"Linh hồn?"
Cứ như thể vừa nghe Bologo kể một câu chuyện cười, Bạo chúa phá lên cười.
Mặt đất rung chuyển, cả không gian tối om cũng rung chuyển dữ dội, ngay cả những đồng Mammon chất thành núi cũng bắt đầu sụp đổ.
Khi những đồng vàng rơi xuống, Bologo nhìn thấy những cơn sóng vàng đang dâng lên trong bóng tối, chúng dâng cao lên, rồi lại vỗ xuống như cơn thủy triều. Vô số đồng tiền vàng rơi xuống như mưa và rải rác khắp nơi.
Nó sụp đổ, rồi lại mọc lên, hết lần này đến lần khác, tạo thành một tòa tháp.
Đàn rắn quấn quanh đầu bắt đầu vặn vẹo, có thứ gì đó đang ngọ ngoạy ngay giữa các khe hở, hết đám này đến khối khác nhô ra khỏi khe, rồi vỡ ra thành con ngươi đỏ tươi như máu.
Con ngươi màu máu cuộn tròn trong đôi mắt trắng nhợt nhạt, hàng trăm con mắt dày đặc tách ra từ bầy rắn, xoay tròn cấp tốc để quan sát xung quanh, rồi cùng dừng lại, tất cả đều nhìn về phía Bologo.
Một cơn ớn lạnh quét qua cơ thể Bologo, nhưng hắn không hề bị lay chuyển, đôi mắt xanh lam của hắn dán chặt vào hàng trăm con mắt đỏ rực.
"Linh hồn? Đúng là một đề xuất hấp dẫn, Quý ngài Lazarus."
Giọng nói của Bạo Chúa đầy tham lam, mỗi một con ngươi trông giống như đang há to miệng ra và nuốt chửng lấy Bologo.
"Vậy ngươi có động lòng không?" Bologo hỏi.
Đây là lần đầu tiên hắn giao dịch với ma quỷ một cách có chủ thức, không ai biết những kẻ gian xảo và tà dị này sẽ làm gì.
Bologo đang khiêu vũ với bầy sói, trước đây thì hắn còn chút do dự, nhưng đêm nay thì khác, cho dù có đấu với Thần chết thì Bologo cũng sẽ không chịu lùi bước.
Chỉ cần ai đó có thể vươn tay ra, Bologo không quan tâm đối phương là thần thánh hay ma quỷ.
Đối với chuyên gia mà nói, đây là một hành động phi lý trí, nhưng cuộc sống toàn bộ chỉ là những lựa chọn lý trí, cũng không khỏi hơi tẻ nhạt. Nếu là vì lấy lại linh hồn của Adele, Bologo không ngại phát điên một lần.
"Ta quả thực rất động tâm, nhưng đáng tiếc là, 'điều ước' mà ngươi mong muốn tối nay không thể sử dụng linh hồn của ngươi như một 'cái giá."
Bạo Chúa cố nén lòng tham trong lòng, chân thành nói với Bologo.
"Ta không nghe lầm chứ? Ma quỷ tham lam cũng sẽ có một ngày từ chối linh hồn?" Lời nói của Bạo Chúa khiến Bologo rất ngạc nhiên.
"Chúng ta là bình đẳng, Quý ngài Lazarus", Bạo Chúa giải thích, "Giữa "giá trị" và "giá trị ", một giao dịch toàn công bằng".
"Ta thực sự rất si mê linh hồn của ngươi, nhưng cũng không bì ổi đến mức ra tay cướp đoạt nó."
"Đúng vậy, các ngươi sẽ chỉ nói hết lời nói dối chân thật này đến lời nói dối chân thật khác, đưa bọn ta từng bước xuống vực sâu." Bologo nói.
"Nhưng các ngươi đều có quyền từ chối ngay từ đầu", Bạo Chúa nói tỏ vẻ vô tội, "Là các ngươi bằng lòng xuống vực sâu, bọn ta chỉ ở phía sau hơi giúp một chút mà thôi".
Hắn dùng hai tay đẩy về phía trước, sau đó là một tràng cười kinh hoàng.
"Đây là một cái cớ sao?"
"Chỉ là lời nói thật phát ra từ tận đáy lòng."
Bạo Chúa vẫn giữ thái độ thành khẩn kia, ít nhất hắn cảm thấy mình là chân thành.
