Mục lục
[Dịch] Vũ Cực Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ngàn cánh tay giống như một ngàn trường mâu, muốn xuyên qua thân hình khí linh Thương Thiên Cổ Ấn.

Trong lúc nhât thời, sắc mặt khí linh Thương Thiên Cổ Ấn khẽ biến, nó ý niệm khẽ động, đã chuẩn bị tiến vào bản thể Thương Thiên Cổ Ấn, thề sống chết đấu một trận.

Đúng lúc này có một tiếng quát lạnh truyền tới.

- Đối thủ của ngươi là ta!

Ông!

Trong nháy mắt dưới chân Lâm Minh có vô số tia chớp là phù văn Tu la Thiên Đạo hiện ra.

Trận pháp này như dây xích dài hẹp, giống như thương long trói buộc linh hồn Hoang.

Mà dây xích trận pháp này có bảo tồn ý chí Tu La Thiên Đạo, đã siêu thoát ra khỏi trận pháp trong Tam Thập Tam Thiên.

Trận pháp này còn gia nhập tinh túy Phong Thần Đại Pháp, trừ ý nghĩa "Phong" ra, còn có nhiều hơn pháp ý "Phai mờ".

Rống!

Hoang hồn gaofthets, trong tinh hồ xuất hiện một huyết long dài hẹp xấu xí cắn xé pháp tuyến trận pháp.

Trận pháp có hơn trăm triệu phù văn bị chôn vùi, không ngừng phát ra tiếng cờ rốp nặng nề.

Lâm Minh trước đó bố trí trận pháp căn bản không tạo thành uy hiếp với Hoang hồn, bị nó phá tan dễ dàng.

Tuy nó suy yếu, nhưng mà thực lực thể hiện ra vô cùng đáng sợ.

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn bắt ta, ngoan ngoãn dùng khí huyết của ngươi làm đồ ăn của ta đi.

Hoang hồn đánh giết Lâm Minh, Lâm Minh không nói một lời, hắn nhanh chongslui ra phia sau, hai tay đánh ra ngàn vạn ấn quyết, hai mắt lạnh giá như thâm uyên vực sâu.

Bồng!

Lâm Minh đánh một quyền vào ngực của mình, miệng hắn phun máu tươi, trực tiếp tiếng vào trong dây xích.

Vì đối phó Hoang hồn, Lâm Minh đã liều mạng.

Đây là một hồi đại chiến hắn không được phép thua.

Trận chiến này mang theo hy vọng của Nhân tộc, mang theo máu tươi và tinh thần hi sinh của các đại năng Nhân tộc vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước.

Máu huyết của Lâm Minh vốn dung hợp huyết dịch của chủ nhân Tu La Lộ, triệt để ẩn chứa trong sợi dây pháp tắc, thúc dục pháp tắc Tu La Thiên Đạo tới cực hạn.

Khóa sắt nóng lên như dung nham nóng chảy, lập tức đỏ bừng, nó bắn ra chân hỏa còn nóng hơn mặt trời gấp trăm lần.

- Ah!

Do không kịp đề phòng, Hoang hồn phóng xuất huyết long bị thiêu đốt thành tro bụi, bị pháp tuyến trận pháp nghiền nát, huyết long tan biến lưu lại một khoảng trống lớn, pháp tuyến như dao găm đâm vào huyết nhục của Hoang hồn.

Gương mặt Hoang hồn càng vặn vẹo dữ tợn, đột nhiên nó quay đầu lại, ánh mắt sáng quắc nhìn qua Lâm Minh, con mắt mang theo kiếp sợ và tàn nhẫn.

- Nửa bước Thiên Tôn... Thông hiểu pháp tắc Tu La Thiên Đạo, tu vị cường đại tới mức này, làm sao có thể...

Sắc mặt Hoang hồn ngưng trọng tới cực điểm, nhưng đột nhiên nó cười rộ lên.

- Ta thích nhất là huyết nhục thiên tài Nhân tộc, tuy không biết trên người của ngươi có bí mật và cơ duyên gì, nhưng không sao, ta toàn lực giết ngươi, tất cả của ngươi sẽ là của ta!

Lâm Minh cường đại khiến Hoang hồn sinh ra hứng thú, nó gào thét một tiếng, thình lình thiêu đốt hồn lực bổn nguyên của bản thân.

Vù vù vù vù...

Hỏa diễm bốc cháy, Hoang hồn thiêu đốt hồn lực bổn nguyên tỏa ra hắc viêm khủng bố, đốt cháy hư không, nhiệt độ đáng sợ làm cho khí linh Thương Thiên Cổ Ấn phải lui ra phía sau.

- Tên điên này!

Sắc mặt khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ngưng trọng tới cực điểm, Hoang hồn bị trấn áp ba tỷ sáu trăm triệu năm rồi, hơn nữa trong mấy ngàn năm trước còn không ngừng tranh đấu với khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, hôm nay không ngờ nó điên cuồng tới mức thiêu đốt hồn lực bổn nguyên.

