- Muốn chết à, Dương tử?
- Chỉ một lát thôi mà…
- Anh… cái đồ tiểu tử thối… đừng mà.
- Nhắc nhở nhiệm vụ cấp M, kế hoạch tìm kiếm bổ tinh sử, đã tập trung được bổ tinh sử số năm, tính dang Dương Tĩnh, nhiệm vụ hoàn thành. Hệ thống thưởng cho ba mươi điểm tích phân, số dư tích phân hiện tại là mười một điểm, danh hiệu là thanh niên đầy hứa hẹn. Ngoài ra được chọn một trong ba phần thưởng của hệ thống dưới đây: thứ nhất, thuật bắn cao cấp; thứ hai: thuật nấu nướng cao cấp; thứ ba: thuật quản lý cao cấp. Xin vui lòng lựa chọn trong vòng năm giây.
Trương Dương kinh ngạc vui mừng một trận, cuối cùng cũng đã dương điểm tích phân rồi, hơn nữa còn tìm được bổ tinh sử số năm. Trong lòng Trương Dương xúc động ghê ghớm, Tĩnh tỷ tỷ này lại đúng là bổ tinh sử số năm, ông trời đối với hắn không tệ mà.
- Thuật quản lý cao cấp!
Trương Dương không cần phải suy nghĩ nhiều, Công ty Nữ Oa vừa mới thành lập còn thiếu một người chuyên ngành quản lý kinh doanh, nhưng mà nếu là tim một người chuyên ngành quản lý vừa trung thành vừa đáng tin cậy trong chốc lát thì không có cách nào tìm.
Xem ra trước mắt chỉ có thể tự hắn học cái thuật quản lý này mà vận dụng cho công ty trước đã.
- Thuật quản lý cao cấp đang được hệ thống nhập vào…
Trong não hắn phút chốc lại có thêm một đống dữ liệu, tường thuật tóm tắt chức nghiệp người quản lý… hệ thống chất lượng ISO 9001… hệ thống chất lượng TS 16949… hệ thống chất lượng ISO 14001… hệ thống quản lý môi trường… thuật quản lý tâm lý cao cấp… nghệ thuật quản lý… làm thế nào để là một nhà lãnh đạo tốt… làm thế nào để làm tốt KPI…
Trương Dương chậc lưỡi một cái, mấy thứ này thật sự là phiền phức mà… Dữ liệu thì đã chuyển về hết trong đầu hắn, nhưng mà vận dụng như thế nào, áp dụng ra làm sao còn khó hơn lý thuyết suông thế này nhiều lần, chẳng giống như thuật lái xe cao cấp, thuật giao hợp nam nữ, vân vân… chỉ đơn thuần là có sự thành thạo là được.
Cái loại áp dụng quản lý kinh doanh này không đơn giản chỉ là sự hiểu biết kiến thức mà quan trọng hơn cả chính là bản thân người làm quản lý kia.
Chỉ có điều khó cũng phải học, Trương Dương ít nhất cũng không hối hận khi nhận phần thưởng này. Ít nhất hiện tại trong não đã có những thứ này thì có đi ra ngoài lừa dối, khua môi múa miệng một chút cũng tuyệt đối không có vấn đề.
- Nhắc nhở nhiệm vụ cấp M, kế hoạch bổ tinh sử, tìm kiếm bổ tinh sử. Hiện đã thu thập được bổ tinh sử số năm Dương Tĩnh. Yêu cầu đạt tới độ trung thành ít nhất chín mươi phần trăm, hiện nay độ trung thành là tám mươi hai phần trăm. Gợi ý nhiệm vụ giành được độ trung thành của bổ tinh sử mục tiêu, đề nghị chọn dùng một trong các chiến thuật như sau: hôn môi, vuốt ve, cảm ơn, tiền bạc, tình dục, kết hôn, vân vân… Nhiệm vụ hoàn thành cũng sẽ đạt được phần thưởng cấp M của hệ thống.
“Độ trung thành cao vậy?” Trương Dương có chút bất ngờ, mới ban đầu với Hứa Đan Lộ còn mới chỉ có sáu mươi lăm phần trăm, ngay cả Cao Kỳ cũng chỉ đến bảy mươi lăm phần trăm mà Tĩnh tỷ tỷ thậm chí đã đạt tới tám mươi hai phần trăm rồi, điều này thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn. Dương Tĩnh cô thật sự là coi hắn như thân nhân trong nhà.
Nghĩ đến điểm này, Trương Dương không kìm lòng nổi mà ôm sát cô hơn, ôm chặt hơn nữa:
- Chị Tĩnh, Dương tử cả đời này nhất định sẽ đối xử với chị thật tốt.
Dương Tĩnh nghe hắn nói vậy khẽ xoay xoay thân mình, không có phản bác hắn cũng không gật đầu, chỉ là đem cơ thể mình rúc vào trong lồng ngực của hắn mà thôi.
Qua một lúc lâu mới thấp giọng nói:
- Mối quan hệ giữa hai chúng ta thật sự không có khả năng, mà cậu cũng đã có bạn gái rồi. Tôi không muốn làm khó dễ cho cậu, buổi tối hôm nay coi như là một giấc mộng đi. Tôi cũng không có trách gì cậu hết.
- Tĩnh tỷ không có trách tôi, tôi cũng sẽ tự trách mình. Mặc kệ chị nói như thế nào đi nữa, đời này chị là người đàn bà của tôi.
Trương Dương chà xát cái cổ xinh đẹp của cô, thành khẩn mà nói tiếp.
- Tĩnh tỷ, tôi nói thật lòng. Nếu có bất kỳ ai có chủ ý muốn đánh chị, nếu là nam thì tôi sẽ thiến hắn, nếu là nữ thì… cắt.
- Hì, thiến với cắt thì có khác gì nhau chứ… Mà nữ thì cắt như thế nào…
- Vậy thì sau này sẽ hay…
- Cậu thật sự là ngang ngược quá rồi, tôi đã không thể gả cho cậu, cậu dựa vào cái gì mà không cho tôi lấy người khác? Hừ!
- Bởi vì chị là người đàn bà của tôi.
- Tôi dựa vào cái gì lại là người đàn bà của cậu đây?
- Bởi vì chị đã cho tôi cái đó...
- Có lý nào lại thế được...
Dương Tĩnh vươn tay nhéo hắn.
- Ngươi dám xỏ lá.
Trương Dương cười cười, lại ôm chặt lấy cô.
- Cứ gọi là vô lại đi.
Vừa rồi hắn quan hệ với Dương Tĩnh cũng không được thưởng cho ba điểm tích phân hệ thống, do đó cũng chứng minh rằng thật sự chỉ có thời điểm quan hệ với bổ tinh sử có độ trung thành trên chín mươi phần trăm mới có được điểm tích phân hệ thống thưởng cho mà thôi.
Nhưng mà độ trung thành của Dương Tĩnh hiện nay cũng đã đạt tới tám mươi hai phần trăm rồi, muốn đạt tới chín mươi phân hẳn là tương đối nhanh. Chỉ là hắn đang thiếu một cái cơ hội mà thôi.
Nhưng cũng chẳng có vấn đề gì, việc này có thể sẽ từ từ mà đến, dù sao trong nhà hắn cũng đã có hai mỹ nữ rồi.
Mười một điểm tích phân... cũng đã tìm được ba vị bổ tinh sử, hiện tại chỉ còn thiếu một người với cái học vị thạc sĩ thôi. Như vậy, nhiệm vụ chính hiện nay còn có thể hoàn thành chính là nhiệm vụ ẩn cấp F kia.
Hiện tại hắn đã là nghiên cứu sinh trực tiếp của giáo sư Thượng Quan và giáo sư Trịnh rồi, chỉ cần không xảy ra biến cố gì để cho hai vị giáo sư đuổi hắn thì trong vòng hai năm lấy được học vị thạc sĩ là chuyện coi như không vấn đề.
Cho nên, lo lắng duy nhất bây giờ chính là tìm kiếm vị bổ tinh sử còn lại, nhưng mà hắn cũng nghĩ là chẳng chuyện gì phải lo cả, dù sao nhiệm vụ này cũng mới làm trong ba tháng mà đã tim được ba vị bổ tinh sử rồi đấy thôi, lại còn cả quãng thời gian dài như vậy không thể nào hắn lại không tìm thấy được người còn lại.
Hai người ở trên giường vuốt ve mơn trớn một lúc lâu thì cuối cùng đều cảm thấy « em ruột » đòi ăn, Dương Tĩnh ôm lấy Trương Dương, cằm cọ vào bờ vai của hắn, thấp giọng nói.
-Phải rời giường thôi. Không có thì Hứa Đan Lộ, Cao Kỳ khẳng định lúc này đang lo lắng lắm.
Mà lúc này, Trương Dương cũng có chút cảm giác đói bụng, chỉ là không đành lòng thoát ra khỏi mùi hương dịu dàng mà đi. Nhưng cuối cùng cũng đành phải rời giường, mặc lại quần áo cho chỉnh tề, mới vừa rồi quần áo hắn vứt trong phòng tắm cũng đã bị ướt chút ít nhưng hắn cũng không để tâm.
Trước khi lên xe, Dương Tĩnh do dự một chút, nhìn chằm chằm Trương Dương mà nói rằng:
- Dương tử, chuyện xảy ra buổi tối hôm nay nhất định không được để người khác biết… Không, chính chúng ta cũng phải quên chuyện đó đi.
- Lên xe, chúng ta lại giống như trước đây, là chị em, được không?
Trương Dương nhìn cô một cái, mở cửa xe, sau đó ôm lấy ngang người cô đặt cô vào vị trí phó lái phía trên, không nói một câu rồi lại đóng cửa xe. Sau đó chính mình mở cửa ghế lái xe, ngồi lên, thẳng tay khởi động cho xe chạy.
- Cậu có đang nghe tôi nói chuyện hay không?
Dương Tĩnh buồn bực mà nhìn Trương Dương, Trương Dương thì nghiêng đầu nhìn lại cô một cái, cúi người tiến đên bên cạnh cô, kéo lấy cái móc khóa dây an toàn vắt qua đôi núi non hùng vĩ của cô giúp cô thắt chặt dây an toàn lại.
Sau đó giẫm lên chân ga, chiếc xe thoáng cái lăn bánh trên đường, hắn mới cười cười nói:
-Được rồi, đưa vợ yêu về nhà!
- Tiểu tử thối, tôi nói chuyện thật sự với cậu… ấy, để tay cầm lái đi, không chừng lát nữa có người nhìn thấy… sợ cậu…
Đến đại lộ của thành phố, Trương Dương cho xe chạy chậm lại. Hai người không nói lời nào, lẳng lặng mà nhìn đèn nê ông hai bên đường giống như dải cầu vồng rực rỡ bay nhanh về phía sau rồi biến mất…
Trong xe phát ra bản tình ca nhẹ nhàng, một ca khúc từ rất xưa rồi, Dương Tĩnh lẳng lặng nghe, nghe, một giọt nước mắt đột nhiên rơi ra rớt xuống má, trên khóe miệng cũng hơi nhếch lên, không biết là đau khổ hay là hạnh phúc nữa.
Đúng lúc đó thì chuông điện thoại vang lên, đánh vỡ giây phút thần tiên ấy. Trương Dương nhìn, ra là Hứa Đan Lộ.
- Chuyện là… Bác trai, cha của Kiều tỷ vừa đến đây. Anh đang ở đâu, mau chóng về nhà đi.
Trương Dương nhìn nhìn Dương Tĩnh, cúp điện thoại, thấp giọng nói:
- Cha của Kiều Hi Nhi, ông ấy muốn gặp tôi.
Mối quan hệ giữa hắn và Kiều Hi Nhi như thế nào, Dương Tĩnh đương nhiên cũng có biết đến.