Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù ở giữa cũng có nhiều khúc chiết, nhưng cuối cùng thì cứ điểm của hai người cũng đã hoàn thành sơ bộ, hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu của Bộ phận Thực địa.

Palmer nói rằng muốn tận hưởng thành quả lao động của mình một chút, nên liền nằm xuống chiếc giường đơn và nghỉ ngơi, thực ra cái tên này chỉ là không muốn làm việc mà thôi, hắn sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội ăn cắp tiền lương một cách quang minh chính đại.

Bologo đi xung quanh xưởng giả kim để tìm hiểu về môi trường xung quanh, còn Amy thì đi theo và giải thích cho hắn.

"Hầu hết các phòng ở tầng một đều là nhà kho, lưu trữ rất nhiều vật tư. Chúng cũng là khu vực sinh hoạt. Nhà bếp cũng ở đây."

Giống như một hướng dẫn viên du lịch, Amy giải thích cẩn thận cho Bologo, "Tầng hai là khu thí nghiệm. Tốt nhất là các ngươi không nên thường xuyên đến đây. Rất nhiều thí nghiệm được thực hiện ở đó."

"Tầng ba là khu vực riêng của sư phụ, ông ấy không cho phép bất cứ ai lên đó nếu không có sự đồng ý của ông ấy", Amy bổ sung thêm, "Nhưng nói chung, bình thường sư phụ cũng sẽ không lên tầng ba. Hầu hết thời gian ông ấy nghỉ ngơi ở khu thí nghiệm trên tầng hai".

"Tầng ba có cái gì?"

Bologo hỏi, nếu Taida thực sự có bí mật gì thì nó hẳn phải được giấu ở tầng ba.

“Ta không biết, ta cũng chưa từng lên đó.” Amy nhún vai, quầng sáng trong mắt xẹp xuống.

Hai người đi đến trung tâm của tầng một, ngẩng đầu lên có thể thấy trần nhà trên đầu đã bị xuyên thủng, lên đến tận đỉnh của tầng ba, nơi có một ngọn tháp cứng, nhọn màu đen. Ánh sáng chói lọi lơ lửng trên đó, và cùng với sự dâng trào của Aether, tiếng cót két của máy móc cũng truyền ra từ bên trong.

"Đây là tháp trung tâm. Nó chạy xuyên suốt toàn bộ tòa nhà. Vừa cung cấp năng lượng cho thí nghiệm, nó vừa duy trì sự ổn định của miền ảo", Amy giới thiệu.

"Trừ khi cần thiết, xin đừng đến gần đây, đặc biệt là vị công sự kia của ngươi."

Amy chống nạnh, tỏ vẻ nghiêm túc, và khi nàng nghiêm túc, quầng sáng trong mắt sẽ ngừng quay và đóng băng tại chỗ.

"Ngươi là đang cảnh cáo sao?"

Bologo nghi hoặc nhìn nàng, dựa trên ngữ cảnh, thì có vẻ Amy quả thực đang cảnh cáo mình, nhưng kết hợp với hành động và giọng điệu lạnh lùng của nàng, Bologo cảm thấy rất quái lạ.

"Ừm? Như này không đủ cảnh cáo sao?"

Amy như một diễn viên diễn sai động tác, tham khảo ý kiến của đạo diễn.

“Nếu ngươi muốn cảnh cáo ta, giọng điệu phải cứng rắn hơn, chứ không phải lạnh lùng như thế”, Bologo nói.

"Vậy sao...", Amy sờ sờ cổ họng, "Ta vẫn đang tối ưu hóa dây thanh quản, cho nên hiện tại chỉ có thể dùng âm sắc này".

Điều này nghe đúng là kỳ diệu, đối với Amy, mọi thứ trên cơ thể đều có thể điều chỉnh được.

"Và... tại sao ngươi lại chống nạnh?"

