Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thì ra là thế!”

“Được rồi, ta chỉ trả lời ngươi một vấn đề cuối cùng nữa thôi, ngươi hãy suy nghĩ cẩn thận.” Thanh âm Mộc Thanh lạnh lùng.

“Ta muốn biết, sau khi tiến vào Minh Hà Chi Địa, tiền bối muốn vãn bối làm chuyện gì!” Hàn Lập tự định giá rồi hỏi.

Mặc dù hắn muốn hỏi mấy tên yêu vương này tiến vào Minh Hà Chi Địa làm gì, nhưng so với bản thân thì chuyện này quan trọng hơn.

Không hỏi rõ việc này, trong lòng hắn hiển nhiên khó chịu.

“Ngươi thật sự muốn hỏi việc này?” Mộc Thanh có chút ngoài ý muốn.

“Không sai, xin tiền bối nói rõ!” Hàn Lập không chút do dự nói.

“Ngươi không tiếc lãng phí cơ hội cuối cùng, chỉ để hỏi vấn đề này. Rất đơn giản, ta sẽ nhờ ngươi đi lấy một vật đối với ta rất hữu dụng, nhưng vật này lại bị một ma vật cực kỳ lợi hại canh giữ, một mình ta đi lấy có chút khó khăn, chỉ có Ích Tà Thần Lôi của ngươi mới có thể khắc chế ma vật.” Nữ tử thản nhiên nói.

“Ma vật! Không phải Minh Hà Chi Địa là nơi quỷ vật tụ tập sao?” Hàn Lập nhíu mày, có chút kinh ngạc.

“Nơi đó đích thật quỷ vật âm hồn chiếm đa số, nhưng cũng có trộn lẫn một số ma vật lợi hại trong đó. Còn nguyên nhân thế nào thì không cần hỏi, bởi vì ta cũng không biết.” Mộc Thanh nói.

Hàn Lập nhất thời cứng miệng.

“Bất quá ngươi yên tâm, có Ích Tà Thần Lôi trợ giúp, chuyện cứ để ta tự mình ra tay, giải quyết ma vật đó không thành vấn đề. Mặt khác, chỉ cần có được vật đó, ta sẽ để ngươi tự tìm bảo vật, ngươi không phải là người của phi linh tộc, hiển nhiên sẽ cảm thấy hứng thú với việc này.” Trong mắt Mộc Thanh hiện lên vẻ xảo trá.

“Đồ vật?” Hàn Lập lộ vẻ nghi hoặc.

“Năm đó khi yêu triều bộc phát thì ta từng mạo hiểm giết chết một gã trưởng lão phi linh tộc, kết quả từ tay hắn lấy được một lọ Chân Thánh Chi Huyết, theo ta được biết thì đối với các ngươi chính là vật vô giá.” Mộc Thanh hãnh diện nói.

“Là Chân Thánh Chi Huyết!” Hàn Lập kinh hãi.

“Chân linh Ngũ Sắc Khổng Tước là thế nào, cho dù ngươi không thể sử dụng, nhưng nếu có thể mang về trong tộc thì cũng được rất nhiều chỗ tốt.” Lời nói Mộc Thanh tràn đầy hấp dẫn.

Điều này cũng khó trách!

Chân Linh Chi Huyết không chỉ là thần vật của phi linh tộc, ngay cả dị tộc khác cũng xem vật ấy là chí bảo.

Dù sao Chân Linh Chi Huyết vô luận là luyện đan hay luyện khí cũng rất kỳ diệu!

Mà thanh dam Chân Linh của ngũ sắc khổng tước lại rất lớn, là phi cầm đứng đầu.

Trong lòng Hàn Lập hiển nhiên mừng rỡ.

Hắn tu luyện Kinh Chập Thập Nhị Biến, đã học được ba loại biến hóa, bất ngờ là cũng có bí thuật biến thân của ngũ sắc khổng tước.

Chỉ cần hấp thu linh huyết này, hắn lập tức tu luyện xong khẩu quyết, có thể hóa thân thành ngũ sắc khổng tước.

Kinh Chập Quyết có mười hai loại biến hóa, càng học nhiều thì uy lực càng đáng sợ.

Dựa theo pháp quyết nói, học nhiều sẽ làm uy lực biến thân tăng lên ba thành.

Trên lý luận thì sau khi học tất cả, có thể làm thực lực biến thân tăng lên hơn bốn lần.

Đương nhiên tùy theo tu vi thì uy lực cũng tăng lên.

Kể từ đó, sau khi biến thân có thể nắm giữ nhiều loại thần thông.

Bởi vậy có thể thấy được sự đáng sợ của Kinh Chập Quyết.

Mà thần thông Ngũ Sắc Thần Quang của ngũ sắc khổng tước lại càng vang danh linh giới.

Nghe nói nơi nào bị ngũ sắc thần quang đi qua, ngũ hành chi vật đều bị cấm, cũng có công hiệu giống như Nguyên Từ Thần Quang của Hàn Lập.

Đương nhiên uy lực chính thức của hai người thì vẫn cách nhau một trời một vực.

Sắc mặt Hàn Lập như thường, nhưng trong mắt có một tia vui mừng lẫn sợ hãi, hiển nhiên không thể giấu được Mộc Thanh.

Nàng mỉm cười, nói thêm:

“Xem ra Hàn đạo hữu rất thích chân huyết của ngũ sắc không tước, cứ như vậy đi, trước tiên ta đem phân nửa chân linh chi huyết giao cho ngươi, sau khi sự tình hoàn thành sẽ giao nốt phần còn lại.”

Mộc Thanh nói xong thì lật tay lại, nhất thời môt cái bình đỏ tươi xuất hiện.

Nữ tử này ném bình nhỏ về phía Hàn Lập. Trong mắt Hàn Lập chợt lóe dị sắc, bắt lấy bình nhỏ vào tay, lập tức mở ra.

Nhất thời một tiếng thanh minh truyền ra, ngũ sắc quang mang bốc lên, giống như có vật gì muốn từ trong bay ra.

“Phốc”, Hàn Lập không chút do dự đóng nắp bình lại.

Tích tắc vừa rồi, hắn đã dùng thần niệm đảo qua vật trong bình.

Mặc dù chưa gặp qua loại chân linh chi huyết này, nhưng khí tức kinh người bên trong hẳn không giả.

“Đa tạ tiền bối ban thưởng linh huyết!” Hàn Lập không khách khí, thu bình lại rồi khom người tạ ơn.

“Hắc hắc, đến lúc đó đừng quên trợ giúp thiếp thân một tay là được.”

“Hiện tại ngươi có thể rời đi, ngoại trừ tầng ba thì các nơi khác ngươi có thể tùy thời dùng để tu luyện. Mấy năm sau, khi chuẩn bị xong, ta sẽ gọi ngươi.” Mộc Thanh gật đầu.

Thần sắc Hàn Lập thoáng trầm ngâm, không nói thêm gì, khom người thi lễ, thanh quang lóe lên, sau vài lần độn quang đã biến mất.

Mộc Thanh nhìn độn quang của Hàn Lập biến mất, ý cười trong mắt lập tức biến mất.

Một lát sau, nữ tử này bỗng nhiên bắt quyết.

Nhất thời hắc quang dưới thân cuồng thiểm, một cái hắc sắc quang trận hiện ra.

Bóng người chợt lóe, Mộc Thanh biến mất, mà hắc sắc quang trận cũng tiêu tán theo.

Cơ hồ cùng lúc đó, tại Mộc Tinh Động, thân hình Mộc Thanh lần nữa xuất hiện.

Nữ tử này liếc mắt nhìn đại môn trước người, không chút do dự tiến lên.

“Phốc xuy.”

Cấm chế trên cửa phảng phất như mặt nước bị kích thích, không ngừng dao động gợn sóng, nhưng hắc quang trên người Mộc Thanh lại lưu chuyển, dung nhập vào cánh cửa không thấy bóng dáng.

Sau một khác, tại bên kia cửa, thân ảnh Mộc Thanh lại hiện ra.

Trước mắt nữ tử này là một hoa viên với rất nhiều cự hoa.

Những cự hoa này thể tích cực kỳ kinh người, có cái nở, có cái chưa nở.

Nhưng mỗi đóa cự hoa đều tản ra linh khí kinh người.

Giữa những cự hoa có một con đường nhỏ uốn lượn.

Mộc Thanh không chút chần chờ bước trên đường nhỏ, chậm rãi đi.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, không biết gặp qua bao nhiêu cự hoa, trước mặt đột nhiên xuất hiện một bãi cỏ xanh biếc.

Trung tâm bãi cỏ có một gốc cây toàn thân đen thui đứng vững vàng.

Thân cây cao năm sáu mươi trượng, vô cùng lớn, nhưng hình dáng lại rất kỳ lạ.

Thân cây phảng phất có một ranh giới vô hình, một nửa lá cây rậm rạp tươi tốt, còn nửa kia thì khô héo ít ỏi, phảng phất như đã chết.

Nhìn sắc sắc cự mộc phía trước, dị quang trong mắt Mộc Thanh thiểm động, bước chân dừng lại trước thân cây khoảng mười trượng.

Cơ hồ cùng lúc ấy, một nửa bên đại thụ rậm rạp chợt phát ra linh quang, tiếp theo một hắc sắc hà quang bắn thẳng đến Mộc Thanh.

Một mà khó tin xuất hiện.

Dưới hắc quang, quần áo Mộc Thanh biến mất, hiện ra một thân ảnh thon thả mê người.

Hình dáng lộ ra.

Đúng là một nữ tử với làn da đen.

Có lẽ lẽ nử này không tính là quốc sắc thiên hương, nhưng trên trán lại phát ra một cổ sát khí nồng đậm, khiến thường nhân vừa nhìn đã kinh hãi không thôi.

“Kim lão có ở đây không!” Nữ tử nhìn cự mộc chốc lát, đột nhiên lạnh như băng quát một tiếng.

Kim quang chợt lóe, một đoàn kim ảnh xuất hiện trước người Mộc Thanh, ôm quyền nói:

“Tham kiến chủ nhân, Kim Linh vẫn ở đây!”

Kim ảnh đúng là một thương viên toàn thân kim quang chói mắt, cao ba thước, sau lưng đeo song kiếm bắt chéo, râu tóc bạc trăng, hai mắt sáng ngời, vẻ mặt cung kính.

“Mời Kim lão đứng lên, trong khoảng thời gian này không có ai tới rình nơi này chứ?” Mộc Thanh đối với thương viên lại vô cùng khách khí, sau khi khoát tay bảo không cần thì cất tiếng hỏi.

“Không có, hai năm qua Kim Linh ngay cả một tấc cũng không rời khỏi bổn thể của chủ nhân, không có bất cứ thứ gì dị thường.” Thương viên không chút do dự trả lời.

“Tốt, mấy năm nay may mà có Kim lão, ngươi cũng biết, thần thông của ta so với những người khác cũng không yếu kém, nhưng hết lần này tới lần khác chỉ có nhược điểm trí mạng là bản thể linh mộc này.”

“Không thể không làm phiền Kim lão giúp ta trông coi.” Mộc Thanh thở dài nói. “Chủ nhân cần gì nói những lời này, năm đó ta bất quá chỉ là một dã viên bình thường, thường xuyên trêu chọc bản thể của chủ nhân, nếu không phải sau khi chủ nhân thông linh lại bỏ qua, thì sao hôm nay có thể có Kim Linh này! Huống hồ có một lần khiến Kim Linh nhất thời không tra ra, bị người khác dùng kế điệu hổ ly sơn, thiếu chút nữa cướp đi bản thể chủ nhân. Nếu không phải chủ nhân sớm dự cảm, không tiếc từ bỏ một nửa nguyên khí bản thể, tự bạo đánh trọng thương kẻ đó thì sợ rằng Kim Linh sớm đã không thể vãn hồi sự sai lầm. Nhưng cứ như vậy, bản thể linh mộc của chủ nhân nếu muốn khôi phục như lúc đầu thì sợ rằng còn không biết phải tốn bao nhiêu năm tháng.” Vẻ mặt thương viên ngần ngại.

“Sự tình lần trước cũng không thể trách ngươi, là ta nhất thời khinh thường, tưởng rằng liên thủ với đám người Lục Túc thì không kẻ nào có thể uy hiếp đến bản thể của ta, mới khiến cho kẻ đó chui vào khoảng không. Bất quá người nọ nếu có thể lẻn vào nơi ta dấu bản thể thì ắt có thể rời đi, cũng có thể là người quen thuộc với tất cả mọi người ở Mộc Tinh Động. Người này là ai, ta cũng biết được đôi chút, chỉ là ta không muốn đả thảo kinh xà, cho nên vẫn ra vẻ không biết. Chờ ta trở về từ Minh Hà Chi Địa, chiếm được tất cả thì ta sẽ đem người này rút gân lột da, báo thù cho bản thể của ta.” Sắc mặt Mộc Thanh âm trầm, trong mắt hiện lên một tia sát khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoang Ha
13 Tháng tám, 2020 02:57
Link truyện dịch cũ bị xoá rồi. Link convert cũng bị xoá rồi. Giờ là truyện dịch mới mà văn của ông thớt có vẻ chỉ trên trung bình thôi :joy::joy::joy:
Tan Luc Le
09 Tháng tám, 2020 18:12
truyện hay đó
Trung Nhẫn
06 Tháng tám, 2020 18:55
Ủa mik nhớ full oi mà sao mà này còn đang ra nhỡ
s2kamy
01 Tháng tám, 2020 02:24
Đọc bản dịch cứ nhé nhé ko quen vs văn phong khựa:))
soysoy
03 Tháng bảy, 2020 17:00
Đạo hữu nào hóng phim Phàm Nhân Tu Tiên ra mắt vào 25/07 tới không, theo dõi Fanpage để nhận các thông tin mới nhất về phim nhé https://www.facebook.com/phamnhantutienfilm/
youjun
19 Tháng sáu, 2020 15:42
nhạt như cc
youjun
19 Tháng sáu, 2020 14:57
thua Cầu Ma của Nhĩ Căn
luudaitoan
19 Tháng tư, 2020 17:27
Dịch mà toàn nhầm dấu. Nói toàn sai => một nửa thì toàn viết một nữa. Dấu ? Và dấu ~ toàn nhầm với nhau. Chậm trễ thì viết chậm trể.
sshi
19 Tháng tư, 2020 09:41
Đọc xong truyện của lão cổ giờ đọc mấy cái này thấy nhàm ***
Tienbui8912
16 Tháng tư, 2020 20:10
Ae nào có link cv k đọc dịch k quen
tttx
27 Tháng ba, 2020 10:54
.
Phong Thenight
26 Tháng ba, 2020 16:24
truyện này hình như chưa đọc.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2020 23:02
Một bộ truyện để đời, một bộ truyện thanh xuân của mình 13 năm rồi .
Phạm Ánh
17 Tháng hai, 2020 19:30
Có ai có link convert không? Mình đọc kiểu dịch cứ cậu cậu ấy ấy đọc không quen lắm
Nguyễn Hùng Sơn
29 Tháng mười hai, 2019 20:27
mỗi người đều có trong mộng một hình mẫu hướng đến, cho nên ko ai giống ai cũng bt thôi =)) như tại hạ đây đọc truyện tiên hiệp 5,6 năm, chỉ thích mỗi tính cách Vương Lâm trong Tiên Nghịch. thích vẻ lạnh lùng, tàn nhẫn, mưu trí, quyết đoán, thông tuệ của main. còn ngkhac bít đâu đó họ lại ghét vì những cái trên thì cũng chịu thôi.
Đồng Tân
22 Tháng mười hai, 2019 11:12
4 tay chứ sao :v
leathi9
22 Tháng mười một, 2019 07:55
mọi người vào nghe audio truyên phàm nhân tu tiên nhé. giọng đọc cũng ổn, update thường xuyên nữa https://www.youtube.com/watch?v=rb-xGow84dA&list=PLpNWIw-_BqENTJzkXwhaSi4nTeTfVxRY0
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:59
hôm nào chán chán vote vài phiếu đào mộ bộ này lên :))
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:58
.
Võ Việt
21 Tháng mười, 2019 22:58
.
Thu Ken
07 Tháng mười, 2019 20:28
Hay
Minh Hải Phạm
06 Tháng mười, 2019 23:25
Main thânhf thánh quá
Diepthienta
28 Tháng chín, 2019 04:58
mới tạo nick test danh hiệu
Mạnh Thắng
25 Tháng tám, 2019 12:08
Truyên có hậu cung k các đh
huandt
16 Tháng tám, 2019 23:12
Truyện rất hay và hấp dẫn. Nếu muốn tải về máy tính hoặc điện thoại để đọc thì các bạn vào đây để tải full bộ Phàm Nhân Tu Tiên nhé. thacorag.com_22061713_pham-nhan-tu-tien (thay thế _ bằng / nhé, sau đó copy đường dẫn vào thanh địa chỉ nha)
BÌNH LUẬN FACEBOOK