“Nếu chúng ta không muốn tham gia thì sao?” Có người lên tiếng hỏi.
“Ha ha, không sao cả…CHẾT…MÀ…THÔI…”
Vừa dứt lời, vẻ hiền hòa của Phi Thần đã biến mất, thay vào đó là sát khí phô thiên cái địa, cảm giác lành lạnh như dao kề cổ. Khí tràng tỏa ra như sóng biển cuồn cuộn, muốn nhấn chìm hết tất cả.
“Mau đứng sau lưng ta.” Cốc chủ quát khẽ.
Ẩn Dạ thành viên, trong đó có nhóm người của Dã Y lập tức làm theo. Khí tràng như gió lướt qua, mặc dù đã được cốc chủ ngăn lại phần lớn, nhưng mọi người vẫn cảm thấy tức ngực muốn hộc máu tươi. Các thế lực khác cũng thế, các cao thủ đều đứng ra gánh vác cho người của mình. Dù vậy vẫn có cơ số người ngã rạp, bất tỉnh đương trường.
“Miu lão…” Cốc chủ liếc nhìn Mèo Mù.
“Sát khí trầm trọng, Phá Xác ngũ trọng thiên… Cao thủ trong cao thủ.” Mèo Mù trả lời.
“Các vị, ta sẽ giải thích tất cả thắc mắc của tất cả mọi người ở đây.”
“Có thể hỏi bất cứ điều gì…”
“Nào nào, có thắc mắc gì cứ việc hỏi.” Phi Thần thay đổi thái độ nhanh như lật bánh, thoáng cái lại trở nên hòa ái.
“Chúng ta có thể nghĩ đây là một hiệp ước giao dịch chính thức không?” Tất cả đại diện của các thế lực đều xuất hiện. Vừa rồi là một cường giả của Cự Khuyển tộc lên tiếng hỏi, về phần tại sao lại có câu hỏi như vậy? Lý do khá là thú vị.
Ai cũng biết hợp đồng với ma quỷ thường không có kết quả tốt. Nhưng trên đời này vẫn luôn có ngoại lệ. Trường hợp này là Độc Nhãn Sát Ma tộc, một trong hai đại bá chủ của Thiên Ma Vạn Quỷ vực. Thân là ma tộc, nhưng không mang theo những đặc tính cố hữu của ma quỷ.
Các tộc ma quỷ đều có tư tưởng tộc đàn rất bảo thủ, rất khó để chứa chấp dị tộc. Nhưng vị bá chủ này thì khác, là dị loại trong chủng loài của chúng. Bản tính tương đối “hiền hòa”, sẵn sàng giao tiếp với ngoại tộc, hấp thu tinh hoa, đào thải những gì yếu kém để càng trở nên cường đại. Theo truyền thuyết, Táng Xác Động đã biến đổi họ, từ nhân loại trở thành ma tộc.
Có lẽ vì thế mà mang đầy đủ đặc điểm của ma tộc, đó là tàn nhẫn, độc ác, khát máu… nhưng cũng có những mặt rất giống nhân loại, đó là rất thích giao dịch, nếu không cần ra tay sẽ không ra tay, và ngược lại. Đồng thời giữ chữ tín, rất hiếm khi phá vỡ hiệp ước.
Cho nên khi Phi Thần đề cập đến việc hợp tác, các thế lực chẳng những không quá bất ngờ, mà còn nhận định đây là cơ hội. Độc Nhãn Sát Ma tộc rất cường đại, cường đại đến nỗi không bất kỳ thế lực nào ở đây muốn đối mặt.
“Chúng ta sẽ kí kết hiệp ước. Danh tiếng của tộc ta có lẽ không cần phải nói nhiều, mọi người đều biết.”
Phi Thần trả lời như một liều thuốc an thần cho tất cả mọi người. Bầu không khí lập tức trở nên náo nhiệt, tiếng bàn tán xôn xao.
“Phi Thần đại nhân, chúng ta cần làm gì?”
Phi Thần không vội trả lời, mà phất nhẹ bàn tay, giữa không trung liền hiện ra hư ảnh của một người đàn ông, cùng với một con quái vật thân người mình rết đang gào thét.
“Cho người đi tìm hắn, đồng thời thu thập tế lễ.”
“Chúng ta còn bao nhiêu thời gian?” Có người tiếp tục hỏi.
“Sau mười ngày cấm chế sẽ tự động biến mất. Chúng ta sẽ cần tế lễ để phá phong ấn.”
“Lai lịch của bảo tàng này như thế nào?”
“…”
Vô số câu hỏi được đặt ra, và Phi Thần đều điềm tĩnh trả lời. Sau nửa ngày, cũng định ra hiệp ướp giữa đôi bên. Tất cả các thế lực sẽ dốc sức sưu tập tế lễ, cũng như tìm người. Sau mười ngày, Độc Nhãn Sát Ma sẽ chịu trách nhiệm phá vỡ phong ấn. Mỗi thế lực được phép cử hai mươi người vào thăm dò bảo tàng. Nếu tìm thấy hai bảo vật được chỉ định bắt buột phải giao ra, còn lại năng lực quyết định tất cả, sinh tử do mệnh.
***
“Tại sao? Hắn chỉ là một đứa bé thôi mà?” Hạt Ly tuyệt vọng gào thét, nhưng vòng vây của địch nhân càng lúc càng siết chặt. Đã ba ngày, nàng đã phải tháo chạy liên tục trong ba ngày, xuyên qua rừng rậm, nhưng kẻ địch vẫn theo sát. Nàng không biết chúng là ai, nhưng lại biết mục tiêu là đứa bé trên tay mình.
“Vụt…vụt…vut…” Vô số phi lao từ trên cao đâm xuống, phong tỏa đường thóat của Hạt Ly.
Một bên chật vật tránh né, một bên nát óc suy nghĩ tìm sinh cơ thì bên tai nghe được tiếng ầm ầm của thác đổ. Nàng nhận ra mình đang ở rất gần thác nước, và đây sẽ là một cơ hội để trốn thoát. Thủy Tinh Ngô Công có khả năng đào động, cùng với bơi lội rất tốt. Hạt Ly cho rằng đây là cơ hội hiếm có, nên quay đầu hướng về phía thác nước mà chạy cật lực.
Âm thanh dữ dội của thác nước càng lúc càng lớn, tốc độ của Hạt Ly càng nhanh. Cuối cùng bờ vực của thác nước đã ở trước mắt, Hạt Ly liền nhảy xuống không chút do dự. Rơi tự do xuống thác nước, ngẩng đầu nhìn địch nhân, nàng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng đời không như là mơ, đang trên đà rơi xuống, thì cả nàng và đứa bé đều bị khựng lại, toàn thân như bị đông cứng, không thể động đậy.
Một nam tử mặc áo bào trắng, từ trên người toát ra vẻ cao quý xuất hiện. Hắn lơ lửng giữa lưng chừng trời, mắt đang nhìn nàng. Nam tử chỉ cần ngoắt ngón tay, thì nàng và đứa bé đã bay về phía hắn. Khắc Thiên Hà đã hiện thân, tự mình ra tay bắt sống Hạt Ly.
“Đọa Kiếp tam phẩm, Thủy Tinh Ngô Công đã xuống dốc, nhưng không ngờ vẫn sản sinh ra thiên tài như ngươi.”
Hạt Ly trong lòng vô cùng hoảng loạng, nhưng không thể làm gì. Toàn thân nàng như bị buột chặt, không thể nhúc nhích dù chỉ đầu ngón tay.
“Buộc ta phải phá giải phong ấn để bắt ngươi, thật là phiền toái.” Tu vi Khắc Thiên Hà bây giờ là Đọa Kiếp đỉnh phong.
“Phi Thần, giao lại cho ngươi.” Khắc Thiên Hà để lại một câu nói, rồi xoay lưng rời đi.
“Dạ, thưa thiếu chủ.” Phi Thần mỉm cười trả lời, cúi thấp người cho tới khi Khắc Thiên Hà rời đi.
“Cho thằng bé uống thuốc rồi trích máu, phân phát cho lũ dân bản địa.” Phi Thần hạ đạt mệnh lệnh.
Đứa bé sẽ được cho uống một loại thuốc làm gia tăng mùi hương của máu thịt, nhằm tác động cực mạnh vào thần trí của Hạt Lân, để dụ hắn ra ngoài. Hiện tại người của Khắc Thiên Hà không có cách nào tìm ra được Hạt Lân, vì không thể mang quá nhiều người vào Chiến Sát vực.
Tất cả vì tránh kinh động đến tam đại thống trị giả là Chiến Cuồng Tộc, Tu La Tộc, Vũ Ma Tộc. Chỉ cần có một trong số đó xen vào, mọi chuyện sẽ vô cùng rắc rối. Độc Nhãn Sát Ma không sợ rắc rối, nhưng cũng không muốn vướng vào rắc rối.
Theo dự đoán, Hạt Lân có thể đã tự ép bản thân lâm vào ngủ say, sâu trong lòng đất, hoặc ở bất cứ nơi nào gần với vị trí của đứa bé. Không đủ lực lượng để tìm kiếm trên quy mô lớn, buộc Khắc Thiên Hà phải nghĩ đến chuyện hợp tác với các thế lực lân cận.
Từ đó mà các tin đồn, các thư cầu cứu được gửi ra ngoài nhằm thu hút sự chú ý vừa đủ, nhưng không kinh động đến các siêu cấp thế lực. Khắc Thiên Hà đã khống chế độ lan tỏa của thông tin rất tốt.
Mệnh lệnh nhanh chóng được ban ra, các thế lực bắt đầu huy động người để tìm kiếm Hạt Lân. Trong đó không thiếu các chủng tộc có khả năng độn địa, hay bơi lặn cực tốt, chuyện tìm ra Hạt Lân chỉ là sớm hay muộn.
***
Trong trang viên, các thành viên của Ẩn Dạ chiến bộ đang tề tựu. Nhưng nếu chú ý kỹ, sẽ phát hiện ra người có tu vi cao nhất là Thiên Tâm đỉnh phong. Tất cả Thiên Tâm đỉnh phong của Ẩn Dạ cốc đều ở tề tụ ở đây, tổng cộng có hơn hai mươi người.
“Chuyến thám hiểm lần này là cơ hội, nhưng cũng chứa đựng rất nhiều rủi ro. Cho nên tính mạng làm trọng, các ngươi là tương lai của Ẩn Dạ.”
Tại sao đều là Thiên Tâm? Ẩn Dạ cốc không có cao thủ hay sao? Tiếp tục theo dõi sẽ rõ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK