Lâm Minh được Phượng tiên tử dẫn đi, ngồi linh cầm ngũ sắc bay như chớp về phía Phượng Minh Cung. Gió mạnh thổi tới thổi tung mái tóc Phượng tiên tử, Lâm Minh đứng sau Phượng tiên tử, im lặng không nói.
- Có phải trong lòng thắc mắc đúng không?
Phượng tiên tử bỗng hỏi.
- Có chút thắc mắc, nhưng dường như nó là tranh đấu quyền lực trong thượng tầng Phượng Minh Cung, không có liên quan tới ta.
Lâm Minh bình thản nói, cảnh giới của hắn thấp kém, đấu tranh giữa những nhân viên cao tầng Phượng Minh Cung không có liên quan tới hắn.
- Nói không liên quan thì không liên quan, nói liên quan cũng có liên quan, Lâm Minh, ngươi là người ta coi trọng, ta dẫn ngươi gia nhập Phượng Minh Cung, coi như ngươi là trực hệ của ta. Là trực hệ của ta, tự nhiên ta sẽ cung cấp tài nguyên cho ngươi, nhưng đồng thời, ngươi cũng phải đối mặt không ít kẻ địch.
- Ở trong Phượng Minh Cung có chín đại phó Cung chủ, trong đó đệ nhất phó Cung chủ Cửu Dương chân nhân, tên là Tiêu Cửu Dương, là con cháu Tiêu gia một trong ba đại thị tộc. Hắn nhập môn lâu hơn ta nhiều, thiên phú xuất chúng, lại có kỳ ngộ, thực lực rất mạnh, có rất nhiều nhân mạch ủng hộ trong môn. Hơn nữa tài sản giàu có, từng đồng tài nguyên đổ xuống, rất nhiều đệ tử thiên tài, Trưởng lão, Đường chủ phân cung thu lấy chỗ tốt của hắn, tự nhiên sẽ làm việc cho hắn. Hàng năm đều có nhiều không đếm hết những đệ tử mới nổi lên gia nhập vào dưới trướng hắn, có thể nói Tiêu Cửu Dương một tay che trời ở Phượng Minh Cung, lúc Cung chủ bế quan, nhiều lúc đều do hắn chủ trì công việc Phượng Minh Cung.
- Mà qua trăm năm hay mấy trăm năm nữa là Cung chủ sẽ thoái vị, đi Thiên Phượng Cung ở trung tâm thượng cổ Phượng tộc tiềm tu, mà có thể cạnh tranh chức Cung chủ, chính là chín đại phó Cung chủ chúng ta. Mà trong chín người này, Tiêu Cửu Dương có phần thắng lớn nhất.
Phượng tiên tử nói một phen, Lâm Minh lập tức hiểu được, đấu tranh quyền lực thượng tầng chính là tranh giành chức Cung chủ. Ở giới thế tục, hoàng thất tranh giành ngôi vị thậm chí có thể tay chân tương tàn. Ở Phượng Minh Cung này, các đại phó Cung chủ không thân chẳng quen, hơn nữa còn là Thần Vực tất cả lấy thực lực làm đầu, vậy tranh đấu càng thêm ác độc.
Lâm Minh hỏi:
- Phượng tiên tử tiền bối có ý muốn tranh giành chức Cung chủ Phượng Minh Cung?
- Đương nhiên, vì cái gì không tranh giành? Người tu võ chúng ta tu vi là lớn nhất, không có tu vi, cái gì cũng là không phải. Mà muốn tăng lên tu vi, phải có cơ duyên, Cung chủ Phượng Minh Cung chính là một phần cơ duyên to lớn, trở thành Cung chủ Phượng Minh Cung,nắm giữ một đại Thần cung, có thể điều động tài nguyên, hưởng thụ đãi ngộ vượt xa những người khác. 72 cung thượng cổ Phượng tộc, mỗi một Cung chủ đều là nhân vật tọa trấn một phương, sẽ được thượng cổ Phượng tộc bồi mạnh tay bồi dưỡng. Không chỉ vậy, một người đắc đạo gà chó thăng thiên, ngươi trở thành Cung chủ, những người một mực theo ngươi cũng sẽ được hưởng phúc ân, bằng không để đối thủ của ngươi lên làm Cung chủ, kết cục của bọn họ cũng sẽ hết sức thê thảm.