Chuyện này không cần nghi ngờ sẽ tạo thành bị thương cực lớn cho nó.

- Tên điên sao? Hắc hắc, ta tin tưởng chỉ cần nuốt các ngươi, ta trả giá những thứ này sẽ bổ trở về.

Hoang hồn cười tà dị nhìn qua Lâm Minh, một ngàn con mắt bắn ra ma quang dữ tợn, loại cảm giác này giống như ác lang nhìn thấy con mồi ngon miệng.

Hoang hồn là ác ma âm tàn, nó không chỉ tàn nhẫn với sinh linh khác, cũng tàn nhẫn với chính nó, đối mặt với cơ hội chạy ra tìm đườn sống, nó có thể liều bất cứ giá nào.

Đúng vào lúc này, Hoang hồn ra tay, mộ ngàn cánh tay của nó hóa thành một ngàn con rắn, lập tức đánh giết Lâm Minh.

- Cẩn thận!

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn kêu to, thanh đồng cổ ấn như núi lớn oanh kích xuống, nện mạnh vào Hoang hồn.

Ầm ầm!

Va chạm đáng sợ làm thân thể Hoang hồn chấn động, nó phân ra ba trăm con rắn ngăn cản Thương Thiên Cổ Ấn, chính là dựa vào một phần ba lực lượng ngăn cản một kích này.

Trước kia ở trong Phong Thần Đại Trận, Hoang hồn bị trận pháp hạn chế, không địch lại Thương Thiên Cổ Ấn, nhưng nó sau khi phá tan phong ấn, thiêu đốt hồn lực bổn nguyên, tình huống đã ngược lại.

- Các ngươi đều phải chết.

Hoang hồn ngửa mặt lên trời gào thét, con ngươi đầy ma khí bắn ra sát cơ đáng sợ.

Ác ma lĩnh vực lại khuếch trương lần nữa, bao phủ Lâm Minh và Thương Thiên Cổ Ấn vào bên trong.

Bảy trăm con rắn tùy ý phá vỡ Hồng Mông không gian hộ thể của Lâm Minh.

Đùng đùng đùng...

Hồng Mông chi khí bị đám rắn này không ngừng thôn phệ, Lâm Minh bị bao vây từ bốn phương tám hướng.

Ngay vào lúc Hoang hồn cười tà, nó đã chắc chắn rằng bảy trăm con rắn sẽ đồng thời thôn phệ Hoang hồn, hồn hải bị xé rách, đột nhiên dị biến sinh ra.

Vào lúc này một đạo thần quang mang theo thiên đạo ý chí giống như thanh kiếm thần linh chém xuống! Tùy ý bổ nứt thiên địa, đám rắn mang theo ma khí um tùm bị thanh kiếm này tiêu diệt giống như băng tuyết gặp nước nóng.

Phốc phốc phốc...

Mấy trăm con rắn không ngừng bị thần quang này chém đứt tận gốc, máu đen chảy ròng.

Những máu đen này chính là hồn lực trong người của Hoang, Lâm Minh công kích làm cho Hoang hồn kêu gào thảm thiết.

Đôi mắt đen như mực của nó oán độc nhìn chằm chằm vào lâm Minh, nói cho đúng là nhìn chằm chằm vào tay của Lâm Minh.

Lúc này lòng bàn tay phải của Lâm Minh mang theo tinh mang màu đen vô tận, không gian vặn vẹo, thời gian cũng vặn vẹo, một khối lập phương màu xám đen đang xoay tròn.

Khối lập phương này không có gì lạ cả, phía trên phủ kín hoa văn, tỏa ra khí tức thần bí khó lường.

Hoang hồn nhìn thấy thứ này, đột nhiên ngây ngốc, trong con mắt của nó mang theo kinh ngạc khó tin.

Chợt nội tâm không sợ trời không sợ đất của nó sinh ra cảm giác lạnh buốt toàn thân.

- Vĩnh sinh chi thạch... Đây là vĩnh sinh chi thạch! Tại sao nó nằm trong tay của ngươi?

Nó cảm giác được tinh thần lực làm cho nó sợ hãi truyền ra từ trong ma phương.

Ma phương, đây là khắc tinh của tất cả linh hồn và lực lượng tinh thần! Mà hiện tại Hoang hồn chính là tinh thần lực hóa thành, đương nhiên sợ hãi ma phương.

- Thật đáng tiếc, vốn muốn một kích xoắn ngươi thành mãnh vỡ...

Lâm Minh một tay nâng ma phương lên, chậm rãi tới gần Hoang hồn, ma phương là đòn sát thủ của hắn, ngay từ đầu không có sử dụng cũng là vì muốn đánh lén gần người, cho Hoang hồn một kích trí mạng, nhưng mà Lâm Minh không ngờ Hoang hồn cường đại như thế, lại có thể sống sót dưới một kích tất sát này, chỉ bị trọng thương.

Nếu là linh hồn bình thường, từ lúc Lâm Minh lấy ma phương ra, lập tức bị thần quang của ma phương cắt thành mảnh vỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK