Trong đêm tối, cơn thủy triều đen kịt đẩy dòng Kẻ Khát Máu đều đặn lên bờ biển. Chúng không cần chỉnh đốn gì cả, ngay khi vừa chạm đất, nhờ thiết bị giả kim trên người, tất cả bộc phát sức mạnh khó có thể tưởng tượng được để lao về phía Morrowind không biết mệt mỏi.
Khi bị tấn công bất ngờ, những Người thăng hoa của nhà Krex đã được huy động. Dù gặp bất lợi ngay từ đầu nhưng họ vẫn chiến đấu hết mình, tiếng pháo oanh tạc ầm ầm và luồng Aether dâng cao liên tục rửa trôi bờ biển, chất vô số xác chết thành đống.
Dần dần, bọn họ phát hiện ra không phải tất cả những Kẻ Khát Máu đều sẽ tự nổ tung, mà hầu hết những Kẻ Khát Máu chỉ cực kỳ hung hãn, còn những Kẻ Khát Máu khả năng nổ mạnh sẽ lẫn ở trong đó.
Dưới sự tấn công điên cuồng này, tộc Bóng Đêm đã chiếm thế thượng phong, liên tiếp tràn vào Morrowind dọc theo khoảng trống do bầy chim Phong Hóa tạo ra, kéo dài cuộc hỗn chiến vài tận bên trong dãy lâu đài.
Vô số Kẻ Khát Máu nối đuôi nhau mà đi, bóng người đỏ tươi dùng chúng làm vỏ bọc để âm thầm lẻn vào lâu đài, không giống những tấm bia đỡ đạn có nhiệm vụ tự này, nàng có một nhiệm vụ quan trọng hơn.
Zephyrin uyển chuyển nhảy lên cửa sổ, nơi này chưa bị trận chiến lan đến nên phản ứng Aether ở xung quanh rất yếu. Do đó đây là vị trí thích hợp để lẻn vào.
Nàng cảnh giác đi trong hành lang dài, đôi mắt đỏ như hồng ngọc quét qua từng cánh cửa, cảm nhận hơi thở của người sống và dao động Aether.
Không giống như đám Kẻ Khát Máu hèn mọn, với huyết thống thuần khiết của mình, Zephyrin thuộc tầng lớp cao quý của tộc Bóng Đêm, trong trận chiến này, có thể nói nàng là một trong những chỉ huy.
Sau khi ánh sáng đỏ rực lóe lên trong mắt, ma trận giả kim đã nổi lên trên làn da nhợt nhạt.
Vừa tiến lên, một làn sương mù mờ vừa lan ra từ trên người Zephyrin, nàng giống như một con bướm đang chậm rãi bay về phía trước, mỗi lần vỗ cánh đều tỏa ra từng đợt phấn bướm thơm ngào ngạt.
Mùi hương say đắm lòng người khuếch tán, bao phủ toàn bộ khu vực này chỉ trong nháy mắt, ngay cả cánh cửa cũng khó có thể ngăn cản nó xâm nhập vào, ngoại trừ một số khu vực được bảo vệ bởi miền ảo với Aether dâng trào bên trong.
Làn sương mù màu đỏ nhạt vẫn lao đi như không có gì xảy ra, sau đó nó phản ứng dữ dội với Aether của miền ảo, tóe ra vô số hồ quang điện và tia lửa, nhưng chỉ vài giây sau, làn sương giống như axit mạnh, dần dần ăn mòn lớp phòng ngự của miền ảo, cuối cùng phá hủy nó hoàn toàn.
Một số lính canh ở lại đây đã chú ý đến làn sương kỳ lạ, nhưng trước khi họ kịp phát hiện vị trí của Zephyrin thì làn sương khi hít vào đã trở nên giống như một chất ảo giác cực mạnh. Không có bất kỳ xung đột trực tiếp nào, các lính canh đã đơ ra.
Khi Zephyrin đến, màn sương lan ra trước đã giải quyết mọi lớp phòng ngự thay cho nàng. Nàng như thể nắm giữ một chiếc chìa khóa vạn năng có thể mở mọi cánh cửa trong Morrowind.
Chỉ có điều cứ điểm Morrowind chết tiệt này quá lớn. Zephyrin dừng lại và lấy từ trong túi ra một tấm bản đồ ố vàng, trong đó vẽ bản thiết kế của Morrowind. Dựa trên các ký hiệu trong góc thì bản thiết kế này là sản phẩm của cuộc chiến Hừng Đông một trăm năm về trước.
Trải qua trăm năm biến thiên, gia tộc Krex đã mở rộng và cải tạo cứ điểm Morrowind nhiều lần. Morrowind từ lâu đã bị thay đổi đến mức không thể nhận ra, thế nên cái bản đồ chết tiệt này hoàn toàn vô dụng.
"Chết tiệt! Không có trợ giúp nào đáng tin được sao?"
Zephyrin thấp giọng chửi rủa, nàng rất muốn xé nát tấm bản đồ này, nhưng khi suy nghĩ đến tầm quan trọng của nhiệm vụ nàng vẫn cất nó đi.
Chuyện tiếp theo chỉ có thể dựa vào chính mình.
Zephyrin tự nhủ với mình như vậy. Tấm bản đồ này giờ không đáng tin, nàng cần một vài người còn sống, tốt nhất là người có vị trí quan trọng trong gia tộc Krex, chỉ họ mới biết bí mật của khu lâu đài phức hợp này.
Vòng cung Aether lóe lên trên con ngươi đỏ thẫm, Zephyrin bắt đầu điều chỉnh làn sương do chính mình tỏa ra, chuyển từ khả năng gây ngất xỉu và ảo giác sang tê liệt.
Zephyrin sau đó bắt đầu nhớ lại danh sách liên quan đến gia tộc Krex trong đầu. Là người đứng đầu gia tộc, Vaughn rõ ràng không phải là người mà nàng có thể đối phó. Nàng bắt đầu tìm kiếm các mục tiêu phù hợp dần dần dọc theo danh sách, đồng thời di chuyển nhanh chóng về phía vị trí nghi ngờ của mục tiêu.
Khi đi đến một đoạn hành lang nào đó, Zephyrin đột ngột dừng lại, làn sương không chỉ là thủ đoạn để tấn công mà còn là tứ chi mở rộng của nàng, giúp nàng quan sát chuyển động của kẻ địch trong sương mù.
Với cường độ Aether mà nàng đang phát ra bây giờ, những người bình thường sẽ mất khả năng phản kháng ngay lập tức, còn những Người thăng hoa ở giai đoạn một sẽ bất lực hoàn toàn sau một thời gian ngắn chống cự.
Nhưng hiện tại trong cảm giác của Zephyrin, nàng nhận thấy có một đơn vị mục tiêu đang bị sương mù ăn mòn, nhưng sương mù của Zephyrin không xuyên đi qua nó trong một thời gian dài, và đối phương vẫn đứng yên tại chỗ, không có bất kỳ phản kháng hay cử động nào.
Phản ứng kỳ lạ này khiến Zephyrin hoang mang, phải biết rằng nếu đối phương kháng cự được sương mù thì ít nhất cũng phải là một Nguyện Cầu Giả giai đoạn hai.
Cảnh giác không thừa, Zephyrin không chủ quan. Đôi tay được bao phủ bởi lớp giáp tay kiên cố vươn ra sau lưng và chộp lấy một vũ khí bị gấp lại. Sau sự vặn xoắn của các khớp kim loại, vũ khí ấy kéo dài ra và biến thành một lưỡi hái chết người có răng cưa.
Máu thịt bị nó chém trúng không khác gì bị cưa máy cưa vào. Zephyrin nắm chặt vũ khí, mục tiêu ở ngay bên dưới nàng, nàng không hấp tấp lao xuống mà nhảy qua khỏi cửa sổ và lặng lẽ tiến tới.
...
Palmer hiện đang ở trong trạng thái rất tệ, cực kỳ tệ.
Hắn đang nằm lỳ trên giường, ý thức nửa tỉnh nửa mê. Hắn mơ hồ cảm thấy cơ thể mình rất mệt mỏi, nhưng so với nhau thì tinh thần của hắn thậm chí còn mệt hơn.
Mệt mỏi do mấy ngày này?
Trong cơn mê, trong đầu Palmer nảy sinh một ý nghĩ như vậy. Nhưng hắn lại nhớ ra, hình như mấy ngày nay mình không làm gì, làm sao mà mệt được.
Tâm mệt?
Có thể. Sau khi nhìn thấy Worthylin, tâm trạng của hắn lên xuống thất thường, cộng thêm mình dần hiểu ra những suy nghĩ chôn sâu trong lòng, tất cả những điều này khiến Palmer không biết phải đối mặt với chính mình như thế nào chứ đừng nói đến đối mặt với Worthylin.
Palmer cảm thấy đó là vấn đề của chính mình.
Hắn đã sớm nhận ra vấn đề này nhưng lại không biết phải giải quyết như thế nào nên đã lựa chọn trốn tránh, đây chính là bùa chú từ thuở thơ ấu của hắn đã kéo dài tới nay.
Biệt ly.
Palmer là một người không thích sự biệt ly, nhưng trên thế giới này lại luôn tồn tại sự biệt ly, khi ngươi có thứ gì đó thì nhất định sẽ mất nó.
Tựa như Worthylin.
Palmer có được Worthylin, nhưng theo tuế nguyệt trôi qua, cuối cùng sẽ có một ngày Worthylin cũng sẽ rời đi, trở thành cát bụi.
Mỗi người đều có khía cạnh mà mình không hiểu, và Palmer đều hoảng sợ không thôi khi nghĩ đến cái chết đã được định sẵn như thế.
Dần dà, Palmer nghĩ có thể hoàn toàn giải quyết những vấn đề này bằng cách trốn tránh chúng, cố gắng hết sức để tránh phát sinh một mối quan hệ thân mật.
Không có được thì sẽ không mất đi, như thế thì lòng hắn ấy sẽ bình thản hơn rất nhiều, nhưng hắn lại không thể kìm nén nổi tình cảm của mình dành cho Worthylin, sau mỗi lần cố tình xa cách, cảm xúc ấy sẽ lại trở nên dữ dội hơn.
Bơ vơ giữa mối liên kết chặt chẽ với sự xa lánh và trốn tránh đã khiến mình kiệt sức.
"Quá tệ."
Palmer nói mê trong lúc ngủ, hắn rất buồn ngủ, muốn tiếp tục ngủ, nhưng một cảm giác kỳ dị truyền đến từ cơ thể buộc Palmer phải tỉnh lại.
Hắn quay người lại thì thấy bóng người đang đứng bên giường, đối với người bình thường thì cảnh tượng này tương đối kinh dị, còn Palmer sớm đã quen.
Những ngày thuở còn thơ, Worthylin thường xuyên lẻn vào phòng của hắn như vậy, khiến Palmer sợ hãi, đồng thời ôm hắn thật chặt, hỏi hắn tại sao lại phớt lờ mình.
"Worthylin?"
Palmer dụi mắt, ý thức bị ì dần khôi phục lại. Hắn vươn tay ra muốn chạm vào bóng người đang đứng bên giường, nhưng vừa giơ tay lên, hắn lại chợt phát hiện không cảm nhận được sự tồn tại của cánh tay mình.
Không chỉ cánh tay mà toàn bộ cơ trên người mình đều bị tê liệt. Không chỉ chúng không nghe lệnh mà cả ma trận giả kim cũng đã bị đình trệ, chết lặng, Aether không còn đáp lại lời kêu gọi của Palmer.
Aether đã bao phủ xung quanh Palmer. Màn sương cực độc lan ra bừa bãi, phủ khắp người Palmer, bịt kín miệng và mũi của hắn.
Sau mỗi hơi thở, chất độc cực mạnh sẽ dần gặm nhấm cơ thể của Palmer từng chút một. Những vết mẩn đỏ nổi lên trên da, chất độc đã ăn mòn ma trận giả kim của hắn, tạo ra một lỗ thủng trên Cự Hồn Giới Hạn, chiếm lĩnh hoàn toàn cơ thể của Palmer, chất độc tiếp tục tràn vào trong cơ thể.
Palmer muộn màng ngẩng đầu lên. Hắn chợt nhận ra mình đã ngủ quá say. Lúc này, tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngớt, cứ điểm Morrowind đang rung chuyển liên tục.
Trong lúc hắn mê man, Morrowind đã bị kéo vào một trận chiến.
Một cặp mắt đỏ tươi sáng lên trước mặt, Zephyrin chậm rãi nâng lưỡi hái răng cưa lên, Palmer thì kinh hãi đến mức hét lên một tiếng.
"Cứu!"
Trước khi Palmer tội nghiệp có thể hét lên từ "với" thì Zephyrin đã tung một cú vào mặt Palmer, đá hắn văng ra khỏi giường và lăn lông lốc vài vòng trên sàn.
Palmer choáng váng ngã xuống đất, sau đó sự ương ngạnh của nhân viên Thực Địa đã được hắn thể hiện ra cực kỳ đầy đủ.
Giờ đây, Palmer đã hoàn toàn bị chất độc của Zephyrin bắt giữ, hắn thu hết chút sức lực còn lại để uốn éo trên sàn như một con sâu bướm.
Nhưng còn chưa lăn được mấy vòng, lưỡi hái răng cưa đã hung hăng cắm phập vào trước mặt Palmer. Trong bóng tối, mặt kim loại sáng bóng phản chiếu khuôn mặt khủng hoảng của Palmer.
Zephyrin lật Palmer lại, nắm lấy cổ áo rồi dùng một tay nhấc bổng lên. Palmer trông như một cô gái nhút nhát đang cố gắng trốn tránh ánh mắt của Zephyrin, nhưng sau vài cái tát giòn giã, Palmer dù nhút nhát đến đâu cũng phải quỳ gối trước bạo lực.
Bologo nói rất chuẩn, trong giao tiếp, bạo lực thường là phương pháp đơn giản và hiệu quả nhất.
"Yo? Câu được cá lớn nha."
Zephyrin nhìn vào khuôn mặt mếu máo của Palmer và đối chiếu danh tính của hắn với danh sách trong đầu.
"Palmer Krex!"
Zephyrin sắp cười ra tiếng, còn Palmer thì quay đầu đi, trông như sắp khóc và cứ mải miết lẩm bẩm.
"Không... Ta không phải, ta là Bologo, Bologo Krex."
(Đểu vãi =)))
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
20 Tháng năm, 2024 22:43
Vẫn xứng đáng là siêu phẩm từ đầu đến cuối
04 Tháng tư, 2024 12:51
ngon kết truyện rồi cày thôi, ngâm quá lâu rồi
27 Tháng ba, 2024 21:32
đã sửa chương 79: hồi cuỗi
27 Tháng ba, 2024 10:41
Chương Hồi cuối (79) bị up nhầm
27 Tháng ba, 2024 03:05
Chương 79 hình như up nhầm rồi bác ơi.
17 Tháng ba, 2024 21:11
sr tìm phải nguồn bị thiếu
17 Tháng ba, 2024 09:48
Ơ cvter thiếu gần chục chương mới end luôn ông không làm hả
17 Tháng ba, 2024 07:04
Và thế là end.
06 Tháng ba, 2024 15:08
đọc khoảng 50 chương là quen lại. :v về sau đọc cũng thấy bình thường. Nhờ bác Ryu làm còn có mà đọc ấy trước truyện này bị drop mấy tháng ko có mà đọc ngứa ngáy vl.
06 Tháng ba, 2024 10:34
Các chương về sau các bác khác convert hơi nhiều sạn, khó đọc quá T__T
17 Tháng hai, 2024 22:28
v ò bảo sao
17 Tháng hai, 2024 22:09
t không đọc truyện này nên k làm kỹ đâu, có người nhờ làm hộ nên mới làm thôi. Nói ngay từ đầu r mà
17 Tháng hai, 2024 12:24
tầm chương 480 đổ đi do ông ryu dịch dùng nhiều hán việt quá, văn phong đã dài dòng rồi còn phải đọc lại rồi dịch nghĩa ra nữa khó chịu quá
16 Tháng hai, 2024 12:58
nhắc đến laika giống tên con chó do liên xô đưa vào vũ trụ :)
11 Tháng hai, 2024 23:29
Mình mới đọc tới đoạn vòng lặp thời gian lần đầu. Mấy bác spoil cho mình rốt cuộc là ai biến Bologo thành con nợ vậy ạ. Mình cảm ơn
11 Tháng hai, 2024 03:36
qua 100 chương đầu thì truyện hay, có chút hài hước, dùng góc nhìn là một người xem để đánh giá câu chuyện(main) cảm thấy u ám nhưng k tệ. viết hơi dài dòng nhưng đọc kỹ cũng k mang đến cảm giác buồn chán vì cách dẫn câu, thông tin luôn thay đổi
07 Tháng hai, 2024 23:16
Cổ họng nuốt vực sâu = thôn uyên chi hầu,
thú nuốt bầy đàn = phệ quần chi thú
06 Tháng hai, 2024 15:46
Thú nuốt bày đàn với cổ họng nuốt vực sâu dịch sang tiếng hán là gì nhỉ. Mấy con Họa ác kia đều tên hán hết có 2 còn này thuần việt đọc hơi kỳ
05 Tháng hai, 2024 20:55
Bonus: Vĩnh thế cực khổ khiến cho người sử dụng không bao giờ mệt mỏi về tinh thần nhưng mệt mỏi cơ thể thì vẫn có
05 Tháng hai, 2024 20:53
-(Belzebud) không nhớ tên: nó sẽ làm cho người sử dụng có thể sử dụng các kĩ thuật liên quan đến máu thịt và khả năng tái sinh gần như bất tử,cắn nuốt máu thịt càng nhiều khả năng tái sinh và sức mạnh máu thịt càng mạnh (không chắc nhớ đúng không)
05 Tháng hai, 2024 20:51
-(Mamon) không nhớ tên : những người khi sở hữu tăng thêm phòng hộ này thì sẽ nhận được sẽ được gọi là kẻ không nói quân đoàn (Tĩnh mịch quân đoàn nghe hay hơn) thì sẽ nhận được ma trận giả kim không cần cấy ghép,dùng chung 1 cái ma trận,cùng chung nhận thức và giác quan,ai bị giết thì những người còn lại cũng biết ai giết người đó, càng nhiều người thì sức mạnh phân tán càng ít mà nghi Tĩnh mịch quân đoàn chỉ còn 1 người thì sức mạnh của người đó có lẽ sẽ ngang 1 thế này họa ác tương đương siêu việt 1 vinh quang giả
05 Tháng hai, 2024 19:49
các loại tăng thêm phòng hộ
- Nghiệt độn duy nhạc (Amodeus) buff aether : cảm xúc càng mãnh liệt thì Aether tăng thêm vào càng nhiều(không giới hạn)
-Vĩnh thế cực khổ (Belphergo): miễn nhiễm các loại năng lực tinh thần thậm chí là vị quay ngược thời gian vẫn giữ được kí ức
-Hút hồn đoạt phách (Leviathan/Hill): cướp đoạt Aether của kẻ địch
-Hiến thân lục võ(Samuel): kết hợp với nguyên tội vũ trang biến đổi cơ thể thành vũ khí tăng cường khả năng chiến đấu
- Cuồng kiêu chướng nghi(ngạo mạn thần tinh): không rõ nhưng dường như người sở hữu phải tự tạo cho bản thân 1 luật lệ không được chối bỏ ví như Nhiếp chính vương là luôn phải đánh 1vs1
của Belzebud và mamon thì quên rồi
03 Tháng hai, 2024 20:04
well vậy trùm cuối khả năng cao là thế giới Aurora,thế giới mà thiên ngoại nhân từng sống
02 Tháng hai, 2024 22:57
Giống constantin pha giả kim thuật pha d'grayman, mới đọc mấy chục chấp nhưng khá ok
24 Tháng một, 2024 17:56
đọc mấy chương đầu. có vẻ lúc viết tác giả lấy hình tượng của john wick để miêu tả main.
BÌNH LUẬN FACEBOOK