Mục lục
[Dịch] Vũ Cực Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tiểu gia hỏa, chúng ta tâm sự với nhau nhé?

Sau khi Lâm Minh cầm lấy tư cách tam phẩm Thần Văn Sư thì biết rõ những lão gia hỏa này chắc chắn sẽ hỏi mình, đây cũng là chuyện khó tránh khỏi.

Lâm Minh gật gật đầu, nói ra:

- Được, nói đi!

- Được rồi!

Lão giả áo trắng, Tiết lão, Tô lão ba người mang theo Lâm Minh đi vào một cửa đá, Tiết lão xoay đầu lại nhìn đồ đệ Mộng Dao nói ra:

- Các ngươi ở chỗ này chờ là được.

Mộng Dao vốn đang ló đầu nhỏ quan sát, hiếu kỳ nhìn vào bên trong, nàng cũng muốn biết thân phận của Lâm Minh, nhưng lại bị Tiết lão nói một câu này ngăn cản lại.

Nàng lúc này vểnh miệng lên, nói:

- Làm như người ta rất muốn biết lắm vậy, có gì hay chứ?

Mộng Dao khó chịu ngồi ở ghế đá, người chung quanh tuổi không chênh lệch với nàng, trong nội tâm nàng tràn ngập hiếu kỳ, nàng rất muốn biết Lâm Minh xuất thân ở đâu, tu luyện thế nào mà vì sao lợi hại như vây.

- Tên này chắc có sư phụ lợi hại lắm đây.

Bên cạnh Mộng Dao, Thanh Ảnh thì thào nói ra.

- Khẳng định... Hơn nữa còn lợi hại hơn sư phụ của chúng ta.

Mộng Dao nói ra lời này không cố kỵ, Tiết lão đầu đang định đóng cửa thì nghe được câu này suýt nữa bị nghẹn.

- Nha đầu này...

Tiết lão đầu xấu hổ ho khan một tiếng, cũng chỉ xem như không nghe thấy mà thôi, nhưng mà hắn biết đây là sự thật, từ trình độ của hắn cảm giác dù hắn làm như thế nào cũng không thể dạy dỗ ra đồ đệ như Lâm Minh được, cho dù là khối ngọc thô chưa được mài dũa, bởi vì ngọc thô cũng cần đại sư chuyên nghiệp tới thao tác tạo hình mới biến thành tác phẩm nghệ thuật được, trình độ của sư phụ cũng rất trọng yếu.

Ba lão nhân bảo Lâm Minh ngồi trước mặt mình, áo lão giả áo bào trắng chuẩn bị huy chương và áo bào Thần Văn Sư đưa cho Lâm Minh.

- Đây là cho ngươi, chứng nhận tam phẩm Thần Văn Sư, đây là trường bào Thần Văn Sư của Thần Văn Sư công hội. Trong Tu La Lộ, mỗi thế lực lớn đều có huy chương và áo bào khác nhau, nhưng mà trên cơ bản đều như nhau...

- Ân, cám ơn.

Lâm Minh gật gật đầu, chỉ vung tay khoác trường bào lên người.

Thần Văn Sư công hội chế tác trường bào Thần Văn Sư là do năng lượng phù văn cấu thành. Cho dù mặc vào hay cởi ra chỉ cần kéo là được.

Trường bào này bao phủ thân thể, Lâm Minh ẩn ẩn cảm nhận được thiên địa nguyên khí và pháp tắc chung quanh như bị dẫn dắt tới, có tác dụng tẩm bổ bản thân mình, hiển nhiên trường bào này không phải phàm phẩm.

Hương chương này cũng tỉ mỉ chế tác ra. Có được hiệu quả hội tụ và tập trung tinh thần lực, hai đồ vật này có giá trị ngoài linh khí trung phẩm.

- Các vị tiền bối có cái gì muốn hỏi, vãn bối tận lực trả lời.

Lâm Minh lúc này mặc trang phục Thần Văn Sư xong, lúc này trường bào rộng thùng thình ẩn ẩn có khí chất phiêu dật xuất trần.

- Xác thực có mấy vấn đề, lão phu đúng là hiếu kỳ sư phụ ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào? Ta nghĩ không ra cả nội Tu La Lộ, rốt cuộc là ai có thể dạy ra đồ đệ như ngươi.

Không cần Lâm Minh mở miệng thì lão giả áo bào trắng đã hỏi thăm sư phụ của hắn là ai..

Trong nội Tu La Lộ có rất nhiều tổ chức Thần Văn Sư, cạnh tranh với nhau cũng kịch liệt, nếu như có thể kéo một cao thủ nhập hội, đây chính là một chuyện đáng vui mừng, nếu như thu nạp Lâm Minh là hậu bối trẻ tuổi còn có giá trị cao hơn nhiều lắm.

Lâm Minh nói:

- Gia sư ẩn cư nhiều năm. Không muốn lộ ra tục danh...

Lâm Minh đã sớm suy nghĩ kỹ đáp án, lão giả áo trắng nghe xong âm thầm thất vọng, kỳ thật đây là chuyện trong dự tính, thần văn đại sư như vậy, cho dù tới thế lực nào cũng có đãi ngộ phi thường tôn quý, đối phương muốn xuất thế đã sớm xuất thế. Hơn nữa cho dù xuất thế cũng chưa chắc gia nhập Thần Văn Sư công hội.

Lão giả áo bào trắng chưa từ bỏ ý định, hắn hỏi:

- Mạo muội hỏi một câu, không biết lệnh sư là mấy phẩm Thần Văn Sư?

Lão giả áo bào trắng suy đoán lão sư của Lâm Minh ít nhất là thất phẩm Thần Văn Sư, chỉ sợ còn hơn cả hội trưởng Thần Văn Sư công hội.

Lâm Minh nói:

- Thật có lỗi, không phải vãn bối không muốn nói, mà là vãn bối cũng không biết gia sư trình độ thần văn thuật đạt tới trình độ nào, theo vãn bối biết, gia sư ít nhất đã quy ẩn hơn tỷ năm, cho dù lão nhân gia ông ta rời núi, chỉ sợ cũng không có bao nhiêu người nhận ra.

Lâm Minh nói lời bịa đặt, nhưng mà hết lần này tới lần khác phối hợp với thành tựu và biểu lộ châm chú của Lâm Minh và cách nói lập lờ nước đôi, dù hắn nói vớ vẩn thì mọi người cũng tin là thật, bởi vì bọn họ cảm thấy Lâm Minh đúng là có lão sư trâu bò như thế.

- Quy ẩn... Một tỷ năm!

Lão giả áo bào trắng nháy mắt hai cái, nhìn qua mấy lão giả khác, đều từ trong mắt đối phương thấy thần sắc kinh hãi.

Tiết lão đầu nuốt nước miếng một cái, tuy đã sớm dự đoán sư phụ của Lâm Minh rất đáng sợ, nhưng mà nghe người ta quy ẩn cả tỷ năm, vậy số tuổi chân chính không phải hai ba tỷ năm?

Tuổi như vậy vượt qua thọ mệnh trăm triệu năm của Thiên Tôn a!

Như vậy lão sư của Lâm Minh hoặc là dùng bí pháp ngủ say, hoặc bản thân chính là cường giả Chân Thần!

Mà Tiết lão đầu xem ra khả năng sau đó mới chính xác!

Nhớ tới sư phụ của Lâm Minh, Tiết lão đầu cười khổ một tiếng nói ra:

- Ta nói tiểu gia hỏa, lần trước ngươi lừa lão gia hỏa ta thật khổ, rõ ràng có sư phụ là thần văn đại sư, lại giả vờ như mình không hiểu thần văn thuật tới đùa giõn lão già ta... Lại nói, ngươi lúc trước mưa khối ngọc bài kia...

Tiết lão đầu nhãn châu xoay động, cảm giác mình sợ rằng bị Lâm Minh lừa rồi! Khối toái ngọc đó nói không chừng là bảo bối gì đó.

- Tiểu gia hỏa, ngươi mua toái ngọc là gì, nói cho ta biết đi, để cho ta được kiến thức.

Tiết lão đầu chép miệng, đau lòng muốn chết, hắn cảm giác bán toái ngọc chín thành chín là bị lừa.

- Ngọc?

Lâm Minh ra vẻ kinh ngạc, chợt nói:

- Ta nhớ rồi, một năm trước ta ở quầy hàng của ngươi nhìn trúng toái ngọc, tưởng rằng là đô cổ, về sau ta lấy toái ngọc ra cho sư phụ xem xét một chút, kết quả là ta nhìn lầm, quả nhiên tiện nghi không dễ chiếm như vậy...

Lâm Minh hời hợt nói ra, nhưng mà Tiết lão đầu làm sao tin tưởng, đau khổ nói:

- Ngươi nói trung thực cho ta biết toái ngọc là cái gì, ta đã bị ngươi lừa rồi, ngươi dù sao cũng phải nói cho ta biết đó là gì, ta tầm mắt vụn về không có gì lạ, ta chỉ là không biết nó là cái gì mà thôi.

- Tiền bối... Ngươi thực... Nghĩ nhiều.

Trong ánh mắt Lâm Minh hiện ra một tia giảo hoạt, hắn rất che dấu rất tốt, mặc cho Tiết lão đầu nói như thế nào Lâm Minh cũng vờ như không biết, chuyện này khiến nội tâm Tiết lão đầu vô cùng phiền muộn, hắn càng ngày càng khẳng định là mình bị Lâm Minh lừa, mà với tư cách một Thần Văn Sư có năng lực giám bảo, chuyện thống khổ nhất chính là không lừa được người khác còn bị lừa ngược lại.

Tiết lão đầu còn muốn nói điều gì, mà lúc này lão giả áo bào trắng ho khan, nói:

- Lâm Minh, nói chính sự đi, ta muốn hỏi một chút ngươi có đồng ý gia nhập Thần Văn Sư công hội không?

Chuyện này mới là nguyên nhân chính lão giả áo trắng tìm Lâm Minh nói chuyện.

Vốn hỏi thăm Lâm Minh tình huống liên quan tới lão sư của hắn, cũng ôm hy vọng vạn nhất, nhìn xem có thể lôi kéo lão sư của Lâm Minh tiến vào Thần Văn Sư công hội hay không.

Kết quả cuối cùng không ngoài dự kiến là thất bại, như vậy lôi kéo Lâm Minh tiến vào Thần Văn Sư công hội là nhiệm vụ thiết yếu.

Mà tổ chức như Thần Văn Sư công hội không chỉ cần số lượng Thần Văn Sư nhiều, chất lượng cũng là nhân tố trọng yếu nhất.

Thần Văn Thành có thể có quy mô hôm nay, đều dựa vào rất nhiều Thần Văn Sư, còn có một bộ phận là Luyện Đan Sư khởi động.

Thần Văn Sư công hội Thần Văn Sư càng ngày càng cường đại, nhất là lực hiệu triệu của thất phẩm Thần Văn Sư, Thần Văn Sư càng nhiều thì võ giả mộ danh Thần Văn Sư mà tới sẽ gia nhập Thần Văn Sư công hội càng nhiều.

Cùng lúc đó cũng có nhiều thế lực tới hợp tác với Thần Văn Sư công hội, cung cấp đủ loại điều kiện hậu đãi.

Thời gian lâu Thần Văn Thành sẽ càng ngày càng phồn hoa, các phương diện giao dịch, nhân tài, các tài nguyên trân quý sẽ tăng lên.

Cho nên nói Thần Văn Sư công hội lớn mạnh hay không có liên quan tới lợi ích của mỗi người trong Thần Văn Thành này.

Một khi Thần Văn Sư công hội suy sụp thì như vậy Thần Văn Thành cũng sẽ chỉ là danh nghĩa.

- Ngươi đừng vội kết luận, ta trước nói cho ngươi nghe một chút, gia nhập Thần Văn Sư công hội có chỗ tốt...

Lão giả áo bào trắng nói xong xuất ra một danh sách đưa cho Lâm Minh.

- Đây là sổ tay trong Thần Văn Sư công hội, bên trong có ước định mà thành viên Thần Văn Sư công hội cần tuân thủ, nếu ngươi gia nhập Thần Văn Sư công hội, tại Thần Văn Thành mua sắm tài liệu sẽ chiết khấu còn 85%, đây đã là tiêu chuẩn cao nhất, trưởng lão cũng không gì hơn cái này, nhân vật mới của Thần Văn Sư không có đãi ngộ như thế.

- Trong Thần Văn Sư công hội có đủ ngọc giản, ngươi đều có quyền lực xem, dù là ngọc giản truyền thừa trọng yếu nhất, ngươi cũng có được quyền lực xin xem.

- Trừ chuyện đó ra, mỗi tháng Thần Văn Sư công hội sẽ cố định cho ngươi điểm cống hiến tích lũy, mua sắm trong Thần Văn Sư công hội đều cần điểm tích lũy, điểm tích lũy ở chỗ này còn dễ dùng hơn nguyên khí phù văn, ngươi có được điểm tích lũy thì có quyền ưu tiên giao dịch tài liệu trân quý.

Lão giả áo trắng nói ra các điều kiện hậu đãi, chuyện này không khác gì cho hắn đãi ngộ trưởng lão của Thần Văn Sư công hội, hiện tại cứ như vậy đồng ý cho Lâm Minh, thật sự là thành tựu của Lâm Minh hiện tại thì hắn thành trưởng lão áo bào hồng là ván đã đóng thuyền, trở thành trưởng lão áo bào hồng, hội trưởng phó hội trưởng cũng hoàn thành có khả năng.

Điều kiện như vậy cũng là cực hạn của trưởng lão áo bào hồng, Lâm Minh cũng cảm giác rất hài lòng, hắn hơi trầm ngâm, nói ra:

- Vãn bối có một việc, muốn thỉnh giáo các vị tiền bối.

- Cứ nói đừng ngại.

Lâm Minh cân nhắc một chút, nói ra:

- Theo vãn bối bố trí, các thế lực lớn gần đây đều có quan hệ hợp tác lâu dài với Thần Văn Sư công hội... Mà có một thế lực vãn bối cảm thấy rất hứng thú, có là tổ chức sát thủ Thiên La!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK