Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bức tường nước đã hạ xuống, Hàn Lập nhìn Nguyên Dao, ánh mắt hồi phục lại vẻ lạnh lùng.

“Xem ra tại hạ không có diễm phúc đó, thật sự có chút đáng tiếc!” Hàn Lập lẩm bẩm nói.

Nguyên Dao nghe xong câu này, mặt mày đỏ lên nhưng liền cười duyên vài tiếng, hé đôi môi anh đào nói:

“Hàn huynh không phải là cùng cao nhân đi tầng năm sao? Như thế nào lai xuất hiện tại chỗ của tiểu nữ vậy?”

Nói xong, nàng đưa cánh tay ngọc ngà ra, ưu nhã khẽ vuốt mái tóc dài đang ướt.

Một trận bạch quang lóe lên, trong nháy mắt nó đã được sấy khô, vài sợi tóc đen mềm mại vấn vương trên đôi má xinh đẹp, làm nổi bật lên làn da trắng mịn màng như tuyết, càng tăng thêm vẻ diễm lệ của nàng lên ba phần.

Trong mắt Hàn Lập xuất hiện một tia thưởng thức.

Nữ tử này luận về dung mạo, tuyệt đối đứng thứ nhất thứ nhì trong số các mỹ nhân mà hắn đã gặp, từng động tác nhấc tay đi đừng đều tuyệt đẹp, khiến nam nhân điên đảo thần hồn.

“Do tại hạ đụng phải cấm chế nên bị truyền tống tới đây. Hàn mỗ cũng đang muốn thỉnh giáo Nguyên cô nương xem nơi này rút cuộc là chỗ nào?” Hàn Lập sau khi nhìn nhìn mấy lần gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của đối phương, thần sắc bình thường nói.

“Đụng phải cấm chế?” Ánh mắt Nguyên Dao khẽ động, lộ xuất thần tình cười như không cười, căn bản không tin lời Hàn Lập.

Nhưng Hàn Lập cũng làm như không thấy, chỉ cười ha ha rồi nhàn nhạt nhìn nàng không nói.

Trên mặt của Nguyên Dao xuất hiện một tia ửng hồng.

Đối với bộ dạng dây dưa không tha của Hàn Lập, nàng có chút đau đầu.

Luận về động thủ, bản thân nàng đã được kiến thức qua sự khủng bố của đàn linh trùng, mà Mị thuật – chiêu thức mà mình am hiểu nhất lại chẳng có điểm tác dụng nào đối với người này.

Nàng nhíu đôi mày phượng, có chút bất đắc dĩ nói:

“Đây là mật thật ở tầng thứ hai của nội điện. Nếu biết ngươi sẽ từ trong Truyền Tống trận kia xuất hiện thì ta sớm đã phá hỏng nó rồi. Nếu không cũng sẽ không bị ngươi chiếm tiện nghi lớn như vậy!” Nói xong lời này, Nguyên Dao có chút không cam tâm, trừng mắt nhìn Hàn Lập, xem ra có chút tức giận vì việc hắn đã thấy một phần thân thể của nàng.

Hàn Lập nghe xong, lại làm như không biết, trên mặt chẳng chút thay đổi, ngược lại còn làm bộ lười biếng, duỗi duỗi lưng, rút chân lại và mặc giày vào.

Chỉ có ngâm một chút thôi mà đã giúp hắn khôi phục một bộ phận pháp lực, tuy vẫn còn muốn để thêm một lúc nữa nhưng việc tìm đường sớm thoát khỏi Hư Thiên điện quan trọng hơn.

Vì thế Hàn Lập không chú ý gì tới vị Nguyên đại mỹ nữ nữa, mà ngẩng đầu đi đến phía nam của thạch ốc.

Đứng tại đó nhìn qua mấy lượt, đập vào trong mắt của hắn là một cảnh tượng hỗn độn bừa bãi.

Bên ngoài là một gian thạch ốc lớn hơn một chút, ở trong có một kiện khôi lôi bị phá hủy, gần đó lồi lõm mấp mô, hiển nhiên Nguyên Dao đã phải trải qua một trận khổ chiến mới vào được.

Đối diện thạch ốc này có một cái thạch môn (cửa đá), trên bề mặt lấp lánh hào quang bạch sắc cực kỳ quen thuộc. Đó chính là bộ dạng cấm chế của các mật thất từ tầng 1 đến tâng 5.

Hàn Lập do dự một chút, sau đó đi qua xem xét một hồi, lấy ra tấm Hư Thiên tàn đồ kia, đưa linh lực vào rồi dán lên thạch môn.

Kết quả là bạch quang lóe lên một trận, thạch môn vẫn không có phản ứng gì.

Hàn Lập thở dài một hơi, quả nhiên nếu ai đó tiến vào mà muốn đi ra lại bằng tấm tàn đồ này thì căn bản không có khả năng.

Và hắn cũng không cho rằng mình có bản lĩnh phá được cấm chế, vì thế hắn không suy nghĩ nhiều, lập tức xoay người trở về, hướng phía bắc đi đến.

“Ngươi làm gì vậy? Bên trong có một loại trận pháp lợi hại, không phải ai cũng có thể phá được, chẳng lẽ ngươi muốn phá để tìm bảo vật?” Ánh mắt Nguyên Dao dán theo từng bước chuyển động của Hàn Lập, sau khi chớp chớp mắt, bỗng nhiên hé miệng lạnh lùng hỏi.

“Ta muốn ly khai Hư Thiên điện! Nguyên đạo hữu chẳng lẽ có kiến nghị nào tốt hơn sao?” Hàn Lập đã đi đến lối ra phía Bắc, không quay đầu lại hỏi.

“Không có, tuy nhiên bảo vật ở đây là do tiểu nữ nhìn thấy trước, chẳng lẽ Hàn đạo hữu muốn tranh giành với Nguyên Dao sao?” Đôi mắt trong veo của vị đại mỹ nữ chớp vài lần, sắc mặt lộ ra một chút khác biệt.

“Tìm bảo vật? Thời gian Nguyên đạo hữu đợi ở nơi đây không ngắn, nếu có thể phá bỏ cấm chế bên trong thì dường như đã sớm đắc thủ rồi!” Hàn Lập đứng ở lối ra nhìn nhìn hào quang lấp lánh, không khách khí nói.

“Ta trải qua mấy ngày nghiên cứu cũng hiểu được một chút, nếu cho thêm thời gian năm, ba ngày nữa nhất định sẽ có thể phá trừ cấm chế.” Sắc mặt của Nguyên Dao trước tiên đỏ lên, sau đó trầm xuống nói, lộ xuất bộ dáng không nhân nhượng.

Nghe xong lời này, Hàn Lập có chút kinh ngạc xoay người lại, nhíu nhíu mày, nhìn nữ tử này không nói gì.

Trong lòng Nguyên Dao thấp thỏm bất an, một lúc sau nàng cuối cùng cũng nhịn không được nhượng bộ nói:

“Được rồi, ta thừa nhân nếu một mình phá trận thì trước thời điểm trở về chắc cũng không có thu hoạch gì, nếu Hàn đạo hữu hiện tại muốn phá trận thì tiểu nữ có thể hợp tác một lần. Chắc chắn sẽ giảm bớt không ít thời gian.”

Hàn Lập nghe xong, lẳng lặng đứng tại chỗ, sắc mặt không chút biến hóa, tiếp tục nghe nàng nói.

Hắn rất rõ ràng vị đại mỹ nữ này nhất định còn có lời chưa nói xong.

“Tuy nhiên trước khi phá trận, tiểu nữ muốn thực hiện một cuộc giao dịch với đạo hữu.” Nguyên Dao nhìn chằm chằm Hàn Lập chậm rãi đưa ra đề nghị

“Giao dịch gì? Tại hạ có thể nghe qua một chút được chứ?” Hàn Lập khoanh hai tay trước ngực, làm ra vẻ rửa tai lắng nghe.

“Chỉ cần Hàn huynh có thể bỏ qua bảo vật bên trong, tiểu nữ nguyện ý bồi thường cái khác.”

“Bồi thường?” Thần sắc Hàn Lập thản nhiên, không có chút thay đổi nào.

Thấy bộ dáng hắn như vậy, Nguyên Dao lộ xuất vẻ trù trừ, nhưng sau khi ngẫm nghĩ một lát liền đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt mang theo sự kiên quyết.

“Tiểu nữ nguyện ý tặng cho đạo hữu “Vạn niên linh nhũ”, không biết ý Hàn huynh như thế nào?” Thần tình Nguyên Dao ngưng trọng nói.

“Vạn niên linh nhũ? Chính là linh dịch trong truyền thuyết có thể hồi phục pháp lực trong nháy mắt mà dù có trăm vạn linh thạch cũng không mua được sao?” Thần sắc Hàn Lập khẽ biến, có chút rung động hỏi lại.

“Không sai, đúng là loại linh dịch đó. Tiểu nữ tin tưởng nhân cách của Hàn huynh mới mạo hiểm nói ra. Hàn huynh sẽ không làm cái việc sát nhân đoạt bảo chứ?” Ánh mắt của Nguyên Dao lưu động, đôi mắt trong veo nhìn chằm chằm Hàn Lập chậm rãi nói.

Thông qua việc tiếp xúc khi đi qua quỷ vụ và Dung Nham lộ cùng Hàn Lập, vị đại mỹ nữ này tuy biết Hàn Lập chẳng phải là chính nhân quân tử gì, nhưng cũng không phải là ngươi bụng dạ nham hiểm, lạnh lẽo tuyệt tình cho nên nàng mới có chút không tình nguyện đưa ra giao dịch trên.

Đương nhiên nếu trên người của nàng còn có vài bảo vật khiến Hàn Lập động tâm thì nói cái gì đi nữa nàng cũng không đem bảo vật “Vạn niên linh nhũ” ra.

Nhưng ngay cả như vậy, Nguyên Dao lúc này cũng lơ đãng đặt cánh tay ngọc ngà vào túi trữ vật.

Tuy biết không phải là đối thủ của Hàn Lập nhưng nàng vẫn có một hai kiện bảo vật liều mạng uy lực cực lớn, đủ để đề phòng việc Hàn Lập sinh ra ý nghĩ độc ác. Đây cũng chính là một thứ ỷ trượng giúp nàng dám nói ra điều kiện giao dịch.

Hàn Lập sờ sờ mũi, lặng yên không nói gì, ngược lại bỗng nhiên quay đầu nhìn phù điêu hình đầu rồng, trên mặt lộ ra vẻ trầm ngâm.

Thấy cảnh này, khuôn mặt Nguyên Dao xuất hiện vẻ mỉm cười.

“Xem ra Hàn huynh đã đoán ra. Vạn niên linh nhũ của tiểu nữ đích xác là do linh tuyền tích lũy trong hàng vạn năm mới sản sinh được một nửa bình. Vì vậy đạo hữu chắc chắn biết tiểu nữ cũng không dối gạt.” Thanh âm của Nguyên Dao đột nhiên trở nên ôn nhu.

“Không sai, với một cái linh tuyền to lớn như ở đây, cộng thêm việc thiết kế quá xảo diệu, đồng thời cũng chẳng có ai lai vãng đích xác có thể sinh ra một ít linh nhũ.” Hàn Lập cực kỳ bình tĩnh, gật gật đầu nói.

“Vậy ý tứ của đạo hữu như thế nào?” Sắc mặt Nguyên Dao sáng lên hỏi.

“Nguyên cô nương có thể nói bên trong có chứa bảo vật gì được không? Đạo hữu nếu có thể đưa ra cái giá lớn như vậy thì chắc chắn thứ đó phải rất trân quý mới đúng.” Hàn Lập nhìn chòng chọc Nguyên Dao, không nhanh không chậm hỏi, trong mắt hiện lên vẻ băng lãnh.

Nguyên Dao vừa thấy thần sắc này của hắn, không biết tại sao cảm giác sau lưng ớn lạnh một trận, bắt đầu kinh hoảng.

“Hàn huynh nói đùa rồi, đây là lần đầu tiên tiểu nữ đến nơi này, làm sao biết bên trong có ẩn tàng bảo vật gì? Hàn huynh quá đa tâm rồi!...! Được…được rồi, tiểu nữ sẽ nói thẳng. Tiểu nữ biết bên trong có gì, tuy giá trị của nó không thấp hơn Vạn niên linh nhũ nhưng đối với tiểu nữ mà nói thì trọng yếu hơn, cho nên Nguyên Dao mới tình nguyện lấy linh dịch ra đổi, ở trong là một đoạn Dưỡng Hồn mộc chưa được sử dụng.” Ban đầu Nguyên Dao muốn cười trừ bỏ qua vấn đề nhưng khi thấy sự lạnh lùng trong mắt Hàn Lập càng ngày càng tăng thì nhanh chóng đổi giọng.

Không biết vì sao nàng vừa nghĩ đến việc Hàn Lập trở mặt là có cảm giác cực kỳ sợ sệt.

“Một trong ba loại thần mộc? Có thể đeo trên người để bồi dưỡng hồn phách nguyên thân, từ từ tăng cường thần thức!” Hàn Lập ngẩn ra, sau nửa ngày mới kinh ngạc nói.

“Đúng là nó, tuy nhiên không phải tiểu nữ nhìn trúng công dụng kỳ diệu kia mà loại thần mộc này có thể cho ký gửi hồn phách, bảo vệ thần trí không tiêu tán.” Nguyên Dao tựa hồ đang nghĩ đến điều gì đó, thần sắc ảm đạm thấp giọng nói.

“Dưỡng Hồn mộc! Vạn niên linh nhũ!” Hàn Lập ngẩng đầu nhìn trần của căn phòng, trong miệng lẩm nhẩm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoang Ha
13 Tháng tám, 2020 02:57
Link truyện dịch cũ bị xoá rồi. Link convert cũng bị xoá rồi. Giờ là truyện dịch mới mà văn của ông thớt có vẻ chỉ trên trung bình thôi :joy::joy::joy:
Tan Luc Le
09 Tháng tám, 2020 18:12
truyện hay đó
Trung Nhẫn
06 Tháng tám, 2020 18:55
Ủa mik nhớ full oi mà sao mà này còn đang ra nhỡ
s2kamy
01 Tháng tám, 2020 02:24
Đọc bản dịch cứ nhé nhé ko quen vs văn phong khựa:))
soysoy
03 Tháng bảy, 2020 17:00
Đạo hữu nào hóng phim Phàm Nhân Tu Tiên ra mắt vào 25/07 tới không, theo dõi Fanpage để nhận các thông tin mới nhất về phim nhé https://www.facebook.com/phamnhantutienfilm/
youjun
19 Tháng sáu, 2020 15:42
nhạt như cc
youjun
19 Tháng sáu, 2020 14:57
thua Cầu Ma của Nhĩ Căn
luudaitoan
19 Tháng tư, 2020 17:27
Dịch mà toàn nhầm dấu. Nói toàn sai => một nửa thì toàn viết một nữa. Dấu ? Và dấu ~ toàn nhầm với nhau. Chậm trễ thì viết chậm trể.
sshi
19 Tháng tư, 2020 09:41
Đọc xong truyện của lão cổ giờ đọc mấy cái này thấy nhàm ***
Tienbui8912
16 Tháng tư, 2020 20:10
Ae nào có link cv k đọc dịch k quen
tttx
27 Tháng ba, 2020 10:54
.
Phong Thenight
26 Tháng ba, 2020 16:24
truyện này hình như chưa đọc.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2020 23:02
Một bộ truyện để đời, một bộ truyện thanh xuân của mình 13 năm rồi .
Phạm Ánh
17 Tháng hai, 2020 19:30
Có ai có link convert không? Mình đọc kiểu dịch cứ cậu cậu ấy ấy đọc không quen lắm
Nguyễn Hùng Sơn
29 Tháng mười hai, 2019 20:27
mỗi người đều có trong mộng một hình mẫu hướng đến, cho nên ko ai giống ai cũng bt thôi =)) như tại hạ đây đọc truyện tiên hiệp 5,6 năm, chỉ thích mỗi tính cách Vương Lâm trong Tiên Nghịch. thích vẻ lạnh lùng, tàn nhẫn, mưu trí, quyết đoán, thông tuệ của main. còn ngkhac bít đâu đó họ lại ghét vì những cái trên thì cũng chịu thôi.
Đồng Tân
22 Tháng mười hai, 2019 11:12
4 tay chứ sao :v
leathi9
22 Tháng mười một, 2019 07:55
mọi người vào nghe audio truyên phàm nhân tu tiên nhé. giọng đọc cũng ổn, update thường xuyên nữa https://www.youtube.com/watch?v=rb-xGow84dA&list=PLpNWIw-_BqENTJzkXwhaSi4nTeTfVxRY0
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:59
hôm nào chán chán vote vài phiếu đào mộ bộ này lên :))
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:58
.
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:58
.
Thu Ken
07 Tháng mười, 2019 20:28
Hay
Minh Hải Phạm
06 Tháng mười, 2019 23:25
Main thânhf thánh quá
Diepthienta
28 Tháng chín, 2019 04:58
mới tạo nick test danh hiệu
Mạnh Thắng
25 Tháng tám, 2019 12:08
Truyên có hậu cung k các đh
huandt
16 Tháng tám, 2019 23:12
Truyện rất hay và hấp dẫn. Nếu muốn tải về máy tính hoặc điện thoại để đọc thì các bạn vào đây để tải full bộ Phàm Nhân Tu Tiên nhé. thacorag.com_22061713_pham-nhan-tu-tien (thay thế _ bằng / nhé, sau đó copy đường dẫn vào thanh địa chỉ nha)
BÌNH LUẬN FACEBOOK