Bologo tiếp tục, động tác của Amy trông giống như một nhân vật nữ đang tức giận trong một bộ phim tình cảm.

“Ta thấy nó được viết như thế, khi các nhân vật nữ tức giận, họ sẽ chống nạnh và mắng mỏ.” Amy nói.

"Ngươi thấy ở đâu."

"Phân loại dựa trên quan điểm của loài người các ngươi, thì hẳn là tình yêu", Amy nói sau khi xem xét kỹ lưỡng từ trên xuống dưới Bologo, "Mô tả về sự tán tỉnh này hẳn rất phù hợp với một người đàn ông như ngươi a?"

"A..."

Bologo cảm thấy đau đầu, hắn cảm thấy mình đang phải đối mặt với một sinh mệnh xa lạ, tuy rằng nàng có ngoại hình cùng cách suy nghĩ giống với con người, nhưng rõ ràng nàng mới xuất hiện trên thế giới này không lâu, và nhận thức của nàng về cơ bản cũng chỉ xuất phát từ các loại sách khác nhau.

Có thể nói kiến thức lý thuyết thì đầy đủ nhưng thực hành thì không có.

“Lý thuyết cần phải được thực hành”, Bologo nói.

"Ta đang thực hành đây, hiệu quả của thực hành thế nào?" Amy hào hứng hỏi.

"Thất bại, hoàn toàn thất bại."

Bologo đã cho Amy một dấu X lớn đối với hành vi bắt chước con người của nàng.

Nhưng Bologo không ghét Amy, cái tên này quả thực như một đứa trẻ mới sinh, luôn muốn tìm tọi vận dụng lý thuyết trên thế giới này, hành động của nàng đôi khi có vẻ ngớ ngẩn và vụng về, nhưng Bologo lại thích cảm giác ngây thơ này.

Hắn chứng kiến quá nhiều thứ u ám tồi tệ, một tâm hồn lành mạnh đôi khi cần một thứ gì đó ấm áp để điều hòa.

"Vậy sao?"

Quầng sáng trong mắt thu nhỏ lại, Amy nghiêng người sang một bên, có chút mất mát.

"Không sao, ngươi có thể từ từ học, bọn ta về sau sẽ thường xuyên ở đây."

Nghe những lời của Bologo, quầng sáng thu nhỏ lại lại to lên. Mặc dù biểu cảm của Amy rất ít, nhưng tâm trạng của nàng ấy quá dễ đoán qua những thay đổi của quầng sáng.

Theo Bologo, Amy giống một đứa trẻ bị Taida nhốt quá lâu, nàng vô cùng tò mò về thế giới bên ngoài, lại đọc đi đọc lại vẻ huy hoàng của thế giới qua sách, sau đó học hỏi và bắt chước một cách vụng về.

Giống như một người sinh ra trên sa mạc, học cách điều khiển một chiếc thuyền buồm từ khi còn nhỏ.

Amy hôm nay rất vui vẻ, cũng rất sinh động. Trong thế giới khép kín nhỏ bé của xưởng giả kim này, thế giới đơn điệu có rất ít thay đổi, sự xuất hiện của Bologo và Palmer như một thiên thạch rơi xuống, khuấy động lên hàng ngàn con sóng cho bầu không khí tĩnh lặng này.

"Nói mới nhớ, trên người ngươi có một mùi rất quen."

Amy bất ngờ đến gần Bologo và làm động tác đánh hơi.

Bologo theo bản năng trở nên cảnh giác, rồi mưới từ từ thả lỏng, ánh mắt u ám.

Gần đây, có quá nhiều người nhắc đến “mùi vị quen thuộc” với hắn, và tất cả đều tệ đến mức Bologo sinh ra chứng rối loạn căng thẳng với câu nói này.

“Ta có thể xem được không?” Amy hỏi, đưa tay ra.

Nàng không nói nó là gì, nhưng Bologo đã hiểu được ý của nàng, và thứ mà Amy đang chỉ vào lúc này cũng trở nên xao động lạ thường, ngay cả khi Bologo không kêu gọi nó.

Bologo đưa tay lên, một con rắn nhỏ bằng bạc thò ra từ tay áo của hắn, nó quấn quanh đầu ngón tay của Bologo, kéo dài cơ thể nhỏ bé của mình ra.

Với việc truyền Aether vào, nó ngày càng trở nên giống thật hơn, trông như một con rắn thực sự.

"Đây là tác phẩm của ngươi." Bologo nói.

"Ừm hừ, không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy nó."

Amy trông càng vui vẻ hơn, nàng đưa tay ra vuốt ve con rắn bạc, rõ ràng là một vật chết lạnh lẽo do Aether điều khiển, nhưng trong mắt Amy, nó như thể thực sự có sự sống.

"Kỳ thực ngày mà ngươi tới ta liền cảm nhận được nó, nhưng ngươi và sư phụ có chuyện muốn nói, cho nên ta không xen vào."

Thật kỳ lạ, ở một khía cạnh nào đó, Amy có chút trẻ con và ngây thơ, nhưng trên một khía cạnh khác, thì nàng lại rất giống con người, thậm chí có thể hiểu được bầu không khí.

Bologo thực sự ước Palmer cũng có thể học được cách hiểu bầu không khí.

"Thứ này rất tốt, cám ơn."

Bologo cảm ơn Amy. Hắn rất thích vũ khí giả kim này, nó vừa có thể biến đổi lại vừa xảo quyệt, nó đã giúp Bologo giải quyết vấn đề lúc nào cũng phải mang theo kim loại ở một mức độ rất lớn.

Chinh Chiêu Chi Thủ chỉ có thể thao túng những vật chất tồn tại trong thực tế, điều này khiến Bologo bị ảnh hưởng rất lớn bởi môi trường khi chiến đấu. Để bù đắp khuyết điểm này, hắn thường mang theo một đống thép tấm trên người để làm kim loại cho việc chiêu mộ.

Nhưng với chất lỏng vảy rắn thì khác, sản phẩm biến dị kỳ lạ này kết hợp với khả năng sinh sôi nảy nở của nó có thể mang đến một thiên đường kim loại cho Bologo bất cứ lúc nào, vung hết thanh kiếm sắt này đến thanh kiếm sắt khác, ném mạnh ra một đống giáo sắt.

Điểm yếu duy nhất là sự sinh sôi nảy nở của rắn bạc cũng cần đến Aether, và càng sinh sôi nảy nở thì lượng tiêu thụ Aether càng lớn, ngay cả khi Bologo là một Người thăng hoa có xu hướng "hẹp sắc" thuộc Học phái Thống Ngự, thì hoàn cảnh chiến đấu với cường độ cao như vậy, Aether cũng sẽ rơi vào trạng thái cạn kiệt theo thời gian.

Quan trọng nhất là, sự cạn kiệt của Aether cũng hạn chế khả năng Trở về từ cõi chết của hắn.

"Không có gì, thứ này sẽ chỉ thể hiện giá trị của nó khi nằm trong tay đúng người." Amy nói.

"Ta cũng rất ngạc nhiên, tạo vật cũng sẽ cố gắng tạo ra đồ vật", Bologo nhìn chằm chằm vào mắt Amy, nhìn chằm chằm vào quầng sáng trong đôi mắt xanh biếc, "Thứ này là do ngươi sáng tạo ra."

Quầng sáng run lên, Bologo nghĩ có lẽ nàng đang nhướng mày.

"Tại sao ngươi lại muốn tạo ra thứ này? Chỉ để học giả kim thuật?"

Bologo tiếp tục hỏi, hắn nghĩ Amy thật kỳ diệu, kỳ diệu trên mọi khía cạnh, nàng không chỉ tự đánh thức nhận thức của bản thân mà còn nghĩ rằng mình cần một cái tên, thậm chí nàng còn không ngừng học hỏi, tiến bộ bản thân, đồng thời còn tạo ra những sáng tạo của riêng mình.

Taida có lẽ còn đang say mê với niềm vui được nghiên cứu và giảng dạy, không hề hay biết về những điều này, nhưng trong mắt Bologo, Amy gần như không khác gì một con người ngoại trừ cơ thể của nàng ấy.

Học tập, sử dụng và sáng tạo.

Điều này không khỏi khiến Bologo vô cùng tò mò về Amy, và nó cũng khiến Bologo suy nghĩ, điều gì ẩn dưới gương mặt băng giá này của Amy?

"Ừm..."

Amy bắt đầu suy nghĩ, Bologo thì tiếp tục nhìn chằm chằm con mắt của nàng.

Bologo nhận ra rằng khi Amy vận hành đều đặn, quầng sáng trong mắt nàng sẽ chuyển động lặp đi lặp lại với biên độ nhỏ, và khi nàng nghĩ, tốc độ quay và chuyển động qua lại của quầng sáng sẽ tăng dần.

Lúc này quầng sáng trong mắt Amy đang chuyển động nhanh chóng, đột nhiên tốc độ giảm mạnh, trở lại chế độ bình thường, Bologo biết rằng nàng đã nghĩ xong.

"Loài người rất yếu ớt."

Amy cho biết, nàng vẫn giữ vẻ mặt vô cảm đó, giọng điệu lạnh lùng, quầng sáng cũng đông cứng lại.

“Cấu thành bởi xương yếu ớt, máu thịt yếu ớt, thần kinh yếu ớt, và ý chí yếu ớt, một sinh mạng mong manh.

Cách một khoảng thời gian, con người cần phải ăn một lần để duy trì sự sống. Trong cuộc đời ngắn ngủi, phần lớn thời gian được dành cho việc ngủ, và oxy thì là thứ cần thiết cho việc thở. Một khi hết loại khí này một thời gian, sẽ ngạt thở và chết. ”

Qua lời kể của Amy, loài người lại yếu ớt đến thế.

“Nhưng ngay cả với một cơ thể như vậy, họ vẫn tạo ra rất nhiều điều thú vị… kể cả ta.” Amy nhìn xuống đôi bàn tay đen bóng của mình.

"Ta cho rằng loài người tạo ra nhiều điều thú vị như vậy, có lẽ là hy vọng để lại dấu vết trên thế giới này?"

"Dấu vết?"

"Dấu vết chứng minh sự tồn tại của mình."

Amy cố gắng để diễn đạt suy nghĩ của mình bằng từ vựng, chuyện này hơi khó khăn đối với nàng.

"Mỗi sinh mệnh đều bị cái chết ràng buộc, vạn vật đều suy tàn, nhưng thế giới là vĩnh viễn, giống như vết tích trên bia mộ, chỉ cần những dấu vết này còn tồn tại trên đời, sinh mệnh kia sẽ không thực sự chết đi."

“Ngươi đã tạo ra nó? Ngươi muốn để lại dấu vết, ngươi cảm thấy ngươi sẽ chết đi? "

Bologo nghiêm túc hỏi, trong khoảng thời gian dài ở trong ngục tối, Bologo đã suy nghĩ rất nhiều chuyện một cách nghiêm túc, giống như một triết gia.

Đôi khi Bologo nghĩ rằng có thể con người là sinh vật duy nhất biết trước về số mệnh phải chết đi của mình, nhưng bây giờ Amy thế mà cũng hiểu được sự tồn tại của cái chết.

Đối với con rối giả kim, không có cái chết, chỉ có sự hủy diệt và chết máy chào đón Amy, nhưng nàng lại coi số mệnh này như cái chết.

"Không có gì có thể tồn tại mãi mãi, ngay cả khi ta được tạo thành bởi nhiều vật liệu giả kim, ngay cả khi dấu vết do con người liều mạng để lại, mọi thứ vẫn sẽ biến mất."

Amy ôm con rắn bạc bằng cả hai tay, giọng điệu đầy vui sướng.

"Nhưng ta vẫn muốn dấu vết của mình tồn tại lâu hơn một chút, càng lâu càng tốt."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
kicakicuc
17 Tháng mười, 2022 20:07
Chúc bác nhanh khỏe, để nhiều rồi làm luôn cũng đc. Cảm ơn cv nhé.
cyv97
17 Tháng mười, 2022 18:09
t đạg sốt li bì mấy ngay nay, giờ mới đỡ 1 tí , nhưng phải 1,2 hôm nữa mới khỏi hẳn
kicakicuc
17 Tháng mười, 2022 12:02
Đg hay, c mới đâu......
Hoàn Lê
12 Tháng mười, 2022 17:56
ác ăn cua đồng hết rồi bạn
kennylove811
07 Tháng mười, 2022 23:45
con nít ng ta mắc cỡ mà =))
Nghiant
07 Tháng mười, 2022 12:05
Đừng khinh thường mấy hội nhóm cổ xưa thế chứ bác :v, nó còn tồn tại lâu hơn cả Cục Trật tự thì thiếu gì kẻ bất tử, may ra main phải bị lộ là sở hữu khả năng bất tử gần như hoàn hảo thì mới bị săn. Với như Jeffrey đã nói rồi, trong cuộc chiến giữa những Người thăng hoa thì thông tín chính là sống còn.
869616
07 Tháng mười, 2022 08:59
đọc đến c186 thằng main đẳng cấp thấp + sự bất tử bắt được nó bán cho mấy hội nhóm cổ xưa làm nghiên cứu chắc được khối tài nguyên đủ lên cấp 3 chứ đùa. đối địch mà nó ko biết main bất tử còn có lợi thế chứ nó mà biết main biến thành bảo vật di động quá. :)))))
Hieu Le
06 Tháng mười, 2022 23:13
đọc sơ qua thì thấy main dù khá bạo lực dã man nhưng chung quy vẫn là tốt, kiểu chaotic good ấy. Từ ngày QBCC nổi là rât nhiều truyện Tây huyễn phong cách quỷ dị ra đời muốn tìm 1 bộ main kiểu ác mà vẫn k có.
kicakicuc
05 Tháng mười, 2022 07:15
Bác đọc bộ truyện nào mà main chết ko (chắc có n mà cũng hết tr). Cái việc main bất tử chả ảnh hưởng gì
kicakicuc
04 Tháng mười, 2022 17:19
Quá hay, tả combat đỉnh cao y như xem phim bom tấn. Đoạn vong lặp thời gian giống phim gì mà có Tom Cru đóng ý. Hay thật.
869616
01 Tháng mười, 2022 07:56
đọc đến c15 thấy cũng ok nhưng khởi đầu cho main năng lực bá quá nên mất 1 phần hồi hộp về sự nguy hiểm tuyệt vọng của thể loại này.
zezopk
25 Tháng chín, 2022 06:38
truyện này tác viết lên tay nhiều so truyện trước, càng về sau càng mạch lạc, không như truyện trước tình tiết về sau hơi mất khống chế
cyv97
23 Tháng chín, 2022 09:32
đúng rồi bác ơi, mình up ở cả bên đấy với bên này
julyfunny7
22 Tháng chín, 2022 21:54
Thấy bác có up bên bachngocsach nè phải không nhỉ
Long Nguyen
22 Tháng chín, 2022 21:45
truyện ngày càng hay
cyv97
21 Tháng chín, 2022 22:15
đến chương hiện tại (310) thì đang cuối gđ 1 sắp up gđ 2 nhé b
DanielXX
21 Tháng chín, 2022 12:34
Main level mấy rồi mn?
nduythinh
19 Tháng chín, 2022 00:58
đọc tưởng truyện dịch không :))
anacondaaaaa
15 Tháng chín, 2022 20:58
trùng hợp thôi bác ơi, sao tác biết main có năng lực tự hồi phục được...
ttonline1
14 Tháng chín, 2022 22:33
trong các tả giả mới thì tác này = tầm đại thần cmnr văn phong câu chuyện phải gọi là đỉnh . nhưng viết thể loại hơi kén
connghien
11 Tháng chín, 2022 07:34
Truyện ngày càng hay, lúc đầu hơi bạo lực mà sau tác viết chắc tay thật
Hieu Le
10 Tháng chín, 2022 10:02
cứ tưởng tượng hẹp sắc là lên full sát thương, mà main bất tử cmnr thì giờ chỉ cần lên sát thương thôi chứ kệ mẹ build phòng thủ, hỗ trợ các thứ mà.
Toanthien1256
07 Tháng chín, 2022 11:57
Ầy 1 chương đầy cơm chó...
cyv97
05 Tháng chín, 2022 21:38
Hệ thống tu luyện của bộ này theo như ý hiểu của mình là, đầu tiên chia ra: ác ma, người đi vay, người thăng hoa và ma quỷ. - Ma quỷ là các tồn tại cổ xưa, có quyền năng mạnh mẽ, thường cám dỗ phàm nhân dâng linh hồn của mình ra thông qua các giao kèo. Ma quỷ có 1 vài đặc điểm: tôn trọng trao đổi công bằng giữa giá trị và giá trị, chưa từng nói dối, nhưng những lời nói thật ấy thường sẽ đẩy con người xuống vực sâu hơn... - Ác ma: là những người đã bán sạch linh hồn của mình cho ma quỷ để đổi lấy một thứ gì đó. Khi bán sạch linh hồn thì sẽ bị tra tấn bởi Nóng nảy phệ chứng, chỉ có thể nuốt linh hồn của người khác để xoa dịu nó, đói quá sẽ mất sạch lý trí và biến thành quái vật. - Người đi vay: bán 1 phần linh hồn để đổi về 1 "Ban ân" đến từ ma quỷ. Cũng bị tra tấn bởi Nóng nảy phệ chứng do thiếu linh hồn nhưng không đói đến mức mất sạch lý trí, ngoài ra 'Ban ân' là 1 sức mạnh độc lập với Ma trận giả kim. - Người thăng hoa: hệ thống cấp bậc tu luyện của người bình thường sau khi được khắc ma trận giả kim vào linh hồn. Cấp bậc chia theo cờ vua: Giai đoạn 1 - Cảnh vệ Thăng Hoa - Người Thăng Hoa (Tốt/Pawn), giai đoạn 2 - Hiệp sĩ Nguyện Cầu - Nguyện Cầu Giả (Mã/Knight), gđ 3 - Giám mục Phụ Quyền - Phụ Quyền Giả (Tượng/Bishop), gđ 4 - Chiến xa Thủ Lũy - Thủ Lũy Giả (Xe/Rook), gđ 5 - Hoàng hậu Vinh Quang - Vinh Quang Giả (Hậu/Queen), gđ 5 - Đức vua Đăng Quang - Đăng Quang Giả (Vua/King). - Sau khi được thăng hoa thì Người thăng hoa sẽ chọn theo khuynh hướng "hẹp sắc" hoặc "rộng cùn" và được chia thành 8 học phái cơ bản. Trong quá trình thăng cấp lên các gđ tiếp theo có thể diễn sinh ra học phái phụ, đẩy mạnh khuynh hướng ban đầu hoặc tỉa dần theo khuynh hướng khác, hoặc không diễn sinh học phái phụ mà tăng cường học phái chính...
JilChan
04 Tháng chín, 2022 07:15
Mấy chương đầu cv như dịch mình làm thành ebook để lên phone đọc nghe sướng vai :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK