Tiệm hoa Tuyết Nữ nằm ở cuối cuối con phố và trong con hẻm nhỏ, tuy nằm ở nơi khá bất tiện nhưng vẫn khá đông đúc khách. Đa số là đến ngắm chủ nhân của cửa hàng hoa Vô Hữu Tuyết, vì cô rất xinh đẹp nên biết bao tâm xuân của các thiếu niên đã đặt trên người cô, kết quả là họ chẳng nhận được gì. Tính cách cô quá lạnh nhạt và thích sự yên tĩnh, cô không quá để ý tới chuyện tình cảm nhưng lại vẫn giúp người khác, thật khó hiểu! Căn tiệm khá lớn, có một tầng: tầng trệt dùng để làm cửa hàng, tâng trên thì là nơi nghỉ ngơi của Hữu Tuyết. Bên trái cửa hàng có một cây liễu xanh tốt.
Hiện tại bây giờ cũng gần khuya, Hữu Tuyết vẫn đang tiếp một vị khách, đó là một cô gái nhỏ nhắn khoảng 18 tuổi đang gặp rắc rối về tình cảm.
- Cô muốn tôi giúp gì?
Chất giọng lạnh lẽo của Hữu Tuyết khiến cô gái nhỏ hoảng sợ, cô gái khá dễ thương, nhìn là biết đó là một người dịu dàng đáng yêu.
- Tôi đang băn khoăn về tình cảm của hai người con trai, một người là bạn học của tôi, tính tình rất tốt lại nhiệt tình ấm áp. Người còn lại là bạn thân từ nhỏ của tôi nhưng rất thờ ơ nhạt nhẽo. Cả hai đều ngỏ lời nhưng tôi lại không biết nên chọn ai. Nếu chọn một trong hai sẽ khiến người kia đau lòng.
Cô gái ấy nói ra điều trong lòng mình nghĩ và có một chút thẹn thùng và lo lắng.
- Trong lòng cô chẳng phải là đã có câu trả lời rồi sao?
Hữu Tuyết nâng một chậu hoa thủy tiên để lên kệ hoa sau khi được tưới nước đầy đủ. Cô gái ấy giật mình bối rối khi tâm tư của mình bị nhìn ra.
- Vội vàng chỉ khiến sự sai lầm diễn ra. Chậm rãi cảm nhận thì sẽ nhận ra đâu là thứ cô mong đợi.
Hữu Tuyết cầm lấy một chậu xương rồng đưa cho cô gái, cô ấy sững sờ rồi nhận ra điều gì đó, chần chờ một lúc rồi ra về. Trước khi đi cũng không quên cảm ơn và để lại tiền hoa.
- Tình yêu chẳng có gì tốt lành!
Hữu Tuyết cảm thán, cô khóa cửa và đi vào trong nhà, hôm nay thật sự là ngày mệt mỏi, đã khuya mà còn có người tới quả là không dễ chịu chút nào.
Cô bước lên tầng, tổng cộng có ba căn phòng, phòng của cô ở đầu hành lang. Nội thất bên trong cũng rất đơn sơ: Một cái giường, tủ quần áo và một cái tủ nhỏ. Căn phòng có một cái cửa sổ lớn và cô ít khi đóng lại, ở vị trí này thì có thể để ánh trăng rọi vào thay cho đèn phòng. Trên bệ cửa sổ có hai chậu hoa chuông và hoa loa kèn trắng, thói quen của cô là đặt hai chậu hoa này lên bệ cửa sổ, mùi hương của chúng khiến tinh thần cô dễ chịu hơn.
Đài khí tượng đã thông báo rằng đêm nay là đêm trăng xanh, hơn nữa mặt trăng còn to gấp ba lần bình thường. Hôm nay cũng là sinh nhật cô nhưng cô chẳng quan tâm cho lắm, vì chỉ còn một mình nên có tổ chức sinh nhật hay không đều không quan trọng nữa.
- Trăng đêm nay thật đẹp…
Hữu Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trăng to tròn và có một màu xanh lam nhẹ nhàng, ánh sáng nhu hòa ấy chiếu vào phòng của cô khiến căn phòng không quá tối tăm nhưng cũng không quá sáng. Ngây người một lúc thì Hữu Tuyết đi ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm nữa. Nghĩ vậy cô liền thiếp đi, một lúc sau thì có một hiện tượng lạ xảy ra. Cả hai chậu hoa đang phát sáng, đúng hơn là chúng đang hấp thụ ánh trăng. Những luồn sáng trắng xanh ấy bay về phía Hữu Tuyết và bao phủ cô bên trong.
- Thì ra hôm nay là trăng xanh, bởi vậy mình có thể hấp thu ánh trăng nhiều như vậy.
- Đừng lải nhải nhiều quá, mau chóng hấp thu đi, cô ấy cũng đang rút đi năng lượng của chúng ta đấy.
- Biết rồi.
Những giọng nói bí ẩn vang lên trong căn phòng, nhưng cái người đang được bao phủ trong luồng sáng ấy vẫn ngủ say không biết gì.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK