Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây hẳn là giấc ngủ yên bình nhất mà Bologo từng trải qua từ lúc chào đời cho đến giờ, như thể có một thiên thần che chở cho mình trong giấc ngủ, không có cảm giác mệt mỏi, không có cái gọi là đau đầu, cả người như vừa tỉnh dậy từ trong một hồ nước ấm áp. Mở mắt ra, trần nhà lạ lẫm xuất hiện trong tầm nhìn.

Hmm... cái trần nhà này có gì đó không đúng.

Bologo bật dậy khỏi giường bệnh và cảnh giác nhìn xung quanh. Hắn đang ở trong phòng bệnh, mặc áo của bệnh nhân có sọc xanh trắng.

Trần nhà cao hơn đầu người tầm vài mét, bức tường bên là cửa sổ kính trong suốt cao từ trần nhà đến sàn, ánh nắng dịu nhẹ ấm áp tràn ngập khắp căn phòng, phủ một màu vàng tươi lên nền lát gạch.

Ngoài cửa sổ là một bãi cỏ, một bệnh nhân đang ngồi trên băng ghế phơi nắng, phía ngoài bãi cỏ xanh tươi là rừng cây nhô lên, cành lá sum suê trải dài đến cuối chân trời, núi rừng bị làn sương mù mờ ảo bao quanh.

Khoan đã? Đây là đâu?

Opus là một thành phố tràn ngập sương khói và u ám, khắp nơi đều là sắt thép lạnh lẽo và bê tông trắng xám, một môi trường xanh tươi và phồn thịnh như này chỉ có thể thấy được trong một số nhà kính.

Nơi đây không phải Opus?

Bologo cảm thấy có chút không ổn, cố gắng nhớ lại ký ức trước khi mình đến, hắn nhớ tới cây cầu đá trong cơn bão, cuộc chiến sinh tử của mình với Thorndike.

Nhớ lại, mình dùng búa đập Thorndike sống sờ sờ cho đến chết, sau đó trò chuyện với Palmer về những gì sẽ làm tiếp theo.

Đúng, họ sẽ đến Câu lạc bộ Kẻ bất tử để uống rượu. Bologo cảm thấy chuyện đại thù đã được báo này, có thể coi như một lý do đáng để ăn mừng.

Vậy thì… tại sao mình lại ở đây? Ngộ độc rượu?

Cho dù Bologo có cố gắng nhớ lại như thế nào đi chăng nữa thì ký ức của hắn vẫn trống rỗng. Hắn nghĩ rằng phải chăng mình thực sự đã bị ngộ độc rượu, cơn say khiến hắn mất đi ký ức về khoảng thời gian đó.

Những tiếng ngáy vang lên từ giường bên, Bologo kéo rèm, một bóng người quen thuộc đang ngủ ngon lành với chiếc chăn bông trên tay, trong lúc ngủ hắn còn vươn tay gãi gãi mông.

"Dậy! Palmer!"

Bologo đánh thức Palmer dậy bằng một cái tát vào mặt, con quỷ xui xẻo này không hề biết chuyện gì vừa xảy ra, dựng đứng cả người dậy.

Cơ thể đã tỉnh, nhưng ý thức vẫn chậm hơn vài bước, hắn ngồi một lúc với vẻ mặt hoang, mang rồi mới hét lên thành tiếng.

"A!"

Palmer bụm mặt, thét to.

"Đừng hét nữa, đây là đâu? Chuyện gì đang xảy ra?" Bologo nắm lấy vai Palmer và lắc mạnh.

Palmer dần lấy lại tinh thần, nhìn Boologo, rồi lại hét lên.

"Bác sĩ! Hắn tỉnh rồi!"

...

Sau câu chuyện luyên thuyên và vụn vặt của Palmer, Bologo đại khái đã hiểu chuyện gì đã xảy ra.

"Oa, lúc ngươi nói chúng ta cùng đi uống một ly, trông cũng đẹp trai thật đấy, nhưng còn chưa kịp đẹp trai xong, thì đã ngất đi. Nếu không nhờ ta nhanh tay nhanh mắt, thì ngươi đã rơi xuống đáy thung lũng rồi."

Palmer nói với vẻ mặt tiếc nuối, không rõ hắn tiếc nuối vì mình đã hôn mê, hay là do hắn không được đi làm một ly rượu.

"Dựa trên kết quả kiểm tra thân thể của ngươi sau đó, nói chính xác, ngươi không phải ngất đi, mà là đã chết. Đương nhiên, đối với ngươi thì cũng không có gì khác biệt lắm, chỉ là gián đoạn trí nhớ mà thôi."

Bên cạnh giường bệnh, một người phụ nữ cầm cuốn sổ bệnh án và giải thích cho Bologo.

Bologo quay sang, nàng là "bác sĩ" mà Palmer gọi đến, trên đầu đội một chiếc mũ bác sĩ, một vài sợi tóc đen nhánh rủ xuống, một chiếc khẩu trang che kín khuôn mặt, và một chiếc áo khoác trắng rộng thùng thình trên người.

"Aether cạn kiệt, mất rất nhiều máu, một vài vết thương chí mạng và nhiều nơi bị gãy xương, cộng thêm vô số tổn thương bên ngoài..."

Nhìn dòng chữ trên đó, bác sĩ cũng không khỏi kinh ngạc trước sức sống mạnh mẽ của một kẻ bất tử, chỉ cần một vết thương kiểu này cũng đã đủ giết chết một người bình thường, thế mà chúng lại tập trung toàn bộ trên một người, và cái tên này chỉ cần ngủ vỏn vẹn hai ngày đã tỉnh lại.

"Theo thông tin Bộ phận Thực địa đưa ra, tổn thương ảnh hưởng đến ngươi lớn nhất chính là cạn kiệt Aether, trực tiếp dẫn đến việc 'Ban ân' của ngươi bị đình trệ.

Vì lý do này, bọn ta đặt ngươi vào một môi trường Aether có nồng độ cao, cho phép ngươi tự hấp thụ Aether và sống lại."

"Việc này tốn mất hai ngày sao?"

Bologo không ngờ rằng việc cạn kiệt Aether lại có tác động lớn đến mình như vậy, vậy mà nó lại kéo dài thời gian phục sinh lâu đến thế.

Thế giới đầy Aether, chúng ở khắp mọi nơi. Ngay cả những người bình thường cũng sẽ tích trữ một lượng Aether nhất định trong cơ thể của họ theo thời gian.

Trước kia, Bologo có thể nhanh chóng sống lại bởi vì hắn còn chưa phải là Người thăng hoa, hắn không có cách nào để huy động đống Aether này trong cơ thể, do đó toàn bộ những Aether này đều được sử dụng để kích hoạt "Ban ân".

Trong trận chiến với Thorndike, Bologo không chỉ tiêu hao hết Aether của bản thân, mà ngay cả những mảnh vụn linh hồn tích trữ được cũng dùng hết, chẳng trách mình lại phục sinh chậm đến như vậy.

"Không, trên thực tế, ngươi chỉ mất có vài giờ để sống lại, chỉ là vẫn luôn rơi vào hôn mê. Bọn ta đã quan sát ngươi trong một thời gian dài, tất cả số liệu đều nằm trong mức giới hạn bình thường... Có thể là ngươi quá mệt mỏi nên đã thiếp đi mà thôi."

"Ngủ một hơi suốt hai ngày, nằm bất động như chết", Palmer xen vào.

"Quá... Mệt mỏi?"

Bologo có chút kinh ngạc, không ngờ lại vì chuyện này.

Tuy nhiên, sau khi xem xét kỹ hơn, Bologo quả thực cảm thấy mình thư thái hơn rất nhiều, đó không chỉ là mệt mỏi về thể xác mà còn mệt mỏi cả về tinh thần. Hiện giờ, hắn mới chợt nhận ra tâm trí mình chưa bao giờ nhẹ nhàng đến thế, tựa như một cục bông mềm mại, bồng bềnh trong không khí.

Sau bao lâu, sự căng thẳng cuối cùng cũng được giải tỏa.

“Vậy, đây là đâu?” Bologo nhớ lại vấn đề quan trọng vừa rồi của mình.

"Viện điều dưỡng Biên giới."

Bác sĩ giới thiệu, như một người bán hàng, phảng phất như bước tiếp theo là hỏi Bologo xem hắn có muốn mua bảo hiểm nào không.

"Bệnh viện này nằm ở ngoại ô Opus, được bảo vệ bởi một 'miền ảo', nên không cần lo lắng về vấn đề an toàn. Đối tượng phục vụ chính ở đây đều là các ngươi, Bộ phận Thực địa. Nơi đây cung cấp dịch vụ điều trị và theo dõi phục hồi sức khỏe."

Bác sĩ nói, rồi để lộ biểu tượng trước ngực. Phần thân chính của biểu tượng là mặt cắt của một mô não người với não trái và não phải mở ra. Phần giữa được nối với nhau bằng một thể chai (*) trông như trứng côn trùng, phía trên trứng côn trùng có hai xúc tu kéo dài ra...

Hình dạng của biểu tượng đột nhiên vặn vẹo và mờ đi trong mắt Bologo. Hắn giật mình khi phát hiện ra rằng các yếu tố trước mặt này chợt tạo thành một con bướm đang dang cánh. Hai cánh bướm, đại diện cho não trái và phải, được bao phủ bởi các hoa văn phức tạp là các nếp gấp (**) trên bề mặt của não. Trên các đường ghồ ghề, những nếp gấp đó lại trông như một bầy rắn đang trườn trên cánh bướm.

"Nhân tiện, đây cũng là nơi đặt Bộ phận y tế của Cục Trật tự."

"Ta cứ nghĩ rằng tất cả các phòng ban của Cục Trật tự đều nằm trong 'Phòng Khai hoang'."

Bologo nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ. Đây là khung cảnh chỉ có thể nhìn thấy ở vùng biên giới của Opus, một vùng đất không bị mây mù và sương khói bao phủ.

"Không phải tất cả các phòng ban đều nằm trong 'Phòng Khai hoang'. Khi bọn ta tiến hành một số nghiên cứu liên quan đến tinh thần, chúng sẽ bị nhiễu sóng bởi 'Phòng Khai hoang', vì vậy nó đã được chuyển đến đây từ nhiều năm trước."

Bác sĩ tiếp tục giải thích, nhưng nàng không giải thích nhiễu sóng bởi 'Phòng Khai hoang' đến tột cùng là gì.

"Bộ phận này có sức mạnh phòng thủ đáng kể, đồng thời cũng được bảo vệ bởi một “miền ảo” cỡ lớn. “Miền ảo” này được thiết lập bởi Lõi lò thăng hoa dựa theo 'Phòng khai hoang', cho nên xin hãy yên tâm.

Nếu muốn quay về 'Phòng khai hoang', bọn ta có tàu điện ngầm dẫn thẳng đến 'Phòng khai hoang' dưới lòng đất, nó sẽ đưa các ngươi trở về 'Phòng khai hoang' trong khoảng chừng 20 phút."

Bologo gật gật đầu, chuyện này hắn biết.

'Phòng khai hoang' có nhiều hơn một lối ra ở cửa chính. Ở vị trí sâu dưới lòng đất, nó cũng được kết nối với mạng lưới tàu điện ngầm của Opus, nhờ đó có thể nhanh chóng đến bất kỳ khu vực nào của Opus từ một số "đường chuyên dụng".

“Còn câu hỏi nào không?” Bác sĩ cuối cùng hỏi.

"Không... Không có."

"Được rồi."

Bác sĩ nói rồi đưa tay ra, báo tên và thân phận của mình.

"Rachel Cindy, hiện là Phó Bộ trưởng Bộ phận Y tế, về sau chúng ta sẽ còn rất nhiều cơ hội để gặp lại, Quý ngài Lazarus."

Có lẽ là quá thoải mái, Bologo nhất thời không kịp phản ứng, hắn cũng duỗi tay ra, cầm lấy bàn tay người phụ nữ, ngoài sự mềm mại còn có chút lành lạnh.

Khi Rachel rời khỏi phòng bệnh, Bologo mới chợt muộn màng nhận ra người vừa rồi chính là một Phó Bộ trưởng.

"Ngươi sao đấy? Trái tim rung động rồi?"

Palmer nằm nghiêng trên giường, nhìn Bologo đang chăm chú vào lòng bàn tay mình, giọng điệu kỳ quái hỏi.

Bologo phớt lờ lời nhảm nhí của Palmer, "Chỉ là hơi ngạc nhiên khi một Phó Bộ trưởng còn trẻ như vậy, với trông cũng không được mạnh mẽ cho lắm."

Rachel cho Bologo một cảm giác lý trí tuyệt đối, phối hợp với dáng người cao và đôi chân dài của nàng, trông như một tập san y khoa (***) biết đi.

Chờ đã, tập san y khoa?

Bologo lắc đầu nguầy nguậy, rồi nhìn Palmer với vẻ mặt hoang mang, có lẽ là do làm việc với Palmer một thời gian, đôi khi suy nghĩ của mình cũng bị ô nhiễm bởi Palmer, thỉnh thoảng nảy ra đủ loại từ kỳ lạ và những ý nghĩ hoang đường vô lý.

"Ngươi nhìn ta làm gì?"

Palmer bị ánh mắt tha thiết của Bologo nhìn đến mức run rẩy, hắn lập tức ngồi thẳng dậy và tiện tay cài cúc áo.

Bologo phớt lờ Palmer, mắt vẫn nhìn ra cửa, nhớ lại bóng lưng vừa rời đi.

Ngẫm lại cũng đúng, Cục Trật tự gần như bao gồm những tinh hoa siêu phàm của toàn bộ Đồng minh Rhine, rất nhiều tinh hoa chắc chắn sẽ có một vài thiên tài... chẳng hạn như Bailey.

Ngay khi nghĩ đến người phụ nữ đó, trong đầu Bologo bỗng xuất hiện một tràng cười kỳ quái, cứ như thể người phụ nữ đó vừa chạy vòng vòng quanh mình vừa cười.

Về phần có mạnh hay không, trong toàn bộ Cục Trật tự, ngoại trừ một bộ phận cần phải tác chiến bên ngoài, thì dường như các bộ phận khác không quan tâm lắm đến cấp bậc.

"Đúng rồi, ngươi không phải muốn hỏi chuyện gì sao?"

Bologo lại quay sang nhìn Palmer, vào đêm giông bão đó, con quỷ xui xẻo này đã bị hắn kéo lên thuyền hải tặc, cùng mình lượn xuống địa ngục một chuyến.

Trước đó, có thể Bologo còn có chút khoảng cách với Palmer, nhưng vào lúc mà hắn vô cùng tự tin, nói với mình rằng chúng ta nhất định sẽ đuổi kịp chuyến tàu, Bologo đã coi Palmer như một người bạn và một cộng sự chân chính.

“Hỏi cái gì?” Cái tên ngu ngốc này rõ ràng là không hiểu ý của Bologo.

"Nhưng mà", Palmer nói ngay sau đó, "Lúc ngươi thức dậy, trông tươi sáng hơn trước rất nhiều."

Palmer nghiêng đầu, đánh giá mặt và cặp đồng tử xanh biếc kia của Bologo.

"Nếu như trước đây ngươi là một tên sát nhân có khuôn mặt thối... thì bây giờ ngươi cùng lắm là một tên có khuôn mặt thối."

Trước cơn bão, Bologo luôn mang sắc thái u ám và sắc bén trong mắt, cứ như thể mọi điều xấu xa đều ẩn hiện trong bóng tối của cặp đồng tử đó, nhưng bây giờ, những ác ý cuộn trào đó đã biến mất, Bologo cùng lắm thì trông như một gã đàn ông lạnh lùng lãnh đạm.

“Ừm, cũng khá đấy”, Palmer ôm ngực nhận xét, “Mấy cô gái nhỏ ngày nay khá thích kiểu của ngươi”.

Bầu không khí lại rơi vào trầm mặc.

Nếu như là trước kia, Bologo có thể đã phớt lờ Palmer, hoặc là bảo hắn nghiêm túc hơn, nhưng lần này, Bologo hơi nâng trán lên và lẩm bẩm.

"Rất ưa thích?"

"Đúng, rất ưa thích."

Hai người nhìn thoáng qua nhau, Bologo không nhịn được cười, sau đó Palmer cũng cười theo, cả hai cười không ngớt.

(*) thể chai: tên tiếng la tinh là Corpus Callosum, là một bó thần kinh dày, rộng chứa một bó sợi mép phẳng bên dưới vỏ đại não trong não.

(**) Cerebral Sulcus: Y học: nếp gấp các mô mềm trong miệng, rãnh, khe hay nếp gấp trên bề mặt não.

(***) Nguyên văn là The Lancet, một tuần san y khoa tổng quan đánh giá đối chiếu hàng tuần. Nó là một trong những tập san y khoa tổng quan và lâu đời nhất được biết đến là tốt nhất thế giới, và được coi là một trong những tập san y khoa có uy tín nhất trên thế giới. (Mệt -_-, nói chung đó là những từ chuyên ngành mình tra được, không chắc 100% là đúng, chỉ mang tính chất tham khảo).

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tieuvovi
20 Tháng năm, 2024 22:43
Vẫn xứng đáng là siêu phẩm từ đầu đến cuối
Phương Nam
04 Tháng tư, 2024 12:51
ngon kết truyện rồi cày thôi, ngâm quá lâu rồi
RyuYamada
27 Tháng ba, 2024 21:32
đã sửa chương 79: hồi cuỗi
connghien
27 Tháng ba, 2024 10:41
Chương Hồi cuối (79) bị up nhầm
L2D4
27 Tháng ba, 2024 03:05
Chương 79 hình như up nhầm rồi bác ơi.
RyuYamada
17 Tháng ba, 2024 21:11
sr tìm phải nguồn bị thiếu
Bbona
17 Tháng ba, 2024 09:48
Ơ cvter thiếu gần chục chương mới end luôn ông không làm hả
L2D4
17 Tháng ba, 2024 07:04
Và thế là end.
Darkmoon25
06 Tháng ba, 2024 15:08
đọc khoảng 50 chương là quen lại. :v về sau đọc cũng thấy bình thường. Nhờ bác Ryu làm còn có mà đọc ấy trước truyện này bị drop mấy tháng ko có mà đọc ngứa ngáy vl.
acpfvn
06 Tháng ba, 2024 10:34
Các chương về sau các bác khác convert hơi nhiều sạn, khó đọc quá T__T
dongtqhk2003
17 Tháng hai, 2024 22:28
v ò bảo sao
RyuYamada
17 Tháng hai, 2024 22:09
t không đọc truyện này nên k làm kỹ đâu, có người nhờ làm hộ nên mới làm thôi. Nói ngay từ đầu r mà
dongtqhk2003
17 Tháng hai, 2024 12:24
tầm chương 480 đổ đi do ông ryu dịch dùng nhiều hán việt quá, văn phong đã dài dòng rồi còn phải đọc lại rồi dịch nghĩa ra nữa khó chịu quá
dongtqhk2003
16 Tháng hai, 2024 12:58
nhắc đến laika giống tên con chó do liên xô đưa vào vũ trụ :)
Bbona
11 Tháng hai, 2024 23:29
Mình mới đọc tới đoạn vòng lặp thời gian lần đầu. Mấy bác spoil cho mình rốt cuộc là ai biến Bologo thành con nợ vậy ạ. Mình cảm ơn
dongtqhk2003
11 Tháng hai, 2024 03:36
qua 100 chương đầu thì truyện hay, có chút hài hước, dùng góc nhìn là một người xem để đánh giá câu chuyện(main) cảm thấy u ám nhưng k tệ. viết hơi dài dòng nhưng đọc kỹ cũng k mang đến cảm giác buồn chán vì cách dẫn câu, thông tin luôn thay đổi
RyuYamada
07 Tháng hai, 2024 23:16
Cổ họng nuốt vực sâu = thôn uyên chi hầu, thú nuốt bầy đàn = phệ quần chi thú
gadoctruyen
06 Tháng hai, 2024 15:46
Thú nuốt bày đàn với cổ họng nuốt vực sâu dịch sang tiếng hán là gì nhỉ. Mấy con Họa ác kia đều tên hán hết có 2 còn này thuần việt đọc hơi kỳ
Phuc9177
05 Tháng hai, 2024 20:55
Bonus: Vĩnh thế cực khổ khiến cho người sử dụng không bao giờ mệt mỏi về tinh thần nhưng mệt mỏi cơ thể thì vẫn có
Phuc9177
05 Tháng hai, 2024 20:53
-(Belzebud) không nhớ tên: nó sẽ làm cho người sử dụng có thể sử dụng các kĩ thuật liên quan đến máu thịt và khả năng tái sinh gần như bất tử,cắn nuốt máu thịt càng nhiều khả năng tái sinh và sức mạnh máu thịt càng mạnh (không chắc nhớ đúng không)
Phuc9177
05 Tháng hai, 2024 20:51
-(Mamon) không nhớ tên : những người khi sở hữu tăng thêm phòng hộ này thì sẽ nhận được sẽ được gọi là kẻ không nói quân đoàn (Tĩnh mịch quân đoàn nghe hay hơn) thì sẽ nhận được ma trận giả kim không cần cấy ghép,dùng chung 1 cái ma trận,cùng chung nhận thức và giác quan,ai bị giết thì những người còn lại cũng biết ai giết người đó, càng nhiều người thì sức mạnh phân tán càng ít mà nghi Tĩnh mịch quân đoàn chỉ còn 1 người thì sức mạnh của người đó có lẽ sẽ ngang 1 thế này họa ác tương đương siêu việt 1 vinh quang giả
Phuc9177
05 Tháng hai, 2024 19:49
các loại tăng thêm phòng hộ - Nghiệt độn duy nhạc (Amodeus) buff aether : cảm xúc càng mãnh liệt thì Aether tăng thêm vào càng nhiều(không giới hạn) -Vĩnh thế cực khổ (Belphergo): miễn nhiễm các loại năng lực tinh thần thậm chí là vị quay ngược thời gian vẫn giữ được kí ức -Hút hồn đoạt phách (Leviathan/Hill): cướp đoạt Aether của kẻ địch -Hiến thân lục võ(Samuel): kết hợp với nguyên tội vũ trang biến đổi cơ thể thành vũ khí tăng cường khả năng chiến đấu - Cuồng kiêu chướng nghi(ngạo mạn thần tinh): không rõ nhưng dường như người sở hữu phải tự tạo cho bản thân 1 luật lệ không được chối bỏ ví như Nhiếp chính vương là luôn phải đánh 1vs1 của Belzebud và mamon thì quên rồi
Phuc9177
03 Tháng hai, 2024 20:04
well vậy trùm cuối khả năng cao là thế giới Aurora,thế giới mà thiên ngoại nhân từng sống
Hieu Le
02 Tháng hai, 2024 22:57
Giống constantin pha giả kim thuật pha d'grayman, mới đọc mấy chục chấp nhưng khá ok
Nguyễn Đức Kiên
24 Tháng một, 2024 17:56
đọc mấy chương đầu. có vẻ lúc viết tác giả lấy hình tượng của john wick để miêu tả main.
BÌNH LUẬN FACEBOOK