- Người ngươi vừa gặp là Tôn Viêm Minh, tuy rằng cùng một bối phận với ta, nhưng thực lực có hạn, ngay cả phó Cung chủ cũng không phải. Hắn bám vào Tiêu Cửu Dương, chính là muốn sau này Tiêu Cửu Dương lên làm Cung chủ, hắn có thể thu được chỗ tốt.
Phượng tiên tử giải thích một phen, Lâm Minh đã rõ ràng, mặc kệ là Hoàng đế giới phàm nhân hay là Cung chủ ở Thần Vực, muốn tranh giành địa vị đầu tiên phải vây cánh ủng hộ, nếu cả Phượng Minh Cung đều ủng hộ ngươi, vậy người khác muốn tranh giành chức Cung chủ cũng không tranh giành nổi.
Phượng tiên tử cất bước trễ, chỉ còn mấy trăm năm là đến lúc Cung chủ thoái vị, nàng phải bồi dưỡng trực hệ của mình chống lại Tiêu Cửu Dương, cho nên nàng coi trọng mình như vậy cũng là có nguyên nhân.
Trong lòng Lâm Minh hiểu rõ, mặc kệ mình có thái độ thế nào, ở trong lòng những người khác, mình đều đã bị đóng dấu phe của Phượng tiên tử. Tuy nhiên kết quả này cũng không xấu, ở trong chỗ phe phái rõ ràng này, biện pháp tốt nhất chính là gia nhập một phái trong đó, không có khả năng bảo trì trung lập tìm chỗ tốt giữa hai bên, sẽ chỉ bị hai phái lạnh nhạt, không được chia một chút tài nguyên gì.
Hơn nữa, mình mới Mệnh Vẫn tầng năm có thể phi thăng Thần Vực, ít nhiều cũng nhờ Phượng tiên tử ra tay. Nghe Tôn Viêm Minh nói, lần này nàng hạ giới còn tiêu hao rất nhiều Tử Dương thạch, không chỉ thế, Phượng tiên tử còn tăng lên tu vicủa Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên, trước đó còn để lại ngọc giản cứu mạng trên người mình.
Lâm Minh ghi nhớ kỹ ân tình này, nếu không có Phượng tiên tử, Lâm Minh phải chờ tới Thần Hải mới có thể phi thăng, như vậy sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.
Trên thế giới này không có chỗ tốt vô duyên, cũng không có chỗ xấu tự nhiên, dù cho Phượng tiên tử làm những điều này đều có động cơ khác, nhưng Lâm Minh vẫn phải báo đáp ân tình này.
Nếu đã hiểu rõ, Lâm Minh nói:
- Được tiền bối coi trọng, vãn bối sẽ không làm tiền bối thất vọng.
- Ừm, tốt! Ngươi đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Ta dẫn ngươi đi lĩnh lệnh bài thân phận, đồng thời ban cho ngươi ngọc giản, Tử Dương thạch.
Phượng tiên tử dẫn Lâm Minh đi tới Viêm Dương Điện, đây là đại điện đỏ rực cao trăm trường ở ngoài Phượng Minh Cung, chỉ bước vào liền cảm nhận được khí tức ngọn lửa dữ dội phà vào mặt.
Ở trong này có không ít đệ tử xếp hàng đợi, bọn họ đều là đệ tử mới gia nhập Phượng Minh Cung, thậm chí trong đó có không ít người phi thăng như Lâm Minh, khác biệt là bọn họ đều có tu vi Thần Hải kỳ.
Đội ngũ tới mấy trăm người, xếp thành hàng dài hai dặm, nhiều người tập trung trong này cũng không có gì lạ. Nên biết, Phượng Minh Cung nói là một cung điện, còn không bằng nói là ngôi sao, trong này là một cái đại thế giới, có cả tỷ người, trong cả tỷ người này hầu hết chỉ có tu vi dưới Toàn Đan, bọn họ không phải đệ tử Phượng Minh Cung, quanh năm đều khổ tu võ kỹ, sau đó thông qua các kiểm tra nghiêm khắc mới được thăng cấp đệ tử, cho nên Phượng Minh Cung có cực nhiều đệ tử mới.
Ở Thiên Diễn Đại Lục, lên được Mệnh Vẫn đã rất lợi hại, trở thành Thần Hải có thể xưng bá một phương. Còn ở Phượng Minh Cung này, Mệnh Vẫn Thần Hải chỉ là yêu cầu cơ bản để vào cung thành đệ tử chính thức.
Lâm Minh tới đây, lập tức dẫn tới nhiều người chú ý. Hơn nữa Lâm Minh còn được Phượng tiên tử dẫn đi, tuy rằng bọn họ không biết thân phận phó Cung chủ của Phượng tiên tử, nhưng có thể cảm nhận được sự khủng bố của Phượng tiên tử. Nhân vật như thế dẫn một đệ tử mới tới lĩnh lệnh bài thân phận, đãi ngộ khác xa những người xếp hàng bọn họ.
- Người kia là ai?
- Không biết, hẳn là người hạ giới phi thăng, không biết là thị tộc giới nào.
- Có khi nào hắn có quan hệ sau lưng không? Bằng không sao lại làm phiền đại nhân vật như thế dẫn đường, không cần phải xếp hàng.
Một võ giả cũng là người hạ giới phi thăng trong lòng không cân bằng nói, hắn nhìn Lâm Minh theo Phượng tiên tử dẫn trực tiếp lấy thẻ bài thân phận, còn bọn họ lại xếp hàng cả ngày.
- Hừ! Có quan hệ gì, có quan hệ còn đi hạ giới? Đã sớm tác oai tác quái ở Thần Vực! Ta xem là hiến ra bảo bối gì, hàng năm vô số đệ tử gia nhập Phượng Minh Cung, không hiến chút bảo bối ai thèm coi ngươi là cái thứ gì, tùy tiện ném vào góc tới thối, cả đời đừng mơ nổi lên!
Không biết là võ giả nào nói câu này, người ở đây đều cảm thấy có đạo lý, có những người bắt đầu hối hận không lấy ra một ít bảo bối. Nhưng nói lại, bọn họ cũng không kiếm ra được bảo bối làm cường giả Thần Vực chú ý.
Liền có võ giả đố kỵ nói:
- Không biết tiểu tử kia nhặt được thứ gì tốt, hừ, đem thứ tốt ra tặng chính là ngu ngốc, tu võ phải xem chính mình, người khác có thể giúp được bao lâu? Có cơ duyên còn không bằng giữ cho mình dùng, ta xem vài năm nữa tiểu tử này sẽ không được.
Đối với những ánh mắt hâm mộ ghen tị xung quanh, Lâm Minh mặc kệ, hắn lấy đến được thẻ bài thân phận của mình, mặt trước khắc Kim Ô giương cánh, mặt sau khắc ba chữ "Lâm Minh lệnh".
Lâm Minh thuộc về bộ tộc Nặc Ngạn, vốn gọi Nặc Ngạn Minh, nhưng hắn cảm thấy khó đọc cái tên này, vẫn dùng tên cũ, dù sao bộ tộc Cổ Phượng chỉ nhìn huyết mạch, mặc kệ dòng họ.
Vốn đệ tử mới nhập môn đều phải làm tạp dịch, như là thủ vệ, đào mỏ, trông coi Dược Viên.... Nhưng bởi vì quan hệ với Phượng tiên tử, Lâm Minh được miễn tạp dịch.
Hơn nữa lệnh bài này không giống Hỏa Điểu lệnh của đệ tử bình thường, mà là Kim Ô lệnh cao hơn một bậc.
Phượng Minh Cung căn cứ cấp bậc đệ tử, từ dưới lên trên chia làm Hỏa Điểu Điện, Kim Ô Điện, Chu Tước Điện, Phượng Hoàng Điện.
Lâm Minh vốn nên gia nhập từ Hỏa Điểu Điện cấp thấp nhất, nhưng vì Phượng tiên tử, hắn trực tiếp vào Kim Ô Điện, ngày sau biểu hiện xuất chúng lại tăng lên Chu Tước Điện, Phượng Hoàng Điện.
Từ dưới lên trên, đãi ngộ mỗi điện đều có chênh lệch rất lớn, đương nhiên Lâm Minh muốn sớm vào Phượng Hoàng Điện, hắn không khỏi hỏi Phượng tiên tử:
- Phượng tiên tử tiền bối, làm sao mới có thể vào Phượng Hoàng Điện?
Phượng tiên tử đã sớm dự liệu Lâm Minh sẽ hỏi điều này, giải thích:
- Có hai phương pháp, đầu tiên là trở thành Thần Biến kỳ, sẽ có tư cách vào Phượng Hoàng Điện, thông qua thử thách nhập cung, sẽ được vào Phượng Hoàng Điện. Tuy nhiên thử thách này rất nghiêm ngặt, rất nhiều người tới Thần Biến kỳ cũng không thể thông qua.
- Vậy phương pháp thứ hai thì sao?
Lâm Minh muốn sớm vào Phượng Hoàng Điện, nhưng đối với hắn thì Thần Biến kỳ thật sự xa xôi.
Phượng tiên tử nói:
- Phương pháp thứ hai càng khó hơn, đó chính là - trở thành Mệnh Vẫn tầng chín, trực tiếp gia nhập Phượng Hoàng Điện không cần thử thách.
- Ồ? Mệnh Vẫn tầng chín!
Trong lòng Lâm Minh khẽ động, đường tắt như thế, xem ra Mệnh Vẫn tầng chín dù là ở bộ tộc Cổ Phượng cũng rất quý hiếm. Thiên tài đỉnh cấp Thần Vực lợi hại, có tài nguyên đỉnh cấp, có Giới chủ làm thầy, nhưng dù sao dạng thiên tài này cũng là số ít, có được mấy nhân vật cấp Giới chủ chứ? Lại có bao nhiêu tài nguyên đỉnh cấp để dùng?
Thần Vực, vẫn là người thường, đương nhiên bọn họ mạnh hơn võ giả hạ giới, nhưng so với Lâm Minh thì còn kém xa.
Mệnh Vẫn tầng chín, Lâm Minh có lòng tin.
Phượng tiên tử thấy ánh mắt Lâm Minh chớp động, liền biết hắn nghĩ gì, cười nói:
- Đúng vậy, ngươi nhất định phải đột phá Mệnh Vẫn tầng chín, bằng không tới Thần Quân cảnh sẽ gặp phải bình cảnh.
- Sau Mệnh Vẫn là ba đại cảnh giới Thần Hải, Thần Biến, Thần Quân. Mỗi một cảnh giới đều chỉ có ba tiểu cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, cộng lại là chín, cho nên võ giả tu võ, đều có cách nói "Đi phàm cửu vẫn, hóa thần cửu biến".
- "Đi phàm cửu vẫn" chính là chỉ Mệnh Vẫn tầng chín, thân thể phàm thai lột xác thành linh thể, không độ chín tầng Mệnh Vẫn sẽ rất khó "Hóa thần cửu biến".
Chương 953: Thánh Khí Các
vipvandan.vn
nbsp;vipvandan.vn
nbsp;:
- Từ cảnh giới Thần Hải bắt đầu bước vào con đường thành thần, đan điền sáng lập tiểu thiên thế giới chứa dựng chân nguyên, đan điền hóa biển. Cảnh giới Thần Biến thì rơi vào một chữ "biến", từ linh thể lột xác thành Thần thể, thế giới đan điền cũng diễn hóa thành trung thiên thế giới. Còn cảnh giới Thần Quân, chính là thành thần chân chính, trong đan điền diễn hóa thành đại thế giới, chứa đựng chân nguyên vô tận. Ngoài ra, thế giới này còn có thể cho người ở, có thể chứa đựng rừng rậm, hồ nước, biển rộng, quốc gia, thậm chí ngôi sao! Ngươi có thể chứa đựng con dân trong thế giới của ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ là thần mà bọn họ tín ngưỡng, cho nên tên cảnh giới này là Thần Quân, đó là chân chính thành thần.
- Nếu có thể vượt qua Mệnh Vẫn tầng chín, không nói nhất định trở thành Thần Quân, nhưng ít ra sau khi trở thành Thần Quân sẽ không gặp bình cảnh không thể vượt qua, tiềm lực càng thêm lớn.
Phượng tiên tử giảng giải một phen, Lâm Minh vô cùng hướng tới, kỳ thật trước đó không kế thừa trí nhớ của Ma đầu thượng cổ, cũng biết ba cảnh giới Thần Hải, Thần Biến, Thần Quân, nhưng cảnh giới Thần Quân trong trí nhớ của Ma đầu thượng cổ kia cũng chỉ chứa đựng rừng rậm hồ nước mà thôi. Về phần chứa đựng ngôi sao, diễn hóa thành đại thế giới, cho vô số con dân sinh sống trong đó, Lâm Minh lại mới nghe lần đầu.
Dựa theo Phượng tiên tử miêu tả, trong những thế giới đó cũng có quốc gia, có cày cấy, có chiến tranh, có hiến tế, có sinh lão bệnh tử, có vui buồn lẫn lộn, có vô số chuyện xưa luôn luôn diễn ra, giống y như ở quốc gia trên Thiên Diễn Đại Lục. Thậm chí ở trong đó sẽ có võ giả tu luyện, dùng nguyên khí thiên địa mà Thần Quân đưa vào đại thế giới mà tu luyện.
Nếu có cơ duyên, thậm chí bọn họ có thể tu luyện đến Thần Hải kỳ! Đương nhiên, quá trình này khó khăn hơn rất nhiều lần so với võ giả trưởng thành ở đại thế giới chân chính.
Đến lúc đó, võ giả sẽ chân chính trở thành thần linh trong thế giới của mình, được người người quỳ bái. Còn lúc chiến đấu, có cả đại thế giới duy trì nguyên khí, như vậy sẽ mạnh đến cỡ nào?
Không thể tưởng tượng!
Đúng là xứng với cái tên Thần Quân.
Phượng tiên tử nói:
- Được rồi, Lâm Minh, ta đã nói tình huống của ngươi cho Quân Nguyệt Như, nàng là người của ta, tiếp theo Nguyệt Như sẽ dẫn ngươi đi chỗ ở của riêng mình. Nơi này có một cái ngọc phù, có chuyện gì có thể báo cho ta biết, ta hy vọng không lâu sau, ngươi có thể đi vào Phượng Hoàng Điện.
Phượng tiên tử nói rồi, trực tiếp bắn một chiếc Tu Di Giới vào tay Lâm Minh. Cảm giác quét qua, Lâm Minh lại phát hiện bên trong có ngọc phù ngọc liên hệ Phượng tiên tử, còn có rất nhiều thần thạch màu tím, ngọc giản nguyên bộ. Khỏi nói, những tảng đá tím này chính là Tử Dương thạch, còn ngọc giản là công pháp cùng ý cảnh hệ hỏa.
Mấy thứ này là đãi ngộ mà chỉ Lâm Minh mới có, đệ tử bình thường không thể mơ tới.
Đợi cho Phượng tiên tử đi rồi, vài đệ tử đi đến, dẫn đầu là một cô gái, đằng sau nàng còn có ba nam hai nữ. Trong ba nam có một lão nhân, dường như là trưởng bối, còn bốn người khác đều là đệ tử trẻ tuổi Kim Ô Điện.
- Lâm sư đệ đúng không, ta là Quân Nguyệt Như, vừa rồi Phượng tiên tử sư tôn đã truyền âm cho ta, bảo ta chiếu cố đệ.
Quân Nguyệt Như vừa nói, vừa cẩn thận đánh giá Lâm Minh. Còn ở đằng sau nàng, ánh mắt bốn đệ tử trẻ tuổi nhìn Lâm Minh đều có vẻ khác thường, mang theo tràn đầy hâm mộ cùng ghen tỵ.
Có thể làm Phượng tiên tử tự mình đưa đến, tự nhiên cũng hiểu được cân lượng trong lòng Phượng tiên tử, ngày sau nhất định tài nguyên vô cùng phong phú. Nên biết, mặc dù ở địa vị quyền thế của Phượng tiên tử ở Phượng Minh Cung không bằng Cửu Dương chân nhân,nhưng có thể được Phượng tiên tử thưởng thức cũng là chuyện tốt mà rất nhiều đệ tử đốt đèn lồng cũng không tìm thấy. Nhưng đa số thậm chí còn không có cả tư cách tiến vào phe phái khác, thực lực quá thấp, tiềm lực quá nhỏ, người ta không thèm nhìn, thu nhận ngươi cũng vô dụng.
- Phải, Nguyệt Như sư tỷ, xin chỉ giáo nhiều hơn.
- Lâm sư đệ khách sáo.
Quân Nguyệt Như mỉm cười, giới thiệu Lâm Minh cho mấy đệ tử khác, nói:
- Đây là Lâm sư đệ Lâm Minh, ngày sau các người phải chiếu cố hắn nhiều hơn. Vừa rồi Phượng tiên tử sư tôn đã truyền âm, Lâm sư đệ là người phi thăng hạ giới, là đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua ở đại thế giới đó, Mệnh Vẫn tầng năm đã có thể đánh chết cường giả Thần Hải.
Quân Nguyệt Như nói ra lời này, nhất là sau đoạn đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua ở đại thế giới, Mệnh Vẫn tầng năm đã có thể đánh chết cường giả Thần Hải, mấy đệ tử nghe vậy đều trợn to mắt.
Nên biết, tuy rằng võ giả hạ giới lợi hại thua xa thiên tài ở bản thổ Thần Vực, nhưng mà một đại thế giới có không biết bao nhiêu tỷ dân cư, danh hiệu đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua tuyệt đối không phải tầm thường! Người phi thăng hạ giới, cũng có không ít hạng người tài hoa nổi bật, bọn họ vốn đã có tiềm lực rất lớn, vừa vào Thần Vực liền như Chân Long vào biển, càng thêm không thể níu kéo.
Những người ở đằng sau Quân Nguyệt Như có thể được Phượng tiên tử coi trọng, đương nhiên rất có thiên phú, mỗi người đều là hạng tâm cao khí ngạo, thông qua cạnh tranh kịch liệt cùng thử thách nhập môn mới từ con dân bình thường trên ngôi sao Phượng Minh Cung thăng cấp thành đệ tử chính thức, bọn họ đều là người nổi bật trong cả tỷ sinh linh trên hành tinh này.
Tuy rằng tạm thời bọn họ ở Kim Ô Điện, nhưng ngày sau đi Chu Tước Điện là chuyện ván đóng thuyền, cũng có hy vọng rất lớn đi đến Phượng Hoàng Điện. Nhưng bảo bọn họ tự xưng đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua ở đại thế giới thì không có bao nhiêu tự tin, có thể gánh nổi danh hiệu này, tuyệt đối là nhân vật cấp biến thái.
Hiện tại nhìn một người trẻ tuổi gần bằng bọn họ, ngoài dung mạo tuấn tú, khí chất xuất trần ra thì cũng không có gì đặc biệt, quá bình thường, thật khó có thể tin hắn là thiên tài tuyệt đỉnh như vậy.
Một nam đệ tử không khỏi bĩu môi, nói:
- Đệ nhất thiên tài 10 vạn năm qua ở đại thế giới, danh hiệu này... có quá thể không đó?
- Lưu sư đệ, không được vô lễ.
Quân Nguyệt Như trừng nam nhân này, có thể thấy nàng là Đại sư tỷ trong này.
- Đây là lời sư tôn nói, ngươi có thể hoài nghi hay sao?
- Ta không hoài nghi, chỉ là cảm thấy quá mức, ngươi đi trên đường ở giới thế tục thấy một tên bịp bợm giang hồ xem tướng kiếm cơm, kết quả người ta nói cho ngươi kỳ thật hắn là cường giả cảnh giới Thần Quân, cảm nhận cuộc sống ở thế tục, ngươi có giật mình không?
Nam nhân này nói đến đây liền nhún vài, sắc mặt Quân Nguyệt Như không dễ coi.
- Ngươi đang so sánh cái gì thế, lẫn lộn hết cả lên. Được rồi, trước tiên dẫn Lâm sư đệ đi chỗ ở, làm quen hoàn cảnh, chúng ta đi.
Trong lúc mấy đệ tử này xì xào, Lâm Minh không xen vào một câu, chỉ cười nhạt. Hắn đoán Phượng tiên tử cũng biết đây là Điện Linh của Cổ Phượng đại điện nói. Điện Linh quanh năm nằm trong Thần Hoàng Bí cảnh, hiểu biết bên ngoài có hạn, có lẽ cũng không rõ thực lực chân chính của mình.
Đi nửa đường, mấy đệ tử Kim Ô Điện kia vẫn chưa bỏ qua, lại bắt đầu tới gần Lâm Minh.
- Ta nói Lâm sư đệ à, lúc nãy nói ngươi có thể giết cường giả Thần Hải, vậy có bao nhiêu cường giả Thần Hải chết trên tay ngươi vậy?
- À, có mười mấy hai mươi cái.
Lâm Minh nói rõ ràng, kỳ thật giết bao nhiêu hắn cũng không chú ý.
- Nhiều... nhiều dữ vậy?
Mấy đệ tử trợn to mắt.
- Giỏi thật, mười mấy hai mươi cái?
Tuy rằng cường giả Thần Hải hạ giới không lợi hại, nhưng dù sao cũng là Thần Hải, có thể giết mười mấy hai mươi cái cũng đã dữ dằn lắm rồi.
- Lâm sư đệ, tên ta là Lâm Quân Chỉ, cùng họ với ngươi. Ngươi thật là lợi hại, vậy người lợi hại nhất trong những cường giả Thần Hải mà ngươi giết, có tu vi thế nào?
Nữ đệ tử này chớp mắt hỏi, nhìn nàng như thiếu nữ 16-17 tuổi, dung mạo đáng yêu, cử chỉ ngoan ngoãn, tựa như thỏ con.
Lâm Quân Chỉ tự nhận là mình không có khả năng với tu vi Mệnh Vẫn tầng năm đánh chết Thần Hải, dù là cường giả Thần Hải hạ giới yếu ớt hơn nhiều, dường như có không ít Mệnh Vẫn tầng năm thậm chí Mệnh Vẫn tầng bốn chỉ dựa vào cơ duyên trở thành Thần Hải, thực lực kém nát bét, đối phó loại người này còn có chút hy vọng.
Lâm Minh suy nghĩ, mới nói:
- Người lợi hại nhất là Thần Hải sơ kỳ.
Lâm Minh nói "cường giả Thần Hải lợi hại nhất" này đương nhiên là Dương Vân. Mãi cho đến chết Dương Vân cũng không thể tu luyện Đại Huyết Luyện Thuật đến viên mãn, tuy rằng cuối cùng dựa vào thiêu đốt tinh huyết mạnh mẽ phát huy ra chiến lực Thần Hải trung kỳ trong thời gian ngắn, nhưng tu vi đúng là Thần Hải sơ kỳ. Tuy nhiên lời của Lâm Minh rơi vào tai những đệ tử khác, lại có một ý nghĩa khác biệt.
- Thần Hải sơ kỳ... còn không tính là quá thể.
Lâm Quân Chỉ lầm bẩm, vỗ bộ ngực nhỏ tựa như thở phào. Chỉ là Thần Hải sơ kỳ, Kim Ô Điện cũng có đệ tử làm được, thậm chí Đại sư tỷ Quân Nguyệt Như cũng làm được.
Đệ tử họ Lưu kia cũng làm ra vẻ thì ra thế, chân nguyên truyền âm với những người khác:
"Lâm Minh này Mệnh Vẫn tầng năm đánh chết Thần Hải có thể là thật, nghe nói cường giả Thần Hải hạ giới yếu ớt không thể nói hết. Đối mặt với cường giả Thần Hải như vậy, đối phó từng cái, một hai năm giết mười mấy hai mươi tên cũng có mấy phần hy vọng."
"Ừ, ta cũng có lòng tin, dù không đánh chết, ít nhất cũng có thể đánh bại."
"Đúng thế, nhưng phong hào đệ nhất thiên tài 10 vạn năm của Lâm Minh thì chưa chắc, nhiều lúc loại phong hào ở hạ giới này không chính xác. Hắn kỳ tài ngút trời, có người muốn lôi kéo hắn, đương nhiên phải khen tặng, lựa lời dễ nghe mà nói. Một người nói ra phong hào đệ nhất thiên tài 10 vạn năm, nhiều người khác sẽ lặp lại tán thành, liền tự nhiên mà thành hình."
"Đúng là thế, Lưu sư huynh nói có lý."
Mấy đệ tử trao đổi, nhanh chóng tìm được cân bằng tâm lý, mấy thiên tài này đều hết sức kiêu ngạo, đương nhiên không muốn thừa nhận mình không bằng người khác. Đương nhiên Lâm Minh là Phượng tiên tử tự mình dẫn tới, mạnh hơn bọn họ một chút, bọn họ cũng miễn cưỡng chấp nhận.
Lúc mấy đệ tử truyền âm lẫn nhau, cũng kéo cả Quân Nguyệt Như vào. Quân Nguyệt Như chỉ nghe bọn họ thảo luẫn, vẫn không xen lời, thẳng đến cuối cùng bọn họ đưa ra "kết quả cuối cùng" mới nói:
"Trên trời có người, trên người có người, đừng tưởng võ giả hạ giới thì không bằng võ giả Thần Vực. Thần Vực tuy rằng rộng lớn bao la, nhưng hạ giới càng lớn hơn. Võ giả hạ giới, càng đông đảo hơn Thần Vực!"
Quân Nguyệt Như nói cũng liếc Lâm Minh, nàng có thể cảm giác ra trong người Lâm Minh nội liễm khí thế, đương nhiên chỉ dựa vào như thế thì không ước đoán ra gì. Nàng tin tưởng Phượng tiên tử sẽ bắn tên vô ích, Lâm Minh nhất định là người kiệt xuất, tuy nhiên cuối cùng là thực lực thế nào, vẫn phải chờ sự thật chứng minh mới biết được.
Trong lòng khẽ động, nàng nói với Lâm Minh:
- Lâm sư đệ, ngươi vừa đến Thần Vực, còn chưa có binh khí thuận tay, ta dẫn ngươi đi Thánh Khí Các chọn một món, thế nào?
Thánh Khí Các này không phải Tàng Binh Các bình thường, muốn chọn binh khí ở trong này, đầu tiên phải xem thực lực cùng thiên phú, không phải đơn giản.