Đã biết lực lượng của quyền trượng Quang Minh có thể khắc chế Hắc Ám nguyền rủa, trong lòng Lý Lân càng thêm bình tĩnh, nhìn về phía đối phương, ánh mắt lóe lên sát khí lạnh băng. Những người này thật sự vì để giết hắn mà tận tâm tận lực, ngay cả loại cấm kỵ như ác thi này cũng sử dụng.
- Các ngươi đều đi chết đi!
Quanh thân Lý Lân, thánh lực tinh thuần bắt đầu khởi động, đây là lực lượng bản nguyên mà hắn rút ra được từ bên trong quyền trượng Quang Minh, là khắc tinh của Hắc lão, lão thi vạn năm kia.
Ầm vang một quyền, lão thi vạn năm, Hắc lão bị đánh bay, thánh lực màu trắng ngà dính trên thân thể Hắc lão, bộc phát ra tiếng ăn mòn xì xì, thoạt nghe làm cho lông tóc người ta dựng đứng cả lên.
Rống!
Hắc lão phát ra một tiếng hét thảm, thánh lực quang minh không chỉ ăn mòn thân thể như sắt thép mà còn cắn nuốt Hắc Ám bản nguyên của lão.
Lý Lân đắc thế không nhường người, song quyền đánh ra, đưa từng đạo thánh lực quang minh bản nguyên tiến vào trong cơ thể Hắc lão, Hắc lão kêu càng ngày càng thảm thiết, hắc bào rách nát lộ ra làn da màu xanh, lúc này trên làn da có từng đám vết bỏng lớn, sâu hoắm, từ đó rỉ ra dòng nước ố vàng, tỏa ra mùi tanh tưởi bao phủ xung quanh.
- Mẹ nó, thật ghê tởm, làm cho lão tử mất cả hứng thú ăn uống.
Lý Lân thầm mắng một tiếng, trực tiếp đem quyền trượng thần thánh trong tay giơ cao lên, nện xuống đầu Hắc lão.
Trong con ngươi đục ngầu của Hắc lão hiện lên vẻ sợ hãi, lăn lộn muốn né tránh. Đáng tiếc tốc độ của lão không nhanh bằng Lý Lân, bị quyền trượng thần thánh trong tay Lý Lân đánh trúng.
Phù một tiếng, đầu của Hắc lão giống như quả dưa hấu, nổ thành năm bảy mảnh, thần hồn ảm đạm dưới sự ăn mòn của thánh lực màu trắng ngà đã tan thành mây khói.
Lý Lân cũng hơi ngây người, thần sắc cổ quái nhìn thần thánh quyền trượng trong tay. Không nói những thứ khác, một kích cuối cùng, Lý Lân vẫn chưa sử dụng lực lượng quá lớn, dù sao quyền trượng rất nhẹ, ở trong tay Lý Lân cực kỳ không tiện tay. Nhưng đầu của lão thi vạn năm cứng hơn kim loại này lại dễ dàng bị đập nát.
Không chỉ Lý Lân kinh ngạc, ở phía đối diện, tròng mắt La Căn- Tư Phi thiếu chút nữa rớt ra ngoài.
- Không có khả năng, lão thi vạn năm làm sao lại yếu ớt như thế?
Trên mặt La Căn- Tư Phi lộ ra vẻ sợ hãi, hai quân bài trong tay y đều đã mất đi, lực lượng chênh lệch giữa song phương đã xảy ra biến hóa cực lớn.
- Lên, giết hắn cho ta!
La Căn- Tư Phi rống giận, đồng thời bản thân y lại xoay người rời đi, ở trên người y dâng lên lực lượng màu ngũ sắc, cấm chế giam cầm mọi người kia nhưng đối với y là vô dụng.
- Chạy đi đâu!
Lý Lân nhanh chóng lao đến, khi La Căn- Tư Phi vừa bước được nửa thân vào trong cấm chế thì túm được lưng của y.
La Căn- Tư Phi cũng quyết đoán, đánh nát hơn phân nửa quần áo trên người, chẳng những toàn bộ phía sau lưng trần trụi, ngay cả cái mông trắng như tuyết cũng lộ ra .
- Mông thật trắng!
Lý Lân không biết nói gì, tuy rằng đã để cho đối phương chạy thoát ra ngoài, nhưng một trảo cuối cùng của hắn ẩn chứa lực lượng không gian vừa mới lĩnh ngộ được, cho dù La Căn- Tư Phi không chết, cũng khó mà tạo thành uy hiếp đối với hắn. Đồng thời Lý Lân cảm thấy tiếc hận, trên người La Căn- Tư Phi tỏa ra quang mang ngũ sắc rõ ràng có thể mở ra bảy đạo cấm chế, nếu Lý Lân lấy được thì thật sự tung hoành bễ nghễ, tự do tự tại.
Lý Lân xoay người, trong ánh mắt bình tĩnh.
- Thiếu gia Tư Kha Đạt, xin tha mạng!
Bạch lão phản ứng rất nhanh, gã là người đầu tiên đoán được tình thế bất lợi, không hề để ý đến thể diện, xin đầu hàng Lý Lân.
Những người khác thầm mắng Bạch lão không biết xấu hổ, nhưng so với thể diện, tính mạng vẫn quan trọng hơn.
- Thiếu gia Tư Kha Đạt, lão nô nguyện ý gia nhập dưới trướng ngài, giúp ngài ngồi lên ngôi vị gia chủ.
Bạch lão a dua nói. Chủ nhân thân thể này trước khi gã đoạt xá đã rất hèn mọn, bây giờ còn a dua tươi cười, nhìn thế nào cũng thấy giống như trời sinh vậy.
- Người như ngươi nên xuống địa ngục mới tốt!
Lý Lân cười lạnh nói. Lý Lân không có ý tưởng thành lập thế lực cường đại ở thế giới này, bởi vậy cũng không cần gì người tùy tùng, tất cả cố gắng của hắn là vì bản thân, chỉ cần thực lực của mình cường đại mới có thể đại diện tất cả.
Lý Lân một khi đã quyết định, tất nhiên sẽ không nương tay, mười hai tên cường giả cấp Thánh Nhân đỉnh phong phía đối phương đối mặt với Lý Lân giống như là cừu non, căn bản vô lực đối kháng. Rất nhanh, những người này đã theo bước tiền nhân. Tại chỗ lưu lại hơn mười bãi tro tàn lớn nhỏ không đều, không nhìn kỹ căn bản không nhận ra đây là tro cốt thân thể của cường giả sau khi bị chân hỏa thiêu đốt. Lý Lân cũng thu hoạch mười hai viên thánh lực kết tinh các loại.
Chỉnh đốn lại tâm tình, Lý Lân bắt đầu ăn uống sảng khoái, kiếp trước bồi dưỡng ra được dạ dày sắt thép căn bản sẽ không bởi vì cảnh tượng giết chóc vừa rồi mà ăn chậm lại. Năng lực tiêu hóa cường đại làm cho sức ăn của Lý Lân cực kỳ kinh người.
Một con cự long lớn hơn mười trượng, ngoại trừ nội tạng và xương cốt, chỉ tính tinh thịt sẽ không dưới mười vạn cân, khối thịt giống như một tòa núi nhỏ lại bị Lý Lân ăn hết sạch. Đồng thời trên người Lý Lân cũng tỏa ra từng trận nhiệt khí, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng.
- Không tệ không tệ, không hổ là thịt rồng, tinh nguyên dư thừa, vừa lúc thích hợp để ta vượt ải.
Trên mặt Lý Lân tràn đầy vẻ hưng phấn. Hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện dựa theo tầng mười trong Quang Minh pháp điển. Đồng thời lấy ra vài viên thánh lực quang minh kết tinh đặt trong lòng bàn tay, bắt đầu hấp thu thánh lực quang minh bên trong. Trong cơ thể Lý Lân ẩn chứa lượng lớn thánh lực quang minh, dựa theo lý thuyết, hấp thu luyện hóa thánh lực trong cơ thể hiệu suất sẽ cao hơn gấp mấy lần. Nhưng Lý Lân không hấp thu quá nhiều, thánh lực quang minh này quá mức tinh thuần, luyện hóa cực kỳ hao phí tâm lực, không bằng hấp thu năng lượng trong thánh lực kết tinh, dù sao ở Thương Long đại lục, Lý Lân cũng từng lợi dụng tinh thạch để tu luyện, hấp thu cũng rất nhanh chóng.
Thời gian trôi qua rất nhanh, cả người Lý Lân bị thánh lực quang minh bao phủ, như một cái kén lớn màu trắng ngà, khí tức mênh mông từ bên trong cuồn cuộn tỏa ra.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài đạo cấm chế thứ ba, La Căn- Tư Phi sắc mặt tái nhợt ngồi trên mặt đất, thánh lực quang minh trên người bắt đầu khởi động, y mặc dù không nghịch thiên như Lý Lân, nhưng dù sao cũng là người thừa kế thứ nhất của gia tộc La Căn, thiên phú tài nguyên cũng không thiếu, lại có tiền bối cẩn thận chỉ dạy, Quang Minh pháp điển cũng tu luyện đến tầng tám, thánh lực quang minh trong cơ thể cũng cực kỳ tinh thuần.
Nhưng lúc này thần sắc của y cũng không tốt, năng lượng màu lam mà Lý Lân để lại trong cơ thể hắn căn bản không phải là thánh lực, lại có vẻ hơi tương tự với lực lượng thời không trong truyền thuyết. Quang Ám đại lục thời không hoàn chỉnh, thời gian và không gian bản nguyên không xuất hiện, cường giả cấp Chí Tôn tuy rằng có thể mơ hồ cảm ứng được thời không, nhưng không cách nào trực tiếp quan sát học tập tu luyện, đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến cường giả cấp Chí Tôn khó có thể nắm giữ được lực lượng thời không. Chỉ có đến cấp Chúa Tể, hai mắt có thể nhìn xuyên bản nguyên thế giới, có thể nhìn thấy thời không bản nguyên ở trung tâm của bản nguyên thế giới mênh mông. Đây cũng là lý do vì sao thời không được gọi là pháp tắc cấm kỵ của cấp Chúa Tể.
Vài vị Chúa tể sở dĩ ham thích tìm kiếm thế giới khác, ngoại trừ để gia tăng tín đồ, đề cao niệm lực thu được, còn là để xem xét thời không ở bản nguyên thế giới khác, gia tăng sự lĩnh ngộ của chính mình đối với thời không. Nếu như có thể đạt được một bản nguyên thế giới lớn đầy đủ, cường giả cấp Chúa Tể rất có khả năng dựa vào cái này lĩnh ngộ lực lượng thời không chân chính, đến lúc đó xoay chuyển thời không, sáng tạo đại thế giới sắp trở thành sự thật.
- Đáng chết, tên hỗn đản kia rốt cuộc đã làm gì?
La Căn- Tư Phi rất là không cam lòng. Lý Lân cường đại làm cho y sinh ra tuyệt vọng, thậm chí y còn không thể đối kháng lại lực lượng mà đối phương lưu lại trong cơ thể y, điều này làm cho La Căn- Tư Phi trong lòng tràn đầy cảm giác uể oải.
Nhưng vào lúc này, cấm chế trước mặt y truyền đến dao động, người thừa kế thứ chín La Căn- Khoa Lâm sắc mặt âm trầm đi tới, đi sau hắn là ba gã người hầu, trong đó một vị khí thế to lớn, rõ ràng là một gã cường giả Đế cấp.
- Đây không phải thiếu gia La Căn- Tư Phi sao? Người thừa kế thứ nhất cao cao tại thượng bị làm sao thế?
La Căn- Khoa Lâm sau khi khiếp sợ ngắn ngủi, trên mặt lộ ra thần sắc mừng như điên. Hắn tất nhiên không nghĩ tới La Căn- Tư Phi chật vật là do Lý Lân tạo thành. Hắn chỉ cho rằng có người thừa kế đổ máu, La Căn- Tư Phi đã trở thành người thất bại, chật vật trốn tại nơi này.
- Lão Cửu, đừng có vui sướng khi người gặp họa, bản thiếu gia cho dù gặp nạn cũng không phải người ngươi có tư cách vũ nhục.
La Căn- Tư Phi trong đáy lòng rất bối rối, nhưng dù sao lòng dạ y cũng đủ thâm trầm, rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm tình của mình, biểu hiện ra bộ dạng lãnh đạm.
- Tư Phi thiếu gia, chẳng lẽ ngươi không nghe qua một câu nói, phượng hoàng gặp nạn không bằng gà hay sao, ngươi bây giờ lẻ loi một mình, chúng ta thì có bốn người, hơn nữa còn có một cường giả Đế cấp, ai mạnh ai yếu vừa nhìn đã hiểu ngay, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm có một, ngươi cảm thấy ta sẽ bỏ qua sao?
Trên mặt La Căn- Khoa Lâm lộ ra vẻ chế nhạo, nhìn về phía La Căn- Tư Phi, ánh mắt giống như đang nhìn một cự long bị trọng thương ngã xuống đất, chỉ còn chờ hắn đâm thêm một nhát kiếm cuối cùng, sau đó hắn sẽ trở thành anh hùng đồ long danh chấn bát phương.
- Ngươi dám giết ta sao? Ta là người thừa kế thứ nhất của gia tộc La Căn, là đại ca của ngươi.
La Căn- Tư Phi ngạo nghễ nói. Thân là người thừa kế thứ nhất của gia tộc La Căn, sự kiêu ngạo khiến y không có khả năng xin loại người nhân lúc cháy nhà mà hôi của như La Căn- Khoa Lâm tha mạng.
- Ha ha... , lúc này lại nhớ ra ngươi là đại ca của ta rồi sao? Từ khi ta lên làm người thừa kế, ta đã không có đại ca, chỉ có đồng minh và địch nhân, rất không may, Tư Phi đại ca thân mến, ngươi không phải là đồng minh của ta, chỉ là địch nhân của ta. Nương tay khi đối đãi với địch nhân là tối kỵ của một người thừa kế.
La Căn- Khoa Lâm cười quái gở nói. Sở dĩ lúc đầu sắc mặt hắn âm trầm, là bởi vì hắn cảm nhận được ba gã cường giả thủ hạ của hắn đã vẫn lạc, mà có thể vô thanh vô tức xử lý ba huynh muội phối hợp ăn ý kia, chỉ sợ cũng chỉ có La Căn- Tư Phi với thế lực mạnh nhất là có thể làm được. Bây giờ nhìn thấy La Căn- Tư Phi ngồi trên đất, La Căn- Khoa Lâm khó có thể áp chế hoàn toàn cảm giác mừng như điên ở trong lòng.
- Ngươi không giết được ta!
La Căn- Tư Phi tự tin nói. Không giống cảm giác mà Lý Lân mang lại cho y, tuy rằng tình thế hiện tại đối với y rất bất lợi, nhưng La Căn- Tư Phi vẫn tự tin có thể thoát thân ra ngoài.
- Bằng Tam, giết hắn cho ta!
La Căn- Khoa Lâm không tiếp tục nói nhảm, ra lệnh cho tên cường giả Đế cấp phía sau ra tay, hắn muốn diệt trừ địch nhân lớn nhất đe dọa việc chính mình kế thừa vị trí gia chủ. Bằng Tam chính là tên cường giả Đế cấp dưới trướng La Căn- Khoa Lâm, cũng là con bài chưa lật mạnh nhất để hắn có thể mạo hiểm tiến vào trong đó. Lúc trước hắn đã điều tra rõ thế lực của La Căn- Tư Phi, hắn tự tin cho rằng dù đối mặt với vài tên cường giả Đế cấp của đối phương, chỉ cần dựa vào thủ đoạn của Bằng Tam cũng có thể thong dong thoát thân. Nhưng hắn không ngờ tới La Căn- Tư Phi lại lẻ loi một mình ở lại trong đạo cấm chế thứ ba, thật sự là một cơ hội tốt cho hắn.