Như Jeffrey đã nói với mình lúc đầu, đây là thái độ của ma quỷ, trung thành với giá trị, tuân thủ các quy tắc, nhưng dưới trật tự nhìn như tuyệt đối này, lại ẩn giấu một sự điên rồ và hỗn loạn.
"Ngươi biết ta muốn cái gì?" Bologo hỏi.
"Đương nhiên."
Bạo Chúa nhặt một tờ giấy trắng và một cây bút, viết hết dòng này đến dòng khác trên đó, tiếng sột soạt vang lên không ngừng.
"Cũng như đêm hôm đó, ngươi không từ chối ta, đúng không?"
Cơn đau buốt ập đến, lan ra như kim châm đâm lên cánh tay của Bologo, Bologo rùng mình, đêm đó lẽ ra hắn đã định vứt đồng Mammon kia đi, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại giữ nó lại...
Bạo Chúa như biết Bologo đang nghĩ gì, chói tai khóc không ra nước mắt âm thanh không ngừng vang lên, càn rỡ trào phúng Bologo.
"Nhìn đi, ta chỉ mới cho ngươi một cơ hội, chính ngươi bắt lấy nó, là ngươi cần ta."
Dưới giọng nói,
Những đồng Mammon chất thành nói rung lên, chúng cùng nhau phát ra âm thanh như sóng tràn, không ngừng ầm ầm, cuồng bạo trong bóng tối.
"Vậy thì ta phải trả cái giá gì?" Bologo trầm giọng hỏi.
Lúc này hắn có một cảm giác rất kỳ lạ, mọi thứ cứ như thể đã được định sẵn từ trước, không biết từ bao giờ, cái lưới lớn mang tên số mệnh đã trói chặt lấy Bologo, ép hắn bước đi trên con đường gập ghềnh và quanh co này.
"Ngươi đã trả tiền rồi, từ lúc nhận lấy đồng xu, cho đến lúc gặp ta này."
Lời của Bạo Chúa khiến Bologo vô cùng bất an.
"Ngươi... Đến tột cùng muốn cái gì?"
Nếu bạo chúa tham lam yêu cầu linh hồn của mình thì Bologo cảm thấy rất bình thường, nhưng khi Bạo Chúa không yêu cầu bất cứ điều gì và muốn giúp mình, Bologo lại cảm thấy vô cùng bất an.
Miễn phí mới là đắt nhất.
Bologo hiểu được đạo lý này, cũng bởi vì hắn hiểu được đạo lý này, mà Bạo Chúa trong mắt hắn giờ càng trở nên vặn vẹo và quái dị.
Như đã được khắc trên đồng Mammon, vô số sợi chỉ, giòi bọ và rắn trườn quanh, quấn vào nhau, vì vậy dưới cái bóng tối sâu thẳm này,
Đến tột đang ẩn chứa điều gì đây?
Bologo đưa tay về phía chuôi dao ở thắt lưng, hắn không chắc liệu mình có thể gây ra tổn thương cho Bạo Chúa hay không, nhưng giống như người chết đuối phí công giãy dụa, Bologo cũng không thể giơ hai tay ra mà chịu trói.
"Ta chỉ mong muốn một mối quan hệ tốt đẹp với ngươi. Ngươi xem, bây giờ mối quan hệ này đã được thành lập, sợi dây vô hình đã kết nối ta và ngươi, từ phút giây mà ngươi cần ta, chúng ta đã trở thành một liên minh báo thù.
Ta cung cấp cho ngươi một Cuốn sổ Tử thần, còn ngươi là Tử thần đuổi theo chúng với lưỡi dao trên tay."
Bạo Chúa ngừng viết, những cái tên được ghi lần lượt trên tờ giấy, đây là danh sách của Tử thần, và Tử thần sẽ sớm tìm đến từng cái tên trong danh sách.
Đây cũng là thứ mà Bologo cần đêm nay, Người Nghiện và Thanh kiếm bí mật của Đức Vua có thể thoát khỏi sự dòm ngó của Cục Trật tự, nhưng hắn tin rằng những kẻ này không thể thoát khỏi tầm mắt của ma quỷ.
Những tồn tại quỷ dị này mạnh mẽ như thế, tựa như những vị thần.
"Nói mới nhớ, Quý ngài Lazarus, ngươi vẫn đang cố gắng tìm hiểu nội dung của cuộc giao dịch, đúng không?"
