Ngao Vô Không bỏ mặc mọi chuyện, xông thẳng vào động bế quan của Lý Lân mà nói :
- Chết tiệt! Ngươi rốt cuộc là kẻ nào mà dám nuốt mất Long Nguyên của tổ long đại nhân hả? Chuyện này thật không thể, Long Nguyên của tổ long đại nhân cho dù là người của Long tộc cũng khó mà tiêu hóa nó trong một thời gian ngắn như vậy được.
Bọn người vừa xuất quan bởi Lý Lân lập tức xông lên nói :
- Có kẻ địch tập kích, ngăn hắn lại!
Như đã nói, có thể bế quan tại đây cũng không phải là những nhân vật xoàng xĩnh, những người có được trình độ Võ Hoàng cũng không phải là ít.
Có người nheo mày mơ hồ đoán :
- Luồng khí tức này? Lẽ nào chính là Long tộc thượng cổ trong truyền thuyết?
Một người khác nói :
- Không cần biết Long tộc gì, ngăn hắn lại, không thể để hắn quấy nhiễu đến sự đột phá của người trong động đó được. Có thể bế quan tại đây thì chắc chắn là người của Thần Ma học viện ta rồi, không nên để người ngoài làm gián đoạn sự tu luyện của y được.
Một trong số đó cũng hăng hái nói :
- Không sai, Long tộc thì đã sao chứ. Giết hắn xong rồi ăn thịt hắn cũng không tệ, nghe nói thịt của người trong Long tộc cũng bổ lắm đấy.
- Ra tay!
Nhìn Ngao Vô Không tiếp cận thì một người liền hét lớn. Sau đó những người khác cũng đồng loạt xuất thủ đánh chưởng vào hướng của Ngao Vô Không.
Ngao Vô Không hét lớn xuất ra một luồng năng lượng xanh phá tan đợt tấn công của các cao thủ :
- Chết tiệt! Có mai phục à, phá cho ta!
Tuy Ngao Vô Không lợi hại, nhưng lần này bị quá nhiều cao thủ cùng lúc ra tay tập kích nên dù là phá được cũng tốn không ít công sức và còn bị một lượng ít nội lực trong số đó đánh bị thương văng đi đến rách cả áo.
Miệng Ngao Vô Không thổ huyết, hai mắt đỏ lên nói :
- Khốn khiếp! Bổn đại gia giết hết các ngươi.
Tiếp đó Tiên công tử đuổi đến tung một thanh trường thương bay vút vào hướng não của Ngao Vô Không.
- Ta mới là đối thủ của ngươi đây!
Ngao Vô Không trầm mặt, miệng phun ra một ngụm máu, ngụm máu đó liền biến thành một con thanh sắc thần long há miệng tung một chưởng vào Vũ Văn Lưu Tiên.
- Ta không có thời gian đùa với ngươi đâu. Long tộc mật quyết, phân thân đại pháp!
Tiên công tử xuất thêm trăm chiêu vẫn không tiêu diệt được phân thân thanh long này, thậm chí còn bị nó đánh cho một chiêu đến tê cả tay. Vũ Văn Lưu Tiên liền lộ ra nét kinh ngạc nói :
- Phân thân!?
Cũng trong lúc đó bản thể thật của Ngao Vô Không liền xông vào bên trong.
Mười mấy cao thủ phía trước trông thấy liền giận dữ ra tay.
- Hỗn xược, dám xem thường bọn ta à!
Ngao Vô Không lại phun ra một ngụm máu biến thành thanh long cản lại mười mấy cao thủ đó.
- Ta khinh, xem tiếp phân thân của lão tử ta đây!
Tiếp đó hắn cau mày bỏ đi, hướng về phía Long Nguyên đang dần dần bị hấp thụ.
Đột nhiên một giọng nói truyền đến :
- Đường này không thể đi!
Ngay lập tức Trúc Văn Thiến xuất hiện trong màu áo trắng võ sĩ mình đầy chiến ý cản đường Ngao Vô Không.
Ngao Vô Không quát :
- Tránh ra, Long Nguyên là của ta, ai cung không thể cướp nó đi được.
Thần nữ lắc đầu cương nghị nói :
- Hừ! Long Nguyên vốn thuộc về người nào có duyên. Thương Long cũng đã nói qua là nó sẽ tìm đến người có đẳng cấp huyết mạch cao nhất, xem ra người đó không phải là ngươi rồi.
Thần nữ vốn có ấn tượng tốt với Lý Lân, tuy nàng rất ngạc nhiên về chuyện y có huyết mạch của Long tộc, nhưng tuyệt đối không để cho người ngoài cản trở sự đột phá của y được. Huống hồ là Gia Cát Thừa Phong vì chuyện để Lý Lân tăng thêm tu vị cũng đã tốn rất nhiều công sức rồi.
Ngao Vô Không tức giận cắn môi phun ra thêm ba ngụm máu hóa thành thanh long tấn công vào Thần nữ nói :
- Long con mẹ nó, ta liều mạng với ngươi!
Trúc Văn Thiến nghiêm mặt lại, múa tay xuất ra hai mảnh hồng lăng hướng về đánh về phía thanh long.
Ngao Vô Không sắc mặt tái nhợt nói :
- Ngăn hắn lại!
Sau đó liền xoay người xông tiếp vào bên trong.
Không ngờ cả Trúc Văn Thiến, Tiên công tử và các cao thủ bế quan cũng không cản được Ngao Vô Không, sắc mặt họ không giấu được nét kinh ngạc về thực lực của hắn.
Grào...!
Tiên công tử bạo phát chiến lực xuất ra thanh trường thương thứ hai đánh vào huyết sắc thanh long. Sau trăm hiệp thì cuối cùng con thanh long to lớn cũng tỏ ra mệt mỏi, thương tích đầy mình.
Vù... Vù...!
Nhóm người Mạc Ly khi nãy cũng vừa đến, nhìn thấy cuộc giao chiến của ba chiến trường trước mắt thì không khỏi lộ nét kinh ngạc.
Công chúa Thiên Sứ tộc ngạc nhiên nói :
- Đây là phân thân đại pháp của Long tộc? Không ngờ Ngao Vô Không lại luyện được đến thất chuyển cảnh giới! Hắn tuy phẩm hạnh kém nhưng thực lực lại giống như là một con cuồng long tiềm ẩn vậy.
Mạc Ly nghe xong liền hiếu kì hỏi :
- Vị cô nương xinh đẹp này, không biết cô nương đã nghiên cứu phân thân đại pháp của Long tộc đến đâu rồi? Thường thì thực lực của phân thân không thể bì được với bản thể đúng không?
Công chúa tên Da Phân Na của Thiên Sứ tộc trả lời :
- Phân thân đại pháp là mật quyết độc môn của Thần Long nhất tộc của Long tộc thượng cổ, dùng máu của mình để biến ra phân thân chứa đựng thực lực của mình tùy theo cấp độ của mật pháp. Ngao Vô Không hiện nay đã luyện đến cảnh giới thất chuyển, phân thân sẽ có được bảy phần thực lực của hắn, nếu tập hợp càng nhiều máu thì có thể đạt đến mười phần. Đây cũng chính là mật pháp dùng để chiến đấu và bảo toàn tính mạng bản thân của Long tộc. Theo ta đoán thì bản thể thật bây giờ của hắn còn lại không quá năm phần thực lực đâu.
Tu La đứng bên cạnh cau mày bất mãn với việc Da Phân Na tiết lộ bí mật về mật pháp của Long tộc, nhưng đây lại là đất của Thần Ma học viện nên y không tiện nói. Cũng may nàng không phải nói về Tu La tộc của y nên y cũng mắt nhắm mắt mở xem như là không có chuyện gì.
Một cô nương phía sau Mạc Ly bèn nói :
- Đại sư huynh, chúng ta có nên ra tay không?
Cô nương này tướng mạo tuy rằng không thể sánh bằng với Trúc Văn Thiến nhưng cũng có thể xem là một mỹ nữ, tính tình bảo thủ ít nói xem chừng không có sức hấp dẫn gì.
Mạc Ly bình thản như không có ý muốn ra tay nói :
- Thiên Thủ, không cần vội, sự tình không tệ như ta tưởng tượng đâu. Mà muội có biết là người đang bế quan trong đó là ai không?
Thiên Thủ liền nhìn Mạc Ly, chờ đợi câu trả lời của y.
Mạc Ly có chút ngập ngừng vì biết tính cách của sư muội, đáng ra lúc đầu y không nên vòng vo mà nói thẳng ra thì tốt rồi.
- Y là người được viện trưởng ngoại viện Thừa Phong chọn, nhưng trước mắt nghe nói vẫn chỉ là người được đề cử. Người như vậy muội nghĩ là người dễ đối phó sao?
Thiên Thủ gật gật đầu, không còn ý định muốn ra tay nữa.
- Là hắn? Kẻ vừa mới được nhận vào ngoại viện năm nay sao? Có thể nói y còn nổi danh hơn cả tiểu sư đệ của chúng ta nữa!
Thật không biết nàng nói vậy là do tin vào Lý Lân hay tin vào nhãn quan của Gia Cát Thừa Phong nữa.
Cũng vào lúc này, Ngao Vô Không đã đến được trước cửa động bế quan của Lý Lân. Nhìn ánh thanh sắc trước cửa động khuôn mặt y lập tức biến sắc, từ thái độ của y có thể thấy rằng Long Nguyên đã hoàn toàn bị kẻ khác hấp thụ rồi.
Ngao Vô Không hét lên :
- Không! Long Nguyên là của ta!
Toàn thân hắn lập tức biến thành con kim sắc thần long dài mười trượng xông vào động bế quan của Lý Lân.
Aaaaaa!
Trong nháy mắt, một tiếng gào kinh người vang lên, thanh long Ngao Vô Không với ánh mắt kinh hoàng xông thẳng ra khỏi động, thân hình bị thu nhỏ còn dài hơn một trượng. Tiếp đó một sợi xích màu vàng từ trong động thò ra nhằm vào thất thốn của thanh long mà trói lại.
Rồng và rắn đều giống nhau, có cùng một điểm yếu là thất thốn, có điều thất thốn của rồng có một lớp bảo vệ kiên cố cứng như sừng rồng bảo hộ còn rắn thì không.
Ào rào rào...!
Sợi xích lại tiếp tục dài ra, trong nháy mắt đã quấn thanh long lại thành một nhúm và kéo vào trong động.
- Grào! Tất cả năng lượng mau quay về đây!
Thanh long Ngao Vô Không hét lên một tiếng, âm thanh truyền đến khiến cho ba con thanh long đang đánh nhau với Trúc Văn Thanh, Tiên công tử và đám cao thủ bế quan lập tức bay lên trời biến trở lại thành ba giọt máu, trong tức khắc quay trở về chui lại vào miệng của Ngao Vô Không.
Grào...!
Tiếng rồng thét lại vang lên, năng lượng của Ngao Vô Không lập tức tăng lên mười lần, con thanh long bị thu nhỏ khi nãy lập tức phình to ra.
Nhưng không ngờ sau khi thu hồi năng lượng thì con thanh long đến một tấc cũng vẫn không thể phình to thêm được, Ngao Vô Không bất lực mà hừ lên một tiếng.