Mục lục
[Dịch] Vũ Cực Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tiểu Ma Tiên sư muội, thật sự là lợi hại. Bội phục, bội phục! Triệu mỗ bội phục sát đất!

Vào lúc Tiểu Ma Tiên đang muốn rời đi, đệ tử của Hạo Vũ Tử - Triệu Cơ mặt đầy tươi cười chào đón:

- Tại hạ Triệu Cơ, thật sự là hạnh ngộ.

- Ngươi là ai?

Tiểu Ma Tiên liếc Triệu Cơ một cái, hiển nhiên không có hứng thú để ý nhiều bộ dạng đối phương.

- Tại hạ đệ tử dưới trướng Hạo Vũ Tử Hạo Vũ Thiên Cung.

Triệu Cơ lôi ra đại danh của sư phụ hắn, nhưng mà thân phận của hắn thật sự không thể khơi dậy hứng thú gì của Tiểu Ma Tiên. Nàng chỉ lạnh nhạt “Ờ” một tiếng rồi trực tiếp khoác tay Băng Mộng tiên tử, cùng nàng ta rời khỏi đài thủy tinh.

Để lại một mình Triệu Cơ còn duy trì tư thế ôm quyền, điều này khiến hắn hết sức xấu hổ.

Kỳ thật từ đầu chí cuối, Tiểu Ma Tiên đều không nhìn võ giả chung quanh mấy cái, điều này khiến cho Lâm Minh mơ hồ cảm giác được: Tiểu Ma Tiên tuy rằng trời sinh hoạt bát, tính trẻ con chưa hết, nhưng là hoạt bát và tính trẻ con của nàng cũng chỉ là đối với người quen thuộc với nàng, đối với người xa lạ nhất là người xa lạ thiên phú thực lực đều cực kỳ bình thường đối với nàng mà nói, trong thâm tâm nàng lại phi thường cao ngạo.

Tiểu Ma Tiên đến thí nghiệm Phong Thần Đài chỉ là vì chơi vui, mà không phải là biểu hiện năng lực của mình ở trong võ giả bình dân. Điều này đối với nàng mà nói căn bản là không có ý nghĩa. Điều này giống như loài người sẽ không lộ cảm giác về sự ưu việt ở trong đàn kiến, căn bản là không cùng một tầng thứ.

- Chúng ta cũng đi thôi.

Lâm Minh nói với Tử kiếm khách. Ngay khi bọn họ sắp rời đi, Lâm Minh đột nhiên phát hiện, ở trước đài thủy tinh xuất hiện một võ giả áo đen lưng đeo trường kiếm gấp khúc, người này không ngờ là Long Nha.

- Long Nha, hắn cũng tới thí nghiệm?

Trong lòng Lâm Minh hiện lên ý niệm này, đúng lúc này, chỉ thấy Long Nha đánh ra một chưởng. Một chưởng này lại có cảm giác thời gian trôi qua. Một chưởng ấn lên đài thủy tinh, toàn bộ đài thủy tinh bốn tầng đầu sáng lên hào quang chói mắt, hào quang vọt thẳng tầng năm, cuối cùng cũng thắp sáng tầng năm, sáng chừng mười mấy giây mới chậm rãi tắt.

- Hắn chính là Long Nha! Có thể khiến tầng năm đài thủy tinh sáng lâu như vậy, pháp tắc của hắn vững vàng bước vào ý cảnh tầng năm!

- Thành tích này so với Tiểu Ma Tiên tuy rằng kém rất nhiều, nhưng là cũng đủ kinh người.

- Người này là người thứ hai khu thi đấu Mục Nguyệt tinh, thành tích bán kết chỉ dưới mỗi Lâm Minh! Nên nói là tiềm lực sau Lâm Minh, thực lực chưa chắc rõ ràng.

Có thể nhận ra Long Nha đều là người của khu thi đấu Mục Nguyệt tinh. Ở khu vực Mục Nguyệt tinh, Long Nha tuy rằng bị Lâm Minh hoàn toàn đánh bại, nhưng là cũng để lại cho mọi người ấn tượng cực kỳ sâu sắc!

Nên nói hai người Long Nha, Lâm Minh cùng những người khác hoàn toàn không cùng một cấp bậc.

- Pháp tắc tầng năm đại thành, sợ là thành tích mạnh nhất dưới truyền nhân Thiên Tôn rồi hả!

- Thậm chí có một ít truyền nhân Thiên Tôn hơi yếu cũng chẳng qua như thế! Khu thi đấu Mục Nguyệt tinh làm sao mạnh như vậy. Còn có tên Lâm Minh kia, chẳng phải là càng lợi hại.

Một số người của khu thi đấu khác nhao nhao nghị luận. Mà người của khu thi đấu Mục Nguyệt tinh đều có một loại cảm giác tự hào. Bọn họ sớm biết sự lợi hại của Lâm Minh và Long Nha, nhưng nói ra người khác đều có điều nghi ngờ, hiện tại lại là tận mắt nhìn thấy.

Đứng ngoài mấy chục trượng, Lâm Minh tận mắt nhìn toàn bộ cảnh tượng.

- Long Nha... Hắn ở trên đài thủy tinh dùng dĩ nhiên là pháp tắc Thời Gian.

Lâm Minh hít sâu một hơi, mà lúc trước Lâm Minh biết, Long Nha xuất chúng nhất chính là pháp tắc Không Gian. Vào lúc U Vô Tận có thể dùng ra bốn tầng không gian kính tượng, Long Nha đã có thể dùng ra tám tầng kính tượng, vững vàng bước vào bậc cửa pháp tắc tầng năm, chênh lệch rõ ràng có thể thấy.

Mà hiện tại, pháp tắc Thời Gian của Long Nha không ngờ cũng đạt tới tầng thứ năm, pháp tắc Thời Gian còn không biết đến loại cảnh giới nào!

Pháp tắc Thời Gian, pháp tắc Không Gian đều là một trong hai loại pháp tắc khó nhất cũng là mạnh nhất. Trong đó pháp tắc Thời Gian càng thêm trừu tượng, mơ hồ so với pháp tắc Không Gian còn khó hơn.

- Long Nha... Thật đáng sợ! Hắn ở trong thời gian mấy tháng này, trình độ lĩnh ngộ pháp tắc đề cao thật lớn, hơn nữa tu vi cũng đạt tới Thần Hải hậu kỳ, không biết hắn còn có điều giữ lại hay không. Trình độ lĩnh ngộ pháp tắc của ta không sánh bằng hắn.

Ở phương diện pháp tắc, Lâm Minh quả thật không bằng Long Nha cũng không bằng Tiểu Ma Tiên, tuy nhiên thực chiến cũng không hoàn toàn xem trình độ lĩnh ngộ pháp tắc. Còn có ảnh hưởng của các phương diện khác.

***

Thời gian mười ngày nhoáng cái qua đi, trừ Băng Mộng sâu không lường được và Tiểu Ma Tiên ra, Lâm Minh lại gặp được mấy truyền nhân Thiên Tôn thực lực rất mạnh.

Sáng sớm ngày thứ 11, Lâm Minh đang tĩnh tọa trong cung điện của mình, đột nhiên một thanh âm truyền vào trong đầu.

- Tất cả người dự thi của khu chung kết đến quảng trường tập hợp, tổng chung kết cuối cùng của đệ nhất hội võ, hôm nay bắt đầu!

Một thanh âm uy nghiêm truyền khắp toàn bộ khu cung điện, Lâm Minh đột nhiên mở mắt. Rốt cục bắt đầu – chung kết cuối cùng!

Toàn bộ sân thi đấu, một vạn tuấn kiệt trẻ tuổi lục tục đi ra cung điện của mình, đi tới giữa quảng trường.

Ở nơi này đã hội tụ mấy chục người mạnh Giới Vương, bọn họ đều là người chủ trì các khu vực bán kết, trong đó Tiêu Đạo Tử rõ ràng có mặt. Mấy chục Giới Vương cùng một chỗ, mức độ hùng mạnh của khí thế có thể nghĩ mà biết!

Một vạn thiên tài, đều yên lặng như tờ, chờ đợi quyết đấu cuối cùng tiến đến.

- Chư vị!

Sau khi tất cả mọi người tụ tập cùng một chỗ, một nam nhân khôi ngô mặc trường bào trắng từ bầu trời từ từ hạ xuống. Hắn dáng người cao ngất, khí thế mạnh mẽ, toàn thân đều tỏa ra uy áp khủng bố.

- Bổn tọa thủ tịch đệ tử dưới trướng Hạo Vũ Thiên Tôn – Hạo Vũ Tử, đại biểu Hạo Vũ Thiên Cung hoan nghênh các ngươi. Các ngươi đều rất ưu tú!

- Hạo Vũ Tử?

- Hắn chính là Hạo Vũ Tử? Nếu chúng ta có thể tiến vào Địa Bảng top 10, là có thể tiến vào Hạo Vũ Thiên Cung, cũng chính là sẽ nhận sự chỉ điểm của hắn?

- Hạo Vũ Tử tiền bối là tu vi nửa bước Thiên Tôn, chỉ điểm chúng ta dư dả. Cho dù là Giới Vương giới lớn của thế giới thứ nhất, ở trước mặt Hạo Vũ Tử tiền bối cũng phải lễ nhường ba phần.

Thiên tài trẻ tuổi ở đây dùng chân nguyên truyền âm nghị luận riêng. Đối với rất nhiều người bọn họ mà nói, Hạo Vũ Tử đã là nhân vật lợi hại nhất mấy chục năm đến nay bọn họ từng gặp.

- Sau đây ta tuyên bố quy tắc. Tất cả các ngươi tiến hành chia tổ đấu loại, tổ đã chia xong rồi.

Hạo Vũ Tử nói xong, vung tay lên. Ở trước mặt mọi người xuất hiện một màn sáng thật lớn. Màn sáng này rộng trăm trượng, phía trên liệt kê một vạn cái tên. Phía sau mỗi tên đều có một dãy số, cũng chính là đánh số của cung điện mọi người đã ở.

1 vạn người bị chia làm 10 tổ lớn, mỗi tổ 1000 người.

- 1000 người, như vậy làm sao đánh? Chẳng lẽ là thí luyện đào thải tương tự Phong Thần Đài sao?

Trong lòng Lâm Minh xẹt qua ý niệm này. Nếu như vì cam đoan tuyệt đối công bằng mà tiến hành đấu luân lưu, mỗi người đều phải đánh trọn 999 trận. Như vậy không khỏi quá rườm rà.

Đúng vào lúc này hắn phát hiện, trong mỗi một tổ 1000 người đều chia làm hai bộ phận. Bộ phận thứ nhất chỉ có 30 người, trên là màu đỏ. Mà bộ phận thứ hai lại có 970 người, tên là màu trắng.

Tên của Lâm Minh là màu đỏ, nhưng là tên của rất nhiều đệ tử hạch tâm Thiên Cung đều là màu trắng.

Trên bầu trời, Hạo Vũ Tử nói:

- Mỗi một tổ lớn căn cứ thành tích bán kết và biểu hiện thực lực của các ngươi, chia làm hai tổ nhỏ. Tổ thứ nhất 30 người, tổ thứ hai 970 người. Trong số người tổ thứ hai này, mỗi người có được ba lần cơ hội phát động khiêu chiến đối với người của tổ thứ nhất. Nếu trong ba lần thắng bất kỳ một lần, là có thể thay thế vị trí của đối phương. Trái lại, nếu như ba lần đều thất bại, thì trực tiếp bị đào thải! Mà võ giả tổ thứ nhất bị đào thải đến tổ thứ ba, cũng có ba lần cơ hội khiêu chiến. Đều thất bại, vẫn như cũ bị đào thải! Thẳng đến tất cả mọi người của tổ thứ hai mất tư cách!

Nghe thấy quy tắc này, trong lòng mọi người bị xếp vào tổ thứ hai đều có chút không thoải mái. Nói trắng ra là Hạo Vũ Thiên Cung căn bản không coi trọng người của tổ thứ hai, tính toán trực tiếp đào thải bọn họ. Chế định quy tắc này xem như cho bọn họ một cơ hội cuối cùng.

- Thật sự là xem thường người quá mức.

- Chúng ta tuy rằng không có khả năng tiến vào top 10 Địa Bảng, nhưng cũng không đến mức trực tiếp bị xếp vào hàng ngũ bị đào thải chứ!

Trong một vạn người, người của tổ thứ nhất tổng cộng mới 300, trong đó 200 người là truyền nhân Thiên Tôn và đệ tử hạch tâm Thiên Cung. 100 người còn lại thì là tuấn kiệt trẻ tuổi chọn ra trong 30 khu vực thi đấu.

Điều này khiến cho rất nhiều người thứ ba, thứ tư của bán kết khu vực đều bị xếp vào tổ thứ hai.

Thậm chí có mấy khu thi đấu không may, thứ hai đại thế giới của bọn họ cũng bị xếp vào tổ thứ hai.

Điều này lập tức khiến lửa giận trong lòng bọn họ bùng cháy:

- Đây là ý gì? Ta là người thứ hai khu bán kết chúng ta, dựa vào cái gì ta ở tổ thứ hai. Có khu thi đấu người thứ năm đều ở tổ thứ nhất!

- Quy tắc chia tổ này quá võ đoán!

Những người này nói chính là khu thi đấu Mục Nguyệt tinh. Người thứ năm khu thi đấu Mục Nguyệt tinh – Tử kiếm khách đều bị xếp vào tổ thứ nhất, càng không nói đến Lâm Minh, Long Nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK