Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lúc hai người Hàn Lập bay theo phi thử truy tìm đoàn người Chung trưởng lão thì đám người Quỷ Linh Môn môn chủ cùng Ngụy Vô Nhai cũng đã bay qua tòa cự sơn. Một phiến bồn địa hiện ra.

Bồn địa âm u ươn ướt, mặt đất trải rộng, vũng nước có khắp nơi. Làm cho đoàn người tiến vào cảm thấy rất buồn bực trong người.

Mặc dù có thể thi triển một ít tiểu pháp thuật đem nước bùn, nước bẩn nơi này tất cả đều ngăn cản ở bên ngoài, nhưng tốc độ tự nhiên chậm một chút.

Nhưng lúc này, vô luận là Vương Thiên Cổ hay là Ngụy Vô Nhai không ai tái oán giận cái gì.

Bởi vì lúc trước bay qua đỉnh cự sơn, bọn họ từ trên cao xa xa chứng kiến tại trung tâm mảnh đất có một tòa tế đàn to lớn.

Lần này, tất cả đám người Quỷ Linh Môn đi đầu theo sau là những người khác, tinh thần ai nấy đều rung lên đem hoài nghi ban đầu vứt khỏi óc.

Phải biết rằng từ khi vào cốc tới nay, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy một khu kiến trúc hoàn chỉnh. Không cần hỏi, nơi này khẳng định không phải chỗ tầm thường. Hơn phân nửa thực sự có quan hệ với Linh Miểu Viên mà môn chủ Quỷ Linh Môn nói.

Cho nên đoàn người hành động càng thêm thong thả. Nhưng ngược lại mỗi người không dấu được vẻ gấp gáp.

Cũng không phải không có người dùng thử phiêu phù thuật bay đi vài thước. Nhưng điều bọn họ nhận được lại là một tia huyết sắc thiểm điện từ hư không phách xuống. Tên tu sĩ xui xẻo kia bị phách trúng, hộ thân pháp bảo bị kích nát bấy. Tựa hồ càng tới gần trung tâm mảnh đất, cấm chế càng khắc nghiệt.

Kể từ đó, những người khác không còn muốn nghĩ đến chuyện mưu lợi riêng nữa. Chỉ có thể xếp thành một nhóm, chậm rãi đi tới.

Một gã đệ tử Quỷ Linh Môn ở phía trước mở đường. Đụng tới bụi cây rậm rạp chặn đường, hắn ném vài khối hỏa cầu liền có thể dễ dàng khai thông ra một cái đường nhỏ.

Đi hơn nửa ngày sau, đoàn người rốt cục đến gần tế đàn. Xa xa chứng kiến hình dáng khổng lồ của tế đàn kia.

Tế đàn hoàn toàn sử dụng đá trắng xây thành. Tứ phía trải rộng theo kiểu hình thang, cao vút trong mây, phải đến hơn trăm trượng cao. Thật sự cực kỳ hùng vĩ; chỉ là tế đàn có chút xa, lại rất cao, thật sự không cách nào thấy rõ phía trên rốt cuộc có vật gì.

"Rốt cục cũng sắp đến. Xem chừng, nhiều lắm là qua một hai canh giờ, là có thể tới. Vương môn chủ, Ngụy mỗ bây giờ quả thực rất tò mò về chuyện đạo hữu lại biết đến Linh Miểu Viên." Ngụy Vô Nhai mặc dù đồng dạng bước đi, nhưng là toàn thân tản mát ra oánh quang màu xanh biếc nhàn nhạt. Lão nhẹ nhàng từng bước, cả người vô thanh vô tức đi ra mấy trượng xa. Thoạt nhìn cực kỳ dễ dàng.

"Ngụy huynh yên tâm. Đến lúc đó Vương mỗ khẳng định sẽ nói rõ việc này với đạo hữu." Quỷ Linh Môn môn chủ mỉm cười, tỏ vẻ không để ý nói.

Ngụy Vô Nhai gật đầu. Đang muốn hỏi nữa, đột nhiên một Quỷ Linh Môn đệ tử đi đằng trước linh quang trên người chợt lóe, thân thể ầm ầm đổ xuống, trên thân người từ đầu vai đến phần eo vô thanh vô tức bị chia làm hai đoạn.

"Khe hở không gian!" Quỷ Linh Môn môn chủ vừa thấy như vậy, sắc mặt đại biến.

Ngụy Vô Nhai cùng Vương Thiên Cổ ở phía sau thấy thế, sắc mặt đều trầm xuống.

Bọn họ mặc dù không biết Quỷ Linh Môn môn chủ rốt cuộc có mưu mô gì. Nhưng dựa theo lộ tuyến hắn chỉ điểm vào cốc đến nay, lúc trước vẫn chưa gặp phải một khe hở không gian ẩn hình nào. Nguyên bổn tâm lý đề phòng, sớm đã buông lỏng không ít. Nhưng hôm nay lại toát ra một đạo khe hở không gian, hai người không khỏi rùng mình.

Còn lại ba gã đệ tử Quỷ Linh Môn. Sắc mặt cũng có chút trắng bệch.

Tất cả đoàn người đều dừng bước.

Quỷ Linh Môn môn chủ nhìn qua khối thi thể táng mạng tại khe hở không gian, trên mặt âm tình bất định. Mà Ngụy Vô Nhai nhắm lại hai mắt, tựa hồ dùng thần thức cảm ứng cái gì nhưng một lát sau lại mở mắt ra.

"Không được, khe hở không gian không phải dựa vào thần thức cường đại là có thể cảm ứng được. Ta không cảm ứng thấy tồn tại của khe hở không gian." Ngụy Vô Nhai sắc mặt không chút thay đổi lắc đầu nói.

Vương Thiên Cổ nghe lời này liền khoát tay. Ngón tay bắn ra năm khối hỏa đạn bay về phía trước.

Vài tiếng "Phốc Phốc " nổi lên, ba khối hỏa đạn trong đó chợt lóe rồi bỗng nhiên biến mất, nhưng hai khối ở hai phía ngoài cùng thì bay ra mấy trượng xa kích xuống mặt đất khiến mặt đất hiện ra hai cái hố to.

"Khe hở rất nhỏ, chỉ cần đi tránh qua một chút, là có thể vượt qua." Vương Thiên Cổ chậm rãi nói.

"Mặc dù khe hở không lớn nhưng ai biết còn lại một đoạn trên đường còn có thể có bao nhiêu khe hở nữa hiện ra. Chúng ta không có nhiều mạng người để thử, mà theo ta được biết lộ tuyến chúng ta đi hẳn là không có khe hở không gian ở trên đường mới đúng. Chẳng lẽ người nọ có điều gì giấu diếm chưa nói?" Quỷ Linh Môn môn chủ không chút cao hứng, ngược lại nét mặt lộ ra một vẻ lo lắng, nói nhỏ vài câu.

Nghe nói như thế, Ngụy Vô Nhai thần sắc khẽ động nhưng không có mở miệng hỏi điều gì. Trái lại Vương Thiên Cổ nhìn sang tế đàn phía xa xa rồi lại nhìn qua mấy thi thể nằm dưới đất, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc.

" Ý của môn chủ là…?"

Quỷ Linh Môn môn chủ cau mày, không lập tức trả lời, hắn ngửa đầu nhìn trời, sau một lúc lâu thì thở dài một hơi.

"Nguyên vốn định đợi đến được tế đàn mới nói một số chuyện cho các ngươi, nhưng đến hôm nay xem ra cũng không có cách dấu diếm nữa. Thôi đành ở chỗ này nói cho các ngươi vậy." Nét mặt hắn lộ ra một vẻ kỳ quái.

Đám người Ngụy Vô Nhai nghe vậy liền ngẩn ra quay đầu nhìn nhau.

Quỷ Linh Môn môn chủ cũng không để ý đến vẻ mặt mọi người mà tay áo bào khẽ rung lên, một trận ngân quang chớp động, trên tay hắn bỗng nhiên hiện ra một họa trục.

Họa trục dài ước chừng vài thước, ngân quang lòe lòe, thoạt nhìn cổ phác dị thường.

"Cái này là…" Vương Thiên Cổ vừa thấy họa trục, thì giật mình thất thanh la lên.

"Hắc hắc! xem ra ngươi cũng nhận ra vật này, cũng là ngươi tự mình chuyển cho ta. Hết thảy những chuyện có liên quan linh miểu viên đều từ họa trục này mà ra." Quỷ Linh Môn môn chủ liếc Vương Thiên Cổ một cái, thản nhiên nói.

Vương Thiên Cổ nghe vậy thì giật mình, bức họa trục này đúng là vật lấy được từ trong bảo khố ngày đó tại Mộ Lan thảo nguyên ngày đó, bức họa vẽ hình Thương Khôn Thượng Nhân.

Tiếp theo, Quỷ Linh Môn môn chủ lại đem bức họa trục ném lên trên không. Một đoàn linh bao lấy đem họa trục nâng lên, thần sắc lập tức trở lên ngưng trọng. Hắn bắt quyết, ngón tay điểm nhẹ một cái lên trên họa trục.

"Xọat" một tiếng. Họa trục nhanh chóng mở ra để lộ hình ảnh bên trong.

Trong họa trục vẽ bóng lưng một nho sinh lưng đeo trường kiếm, ngửa mặt lên trời.

Đám người Vương Thiên Cổ tất cả đều trợn tròn hai mắt, nhìn chằm chằm người trong bức tranh một hồi lâu, muốn tìm hiểu bí mật trong đó nhưng tất cả đều không thu hoạch được gì.

Ngụy Vô Nhai cũng khẽ liếc qua một cái, lúc thần thức đảo qua họa trục thì thần sắc có chút biến hóa, nét mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

"Ngụy đạo hữu không hổ là Nguyên Anh Hậu Kỳ đại tu sĩ, nhanh như vậy đã phát hiện ảo diệu trong đó. Vương mỗ có thể phát hiện sự khác thường trong bức họa trục hoàn toàn là dựa vào bản thân tu luyện một loại bí thuật, mới may mắn tìm ra." Quỷ Linh Môn môn chủ nhìn thấy vẻ mặt Ngụy Vô Nhai, trong lòng khẽ động liền mở miệng khen ngợi.

"Không có gì, loại không gian pháp khí này bản thân ta nhiều năm qua cũng chưa từng thấy. Nếu không phải đạo hữu trước đó nhắc nhở qua thì ta cũng không dễ dàng phát hiện." Ngụy Vô Nhai thần sắc quái dị nói.

Quỷ Linh Môn môn chủ khẽ cười, không hề hỏi tới nữa. Nhưng hắn lập tức dương tay, một đạo pháp quyết màu đen được bắn ra, vừa lúc đánh tới họa trục, đồng thời hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nắm họa trục nói:

"Còn không ra. Chẳng lẽ để ta dùng lửa ma thúc dục thì ngươi mới đi ra."

Vừa nghe thấy thế, những người khác đều bị dọa cho giật mình., Ngụy Vô Nhai cũng có chút cảm giác mạc danh kỳ diệu nên khẽ cau mày lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh nghi.

Kết quả… Một chuyện khó tin xuất hiện.

"Không phải sớm đã ước định trước khi đến địa phương dự định, ngươi cũng không gọi ta ra sao. Bây giờ làm trò trước mặt nhiều người như vậy, ngươi đem ta gọi ra chẳng lẽ không muốn giao dịch tiếp!" Một thanh âm nam tử sang sảng từ họa trục trực tiếp truyền ra.

Tiếp theo, những nét vẽ màu bạc trong bức tranh quang hoa đại phóng. Nguyên bổn bóng lưng nho sinh trong họa trục đột nhiên thân thể chuyển quay mặt về phía bọn họ, lộ ra khuôn mặt trung niên nam tử có chút uể oải nhưng nét mặt lạnh như băng, tràn đầy vẻ không hài lòng.

Một màn này, chẳng những làm đám đệ tử Quỷ Linh Môn trợn mắt há mồm mà còn làm Vương Thiên Cổ đã từng trực tiếp tiếp xúc qua họa trục, cũng mở to miệng, vẻ mặt hoảng sợ.

Chỉ có Ngụy Vô Nhai sau khi cả kinh thì thần sắc lại rất nhanh bình tĩnh trở lại, nhưng hai mắt nhìn chằm chằm nho sinh trong họa tục, dường như hắn đang nghĩ tới một người nào đó.

"Hừ! ngươi còn hỏi ta. Ngươi không phải đã cam đoan là ngươi cung cấp cho ta lộ tuyến tuyệt đối an toàn sao? Khe hở không gian này xuất hiện là sao. Làm cho một gã đệ tử bổn môn phải bỏ mạng." Quỷ Linh Môn môn chủ nhìn bức họa tức giận, không khách khí hỏi.

"Lộ tuyến năm đó ta chọn, tuyệt đối là an toàn. Sao có thể ra vấn đề." Nho sinh trong bức họa, môi khẻ nhúc nhích trực tiếp phản bác.

"Vậy chính ngươi xem một chút, bên kia là cái gì?" Quỷ Linh Môn môn chủ sắc mặt âm trầm liếc về phương hướng khe hở không gian một cái, lạnh lùng nói.

Nho sinh trong bức họa khẽ ngây ngốc, trầm ngâm một chút. Bức họa tiêu tan đi, mà mặt ngoài họa trục linh quang chớp động, một tầng quang mạc di động ra ngoài.

Sau đó, quang hoa chợt lóe, một đoàn lục quang từ trong quang mạc bắn ra. Hóa thành một bóng người mơ hồ đi ra - đúng là nho sinh trong họa trục.

Mà lúc này, thân thể nho sinh phảng phất tựa như vô hình, hoàn toàn là do một đoàn hôi bạch sắc quang ảnh tổ thành, linh quang yếu ớt, phảng phất thổi nhẹ một cái cũng có thể biến mất.

"Ta xưng hô như thế nào với ngươi? Chẳng lẽ các hạ là Thương Khôn Thượng Nhân năm đó. Ngươi như thế nào có thể bảo trì nguyên thần bất diệt vẫn sống tới ngày nay." Vương Thiên Cổ thanh âm khô khốc, trong giọng nói tràn đầy vẻ khiếp sợ.

" Thời gian ta rời khỏi quyển trục có hạn, có vấn đề gì thì hỏi môn chủ các ngươi là được, ta trước tiên qua khe hở không gian một chút." Nho sinh không có để ý tới Vương Thiên Cổ đang khiếp sợ, ngược lại nhìn chằm chằm phương hướng khe hở khẽ nhíu mày rồi há mồm phun ra một đoàn hôi quang.

"Bịch " một thanh âm vang lên, quang đoàn vô thanh vô tức bị khe hở không gian thôn phệ, sắc mặt nho sinh nhất thời trở lên cổ quái.

"Kỳ quái! năm đó nơi này đích xác không có khe hở ẩn hình, xem ra đây là một khe hở mới có. Mấy vị đạo hữu không nên vì thế lo lắng, chỉ là trùng hợp mà thôi. Ta đi về trước." Nho sinh đầu tiên là cả kinh, tiếp theo tự định giá một chút, cuối cùng trở lên tỉnh táo dị thường.

Sau đó cười lên một tiếng, thân hình hắn trong nháy mắt trở nên nhạt đi, một lần nữa hóa thành một đoàn lục quang bay vào trong họa trục. Dường như không muốn tái trì hoãn tiếp tục ở bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
s2kamy
29 Tháng mười hai, 2020 17:20
Mẹ cái thằng dịch vịt vịt gì đó thêm mấy câu bl của nó zô truyện mà đọc như lol
s2kamy
18 Tháng mười hai, 2020 16:58
Ước gì kiếm dc bản convent đọc hic híc
Hieu Le
17 Tháng mười hai, 2020 17:57
thằng main cứ rùng mình, kinh sợ, kinh hãi, hoảng sợ các thứ mà thấy mệt giùm nó
Minh Ngọc
10 Tháng mười hai, 2020 11:30
đúng rồi. mới tu cày truyện này xong thấy truyện khác nhảm nhí ko đọc đx
s2kamy
03 Tháng mười hai, 2020 15:05
Có bản dịch nào ngon hơnko , bản này chắp vá đọc chán lắm, thôi qua truyendich.org đọc
Drop
30 Tháng mười một, 2020 14:07
đọc lại lần 3 vẫn còn bực bọn thiên uyên thành và thánh đảo, đi làm nv lần 1 thì bằng hữu băng phượng suýt bị ép song tu, lần 2 lúc đánh ở mộc tộc về xong thì đệ tự suýt làm vật hy sinh, gặp như tính t là t đồ sát mẹ cái thánh đảo với thiên uyên thành rồi tự lập luôn, đi cmn đại nghĩa, đi cmn nhân tộc.
Drop
27 Tháng mười một, 2020 17:14
từ lúc 4vn bị mất dự liệu, lấy nguồn từ dịch giả khác thì đọc ngon hơn hẳn.
Drop
23 Tháng mười một, 2020 17:40
chính tả thì sai bét nhè, nhiều đoạn dịch nửa nạc nửa mỡ làm càng khó hiểu hơn cv thô, trình độ văn vẻ dưới trung bình lại thích thêm thắt, k hiểu lấy đâu ra tự tin nhào đầu vào dịch làm hỏng luôn 1 siêu phẩm, thà k dịch thì ít ra 4rum còn lưu bản CV cho ae. ức chế k thể tả.
Drop
21 Tháng mười một, 2020 17:08
clm, để nguyên éo dc à? năm ba câu mở ngoặc chú thích 1 lần, ai còn bản CV hay bản dịch khác mình xin, ức chế thằng óc này quá
Drop
21 Tháng mười một, 2020 13:11
dịch thêm thắt lung tung đọc tụt mod vãi nhái, đag chuẩn bị pk căng thẳng việc quái gì diễn tả nó vẻ mặt bi thương, chưa đánh chưa biết ai thua, cha mẹ ae bạn bè đệ tử k ai chết thì bi thương cái éo gì? óc tôm làm hư bôn truyện ruột của ta, để mẹ bản CV đọc hay hơn.
Hieu Le
04 Tháng mười một, 2020 20:59
tử linh có chết đâu nhỉ...lên map tiên giới xuất hiện lại
Nguyenkha
01 Tháng mười một, 2020 13:04
Phàm nhân và cổ chân nhân hay quá dc 2 bộ . và T tìm dc nhiều bộ hay khác nhưng main nó đạo đức giả vl ra vào đầu nào là giảng đạo lý ngã phật từ bi đéo giết người . Rồi nào là người phạm ta ta giết nhưng đéo , chỉ 1 thằng trong gia tộc chỉ có 1 thằng giết cha mẹ nó thôi thế là nó đồ sát cả gia tộc ngta kể cả e bé mới sinh cũng đéo tha :))
quanvsquan
30 Tháng mười, 2020 18:41
Chống chỉ định người mới tu đạo. Luyện bộ này pháp lực cần thâm hậu mới thấy hay.
Minhtuan Trinh
22 Tháng mười, 2020 12:23
pntt ôi thanh xuân của tôi
Hoang Ha
18 Tháng mười, 2020 13:04
@khảnhinguyễnđình thanh niên thớt bê nguyên văn phong vào xong thêm thì là mà thôi đh ạ :joy::joy::joy:. Tiếng việt dạo này hơi đục
Hieu Le
15 Tháng mười, 2020 10:32
từ chương 2087; 2088 viết sai chính tả nè, khuân mặt là sai rồi, khuôn mặt nha
Khả Nhi Nguyễn Đình
29 Tháng chín, 2020 15:08
Hèn chi thấy viết văn chán
Nguyễn Văn Thành
18 Tháng chín, 2020 22:36
Văn phong trung nó vậy mà bạn :) dịch ra tiếng Việt trừu tượng kinh :))
Khoi Thuoctrang
18 Tháng chín, 2020 13:50
Viết khó hiểu
Lâm Tùng
23 Tháng tám, 2020 01:20
......................
BÌNH LUẬN FACEBOOK