Giấu mình trong Băng Tuyết nữ thần lĩnh vực, băng tuyết chẳng những không cản trở Lam Thần, mà ngược lại còn là thị giác của nàng. Thông qua cảm xúc của băng tuyết , nàng có thể cảm giác được hết thảy mọi việc, hỏa đao xuất hiện trong tích tắc Băng Vân cũng biết được. Nàng phóng thích Băng tuyết nữ thần chi long chi viện cũng không thể ngăn cản được hắn , cho nên Tây Luân lấy tốc độ nhanh nhất xuất đao ra.
“ Phượng Ảnh Tam Phân”, thân thể Băng Vân đột nhiên xuất hiện biến hóa, bất luận là cánh chim sau lưng hay thân thể tại giờ phút này đều trở lên hư ảo. Ba đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện, đôi mắt màu lam của nàng lập tức biến thành màu vàng, sau lưng cánh chim màu lam đã tản ra môt tầng màu vàng chói lọi. Thiên Nhãn huyệt có thể mang đến cho phượng tộc sức mạnh gì! Chính là trong nháy mắt đạt tới phượng hoàng cửu biến, mà trong quá trình biến đổi, đệ tứ phượng hoàng tam phân địa xuất hiện làm cho thân thể Băng Vân nhất thời khí tức trở nên mênh mông. Băng tuyết chung quanh trong nháy mắt đọng lại, thân thể của nàng trong nháy mắt biến mất trong Băng Tuyết nữ thần lĩnh vực.
Ầm…Dưới công kích của Tây Luân , cả Băng Tuyết nữ thần chi long và Băng Tuyết nữ thần lĩnh vực hoàn biến thành băng phấn, sau một khắc không khí trở nên nóng rực. Tây Luân như quả đạn pháo lợi dụng năng lượng cuối cùng mà tháo chạy. Bởi vì hắn đột nhiên tăng tốc, nên Áo Tư Tạp sau lưng tấn công không trúng đích. Áo Tư Tạp tốc độ mặc dù tăng lên cực hạn , nhưng trong thời gian ngắn không có khả năng đuổi theo Tây Luân, trừ khi Tây Kinh huyệt của hắn bộc phát năng lượng , khiến hắn không thể di trì nữa tự nhiên bị rơi xuống.
Nhưng chính là lúc Tây Luân cảm giác mình thoát khỏi hiểm cảnh, cũng là lúc hắn nghe được thanh âm băng lãnh vang lên: “ Phương Hoàng Chấn Dực Ngũ Thải Động” . Ngũ sắc quang mang lẳng lặng xuất hiện trước hắn 1 khoảng không xa, trong ngũ thải quang mang xuất hiện thân thể hư ảo phiêu bồng giữa không trung. Một tấm gương cực lớn xuất hiện, Tây Luân có thể nhìn thấy chính mình trong đó. Không khí chung quanh trở lên ngưng kết làm thân thể hắn trì trệ dị thường, hắn chí có thể trơ mắt nhìn thấy mình đang đánh về phía tấm gương trước mặt. Ba thân ảnh đồng thời ngâm xướng chú ngữ, ba thanh âm tự hồ không dừng lại, mà tấm gương lớn tại thời điểm này đã trở thành ác mộng của Tây Luân.
“ Băng Chi thiếu nữ thuần khiết, thông hiểu nguyên lý ba đào phiên dũng, Nữ hoàng xinh đẹp, minh hữu vĩ đại của ta. Tuân theo khế ước thần thánh, lấy huyết mạch của ta bắt đầu, lấy huyết mạch tộc ta làm điểm kết thúc. Đáp lại sự triệu hồi của ta, đóng băng kẻ thù trước mặt. Băng Chi thế giới xuất hiện trên thế giới vĩnh hằng - Vĩnh hằng liệt đống ba “ .
Ba thân ảnh đồng thời ngâm xướng chú ngữ, thời gian ngâm xướng chỉ ngắn còn 1 phần 3. Băng Vân từ nhỏ tu luyện băng hệ ma pháp, nàng ngâm xướng ma pháp so với ma pháp sư bình thường nhanh hơn. Một thân ảnh một chú ngữ , dưới tác dụng băng phượng huyết mạch tựa hồ chỉ tốn thời gian khoảng ba lượt hít thở đã hoàn thành.
Hỏa Vân khải cảm giác được năng lượng bộc phát của Tây Kinh huyệt đang giảm kịch liệt. Tây Luân biết hỏa nguyên tố đang dần biến mất, chính mình bây giờ cũng chỉ có Hỏa Vân khải thần khí trên người, không thể thay đổi được gì. Thân thể hắn rất nhanh bị bóp méo, co rút lại như 1 con rắn lột da, tuột khỏi Hỏa Vân khải .
“ Chạy” , Hỏa Vân khải giống như một khối thiên thạch nhằm hướng chiếc gương lớn bay tới, còn Tây Luân ở phía sau vọt đi như tia chớp, hắn đã đem vốn liếng cuối cùng của mình ra sử dụng.
Hỏa Vân khải sắp va chạm với quang minh kính thì dị biến đột nhiên xảy ra, quang minh kính trong nháy mắt phát ra hào quang đường kính 5 trượng nuốt lấy Hỏa Vân khải, đồng thời tại phát ra năng lượng bao vây lấy Tây Luân . Thực lực Lam Thần vốn không thể phát ra hai cấm chú liên tiếp được, nhưng Phượng hoàng đệ ngũ biến khiến ma pháp nguyên tố ngưng tụ và gia tăng phóng thích trên diện rộng. Trong nháy mắt như có đồng thời 3 ma pháp sư hướng Tây Luân công kích, do Lam Thần khống chế hoàn toàn. Băng là thiên địch của Hỏa cùng Băng tuyết nữ thần chi long, so sánh thì Lam Thần lúc này phong thích băng hệ cấm chú mạnh hơn rất nhiều , nhưng tính chất linh hoạt cũng kém hơn không ít. Nhưng Tây Luân bây giờ đã không có thể trong nháy mắt di động không gian tinh thạch được. Trước sau nhiều lần bị tiêu hao , hắn không thể phát động hỏa đấu khí mạnh mẽ của mình đối kháng cùng Lam Thần .
Thoát li sự khống chế của Tây Luân, Hỏa Vân khải mặc dù là thần khí nhưng cũng không phát huy thần khí được hoàn toàn hiệu quả. Tại mặt đất , cột sáng màu lam chỉ hơi chút trì trệ cũng đã công kích trúng Tây Luân chuẩn xác . Hắn kêu lên thảm thiết , từ trên trời rơi xuống, Phương Giáp huyệt trong nháy mắt tan vỡ, Tây Kinh huyệt bộc phát tiên thiên khí đã đi tới giai đoạn cuối.
Băng nguyên tố thu liễm trên không trung, Lam Thần sắc mặt có chút tái nhợt, Băng tuyết nữ thần lĩnh vực đã bị phá. Trong nháy mắt nàng đã phát động Phượng tộc đệ ngũ cấm chú tự hồ đã đạt tới năng lực cực hạn . Ba thân ảnh hợp làm một, xếp lại đôi cánh sau lưng, thân thể nàng bồng bềnh giữa không trung nhìn thân thể Tây Luân đang rơi xuống.
Lúc này Niệm Băng cách chỗ Tây Luân cùng Lam Thần chiến đấu khoảng 100 trượng. Đang từ không trung rơi xuống , tánh mạng lực Tây Luân ương ngạnh như gián, máu từ miệng hắn điên cuồng phún ra , phương pháp phòng ngự huyệt trong nháy mắt bị nghiền nát. Trong lúc cấp bách, thân thể hắn đột nhiên chậm lại, trong tay hắn xuất hiện một tinh thạch phát ra hơi nóng , đưa thân thể hắn bao vây vào bên trong. Nguyên khí bùng phát, Tây Luân liều mạng hấp thu năng lượng của tử tinh thạch. Thân thể hắn đột nhiên hướng Lam thần mà phóng đi , tốc độ cực nhanh tựa hồ so với lúc trước còn mạnh hơn mấy phần, đồng thời tinh thạch màu đỏ trong tay kia đã biến thành phấn phiêu tán trong không trung. Một lần nữa chung quanh thân thể hắn xuất hiện ngọn lửa dung hợp.
Lam Thần tưởng Tây Luân đã không có khả năng chống cự, hơn nữa liên tiếp thi triển 2 cấm chú , nên thân thể nàng đang hấp thu băng nguyên tố ở không trung để khôi phục. Đột nhiên Tây Luân nhằm hướng nàng vọt tới, nàng đã không có phương pháp để ngăn cản, chỉ miễn cưỡng ngưng tụ thành tảng băng lớn nhắm hướng Tây Luân mà phóng tới. Nàng dù sao cũng không phải là Niệm Băng , không thể có khả năng duy trì chú ngữ xuất ra ma pháp cường đại được. Mà Tây Luân hiển nhiên cũng tính đúng ở điểm này, nhũ băng tiếp xúc hỏa khí tan thành nước , theo thân thể hắn phiêu tán xuống phía dưới .
Trong nháy mắt hắn đã tới phía sau Lam Thần , hào quang nóng rực của ngọn lửa bao phủ hắn cùng Lam Thần vào bên trong. Hắn đã không còn năng lực phi hành, một tay chộp vào vai Lam Thần, tay kia miết trên cổ họng nàng, nương theo cánh chim sau lưng Lam Thần, miển cưỡng không để mình bị ngã xuống. Trong lúc này mắt Tây Luân đã tràn ngập hung quang, hắn nhìn Niệm Băng cưỡi Áo Tư Tạp rất nhanh tiếp cận sau lưng.
Niệm Băng thấy Lam Thần phát động cấm chú đánh rơi Tây Luân thì trong lòng mừng rỡ, nhưng phát sinh biến hóa khiến Niệm Băng từ hưng phấn biến thành sợ hãi. Nếu nói Tây Luân sợ nhất là tử vong thì Niệm Băng sợ nhất là người yêu , bằng hữu mình bị thương tổn. Hắn vội vàng kêu Áo Tư Tạp giãn đôi cánh màu xám thật lớn ra, Áo Tư Tạp chậm lại cách Tây Luân cùng Lam Thần ngoài 30 trượng. Niệm Băng lạnh như băng nhìn Tây Luân , trầm giọng nói: “ Buông nàng ra”. Hắn thà rằng để Tây Luân còn sống chứ không để thê tử bị một chút thương tổn.
Tây Luân không ngừng thở hổn hển, ngoại trừ Hỏa Vân khải đã lấy ra , hắn còn mặc một bộ võ sĩ hồng sắc , nhưng lúc này đã rách nát, thất khiếu hắn không ngừng cháy máu. Tây Luân đứng sau lưng Lam Thần vẻ mặt dị thường dữ tợn, mặc dù hắn đã như nhành cây khô nhưng muốn giết chết Lam Thần trong tay là chuyện dễ dàng. Trong mắt hắn ngoài hung quang thì còn hận ý mãnh liệt, bị bọn Niệm Băng bức đến hoàn cảnh như thế này, làm tu vi mấy ngàn năm khổ luyện đã bị tổn thương, hắn như thế nào không giận được ? Cho dù còn sống rời khỏi nơi này, đừng nói tới khôi phục thực lực cấp thần , mà có lẽ cả cấp bán thần cũng khó đạt tới . Đã không còn Tây Kinh huyệt, Phương Giáp huyệt thì đã tê liệt, đau đớn kịch liệt truyền đến làm hết thẩy mọi vật trước mắt hắn đã trở lên có chút mông lung.
“ Buông ra ? Tiểu tử ngươi đang nằm mơ sao? Được như thế này lại hay, trước khi chết còn có thể kéo thêm một mĩ nhân đi cùng “, Tây Luân lãnh lẽo trả lời. Tay hắn chế trụ cổ họng Lam Thần thật chặt, sắc mặt Lam Thần nhất thời trở lên không còn chút máu, ma pháp trong cơ thể nàng nhất thời bị phong ấn, cả người hoàn toàn bị vây khốn . Nàng không ngừng hướng tới Niệm Băng, dùng ánh mắt nói cho hắn biết không cần lo cho mình, giết Tây Luân trước rồi nói sau. Nhưng là Niệm Băng làm thế nào mà không kiêng kị tính mạng của nàng chứ! Giết chết Tây luân là trọng yếu , nhưng mà tính mạng của Lam Thần còn quan trọng hơn nhiều.
“ Buông nàng ra ! Ta sẽ cho người đi ,tuyệt không ngăn trở” . Kì thật không riêng gì Tây Luân là không còn sức lực , Niệm Băng lúc này cũng không hơn gì . Lúc trước hắn liên tiếp thi triển lĩnh vực, phóng ra 6 lại cấm chú . Mặc dù đại bộ phận là thông qua tinh thần lực cường đại, mượn tiên thiên khí di chuyển thiên địa dẫn phát , nhưng đối với hắn cơ thể cũng bị suy yếu ma pháp. Tinh thần lực đối với 6 loại cấm chú để khống chế không gián đoạn cũng đã tổn thất không ít. Dù sao ma pháp bất đồng, trong nháy mắt phóng thích 6 loại thập nhất cấp cấm chú, cho dù là thần cấp ma pháp sư cũng rất khó làm được. Nếu Thiên Nhãn huyệt của Niệm Băng không mở ra Hoàng Cực huyệt, tình huống ngược lại phải tốt hơn nhiều , nhưng bây giờ tình huống của hắn đã không tốt, nhất là sau khi phóng ra Tử Thần Liêm đao.
“ Thả ta đi? Ngươi cho rằng ta là đứa trẻ 3 tuổi chắc? Dựa vào cái gì ta tin người? Chỉ sợ ta vừa buông nàng ra, ngươi lập tức công kích ta rồi “ . Tây Luân có chút châm chọc chế nhạo nhìn Niệm Băng, là 1 thần nhân ích kỷ, hắn bất luận đối với ai cũng không hề tin tướng…
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK