Mục lục
[Dịch] Vũ Cực Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại một hẻm núi cách dãy núi Bạch Ngọc mười vạn dặm, trong vòng 3 ngày ngắn ngủi, đã tụ tập hơn 50 cường giả Thần Hải. Ngoại trừ hơn 20 cường giả Thần Hải củaTu La Thần quốc, còn có thế lực phụ thuộc Tu La Thần quốc, trừ Tây Bắc đại mạc ra thì toàn bộ cường giả Thần Hải Thiên Diễn Đại Lục đã đến đây tám thành.

- Thất Tinh bệ hạ, Lâm chân nhân đâu?

- Đúng nha, Lâm chân nhân đâu?

Mọi người nhao nhao hỏi Lý Ngọc Tiêu, nhất là những cường giả Thần Hải có ấn ký truy tung, hoặc là có huyết mạch dị chủng, Thần thể thì càng nóng vội.

Nên biết rằng, những người bọn họ trên người đều có ấn ký truy tung, bị Dương Vân chặt chẽ khống chế, bọn họ tụ tập lại phản kháng Dương Vân, nếu thắng, tự nhiên sẽ là đại hỉ, nếu thất bại, vậy thì phải chết không thể nghi ngờ.

Cường giả Thần Hải, mấy ngàn năm thọ mệnh, là bá chủ một phương, ai lại muốn mình chết chứ. Nếu không phải Dương Vân khiến cho bọn họ không có đường để đi vậy thì bọn họ cũng sẽ không liều chết phản kháng.

Bây giờ bọn họ đánh cược tính mạng, đương nhiên cần phải có một thủ lĩnh đủ tư cách, nếu không biết rõ đi chịu chết thì còn không bằng kéo dài hơi tàn còn hơn.

Lâm Minh thiên phú không người không thể hoài nghi, đó tuyệt đối là thiên tài đứng đầu Thiên Diễn Đại Lục 10 vạn năm qua, nhưng thực lực Lâm Minh ra sao, trong lòng bọn họ lại không để ý, dù sao 3, 4 năm trước, Lâm Minh còn không bằng cường giả Thần Hải bình thường, bây giờ Lâm Minh cho dù có nhiều kỳ ngộ hơn nữa thì làm sao có thể chống lại Dương Vân được?

Trong lúc mọi người đang nóng vội, Lâm Minh mặc một thân áo trắng, từ động phủ trong dãy núi Bạch Ngọc đi ra. Lúc này hắn, khí tức nội liễm, đi lại ung dung, giống như bước đi trên hư không, đạp gió mà đến.

- Chư vị an tâm một chút chớ nôn nóng. Lâm Minh nâng tay cách không đè xuống, trong thanh âm ẩn chứa một cỗ năng lượng tràng vô hình, khiến cho người nghe được thanh âm của hắn không tự chủ được mà im lặng lại.

- Hắn chính là Lâm Minh, dường như có chút khác biệt so với bức họa Dương Vân đưa...

- Đúng vậy, dung mạo tuy rằng tương tự, nhưng bản thân Lâm Minh ẩn chứa khí chất mà trên bức họa không thể thể hiện ra được, ta đã thấy không ít người mạnh, hoặc là khí thế cường đại, hùng hổ dọa người, hoặc là khí tức kéo dài, thâm trầm giống như biển, hay là khí tức nội liễm, trở lại nguyên trạng, nhìn qua cũng không khác phàm nhân. Nhưng Lâm Minh này kỳ lạ nhất, nhìn hắn, cảm giác giống như là đối mặt với tinh không hỗn loạn vậy, không có trật tự, không có biên cảnh, không thể phỏng đoán!

Nói chuyện chính là một lão nhân áo xanh, dưới cằm là một bộ râu dê trắng dài, dưới chân có một chiếc la bàn xoay tròn, lăng không mà đứng.

Lão nhân này tên là Thiên Kính chân nhân, bằng vào thực lực bản thân đột phá Thần Hải, hơn nữa tu vi đạt tới Thần Hải trung kỳ đỉnh phong, cùng với đám người Dương Vân, Tạo Hóa lão nhân cũng thuộc top 10Thiên Diễn Đại Lục. Chiếc la bàn dưới chân kia, nghe đồn có thể suy tính quá khứ tương lai, khá thần bí.

Thiên Kính chân nhân ở trong cường giả Thần Hải Thiên Diễn Đại Lục có uy vọng cực cao, cũng chính là vì nhãn lực của hắn, lần đầu tiên hắn đối mặt với Lâm Minh cảm giác như đối mặt với tinh không hỗn loạn, kỳ thật nói chính là không gian Hồng mông.

- Thiên Kính chân nhân, nhãn lực ngươi tốt nhất, ngươi tính xem Lâm Minh có thể chống lại Dương Vân không? Ta cuối cùng vẫn cảm thấy trong lòng không yên, nếu qua 5, 6 năm nữa, có lẽ còn có khả năng...

Thiên Kính chân nhân nói: - Tương lai biến hóa khôn lường, suy tính được, nói dễ hơn làm, với tu vi của ta bây giờ cũng chỉ suy tính ra tương lai số mệnh một quốc gia phàm nhân mà thôi, nếu muốn suy tính tương lai mệnh số một Chân Long, ta cũng không năng lực này.

Thiên Kính chân nhân liên tục lắc đầu, nhưng lại khiến Lâm Minh nhìn lại: - Không nghĩ tới trên thế giới này, không ngờ có công pháp có thể suy tính tương lai? Thật là thần kỳ.

- Lâm chân nhân, ngươi có thể cởi bỏ ấn ký truy tung trên người chúng ta sao? Một giọng nói êm ái uyển chuyển, lại có chút dồn dập của nữ nhân vang lên. Người hỏi đúng là nữ nhân tên là Ngọc Nhi, người mang huyết mạch dị chủng, lại có ấn ký truy tung, Dương Vân muốn giết nàng, nàng trốn cũng chưa chắc trốn được.

- Đúng vậy, có thể giải trừ ấn ký cho chúng ta trước không? Có người lập tức phụ họa theo Ngọc Nhi nói, đây mới là điều quan trọng nhất, giải trừ ấn ký, cho dù hành động thất bại, vậy thì cũng có thể chạy trốn.

Chỉ là tuy rằng chiến linh Lâm Minh cường đại, nhưng trong vài năm ngắn ngủi đạt tới Bạch Ngân viên mãn, bọn họ sẽ không thể tin, dù sao tu vi Lâm Minh chỉ là Mệnh Vẫn tầng năm mà thôi.

Mà Bạch Ngân viên mãn chiến linh, dựa theo Tuyết Phong tiên tử nói, ít nhất cần phải có tu vi Thần Biến hậu kỳ mới có thể đạt được, Mệnh Vẫn tầng năm đến cảnh giới Thần Biến hậu kỳ, giữa hai cảnh giới này khoảng cách lớn cỡ nào, đã không thể tưởng tượng được nữa.

- Có thể.

Lâm Minh vươn tay phải ra, nhẹ nhàng bắn ra một đạo năng lượng xám tối như tên tiến vào trong cơ thể Ngọc Nhi. Đạo năng lượng xám tối này tất nhiên là Hồng Mông chiến linh, tuy rằng chỉ là Bạch Ngân đại thành, nhưng phẩm chất so với chiến linh Bạch Ngân viên mãn của Ma đầu thượng cổ càng mạnh hơn.

Chiến linh di chuyển một vòng, hóa thành một cây đoản thương màu xám bạc, nhắm ngay chiến linh ấn ký trên người Ngọc Nhi hung hăng đánh tới! - Răng rắc!

Chiến linh ấn ký như thủy tinh vỡ nát ra, trong nháy mắt bị tách ra, loại trừ.

- Vù!

Năng lượng trắng xám từ trong cơ thể Ngọc Nhi bay ra, trước sau chỉ vài giây, Ngọc Nhi vẻ mặt ngơ ngác, này xem như xong rồi sao?

- Này... Đã giải trừ?

Trượng phu của Ngọc Nhi bên cạnh nàng, không thể tin nói, hắn cũng có chiến linh, tuy rằng chỉ là cấp Thanh đồng thấp nhất, nhưng có thể cảm giác được một chút, chiến linh ấn ký trên người Ngọc Nhi đã biến mất!

Trong vài cái nháy mắt, Dương Vân để lại chiến linh truy tung ấn ký trong cơ thể bọn họ, khiến cho cuộc sống mấy năm nay của bọn họ, mỗi ngày đều không yên tâm, giống như bùa đòi mạng vậy, vậy mà lại bị Lâm Minh làm như củ cải, dễ dàng xóa, nhổ!

Cái này cũng quá dễ dàng rồi chứ.

Cường giả Thần Hải có chiến linh không ít. Bọn họ đều phát hiện điểm này, điều này cũng chứng minh chiến linh của Lâm Minh còn mạnh hơn so với Dương Vân.

- Chiến linh màu xám bạc, sao lại là màu xám bạc? Thiên Kính chân nhân không thể lý giải, hắn đối với đẳng cấp chiến linh hiểu biết rất nhiều, cũng từng nghe nói qua chiến linh màu xám bạc.

Lâm Minh tự nhiên sẽ không giải thích nhiều, hắn nói: - Chúng ta phải nhanh một chút, Dương Vân chắc là đã phát hiện chiến linh hắn lưu lại đã bị hủy diệt, mười tức, ta sẽ hủy diệt chiến linh ấn ký trên người mọi người xóa bỏ, sau đó chúng ta cùng thông qua truyền tống trận đến hoàng thành Cửu Đỉnh Thần quốc, diệt sát Dương Vân!

Lâm Minh nói trung khí mười phần, trong giọng nói mang theo sự tự tin của Vương giả.

- Mười tức? Mười tức làm sao có thể làm xong? Mọi người nghi hoặc nhìn về phía Lâm Minh, không biết có phải nói sai rồi hay không, đúng lúc này, ngón tay Lâm Minh liên tục bắn ra, mấy chục đạo chiến linh màu xám bạc bay ra, như một cây lao ngắn, nhỏ, tinh xảo, phân biệt bắn vào trong cơ thể mấy chục cường giả Thần Hải, một màn này khiến võ giả ở đây trố mắt nhìn trân trối, Lâm Minh chẳng lẽ muốn một hơi giải trừ tất cả chiến linh ấn ký của mọi người?

Này cũng quá điên cuồng đi!

Bọn họ vốn còn tưởng rằng, giải trừ chiến linh ấn ký thì cần phải thật cẩn thận, lần lượt sử dụng ý chí chậm rãi làm hao mòn, mới có thể hoàn toàn xóa bỏ. Lúc trước Lâm Minh chỉ trong mấy cái nháy mắt đã xóa bỏ chiến linh ấn ký trên người Ngọc Nhi tiên tử đã làm cho bọn họ vô cùng giật mình rồi, nhưng mà không nghĩ tới một màn kế tiếp lại càng thêm điên cuồng, Lâm Minh muốn một lần xóa bỏ chiến linh ấn ký của bọn họ.

Kỳ thật chuyện này cũng không kỳ quái, Hồng Mông chiến linh của Lâm Minh so với chiến linh của Ma đầu thượng cổ còn lợi hại hơn, lúc trước Ma đầu thượng cổ hạ chiến linh ấn ký cũng làm một lần, Lâm Minh đương nhiên cũng có thể một lần xóa bỏ.

- Bồng bồng bồng! Từng tiếng nổ nhỏ không vang từ trong cơ thể mọi người truyền tới, dường như tiếng linh hồn vỡ nát vậy. Mấy chục đạo chiến linh ấn ký, ở trong thời gian mười tức bị Lâm Minh hoàn toàn gạt bỏ!

Một màn này, khiến cho những người ở đây cả kinh nói không nên lời, có lẽ... Lâm Minh thật sự có thể trong thời gian ba, bốn năm nữa, có thể trưởng thành đủ để đánh bại Dương Vân! ...

Lúc này, ở chỗ sâu trong Cửu Đỉnh Thần Cung, toàn thân Dương Vân ngâm trong Huyết trì, tu luyện đã đến lúc khẩn yếu.

Thân thể hắn được bao phủ trong một cái Huyết đồ, máu tươi dính nháp bị hắn nuốt vào trong miệng, tiếp đó chảy khắp minh mạch toàn thân, sau đó từ lỗ chân lông hắn chảy ra. Từng tia từng tia tinh hoa năng lượng huyết mạch bị giữ lại trong cơ thể Dương Vân.

Ở mi tâm Dương Vân, là một đạo ấn ký hình thoi màu đỏ dựng thẳng, đúng là chậm rãi vỡ ra, biến thành một con mắt đỏ tươi, bên ngoài con mắt, lại bao phủ một tầng huyết tinh, nhìn qua vô cùng quỷ dị.

Chung quanh Dương Vân, Tiên Huyết Đạo Đồ đã chậm rãi co rút lại, dường như muốn dung nhập vào trong cơ thể Dương Vân vậy, một tấm co rụt lại, giống như hô hấp, tim đập, quỷ dị vô cùng.

- Tới lúc rồi. Chỉ cần hấp thu Tiên Huyết Đạo Đồ, Đại Huyết Luyện Thuật của ta sẽ tới gần đại viên mãn, kế tiếp chỉ là dùng Huyết Pháp Nhãn dựng dục ra, nhiều nhất chỉ cần một, hai tháng, Đại Huyết Luyện Thuật của ta sẽ đại thành, đến lúc đó, ta dùng Huyết Pháp Nhãn hấp thu một tia huyết khí của Lâm Minh là có thể trong phạm vi ngàn vạn dặm nhìn thấy hắn, tiếp đó tìm tới hắn, giết hắn, cướp lấy số mệnh của hắn, biết được bí mật cường đại của hắn, ta sẽ có thể bước đi trên con đường võ đạo đỉnh phong rồi.

Thì ra, đạo ấn ký màu đỏ hình thoi ở mi tâm Dương Vân là một con mắt thú ba - hình thức ban đầu của Huyết Pháp Nhãn, mà khi con mắt này hoàn toàn ngưng tụ ra, thì có thể bao phủ ngàn vạn dặm tìm kiếm Lâm Minh, về phần huyết khí của Lâm Minh, mấy năm trước ở trong hành trình Kỳ Tích Thần Điện, Dương Vân đã sớm cùng với Lâm Minh giao thủ chiếm được rồi.

Huyết Pháp Nhãn hấp thu huyết mạch khí, nhìn thấu vị trí của Lâm Minh, đây chính là phương pháp thông qua Đại Huyết Luyện Thuật tìm được vị trí cụ thể của Lâm Minh.

- Tiên Huyết Đạo Đồ, huyết nhục cương thể, hợp hai làm một!

Dương Vân hét lớn một tiếng, lực lượng toàn thân như trời long đất lở bộc phát ra, một cái khí huyết lực nồng đậm, ngưng tụ thành những xúc tua thực chất, mỗi một cái xúc tua chỉ to bằng ngón út, nhưng mà số lượng lại lên tới mấy ngàn cái.

- Ba ba ba!

Những xúc tua này cuốn lấy một tấm Tiên Huyết Đạo Đồ đang co rụt lại, muốn kéo chúng vào trong cơ thể.

Xúc tua rút lại, tự nhiên Tiên Huyết Đạo Đồ chống cự, mà Dương Vân hai mắt màu đỏ, toàn thân gân xanh bạo khởi giống như con giun, phát ra lực lượng toàn thân.

- Còn thiếu chút nữa, chỉ thiếu một chút!

Dương Vân cắn chặt răng, trơ mắt nhìn Tiên Huyết Đạo Đồ đã chìm vào trong cơ thể mình tới tám phần, nhưng đúng lúc này, đột nhiên hắn cảm giác chỗ sâu trong linh hồn truyền tới một trận đau đớn, giống như bị kim đâm vậy.

- Hả? Cái gì?

Dương Vân phân tâm một cái, Tiên Huyết Đạo Đồ giãy được một phần mười huyết xúc tua, lại bắt đầu hướng ra ngoài.

- Có người hủy diệt chiến linh ấn ký của ta? Dương Vân trong lòng kinh sợ, chiến linh ấn ký và bản thể chiến linh tương liên, bị người khác mạnh mẽ hủy diệt tự nhiên sẽ tạo thành ảnh hưởng tới bản thể, nhất là trong thời khắc tu luyện mấu chốt, chỉ cần một chút sơ sót, rất có thể bị tẩu hỏa nhập ma, tuy nhiên chỉ có một chiến linh ấn ký bị hủy diệt, hắn vẫn còn chịu đựng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK