Trên mặt ai ai cũng biểu thị một vẻ khó coi giống như mới ăn phải cục phân vậy.

Trên TV, đài CCTV đang truyền hình trực tiếp tin tức triệu tập đến họp thông báo về dược phẩm Linh Quang số 1 của tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ đại học Mai Ninh liên hợp cùng Nữ Oa dược nghiệp trực thuộc Công ty Nữ Oa.

Nhìn chậm rãi khắp các khuôn mặt quan trọng kia mà nói, tại Nguyệt Lãm Các này mỗi vị đại lão vị nào vị ấy đều lộ một vẻ mặt xanh xao đến khó chịu.

Rốt cục, cuối cùng cũng có người dẫn đầu đám người không thể kiềm chế nổi, Bành lão gia tử Bành gia Bành Hòe nhìn chủ tọa đang ngồi phía bên phải Đỗ lão gia tử, nhíu mày nói rằng:

- Đỗ lão, tốt nhất vẫn nên là không xem nữa!

- Ha ha, lão Bành à, mới có cơn gió thoang thoảng thế này mà ông đã không chịu nổi rồi, có phần hạ thấp thể diện tiệc trà xã giao của Đông Nam lão chúng ta đi đấy.

Đỗ Hoành liếc mắt nhìn Bành Hòe một cái, khóe mắt nghiêng nghiêng, lộ ra nụ cười thản nhiên trong chốc lát, sau đó với tay lấy cái hộp thuốc trắng với dấu hiệu riêng đặt ở trên bàn, lấy từ bên trong ra một điếu, châm hút một hơi rồi như mê khói nói rằng:

- Người chủ trì mà nói một câu gì hay thì chúng ta hẳn là tại thời điểm đó lập tức hưởng thụ cao trào mà cũng nhau vỗ tay hưởng ứng. Nhưng trước thời điểm xuất hiện những cơn sóng nhỏ trong đời người, mà thường thường những cơn sóng nhỏ đó khi xuất hiện lại có khả năng đem đến cho ta càng nhiều đạo lý.

- Đỗ lão à, không phải là tôi muốn nói lời làm mất hứng mọi người. Mỗi một năm, chúng ta đều tổ chức tiệc trà xã giao vào cùng thời điểm, người nào người nấy vẻ mặt tươi cười, nhưng năm nay… Ai, xúi quẩy mà.

Đổng lão gia tử Đổng gia thở dài, lắc lắc đầu.

- Hai cái đại hạng mục đầu tư Cao thị quỹ của chúng tôi năm này coi như là đóng băng, không nói đến chuyện Bạch thị dược nghiệp, thương nghị với tập đoàn nước ngoài quyền đại lý phân phối hàng loạt sản phẩm thư hoãn và ngưng giao tắc động mạch, hiện tại cứ theo đà này khi mà Linh Quang số 1 đưa ra thị trường chỉ sợ cũng không tránh nổi bị cản trở.

- Chúng tôi còn thảm hại hơn. Cái Trung tâm khôi phục sức khỏe của bọn họ vừa ra mắt, quyền đại lý phân phối Phân Linh Kháng Châu trên cơ bản chẳng đem lại lợi nhuận nữa, mà cái này cũng không đáng kể, quan trọng là việc hùn vốn với tập đoàn Đức Mã nước Đức sản xuất thiết bị Cao tinh xạ trị cũng đành phải gác lại.

- Chúng tôi còn thảm hại hơn, cái Trung tâm khôi phục sức khỏe đó mở cửa các bệnh viện u đều đến đóng cửa.

Đỗ Hoành ngồi yên lẳng lặng mà nghe, mãi đến lúc lão hút hết điếu thuốc xong thì lão mới chậm rãi mở miệng, thản nhiên mà nói rằng:

- Chừng ấy của các vị đã là cái gì chứ, nếu so với tổn thất của Đỗ gia khi nói ra thì quả thực không đáng giá để nhắc tới. Nhưng tôi không có hoảng, như thế nào các vị lại cứ hoảng hết lên vậy.

- Đỗ lão, Đỗ gia có thể tổn thất cái gì chứ, có chăng cũng chỉ là đầu tư vào Bạch thị nhưng mà hiện tại Bạch thị không phải đã được chuyển giao cho các ông bằng cổ phần khống chế hay sao?

Đổng lão gia tử cười nịnh, mở miệng hỏi.

Đỗ Hoành nhìn hắn một cái, hai mắt thì một mắt nhíu lại, không nói… Không biết có phải là tại bị động trúng chỗ đau, đang tung hứng, nên vẫn là phẫn nộ…

Mà xét thấy, sang đầu năm tới con lớn nhất của lão là Đỗ Định Vũ hẳn có thể là phù chính (phó thị trưởng) rồi thuận lý thành chương chỉ trong vài năm sau nếu không có bất ngờ gì sẽ trở thành Chủ tịch thứ ba của tỉnh Đông Nam. Nhưng thoạt nhìn tình hình hiện tại, hai công trình Nam Tinh số 1 cùng Linh Quang số 1 liên tiếp xuất hiện trên TV mà lại xuất phát từ thành phố Mai Ninh mà lại là

chỗ Phó thị trưởng Hà, cho nên tựa hồ như cán cân đang nghiêng về địch thủ.

- Ha ha, ta biết Đỗ lão gia tử ông tổn thất cái gì rồi… Nhưng Đỗ lão gia cứ việc yên tâm, tổn thất hôm nay của ông, Thái Vũ tôi ngày sau nhất định vì ông mà đoạt lại hết tất cả…

Chính lúc mọi người còn đang ngồi phỏng đoán tổn thất Đỗ gia thì tại hành lang phía ngoài hàng ghế sa lông của Nguyệt Lãm Các truyền tới một cái thanh âm thản nhiên, nghe âm sắc tuyệt đối là xuất phát từ khẩu khí của một người trẻ tuổi.

Nhưng mà người tham dự tiệc trà xã giao của các bậc trưởng bối luôn luôn phải là các lão gia chủ, như thế nào lại đột nhiên xuất hiện một chàng trai trẻ tuổi ở nơi đây?

Không tránh khỏi, sắc mặt mỗi người ai nấy đều thay đổi thấy rõ.

Mà Đỗ lão gia tử vừa nghe thấy cái thanh âm kia truyền đến, hai mắt đang khép hờ đột nhiên mở ra, lập tức đứng lên.

- Thái công tử!

Dẫn đầu là Đỗ Hoành, tiếp sau ánh mắt mọi người đều hiển hiện rõ ràng rằng vô cùng kinh ngạc, tất cả đứng dậy, trên mặt thần sắc thể hiện phong thái cực kỳ kính cẩn mà tuyệt đối ngày thường không thể thấy được.

Mọi người ai nấy đều kinh ngạc hết sức.

Một người màu da ngăm đen, diện mạo thoạt nhìn có vẻ rất bình thường, chiều cao ước chừng khoảng trên dưới một mét bảy mươi lăm, mặc nguyên một cây đen tuyền, mặc áo sơ mi màu đen, đeo cà vạt màu đen và bộ âu phục cũng màu đen. Nam thanh niên dáng đi điềm tĩnh tiến tới phía chính giữa phòng nhìn Đỗ Hoành, khẽ gật đầu nói:

- Đỗ lão!

- Thái công tử, cậu có thể đích thân đến đây thật sự là khiến Nguyệt Lãm Các bé nhỏ của kẻ hèn này vẻ vang hơn rất nhiều.

Trên mặt Đỗ Hoành tràn đầy cung kính, tự mình đứng dậy đi đến trước mặt nam thanh niên kia, giọng điệu cung kính mà nói.

- Ha ha, Đỗ lão quá khách khí rồi.

Nam thanh niên làn da ngăm đen kia trên mặt lộ ra một nụ cười thản nhiên, cử chỉ khéo léo mà ra hiệu bảo Đỗ Hoành ngồi xuống trước hết.

- Đây là Thái công tử Thái Vũ, là cháu ruột Thái lão gia tử của Thái gia, một trong tám đại gia Bắc Kinh. Các vị có lẽ cùng đã gặp qua Thái công tử.

Sau khi đưa nam thanh niên làn da ngăm đen kia đến vị trí ngồi, Đỗ Hoành lúc này mới giới thiệu người mới đến với mọi người trong phòng.

- Thái gia…

Tất cả mọi người tham dự tiệc trà tại Nguyệt Lãm Các đều hóa đá, cái người của Thái gia này như thế nào lại chạy xuống địa bàn của bọn họ đây? Thái gia này chính là một trong những gia tộc truyền thống có những nhân tài kiệt xuất xưa nay của nước Hoa Hạ này, sức mạnh gia tộc có cả về quân đội và chính phủ mà ai ai trong gia tộc này cũng đều là những nhân tài đứng đầu. Không từ mà biệt.

Nói ngay chính Thái Vũ trước mắt này thôi, tuổi còn chưa quá hai mươi lăm đã có được hai học vị tiến sĩ kinh tế học và tiến sĩ luật học, còn trên danh nghĩa Thái gia thì quỹ Vĩnh Hưng thuộc Thái thị chủ yếu là do người này nắm giữ.

Lớp trên Thái Vũ, nghe nói còn có phần lợi hại hơn, chị gái của hắn tên Thái Băng nghe đâu còn nắm giữ toàn bộ tập đoàn tài chính Thái thị đã đưa vào hoạt động công ty nước ngoài trực thuộc, chỉ trong năm nay cùng đã thành công hoàn thành vài thương vụ mua sắm cho các bộ, doanh số lớn nhất từ trước đến nay, số tiền lên tới hơn hai mươi triệu đô la Mỹ.

Giữa Hoa Hạ này, âm thầm lưu truyền hai mươi đại gia tộc, ngoại trừ bốn Ngũ gia thì những đại gia tộc đứng trước liền có Thái gia, Kiều gia cùng với Trần gia là những đại gia tộc cực lớn, về phần Tam gia này ai mạnh hơn ai yếu hơn thì khó có thể phân biệt, nhưng có một điều không thể cãi lại được chút nào đó chính là mấy đại gia tộc này của bọn họ đều hết thảy là những tập đoàn đệ nhất.

Nền móng Trần gia đặt tại Hỗ Thị cho nên bên trong Bắc Kinh mà nói cuộc đua tranh chủ yếu giữa hai nhà Thái - Kiều nói trên mà thôi. Tuy vậy đây cũng không phải là cái kiểu đua tranh một mất một còn, một sống một chết mà bản thân hai nhà cũng có quan hệ thông gia cho dù có kịch liệt cạnh tranh cũng chỉ có thể là âm thầm cạnh tranh mà thôi, bên ngoài nhìn vào thì bọn họ vẫn hòa thuận hết mực.

Những năm gần đây, hai nhà Kiều - Thái đều muốn tiến vào đại khu kinh tế Hoa Nam - tỉnh Đông Nam với ý đồ mà không cần nói thì ai ai cũng đoán biết được, chẳng qua là biểu hiện bên ngoài thì Kiều gia đang chiếm giữ thế thượng phong hơn chút ít bởi vì Đỗ lão gia tử của Đỗ gia - đại gia tộc đệ nhất Đông Nam này trước đây là người dưới của Kiều lão gia của Kiều lão. Trên lý luận mà nói thì để phân chia sức mạnh cao thấp của hai nhà tại tỉnh Đông Nam này thì xét bề ngoài mà nói, Kiều gia có phần hơn hẳn.

Hơn nữa Tập đoàn Lam Thần của Kiều gia vẫn luôn luôn nói rằng sẽ bắt đầu không ngừng mở rộng nghiệp vụ kinh doanh, phát triển mạng lưới ở ngoài Minh Châu và Mai Ninh. Hơn nữa, Đỗ Định Vũ chính thức nhận chức quyền thị trưởng Minh Châu cũng có tác động của bọn họ. Với những hoạt động này cho thấy Kiều gia rõ ràng đã và đang muốn bắt lấy tỉnh Đông Nam này.

Nhưng hôm nay Đỗ lão gia tử đột nhiên mời Thái công tử Thái Vũ tham dự tiệc trà thì tức khắc mọi người ngồi đây đều có thể dự đoán rằng chung quy thì mối quan hệ giữa Kiều gia và Đỗ gia là hoàn toàn sáng tỏ, hắn làm như vậy không thể nghi ngờ gì chính là tuyên bố độc lập với Kiều gia.

Vậy trong đó nhất định có nguyên nhân!

- Ha ha, tôi biết các vị nhất định có chút thắc mắc tại vì sao mà Thái Vũ công tử lại đến thăm Minh Châu của chúng ta, thực ra cũng không ngại nói cho các vị, lần này Thái Vũ công tử vừa mới từ Bắc Kinh đi thẳng đến đây.

Đỗ Hoành mỉm cười mà đưa mắt nhìn Thái Vũ một cái, giải thích:

- Mục đích chủ yếu nhất mà cậu ấy đến đây lần này chính là thu mua Bạch thị dược nghiệp cùng với việc thành lập tổng bộ Đông Nam của tập đoàn Vĩnh Hưng tại Minh Châu này, tiến tới hợp tác toàn diện cùng các doanh nghiệp tỉnh Đông Nam chúng ta.

Lời nói vừa dứt giống như một loạt bom với sức công phá cực mạnh nổ vang trong mỗi người. Đầu tiên, chuyện thu mua lại Bạch thị dược nghiệp này khiến cho ai ai cũng cảm thấy kỳ quái. Hiện tại, Bạch gia giống như căn nhà tranh nhỏ trước gió lớn có thể sụp đổ bất cứ lúc nào không ai hay biết, thời gian này mà tới tiếp thu tập đoàn Bạch thị thì chẳng khác nào vơ lấy núi khoai khó ăn, chẳng ai nguyện ý muốn làm chuyện nhàm chán loại này cả.

Tiếp đó, tập đoàn Vĩnh Hưng của Thái gia trước nay chủ yếu chiếm ưu thế hoạt động trong lĩnh vực công nghiệp nặng cùng với phương diện về nguồn năng lượng, mà công nghiệp nặng cùng với công nghiệp năng lượng này tại tỉnh Đông Nam lại không phải là những ngành chiếm cứ GDP chủ yếu, hơn nữa ở tỉnh Đông Nam cũng không phải là điểm mạnh. Cho nên trừ phi là hiện tại Thái gia muốn thay đổi kết cấu sách lược sản xuất công nghiệp, còn nếu không thì chuyện hợp tác này không biết nói đến từ đâu.

- Tôi biết, tôi vừa nói như thế có khả năng khiến cho mọi người càng thêm hiểu lầm, nhưng mà các vị đừng lo, chúng ta sẽ không ngại nghe Thái công tử nói qua một chút sự tình như thế nào mà.

Đỗ Hoành sau khi mời mọi người ngồi xuống lại vị trí, ai nấy lúc trước mặt lạnh bàng hoàng thì giờ phút này đều khe khẽ mỉm cười.

Thái Vũ nghe vậy, nhìn Đỗ Hoành liếc mắt một cái, gật đầu rồi chợt đứng lên:

- Thưa các chú, các bác trưởng bối. Đầu tiên, tôi thật xin lỗi đối với việc mạo muội xông vào hội trường của các vị tỏ ý bất thường.

- Hôm nay tôi đến nơi này mục đích chủ yếu thực ra đã muốn cùng các vị tiền bối ở đây thảo luận một chút, cũng không hề có nhiều liên quan lắm, nhưng nếu có điều gì không đầy đủ đối với địa phương xin các vị tiền bối thẳng thắn chỉ ra chỗ sai.

Giọng điệu hắn khiêm tốn, ánh mắt bình thản, không giống như cách nói chuyện của các thế gia công tử ngày xưa, không thể nhận thấy cảm giác kiêu ngạo, nghiêm nghị trong giọng nói của hắn, cho nên khi hắn mở miệng nói lập tức chiếm được cảm tình của không ít người ngồi tại đây.

- Thái công tử, mời cậu nói.

- Cám ơn, chuyện là như thế này, tỉnh Đông Nam là khu cải cách mở cửa sớm nhất nước Hoa Hạ chúng ta, lấy kinh tế làm trọng tâm, nhất là tập trung phát triển ở hai địa phương tiêu biểu là Minh Châu và Ninh Hòa, hai địa phương này đủ điều kiện để trở thành đại khu kinh tế của Hoa Nam, chuyện này mọi người đều thấy rõ như ban ngày. Song chỉ có điều…

Hắn trầm ngâm một chút, nhìn xung quanh hội trường một vòng tựa hồ như quan sát phản ứng trên mặt mọi người, sau một nụ cười ảm đạm hắn mới nói tiếp:

- Mấy năm nay, theo đà cải cách toàn diện gia tăng, các quốc gia phương Tây tiến vào trong nước thì địa vị tỉnh Đông Nam trở nên có chút xấu hổ. Tất nhiên, nhà nước cũng không có bỏ quên sự phát triển của tỉnh Đông Nam. Cho nên, mấy năm nay nhà nước không ngừng đề xuất chiến lược khu kinh tế mới tạo hướng đi mới cho khu vực cũng là lần thứ hai đưa đến cơ hội vàng cho sự phát triển kinh tế tỉnh Đông Nam.

- Sở dĩ đây cũng chính là mục đích chủ yếu nhất mà Thái gia tiến cử chúng tôi tham gia vào tỉnh Đông Nam, cùng mọi người đồng tiến bộ, cùng hưởng hậu lễ nhà nước đưa tới sau này.

- Các vị tiền bối ở đây cùng với Đỗ lão gia đều là những nhân tài kiệt xuất của tỉnh Đông Nam, cho nên lựa chọn duy nhất của tập đoàn Vĩnh Hưng Thái thị chúng tôi chính là cùng các vị hợp tác. Có thể thẳng thắn nói cùng các vị rằng, lần này chúng tôi thu mua Bạch thị dược nghiệp là cùng hoàn thành với Đỗ lão gia. Tập đoàn Vĩnh Hưng của chúng tôi kế tiếp sau đó sẽ phát triển sở hữu đất đai, khoa học kỹ thuật sinh vật, chế tạo thuyền cùng với lĩnh vực công nghiệp năng lượng, toàn diện đầu tư vào Đông Nam, nhất là sinh vật dược nghiệp…

Hắn nhìn nhìn một chút ánh mắt kinh ngạc của mọi người rồi nói tiếp:

- Nhất là sinh vật dược nghiệp sẽ là trọng điểm phát triển chính của chúng tôi.

Lời nói hắn kết thúc, cả đám người ngồi dưới lặng im không tiếng động. Tập đoàn Vĩnh Hưng Thái thị tiến vào ngành sản xuất dược phẩm, cái tin tức này lại một lần nữa giống như tràng bom có sức công phá khủng khiếp phát nổ vậy, nói trắng ra là, ngày hôm nay đây hắn trình diện mọi người không nhiều thì ít ai cũng có điều liên hệ trên phương diện khoa học kỹ thuật sinh học, cho dù chỉ là chút ít cũng có quan hệ chặt chẽ với Đỗ gia.

Tuy rằng Thái Vũ không có làm rõ nhưng tất cả những người ở chỗ này hẳn là đều rất rõ ràng qua đây hắn không khác nào muốn nói rằng các vị ở đây phải giúp chúng tôi tiến vào, hiện tại nếu còn muốn yên ổn làm ăn thêm ít nữa thì hãy ngoan ngoãn cùng hợp tác với tập đoàn Vĩnh Hưng của Thái thị chúng tôi đi.

Vốn có một cái Công ty Nữ Oa cũng đã khiến cho đám xí nghiệp dược của họ như ngồi trên đống lửa rồi, nay lại còn thêm cái Thái thị này thì bọn họ muốn sống thế nào được?

Ai ai cũng chuyển hướng ánh mắt sang phía Đỗ Hoành, còn ý tứ của Đỗ Hoành thì đã thực rất rõ ràng rằng hiện tại Đỗ gia hắn đã đầu phục Thái gia, hay nói cách khác dễ hiểu hơn trước mắt bọn họ bây giờ chỉ có một con đường đó là đi theo Đỗ gia, đi theo Thái gia mà thôi!

- Như vậy, Thái công tử, hiện tại chúng tôi phải giải quyết tình trạng khó khăn hiện nay như thế nào?

Bành Hòe đứng lên, mặt lộ vẻ chờ mong rõ rệt rồi mở miệng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK