Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày nhanh chóng trôi qua, tại trên một đỉnh núi vô danh của bạch sắc sơn mạch có bố trí một pháp trận cực lớn to hơn trăm trượng.

Bên cạnh pháp trận này do tám tòa cao thai tổ thành, mỗi một tòa đều cắm một cây phiên kỳ cực lớn, phù văn kim ngân sắc không ngừng chớp động.

Ở phía trung tâm pháp trận, Hàn Lập đang đứng yên trong đó.

Bên ngoài có vài người đang đứng, đúng là Khương lão giả và hai người Nguyên Dao Nghiên Lệ.

Trên không trung vụ khí mênh mông.

Giữa không trung, một đạo bạch ngân thật lớn hơn trăm trượng di động như ẩn như hiện.

“Hàn đạo hữu, ta tuy rằng mượn khe hở không gian ở Minh Hà chi địa dùng truyền tống trận đem ngươi ra ngoài nhưng ngươi truyền tống tới nơi nào ở ngoại giới thì ta không cách nào cam đoan. Chỉ là ngươi yên tâm, tuyệt đói sẽ không đem ngươi truyền tống tới đại lục khác, hơn phân nửa sẽ ở phụ cận khu vực Phi Linh Tộc.” Một lúc sau, lão giả cúi đầu nói với Hàn Lập.

“Đa tạ tiền bối nhắc nhở, vãn bối đã biết.” Trong lòng Hàn Lập rùng mình, cung kính trả lời.

“Khá lắm, thời gian cũng không sai biệt, bây giờ ta sẽ thi pháp đưa ngươi rời khỏi Minh Hà chi địa. Đúng rồi, vật này cất kỹ. Đến khi ngươi thu thập đủ muốn tiến vào nơi đây thì cứ theo phương pháp ở đó tiến nhập Minh Hà chi địa. Thứ này ta chỉ có một khối thôi, hơn nữa lại là tiêu hao phẩm.” Lão giả vung tay lấy ra hai đồ vật.

Hàn Lập vôi đưa tay nhận lấy, ngưng thần nhìn lại rồi lên tiếng:

“Nghịch Tinh Bàn! Tiền bối lại có vật này?”

Trong tay hắn là một viên cầu tỏa ra bạch quang cùng một khối lam sắc ngọc giản.

“Ồ, ngươi cũng biết đến vật này, quả là bất ngờ. Chẳng qua đây cũng không phải Nghịch Tinh Bàn chân chính mà chỉ là một kiện phỏng chế phẩm mà thôi. Nhưng tài liệu luyện chế cực kỳ khó tìm, ta ban đầu chế được mấy khối nhưng hơn phân nửa đã dùng hết. Hiện tại chỉ còn một kiện này. Trong ngọc giản có ghi lại phương pháp để ngươi tiến vào Minh Hà chi địa, về sau ngươi xem kỹ là được. Ngoài ra, hai con Phệ Kim Trùng ngày đó ngươi đem dò đường cũng thu lại đi.” Trên mặt lão giả thoáng lộ vẻ ngạc nhiên nhưng chỉ nhàn nhạt nói vài câu rồi khẽ vung tay áo.

Nhất thời một bảo vật thanh sắc từ trong tay áo bay ra, đây là một bảo tháp bằng gỗ toàn thân phủ một màu thúy lục.

Bảo vật này quay tròn một vòng, nhất thời hai đóa kim hoa từ trong đáy tháp phóng ra.

Đây đúng là hai con Phệ Kim Trùng bị lão giả thu lấy lúc trước.

Hàn Lập thấy vậy thì cũng vui vẻ vẫy tay, tức thì hai con Phệ Kim Trùng giương cánh bay trở về.

“Hàn đạo hữu, không ngờ ngươi lại có thể đào tạo ra Phệ Kim Trùng thành thục thể, quả là thiên đại cơ duyên. Chẳng qua ta cũng cho đạo hữu một lời khuyên, Phệ Kim Trùng thành thục thể tuy vô cùng đáng sợ nhưng dù sao cũng là loại linh trùng quần cư, chỉ khi đạt tới một số lượng nhất định mới có thể chân chính phát huy uy lực. Còn nếu ít ỏi quá sẽ bị tu sĩ cấp cao dùng bảo vật mộc – thạch thuộc tính khắc chế; hơn nữa chỉ có dùng làm đòn bất ngờ chế thắng mà thôi. Đạo hữu tiêu phí tâm tư trên đám kim trùng này không bằng đặt tâm tư trên việc tu luyện của bản thân. Đương nhiên nếu có thể đào tạo ra cả ngàn đầu Phệ Kim Trùng thành thục thể hơn nữa sử dụng như tay chân thì có thể tung hoành khắp nửa Linh giới. Bảo vật mộc – thạch thuộc tính cũng không thể vây khốn nhiều Phệ Kim Trùng thành thục thể như vậy. Chỉ là sử dụng chúng với số lượng lớn như vậy khiến cường độ thần niệm tiêu hao quá nhiều, ngay cả tu sĩ Đại Thừa như ta cũng không thể chịu được. Nếu ngươi có thể đào tạo ra Phệ Kim Trùng Vương trong truyền thuyết thì không chỉ tu sĩ Đại Thừa như ta mà chỉ sợ ngay cả chân tiên trên Tiên giới cũng phải thối lui ba thước.” Lão giả cười khẽ vài tiếng, nhắc nhở.

“Phệ Kim Trùng Vương!” Hàn Lập nghe xong thì ngẩn ra, hắn quả thực lần đầu tiên nghe nói đến tên này.

“Thế nào, ngươi không biết? À mà cũng phải, biết về Phệ Kim Trùng Vương cũng chỉ có Phù Du Tộc cùng vài dị tộc có liên quan đến trùng loại mà thôi, nên không biết cũng không có gì ngạc nhiên. Những việc có liên quan ta cũng không nói nhiều, có cơ hội thì ngươi tự mình tìm tư liệu liên quan. Phệ Kim Trùng Vương chỉ là một truyền lưu lâu đời mà thôi, chưa từng nghe nói có ai thực sự bồi dưỡng ra được. Ngươi cũng không nên suy nghĩ quá nhiều.” Lão giả cười nói. Tiếp đó không hề nói thêm điều gì, một tay bắt đầu huy động pháp quyết. “Ầm ầm…!” bầu trời quang đãng bỗng rền vang tiếng sấm, khoảng không phụ cận chợt trở lên u ám, cuồng phong gào thét.

Ở trong gió, tiếng chú ngữ mơ hồ từ trong miệng lão giả từ từ vang lên, tuy rằng thanh âm không lớn nhưng vô cùng rõ ràng.

Một màn kinh người xuất hiện.

Tuy không thấy lão giả có bất cứ hành động gì nhưng tám cao thai đồng thời rung lên, trên pháp trận nổi lên từng trận ông minh.

Linh ti đủ mọi màu sắc ở phụ cận pháp trận hiện lên, hóa thành vô số quang hà cuốn đến tám cây cự phiên.

Linh quang trên tám cây cự phiên chớp động, dần dần tỏa ra vạn đạo quang hà, từng đợt linh áp kinh người truyền đi khắp pháp trận, vô số phù văn xuất hiện trong pháp trận dần dần sáng lên.

Thân ở trung tâm pháp trận, Hàn Lập có thể cảm nhận được rõ ràng uy năng ấn chứa trong đám phù văn này đáng sợ cỡ nào.

Nếu đám phù văn này đồng thời bạo liệt thì cho dù hắn có mình đồng da sắt cũng tuyệt đối không thể ngăn cản.

Sắc mặt Hàn Lập khẽ biến, hít sâu một hơi.

Nguyên Dao ở bên ngoài pháp trận nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt cũng trở lên biến đổi, ánh mắt nhìn Hàn Lập không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.

Tám cây cự phiên bắt đầy quay tròn, từ trên mặt lá cờ đồng thời bắn ra tám đạo quang trụ to bằng cái bát ăn cơm lên thẳng trên trời, thoáng chốc đã biến mất không thấy bóng dáng.

Nhất thời đạo bạch ngân trên không trung bùng lên tỏa ánh sáng rực rỡ mạnh hơn lúc trước đến mấy lần.

Lão giả thấy vậy thì phất một tay lên không trung.

Pháp trận trên không vang lên từng tràng âm thanh trầm thấp, thanh quang chói mắt. Một cây thanh sắc kiếm quang hiện ra.

“Trảm!” Vẻ mặt lão giả không chút thay đổi, quát lên một tiếng chói tai. Hai ngón tay hướng về phía kiếm quang khẽ điểm.

Thanh sắc kiếm quang thoáng chốc nhắm thẳng đạo bạch ngân trên bầu trời chém lên.

Không trung gần đó bỗng nhiên nổ vang, ông ông không dứt. Dường như thiên địa nguyên khí gần đó đều bị một kiếm này hút sạch.

Thanh sắc cự kiếm trong lúc chém tới đã không ngừng lớn lên như một thanh kình thiên thần binh che kín hơn nửa thiên không.

“Xoạt!” một tiếng, giây phút này dường như vang vọng trong khắp thiên không.

Thanh sắc cự kiếm chém mở đạo bạch ngân.

Ở trong bạch ngân hiện ra một khe nhỏ màu đen.

Một tay lão giả vung lên, cự kiếm lập tức tiêu thất.

Cùng lúc đó, tại phụ cận khe nứt màu đen đó hiện ra tám đạo phù văn thật lớn, mỗi đạo đều to bằng cả một gian nhà, kim quang chói mắt không ngừng chuyển động.

Hàn Lập chỉ cảm thấy không khí bốn phía căng lên, phù văn dưới chân cũng đồng thời bay lên trên người hắn.

Trong lòng đang kinh hãi, phù văn lại lập tức biến thành hà quang đủ mọi màu sắc vây kín Hàn Lập rồi bắt đầu xoay chuyển.

Hàn Lập cảm thấy trời đất bốn phía như đang xoay chuyển.

Sau một tiếng rít quái dị, một đạo ngũ sắc quang trụ từ trung tâm pháp trận phóng lên lao thẳng vào vết nứt màu đen biến mất không thấy bóng dáng.

Cùng thời gian đó, quang mang trên pháp trận cũng chợt tắt, đình chỉ vận hành.

Trong pháp trận trống rỗng, không hề thấy bóng dáng Hàn Lập.

“Sư phụ, Hàn huynh đã ra ngoài rồi sao?” Nguyên Dao tuy quan sát hết thảy nhưng lúc này cũng không tiếp tục che dấu sự quan tâm của mình, trục tiếp hỏi lão giả.

“Dao nhi không cần lo lắng, thi pháp đã thành công. Hiện tại hẳn là hắn đã về tới Linh giới. Nếu như có duyên thì ngắn thì mấy trăm năm lâu là hơn ngàn năm hắn tất nhiên sẽ trở lại Minh Hà chi địa. Bản thân con sẽ còn cơ hội gặp lại.” Lão giả họ Khương ha ha cười nói.

Xem ra ông ta cũng đã nhìn thấu một số điều nên trong lời nói có vài phần trêu chọc! Vẻ mặt Nguyên Dao hồng lên, không khỏi đưa mắt nhìn về không trung.

Chỉ thấy vết nứt màu đen kia đã gần khép lại như cũ, một lần nữa hóa thành một đạo bạch ngân, sau đó dần dần trở nên mơ hồ.

“Sư muội, chúng ta trở về thôi. Khương tiền bối nói không sai, có duyên tất gặp lại. Đừng nhìn tu vị thần thông của sư muội hiện tại không bằng Hàn đạo hữu, có Khương tiền bối chỉ dẫn, tin tưởng sau trăm năm tu vị cảnh giới của sư muội nhất định không dưới hắn.” Nghiên Lệ bước tới khẽ đặt tay lên vai Nguyên Dao, mỉm cười nói.

“Hắc hắc, nha đầu kia nói không sai, cho dù Hàn tiểu tử không đơn giản chút nào nhưng lão phu tự mình ra tay trợ giúp Dao nhi thì việc tiến vào Luyện Hư kỳ là nắm chắc. Ngay cả việc giúp ngươi tiến vào cảnh giới Hợp Thể lão phu cũng có bốn thành nắm chắc.” Khương lão giả tỏ ra vô cùng tự tin nói.

“Để đền đáp đại ân của sư phụ, Dao nhi sẽ tận tâm tu luyện!” Nguyên Dao dù sao cũng không phải nữ tử yếu mềm, nghe vậy liền điều chỉnh tâm tình, quay về phía lão giả thi lễ.

Ngay tại lúc Hàn Lập được lão giả họ Khương phá toái hư không đưa ra khỏi Minh Hà chi địa thì cách hôi bạch sắc sơn mạch không biết bao nhiêu ngàn dặm, tại một phiến hoang nguyên mênh mông, Lục Túc, mỹ phụ đầu bạc, huyết bào nhân cùng với tử huyết khôi lỗi đang khổ sở chống đỡ một phiến trùng hải.

Vô luận là trên không hay dưới đất đều có một loại quái trùng giống như con rết nhưng trên lưng lại có một đôi cánh, phần đuôi có một cái móc câu – bọn chúng che kín đất trời vây công đám yêu vương này.

Quái trùng này lớn độ ba bốn thước, vô cùng dỡ tợn, hung hãn không sợ chết.

Lúc này Lục Túc cũng đã hóa thân thành một hắc sắc cự trùng, trên người bắn ra vô số đạo hắc sắc tiêm mang xuyên thủng thân thể đám quái trùng xông tới.

Tử huyết khôi lỗi dưới sự thôi động của huyết bào nhân cũng nhanh chóng biến lớn đến nghìn lần, trên người kim hồ lượn lờ, sáu mắt không ngừng phóng ra huyết sắc quang trụ.

Mỹ phụ đầu bạc cũng đã mặc vào hắc sắc chiến giáp, không ngừng thôi động quái chùy trên đỉnh đầu, hơn nữa toàn thân mỹ phụ cũng được bao phủ trong một biển lửa lục sắc ngăn cản đám quái trùng ở bên ngoài.

Đám người Lục Túc tuy đang chiếm thượng phong nhưng vẻ mặt cả ba lại âu sầu vô cùng.

Bởi vì vô luận bọn họ tiêu diệt nhiều ít bao nhiêu thì quái trùng bốn phía vẫn không ngừng lao tới, dường như vô cùng vô tận.

Ở cách chiến đoàn hơn mười dặm, có một con quái trùng thân thể giống bọ ngựa nhưng mang một bộ mặt người đang đứng giữa hư không, hai mắt nó lạnh như băng nhìn tới chiến đoàn chỗ đám người Lục Túc, vẻ âm hàn trong mắt không ngừng chớp động.

Mà tại phía trên con quái trùng này lại là một vật thể hình quạt rộng đến trăm trượng đang lơ lửng phía trên, ngân quang chói lọi, vô số quái trùng từ đó tuôn ra liên tục lao tới đám người Lục Túc phía kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chung Anh
30 Tháng bảy, 2019 15:12
Chuyen da hoan thanh day
kotaro_166
08 Tháng bảy, 2019 11:52
Tìm chương ma kiếp đánh nhau với phân thân huyết quang thánh tổ ở thiên uyên thành ấy
thanhluong666
04 Tháng bảy, 2019 13:16
đọc thấy thằng main thường xuyên hoảng sợ, kinh hoảng, kinh hãi, khiếp sợ, rùng mình các kiểu làm mình cũng sợ nó đứt tim mà chết theo.
Twed
30 Tháng sáu, 2019 23:13
lần 3 luyện lại truyện này. 2 lần trc luyện 1 lần đc 100c, 1 lần 200c thì bỏ. cảm giác truyện khó luyện quá. lần này quyết tâm luyện lại tùe đầu xem sao.
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2019 19:17
full rồi.đoạn phi thăng là hết phần 1 đấy.xuống khoảng chục chương là thấy
Hieu Le
21 Tháng sáu, 2019 20:20
móc cua
anacondaaaaa
26 Tháng ba, 2019 17:39
1 thằng kia muốn tu tiên, thế là nó đi tu tiên. rồi đó khỏi cảm ơn.
Phạm Thái Sơn
28 Tháng hai, 2019 14:30
Cu Hàn là sao chổi hay sao đi đâu chỗ đấy đánh nhau to
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
c v c c. c cc
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
.c c
Kiumin
15 Tháng hai, 2019 17:08
Sao truyện để tình trạng hoàn thành mà đọc tới chương 2468 thì hết rồi, chưa hoàn mà
MrBigGun
14 Tháng một, 2019 08:10
Sao ko up full nhỉ. Mình tải về để đọc trên máy bay. Trả 100 vàng xong lại ko thấy full
MeoRung1599
25 Tháng mười hai, 2018 10:59
bác lên http://vi.phamnhan.wikia.com/wiki/Ph%C3%A0m_Nh%C3%A2n_Tu_Ti%C3%AAn_Wiki xem cái Hàn Lập tu tiên niên biếu, khỏi cần tóm tắt làm gì
zincarry
20 Tháng mười hai, 2018 11:28
ai đọc xong r tóm tắt truyện giúp mình vs đc k :)) đọc xong mấy năm r quên kha khá :v
Long Ng Thành
17 Tháng mười hai, 2018 10:17
Bạn nói đúng á, nó mới bước vào bán tu tiên thui, chưa được tu tiên mà nó xem thường rùi người phàm rùi, về tới thôn ngõ đâm cưới e nó còn không vô còn nói tiên phàm xa cách *** nó chưa biết cái chó gì là tiên mà thấy ghét rùi.. đọc cở hơn 1k chap có đoạn phong ấn ma , người ta mượn bảo bối để phong ấn lại để không cho thoát mà nó ích kỷ vc lun, đeo cho mượn, lúc chết rùi có chôn theo đk đâu mà cứ giữ bo bo trong người
luotgio
08 Tháng mười hai, 2018 15:57
I mfeq 312057 0_.47 .
Huỳnh Văn Đệ
03 Tháng mười hai, 2018 13:49
chương 1637 hai tay chấp sau lưng sờ sờ cằm là động tác gì?
prince88
04 Tháng mười một, 2018 04:45
1666 nhé
phatproman
20 Tháng mười, 2018 12:19
có phần mới lâu rồi mà
Lequi Anhtuan
06 Tháng mười, 2018 22:42
Truyện có tính ra nữa k vậy
Hoàng Nam
23 Tháng chín, 2018 05:10
thích phàm nhân khó đọc truyện khác
vuongdaitru
12 Tháng chín, 2018 10:39
chưa đọc truyện mà thấy cái thằng chíp hôi đúng là hôi thật, có 1 cái cmt mà spam 4-5 lần, truyện có hay đến mấy cũng ko thể hoàn hảo, còn nếu nhân vật quá hoàn hảo thì còn gì là hay
Tri Mệnh
21 Tháng tám, 2018 23:42
Gét mấy đứa nv nữ phụ toàn về sau thấy hl lên cấp cao rồi tỏ vẻ yêu thương
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
BÌNH LUẬN FACEBOOK