Bạo Chúa nhẹ nhàng nói, lời nói tràn đầy cám dỗ, hắn biết tất cả bí mật, cho dù là chuyện gì, đều không thể che giấu khỏi con mắt của hắn.
"Ta có thể cung cấp cho ngươi một vài lời khuyên."
Bologo sững sờ, không vội vàng đáp lại, mà trầm mặc một hồi.
"Vậy sao? Đây cũng là một cái bẫy. Nếu ta nghe những lời tiếp theo này, nó chắc chắn sẽ dẫn ta đến một vực sâu khác còn đáng sợ hơn, nhưng đáng buồn thay, dường như không có lý do gì để ta từ chối."
Ma quỷ không bao giờ nói dối, không cần phải lo lắng về tính xác thực của thông tin, nhưng một khi nghe lời của Bạo Bhúa, Bologo biết rõ rằng mọi thứ sẽ trượt xuống vực sâu.
"Ngươi phải chú ý đến vùng đất dưới chân mình hơn, Quý ngài Lazarus."
Bạo Chúa mở miệng nói, mọi thứ dường như đã được tính toán trước từ lâu, vạn vật đều đi theo quỹ đạo đã định sẵn, hắn chỉ cần vươn tay ra đẩy nhẹ là được.
"Sáu mươi sáu năm trước, nó là thành phố Thánh của Vua Solomon, sáu mươi sáu năm sau, nó là thành phố của Lời thề, Opus, nơi đây là một vùng đất cổ xưa,
Nó ẩn chứa quá nhiều bí mật."
"Thành phố này còn lâu mới đơn giản như người ta tưởng, không chỉ có một tồn tại giống như ta ở đây."
Lời nói cổ xưa phun ra từ cổ họng, mang theo hơi thở mục nát của năm tháng đổi thay.
Nháy mắt đó Bologo như quên đi hít thở, những lời cuối cùng của Bạo Chúa gần như xuyên thấu vào tim hắn.
"Không chỉ có một..."
Bologo thì thầm một cách vô cảm.
"Thành phố.
Ngươi không nghĩ thành phố là một từ rất lãng mạn, dị dạng và điên rồ sao, Quý ngài Lazarus?"
Bạo Chúa hét lớn.
"Thành phố giống như niềm tin được thực thể hóa, những tháp pháo cao ngất ngưởng, những tượng đài được quỳ bái, tất cả được làm bằng kim loại lạnh lẽo và bê tông rắn chắc.
Nó là một tập hợp khổng lồ của ý thức, một con quái vật vặn vẹo và dị dạng, một vị thần hoang đường và quái dị.
Con người nuôi dưỡng nó, vô số người tha hương đã đến đây từ hàng ngàn dặm xa xôi để hy sinh xương máu và mạng sống của mình cho nó, và nó cũng đã hóa thành một kỳ quan man rợ và kỳ dị dưới sự xây dựng của con người.
Thành phố ngày càng trở nên phức tạp, ngày càng rộng lớn hơn, giống như một con quái vật tràn đầy sức sống, ngọ ngoạy tứ chi khổng lồ, không ngừng ăn thịt,
Những tòa nhà bê tông xám xịt dữ tợn mọc lên, giống như một mũi giáo chọc thẳng lên trời, không ngừng mọc lên, rồi không ngừng sụp đổ, rồi lại mọc lên, ngày càng gần với bầu trời."
Dưới giọng nói cao vút, cảm xúc của Bạo Chúa càng lúc càng hưng phấn, thậm chí cả cơ thể hình người cũng bắt đầu biến dạng, hết cánh tay này đến cánh tay khác trồi ra từ sau lưng, phảng phất như là đám đông đang cổ vũ.
Vị trí khuỷu tay bị tách ra, lại mọc ra một cánh tay mới toanh, như cây cối um tùm, trên cánh tay mới ở vị trí khuỷu tay này lại tiếp tục mọc ra những cánh tay mới, chúng nhảy múa cuồng nhiệt, chộp lấy những đồng tiền vàng óng, giơ lên cao.
"Thành phố là hiện thân của khát vọng con người, nó sống trên khát vọng của con người.
Nó háu ăn nuốt chửng những người tha hương vào trong đó, từ cổ họng cho đến dạ dày, từ máu đến xương, cho đến khi cơ thể vỡ nát.
Sắc dục khiến người ta phi lý trí, chạy loạn xạ dưới cái xác khổng lồ của con quái vật, xé toạc cơ thể mình ra để có được những khoái cảm cuồng nhiệt hơn.
Lòng tham khiến cho con người ta đói khát mãi không ngừng, cám dỗ vô số người bước vào miệng của con thú khổng lồ để đi tìm của cải, tranh giành những thứ không có giá trị, thậm chí vì thế mà cũng có thể dễ dàng bán đi ngay cả những thứ quý giá.
Một số người sẽ tuyệt vọng trong cơ thể của con thú khổng lồ, họ không còn vùng vẫy, để cho sự lười biếng giam cầm suy nghĩ của bản thân trong cơ thể đang dần thối rữa, lãng phí thời gian, chờ đợi tử vong giáng xuống, trong lễ hội cuồng hoan và những tiếng gào rú, nhìn cơ thể của mình cũng biến thành một phần của sự tanh hôi và mục nát kia.
Một số sẽ căm thù tất cả mọi người trong nỗi tuyệt vọng, con thú man rợ sẽ rơi vào cơn thịnh nộ vĩnh viễn, gầm rú và gào thét, mang đến chết chóc và đau khổ cho đến khi không còn một ai."
Vô số cánh tay giống như những chiếc xúc tu, ấn xuống mặt đất và nâng cơ thể của Bạo Chúa lên cao, vượt qua mọi trở ngại và dễ dàng lại gần Bologo. Hàng ngàn cánh tay buông xuống, vây quanh Bologo như một cái lồng và nhấc bổng hắn lên.
"Lòng ghen ghét ẩn sâu trong lòng mỗi người, khiến cho tâm trí chúng ta chẳng bao giờ được bình yên. Chỉ cần thoáng nhìn một góc lộng lẫy ấy thôi cũng đủ khiến chúng ta cuồng loạn, buồn thay là chúng ta không bao giờ có thể chạm tới nó."
Ngón tay sắc bén gõ vào trái tim Bologo.
"Không phải con người ký sinh trên thành phố, mà là thành phố ký sinh trên con người. Con người là người hầu, là vật hy sinh, là thức ăn nuôi dưỡng thành phố, nhưng thế mà các ngươi còn kiêu ngạo cho rằng mình là chủ nhân của thành phố?"
Hàng trăm con mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Bologo.
"Thành phố là tấm bia mộ được dựng lên bằng vô số lòng người, nó sẽ chỉ mở rộng một cách vô tận, không có mục đích ra mà thôi."
Giọng nói điên cuồng tan biến, và ngay sau đó, Bologo đáp lại.
"Vùng đất tràn đầy dục vọng này là nơi săn bắn hoàn hảo nhất của các ngươi."
Đáp lại, Bạo Chúa mở rộng vòng tay và cất cao giọng reo hò.
"Hoan nghênh! Quý ngài Bologo Lazarus!
Chào mừng đến với thành phố đầy dục vọng và điên rồ này!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
20 Tháng năm, 2024 22:43
Vẫn xứng đáng là siêu phẩm từ đầu đến cuối
04 Tháng tư, 2024 12:51
ngon kết truyện rồi cày thôi, ngâm quá lâu rồi
27 Tháng ba, 2024 21:32
đã sửa chương 79: hồi cuỗi
27 Tháng ba, 2024 10:41
Chương Hồi cuối (79) bị up nhầm
27 Tháng ba, 2024 03:05
Chương 79 hình như up nhầm rồi bác ơi.
17 Tháng ba, 2024 21:11
sr tìm phải nguồn bị thiếu
17 Tháng ba, 2024 09:48
Ơ cvter thiếu gần chục chương mới end luôn ông không làm hả
17 Tháng ba, 2024 07:04
Và thế là end.
06 Tháng ba, 2024 15:08
đọc khoảng 50 chương là quen lại. :v về sau đọc cũng thấy bình thường. Nhờ bác Ryu làm còn có mà đọc ấy trước truyện này bị drop mấy tháng ko có mà đọc ngứa ngáy vl.
06 Tháng ba, 2024 10:34
Các chương về sau các bác khác convert hơi nhiều sạn, khó đọc quá T__T
17 Tháng hai, 2024 22:28
v ò bảo sao
17 Tháng hai, 2024 22:09
t không đọc truyện này nên k làm kỹ đâu, có người nhờ làm hộ nên mới làm thôi. Nói ngay từ đầu r mà
17 Tháng hai, 2024 12:24
tầm chương 480 đổ đi do ông ryu dịch dùng nhiều hán việt quá, văn phong đã dài dòng rồi còn phải đọc lại rồi dịch nghĩa ra nữa khó chịu quá
16 Tháng hai, 2024 12:58
nhắc đến laika giống tên con chó do liên xô đưa vào vũ trụ :)
11 Tháng hai, 2024 23:29
Mình mới đọc tới đoạn vòng lặp thời gian lần đầu. Mấy bác spoil cho mình rốt cuộc là ai biến Bologo thành con nợ vậy ạ. Mình cảm ơn
11 Tháng hai, 2024 03:36
qua 100 chương đầu thì truyện hay, có chút hài hước, dùng góc nhìn là một người xem để đánh giá câu chuyện(main) cảm thấy u ám nhưng k tệ. viết hơi dài dòng nhưng đọc kỹ cũng k mang đến cảm giác buồn chán vì cách dẫn câu, thông tin luôn thay đổi
07 Tháng hai, 2024 23:16
Cổ họng nuốt vực sâu = thôn uyên chi hầu,
thú nuốt bầy đàn = phệ quần chi thú
06 Tháng hai, 2024 15:46
Thú nuốt bày đàn với cổ họng nuốt vực sâu dịch sang tiếng hán là gì nhỉ. Mấy con Họa ác kia đều tên hán hết có 2 còn này thuần việt đọc hơi kỳ
05 Tháng hai, 2024 20:55
Bonus: Vĩnh thế cực khổ khiến cho người sử dụng không bao giờ mệt mỏi về tinh thần nhưng mệt mỏi cơ thể thì vẫn có
05 Tháng hai, 2024 20:53
-(Belzebud) không nhớ tên: nó sẽ làm cho người sử dụng có thể sử dụng các kĩ thuật liên quan đến máu thịt và khả năng tái sinh gần như bất tử,cắn nuốt máu thịt càng nhiều khả năng tái sinh và sức mạnh máu thịt càng mạnh (không chắc nhớ đúng không)
05 Tháng hai, 2024 20:51
-(Mamon) không nhớ tên : những người khi sở hữu tăng thêm phòng hộ này thì sẽ nhận được sẽ được gọi là kẻ không nói quân đoàn (Tĩnh mịch quân đoàn nghe hay hơn) thì sẽ nhận được ma trận giả kim không cần cấy ghép,dùng chung 1 cái ma trận,cùng chung nhận thức và giác quan,ai bị giết thì những người còn lại cũng biết ai giết người đó, càng nhiều người thì sức mạnh phân tán càng ít mà nghi Tĩnh mịch quân đoàn chỉ còn 1 người thì sức mạnh của người đó có lẽ sẽ ngang 1 thế này họa ác tương đương siêu việt 1 vinh quang giả
05 Tháng hai, 2024 19:49
các loại tăng thêm phòng hộ
- Nghiệt độn duy nhạc (Amodeus) buff aether : cảm xúc càng mãnh liệt thì Aether tăng thêm vào càng nhiều(không giới hạn)
-Vĩnh thế cực khổ (Belphergo): miễn nhiễm các loại năng lực tinh thần thậm chí là vị quay ngược thời gian vẫn giữ được kí ức
-Hút hồn đoạt phách (Leviathan/Hill): cướp đoạt Aether của kẻ địch
-Hiến thân lục võ(Samuel): kết hợp với nguyên tội vũ trang biến đổi cơ thể thành vũ khí tăng cường khả năng chiến đấu
- Cuồng kiêu chướng nghi(ngạo mạn thần tinh): không rõ nhưng dường như người sở hữu phải tự tạo cho bản thân 1 luật lệ không được chối bỏ ví như Nhiếp chính vương là luôn phải đánh 1vs1
của Belzebud và mamon thì quên rồi
03 Tháng hai, 2024 20:04
well vậy trùm cuối khả năng cao là thế giới Aurora,thế giới mà thiên ngoại nhân từng sống
02 Tháng hai, 2024 22:57
Giống constantin pha giả kim thuật pha d'grayman, mới đọc mấy chục chấp nhưng khá ok
24 Tháng một, 2024 17:56
đọc mấy chương đầu. có vẻ lúc viết tác giả lấy hình tượng của john wick để miêu tả main.
BÌNH LUẬN FACEBOOK