Hứa Đan Lộ ngẩn người, sau đó nước mắt liền chảy xuống, nàng một tay bụm mặt, một tay kia dùng sức gõ ngực Trương Dương, sau đó … ở trước mặt mọi người, không hề kiêng kỵ mà núi non cao ngất gắt gao để ở ngực Trương Dương, đem đầu vùi sâu trong lòng ngực của hắn, khóc không thành tiếng:
- Đồng ý, em đương nhiên đồng ý!
- Ha ha …
Trương Dương thừa dịp người khác không chú ý, tay ma quỷ lặng lẽ di chuyển núi non cao ngất kia, lặng lẽ thì thầm bên nàng, nói rằng:
- Thuê phòng đi.
- Nằm mơ!
Miệng nàng nói như vậy , thân mình lại mềm nhũn.
Trên thực tế, Bạch Lượng Phong không phải thật sự không muốn đến, nhưng từ khi biết thông báo cho Trương Dương của trường bị lãnh đạo trong viện ép hủy bỏ, Bạch Lượng Phong cho dù là ngốc cũng hiểu được cái này có nghĩa Trương Dương không phải mặt hàng bình thường.
Hôm nay là ngày đầu tiên Trương Dương trở về trường, sáng sớm Bạch Cương đã gọi hắn, trong khoảng thời gian này tốt nhất chớ chọc vào Trương Dương, miễn cho người mặt trên phát hỏa.
Nhưng hắn cũng chưa từ bỏ ý định, cho nên tối hôm qua cho người dùng tiền mua chuộc mấy đứa con gái, xui khiến bạn cùng túc của Hứa Đan Lộ, cuối cùng mình sẽ lộ diện, như vậy hoàn toàn có thể khắc họa Hứa Đan Lộ thành một người ngoại tình, hám giàu, chỉ cần tuyên truyền một chút trên diễn đàn, cam đoan để thanh danh hai người là Trương Dương và Hứa Đan Lộ không còn.
Sự tình vốn an bài thỏa đáng, nhưng, trước khi hắn nhận được điện thoại của La Phượng, lại trước nhận được điện thoại của A Cẩu.
A Cẩu trước tiên mắng hắn xối xả ở trong điện thoại, sau đó Bạch Lượng Phong truy vấn, hắn mới đem sự tình ngọn nguồn nói cho hắn, nói hắn bị Trương Dương đánh đến nửa tháng không xuống giường được , muốn Bạch Lượng Phong bồi thường ít nhất mười vạn, nếu không Bạch Lượng Phong sẽ không xong với hắn.
Bạch Lượng Phong tức giận đến gần như đien lên, nhưng hắn cũng không dám làm loạn đối với loại du côn này, uy hiếp hắn không sợ, nhưng Bạch Lượng Phong đã thuê hắn đánh Trương Dương mà bị loạn truyền sẽ rất rắc rối. Cho nên Bạch Lượng Phong đành nén giận chuyển mười vạn cho A Cẩu.
Mới chuyển tiền, La Phượng điện thoại tới , thời gian này Bạch Lượng Phong nào còn dám lộ diện, trong đầu hắn không ngừng hiện lên cảnh tượng lần trước bị Trương Dương hành hung, khi đó còn không biết lợi hại Trương Dương bao nhiêu, hiện tại đã biết Trương Dương không chỉ có bạo lực, còn rất biết đánh nhau, mà ngay cả cái loại lưu manh như A Cẩu này đều bị hắn đánh đến nửa tháng không xuống giường được. Tiểu thân thể của Bạch Lượng Phong còn không trực tiếp bị can thành mì sợi sao ... Xem ra lần trước coi như may mắn đó.
Cho nên hắn tin tưởng chỉ cần chính mình lộ diện, phỏng chừng linh kiện trên người liền sẽ không đầy đủ .
Hắn không phải ngốc, nếu chọn thể diện cùng thân mình đương nhiên lựa chọn thân mình, bởi vậy điện thoại La Phượng hắn liền không nhận.
Sau hắn gọi điện thoại cho Bạch Cương, người này trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng rốt cục nghẹn ra một câu:
- Việc này em làm đúng.
Sau đó không câu lâu, Bạch Lượng Phong tức giận cúp điện thoại, sau đó nhìn nhìn một người khỏa thân nằm ở trên giường hắn, hai chân dài phong trần coi như không tồi, phát hiện càng nhìn càng cảm thấy nàng xấu xí, so sánh cùng cái loại cấp bậc mỹ nữ như Hứa Đan Lộ hoàn toàn là hai việc khác nhau, trong lòng không khỏi dâng lên một cơn tức vô danh, tối hôm qua như thế nào mà ngủ cùng cô ta chứ?
- Cút!
- Bệnh thần kinh!
Người con gái bất mãn mà trừng mắt nhìn hắn một cái, nhanh mặc quần áo chạy lấy người, Bạch Lượng Phong thì phát hiện giữa mông hần nàng còn mọc vài nốt hồng bằng hạt đậu, không biết có bệnh gì hay không?
- Thằng khốn, thằng Trương Dương chết tiệt, ta không để yên cho ngươi.
Bạch Lượng Phong vừa nghĩ tới thân thể trắng nõn trắng mịn của Hứa Đan Lộ kia, thân thể mê người đến mức tận cùng, dừng ở trong ngực Trương Dương, ngực liền giống như vạn con sâu chui vào cắn, đau lòng đến không chịu được.
- Này, khẩu ác khí, xem ra đến thỉnh lão gia tử hỗ trợ à, với quan hệ của lão gia tử cùng lãnh đạo cao tầng của Mai Đại, hẳn là không đến mức đấu không lại Trương Dương nhỉ?
Đuổi đi người con gái hắn tìm từ bên ngoài về, nổi gân xanh hắn lại vội vàng nhặt di động vừa ném trên mặt đất lên chuẩn bị gọi điện thoại, kết quả phát hiện đã hỏng.
- Chết tiệt, đen đủ đường …
Sau khi dàn hòa Quách Xuân và La Phượng với Hứa Đan Lộ, Trương Dương cũng không để Hứa Đan Lộ trở lại ký túc xá , nguyên nhân rất đơn giản, bây giờ trở về đi, mặc dù hai người bọn họ không dám đối đầu hay làm cái gì với Hứa Đan Lộ, nhưng Hứa Đan Lộ cũng sẽ không vui ở ký túc xá. Vô luận là ai, cả ngày đối mặt hai người vẫn luôn căm thù chính mình, nhìn đều khó chịu.
Lại nói tiếp, Trương Dương cũng sợ Quách Xuân cùng La Phượng vạn nhất ngày nào đó trong lòng bất bình ám sát Hứa Đan Lộ, vậy không ổn .
Cho nên hắn để Hứa Đan Lộ trở về đem đồ vật chỉnh lý một chút, sau đó mang theo ba lô liền đi khỏi ký túc xá.
Hai tay Hứa Đan Lộ vươn một cái, đi theo phía sau Trương Dương mà nhẹ bước, nói nhỏ rằng:
- Như vậy cũng tốt, dù sao trước hết em sẽ ở chỗ ba mẹ thuê kia.
Nàng nhìn Trương Dương phía trước mang theo bao lớn bao nhỏ, nhìn nhìn lại chính mình hai tay trống trơn, mắt đẹp không tự chủ được lộ ra một tia mang ngọt ngào, được người khác cưng chiều cảm giác thật là thoải mái, thoải mái đến thật muốn đón ánh mặt trời ấm áp duỗi cái lưng làm biếng.
Trương Dương quay đầu lại nhìn nàng một cái, nói rằng:
- Ha hac, ai nói cho em đi sang bên kia ?
- Hả ..
Hứa Đan Lộ đi giày cao gót, sôi nổi mà đi theo song song Trương Dương, một đôi mắt to nhìn chằm chằm Trương Dương, hồ nghi hỏi han,
- Không ở bên kia thì ở đâu?
- Khách sạn!
- Khách sạn?
Hứa Đan Lộ nhăn cong cong mày liễu, vuốt vuốt tóc , nhăn cái mũi nhẹ giọng nói rằng,
- Cần xa xỉ như vậy hay không ? Chúng ta cũng chưa có tiền.
- Ba mẹ em thuê phòng ở cách Mai Đại có chút xa, nếu gặp người xấu, anh lại ở ngoài tầm tay với, cứu không được em!
- Hừ, hừ, thật sự là sợ ngoài tầm tay với ư?
Hứa Đan Lộ cắn cắn môi dưới, ý vị thâm trường mà nói rằng.
- Ha ha …
Trương Dương cũng nghe ra , nghiêng đầu nhìn nhìn cô gái nhỏ, nhìn chằm chằm khe rãnh trong sơ mi nàng nàng lộ ra tuyết trắng và núi non cao ngất, không kìm lòng nổi mà nuốt nước miếng một cái.
Mặc dù khi ở X đã phi thường quen thuộc đối với thân thể của Hứa Đan Lộ, nhưng cái này đều là sờ trong chăn, đối với thứ trắng nõn trắng mịn của nàng này, tay không thể sánh bằng ánh mắt quen.
- Ha ha cái gì …
Hứa Đan Lộ có chút thẹn thùng mà đem bàn tay cong trong dưới cánh tay Trương Dương, bất mãn mà liếc mắt với Trương Dương một cái.
- Đùa với anh thôi!
- Được rồi, em muốn ở bên cạnh bệnh viện cũng được, nhưng anh nhắc nhở em, phòng ở kia lần trước anh thấy, vừa vặn ngay tại bên cạnh nhà xác bệnh viện, phong thuỷ không tồi . . .
Nói còn chưa dứt lời, thân mình Hứa Đan Lộ liền nhẹ nhàng run lên một cái:
- Thiệt hay giả?
- Đương nhiên thật sự, không phải cho không dễ dàng như vậy, một tháng sáu trăm, đây chính là đoạn đường hoàng kim.
Trương Dương nhẹ lườm nàng một cái, thản nhiên mà nói.
- Kia. . . Vậy anh có thể giúp em không?
Hứa đại mỹ nữ cuộn thân mình lên, dưới chân nện bước rõ ràng chậm lại.
- Trước tiên ở khách sạn!
Trương Dương cười tủm tỉm mà nhìn chằm chằm nàng nói rằng,
- Hôm nào lại đi ra bên ngoài tìm một phòng ở, cam đoan không có nhà xác.
- Bại hoại, anh nhất định là gạt em ...
Hứa Đan Lộ chu chu miệng, lặng lẽ lườm Trương Dương một phen.
- Không tin à, không tin một mình em ở một buổi tối sẽ biết.
- A! Em không!
Cuối cùng Hứa Đan Lộ vẫn bị khuất phục bởi Trương Dương, không dám một mình đến ở phòng đã thuê gần bệnh viện Trung Sơn, mà đi theo hắn đến khách sạn Thanh Viễn.