Mục lục
[Dịch] Phù Diêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ồ, có bao tiền?

Vương Quốc Hoa thuận miệng nói, Lý Quốc Quang giơ ba ngón tay lên, hai mắt mở to đầy hưng phấn như thấy tiền bay trước mặt.

- Ồ, 300 triệu, không nhiều, không ít, để tôi nghĩ xem nên đầu tư gì.

Trong quá trình Vương Quốc Hoa nói chuyện, mặt Lý Quốc Quang thay đổi rất khó coi như một oán phụ mới bị vứt bỏ.

- 30 triệu ư? Ít vậy?

Vương Quốc Hoa giảm một con số, vẻ mặt Lý Quốc Quang càng khó coi hơn giống như bị trĩ.

- Ba triệu?

Lúc này Lý Quốc Quang mới miễn cưỡng gật đầu như rất xấu hổ.

- Mất mặt, anh vậy cũng là thiếu gia Bắc Kinh ư?

Vương Quốc Hoa không hề khách khí đả kích, Lý Quốc Quang cúi đầu ủ rũ thấp giọng nói:

- Đúng là rất mất mặt. Việc này không thể trách tôi, lão gia tử quá ngoan cố, hơi thò tay ra một chút là bị mắng. Chút tiền đó cũng là tôi cùng anh trai góp lại đó.

- Lão gia tử là anh là cấp gì?

Vương Quốc Hoa rất hưởng thụ cảm giác trêu chọc được Lý Quốc Quang. Hắn lấy bao thuốc, ra hiệu Lý Quốc Quang châm. Lý Quốc Quang lấy bật lửa châm rồi nhỏ giọng nói.

- Thượng tướng.

Vương Quốc Hoa không ngừng ho khan, nước mắt nước mũi chảy ra. Vương Quốc Hoa rất khó hiểu nhìn cháu thượng tướng, tò mò hỏi.

- Lão gia tử nhà anh đã lui hả?

Lý Quốc Quang gật đầu nói.

- Lui, bây giờ nhà hạ suốt ngày ở nhà trồng cây, đồ ăn sáng cũng có thể tiết kiệm.

Lão gia tử là cấp thượng tướng mà hai anh em gộp lại mới có ba triệu, Vương Quốc Hoa tưởng mình sẽ ngất. Chút khinh thường Lý Quốc Quang giảm đi không ít.

- Lát tôi cho ông một tài khoản, nhiều không nói nhưng hàng năm đảm bảo được lãi 25%. Ngoài ra công ty máy vi tính của Vương Quốc Duy nếu ông có hứng thú thì tôi giúp ông kiếm 10% cổ phần.

Vương Quốc Hoa đưa điều kiện dụ dỗ.

- Cái này tuyệt đối không được, bị lão gia tử biết nhất định đánh chết.

Lý Quốc Quang từ chối, Vương Quốc Hoa không gấp mà cười lạnh nói.

- Không bắt anh trực tiếp làm. Sau tôi sẽ gọi thêm ba người Chu Lạp Phong, Lệ Hổ, Du Khánh Dương. Bọn họ nợ tôi một lần, có lẽ có bốn cổ đông ẩn hình như mấy người thì người bình thường không dám có ý đồ.

Câu này hoàn toàn đả động Lý Quốc Quang. Nhưng hắn tuy tham tiền nhưng biết mình. Hắn cẩn thận suy nghĩ mới nói.

- Chờ tôi bàn với Quốc Hổ đã.

….

Cơm tối sớm được bố trí, ăn ở nhà ăn nhà khách. Lý Quốc Hổ nhiệt tình mời Vương Quốc Hoa vào trong, căn bản không thèm để ý tới hai vị tổng giám đốc kia. Vừa đi hắn vừa cười nói.

- Quốc Hoa lão đệ, con người tôi là như vậy, hợp ai thì thấy thuận mắt. Cậu được, tửu phẩm cũng được.

Vương Quốc Hoa rất đề phòng nói.

- Tối còn có chút chuyện nên hôm nay chắc không thể say với anh.

Lý Quốc Hổ không ngờ lại gật đầu nói.

- Tôi biết, hai tên kia quá buồn cười, đều bị lãnh đạo một số địa phương chiều quen nên luôn nghĩ mình là ông lớn.

Vương Quốc Hoa hiểu đôi chút về tập đoàn Hữu Vi, đây là đại biểu của công ty tư nhân, mấy chục năm sau tập đoàn Hữu Vi mặc dù bị thất bại ở thị trường nước ngoài nhưng cuối cùng cũng học được cách lợi dụng quy tắc bảo vệ lợi ích bản thân. Hơn nữa cũng dần mở được cục diện ở thị trường nước ngoài. Có thể nói tập đoàn Hữu Vi là một trong số ít công ty Trung Quốc thành công ở thị trường nước ngoài. Không giống một số tập đoàn nhà nước khổng lồ ra nước ngoài không có thành tích gì, toàn thiệt hại, chỉ có thể dựa vào thị trường trong nước bơm máu.

Tập đoàn Hữu Vi nếu có thể đầu tư tới quận Hồng Sam, Vương Quốc Hoa rất chào đón. Nguyên nhân chủ yếu tập đoàn Hữu Vi là đại biểu của các công ty tư nhân, hơn nữa tập đoàn Hữu Vi về sau sẽ là nguồn cung ứng chủ yếu của ngành điện tín Trung Quốc, về kỹ thuật không thua kém gì nước ngoài. Tập đoàn như vậy tiến vào thì có trợ giúp rất lớn với khu công nghệ cao mà Vương Quốc Hoa đang toàn lực chế tạo.

Tiệc rượu bày ra, mọi người ngồi vào chỗ của mình. Lý Quốc Hổ mở chao mao đài ra cười nói.

- Hôm nay không đấu rượu, mọi người tùy ý. Ở đây tôi thay mặt cá nhân mình chào đón Quốc Hoa lão đệ, mời cậu một chén.

Chén trên bàn là chén nhỏ không giống cốc đợt trước, Vương Quốc Hoa cũng tự tin. Hắn liếc nhìn sang hai vị phó tổng giám đốc kia.

Hai người này đang như từ trên mây ngã xuống mặt đất, anh em Lý gia bất mãn thậm chí ảnh hưởng đến hợp đồng bên quân đội. Về nguyên tắc mà nói bên đó đã ký nhưng đợt đầu chỉ có số lượng nhỏ, chỉ có thể coi như mở ra một miếng nhỏ trong thị trường khổng lồ này.

Lý Quốc Hổ mời xong, tổng giám đốc Triệu đứng lên giơ chén mời Vương Quốc Hoa.

- Chủ tịch Vương, lần này tôi tới gấp, mai tôi về báo cáo với chủ tịch tập đoàn. Ba ngày sau tôi nhất định dẫn người tới quận Hồng Sam khảo sát thực địa, chén này tôi xin lỗi. Tôi cạn, anh tùy ý.

Vương Quốc Hoa thấy đối phương như vậy nhưng không hề cho mặt mũi. Người kinh doanh đều là như vậy, khi hắn tự nhận anh mạnh hơn thì sẽ không ngại hạ mình cầu người. Chờ phát hiện thực ra là ngược lại thì vẻ mặt đổi ngay. Người như thế nói thật Vương Quốc Hoa rất coi thường.

Vương Quốc Hoa chỉ cầm chén lên nhưng không uống gì, thậm chí ngay cả khuôn mặt cũng không nở nụ cười. Bỏ chén xuống thì Lý Quốc Quang ở đối diện lén giơ ngón cái lên, họ Triệu thấy thế không khỏi tái mặt.

Vương Quốc Duy lúc này đứng lên, Vương Quốc Hoa không chủ động giới thiệu hắn với anh em Lý gia, làm Vương Quốc Duy ý thức được vài thứ.

- Quốc Hoa, chuyện của tập đoàn Thánh Đạt thì tôi nhờ ông, có điều kiện cứ nói, chỉ cần có thể giúp tôi giữ cơ nghiệp là được. Tôi tự phạt ba chén để xin lỗi.

Vương Quốc Duy vừa nói vừa uống cạn ba chén. Vương Quốc Hoa cười cười chờ hắn uống hết mới cầm chén lên.

- Chuyện trước kia không cần nhắc lại, chẳng qua muốn giữ được tập đoàn Thánh Đạt thì ông phải bỏ máu ra. Chẳng qua ông yên tâm, tôi cần chỉ là chút cổ phần, không cần gì khác.

Vương Quốc Hoa vừa nói vừa uống cạn chén.

Hắn có thể thông cảm Vương Quốc Duy không chỉ là do quan hệ trước đây. Vương Quốc Hoa làm quan vài năm biết rõ một đạo lý nếu không có lợi ích ràng buộc thì quan hệ đo là rất bình thường. Dù là quan hệ giữa mình và Hứa gia thì cũng trên điều kiện có lợi.

Nhận Vương Quốc Duy cũng là một bước trong kế hoạch của Vương Quốc Hoa. Về phần tập đoàn Hữu Vi, Vương Quốc Hoa không định cưỡng cầu. Đây là dưa xanh không ngọt.

Mấy người họ Triệu thấy biểu hiện cường đại của Vương Quốc Hoa, căn bản không giống giả vờ. Hơn nữa có lời nói của Lý Quốc Hổ làm bọn họ càng không yên tâm, thậm chí còn nghĩ vì đắc tội với Vương Quốc Hoa mà mất cơ hội kiếm tài chính ở thị trường nước ngoài. Đây tuy chưa phải trọng điểm của tập đoàn Hữu Vi nhưng có chiêu bài này cũng là dát vàng lên mặt tập đoàn Hữu Vi, người trong nước vẫn nghĩ như vậy. Nếu không sao công ty nhà nước chỉ cần ra nước ngoài kiếm ngoại tệ là công ty được tán thành?

Bữa ăn này không quá thú vị với hai vị phó tổng giám đốc, bọn họ lấy lý do có việc đi trước. Không lâu sau Vương Quốc Duy cũng lấy cớ mệt đi trước, còn lại anh em Lý Quốc Quang uống rượu tiếp với Vương Quốc Hoa. Chỉ là lúc này không có ý đấu rượu, ba người mở một chai từ từ uống, nói chuyện. Nửa tiếng sau chai rượu hết, Lý Quốc Hổ định mở ra chai nữa nhưng Vương Quốc Hoa ngăn lại, cười cười không nói.

- Vậy về nghỉ đi.

Lý Quốc Hổ có vẻ chưa hết ý nên trước khi đi đưa mắt sang nháy với Lý Quốc Quang.

Phòng đã sớm được chuẩn bị, bố trí khá tốt. Lý Quốc Quang đưa Vương Quốc Hoa tới phòng cũng không vội vàng rời đi mà bảo nhân viên phục vụ mang trà vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK