Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù ở giữa cũng có nhiều khúc chiết, nhưng cuối cùng thì cứ điểm của hai người cũng đã hoàn thành sơ bộ, hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu của Bộ phận Thực địa.

Palmer nói rằng muốn tận hưởng thành quả lao động của mình một chút, nên liền nằm xuống chiếc giường đơn và nghỉ ngơi, thực ra cái tên này chỉ là không muốn làm việc mà thôi, hắn sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội ăn cắp tiền lương một cách quang minh chính đại.

Bologo đi xung quanh xưởng giả kim để tìm hiểu về môi trường xung quanh, còn Amy thì đi theo và giải thích cho hắn.

"Hầu hết các phòng ở tầng một đều là nhà kho, lưu trữ rất nhiều vật tư. Chúng cũng là khu vực sinh hoạt. Nhà bếp cũng ở đây."

Giống như một hướng dẫn viên du lịch, Amy giải thích cẩn thận cho Bologo, "Tầng hai là khu thí nghiệm. Tốt nhất là các ngươi không nên thường xuyên đến đây. Rất nhiều thí nghiệm được thực hiện ở đó."

"Tầng ba là khu vực riêng của sư phụ, ông ấy không cho phép bất cứ ai lên đó nếu không có sự đồng ý của ông ấy", Amy bổ sung thêm, "Nhưng nói chung, bình thường sư phụ cũng sẽ không lên tầng ba. Hầu hết thời gian ông ấy nghỉ ngơi ở khu thí nghiệm trên tầng hai".

"Tầng ba có cái gì?"

Bologo hỏi, nếu Taida thực sự có bí mật gì thì nó hẳn phải được giấu ở tầng ba.

“Ta không biết, ta cũng chưa từng lên đó.” Amy nhún vai, quầng sáng trong mắt xẹp xuống.

Hai người đi đến trung tâm của tầng một, ngẩng đầu lên có thể thấy trần nhà trên đầu đã bị xuyên thủng, lên đến tận đỉnh của tầng ba, nơi có một ngọn tháp cứng, nhọn màu đen. Ánh sáng chói lọi lơ lửng trên đó, và cùng với sự dâng trào của Aether, tiếng cót két của máy móc cũng truyền ra từ bên trong.

"Đây là tháp trung tâm. Nó chạy xuyên suốt toàn bộ tòa nhà. Vừa cung cấp năng lượng cho thí nghiệm, nó vừa duy trì sự ổn định của miền ảo", Amy giới thiệu.

"Trừ khi cần thiết, xin đừng đến gần đây, đặc biệt là vị công sự kia của ngươi."

Amy chống nạnh, tỏ vẻ nghiêm túc, và khi nàng nghiêm túc, quầng sáng trong mắt sẽ ngừng quay và đóng băng tại chỗ.

"Ngươi là đang cảnh cáo sao?"

Bologo nghi hoặc nhìn nàng, dựa trên ngữ cảnh, thì có vẻ Amy quả thực đang cảnh cáo mình, nhưng kết hợp với hành động và giọng điệu lạnh lùng của nàng, Bologo cảm thấy rất quái lạ.

"Ừm? Như này không đủ cảnh cáo sao?"

Amy như một diễn viên diễn sai động tác, tham khảo ý kiến của đạo diễn.

“Nếu ngươi muốn cảnh cáo ta, giọng điệu phải cứng rắn hơn, chứ không phải lạnh lùng như thế”, Bologo nói.

"Vậy sao...", Amy sờ sờ cổ họng, "Ta vẫn đang tối ưu hóa dây thanh quản, cho nên hiện tại chỉ có thể dùng âm sắc này".

Điều này nghe đúng là kỳ diệu, đối với Amy, mọi thứ trên cơ thể đều có thể điều chỉnh được.

"Và... tại sao ngươi lại chống nạnh?"

Bologo tiếp tục, động tác của Amy trông giống như một nhân vật nữ đang tức giận trong một bộ phim tình cảm.

“Ta thấy nó được viết như thế, khi các nhân vật nữ tức giận, họ sẽ chống nạnh và mắng mỏ.” Amy nói.

"Ngươi thấy ở đâu."

"Phân loại dựa trên quan điểm của loài người các ngươi, thì hẳn là tình yêu", Amy nói sau khi xem xét kỹ lưỡng từ trên xuống dưới Bologo, "Mô tả về sự tán tỉnh này hẳn rất phù hợp với một người đàn ông như ngươi a?"

"A..."

Bologo cảm thấy đau đầu, hắn cảm thấy mình đang phải đối mặt với một sinh mệnh xa lạ, tuy rằng nàng có ngoại hình cùng cách suy nghĩ giống với con người, nhưng rõ ràng nàng mới xuất hiện trên thế giới này không lâu, và nhận thức của nàng về cơ bản cũng chỉ xuất phát từ các loại sách khác nhau.

Có thể nói kiến thức lý thuyết thì đầy đủ nhưng thực hành thì không có.

“Lý thuyết cần phải được thực hành”, Bologo nói.

"Ta đang thực hành đây, hiệu quả của thực hành thế nào?" Amy hào hứng hỏi.

"Thất bại, hoàn toàn thất bại."

Bologo đã cho Amy một dấu X lớn đối với hành vi bắt chước con người của nàng.

Nhưng Bologo không ghét Amy, cái tên này quả thực như một đứa trẻ mới sinh, luôn muốn tìm tọi vận dụng lý thuyết trên thế giới này, hành động của nàng đôi khi có vẻ ngớ ngẩn và vụng về, nhưng Bologo lại thích cảm giác ngây thơ này.

Hắn chứng kiến quá nhiều thứ u ám tồi tệ, một tâm hồn lành mạnh đôi khi cần một thứ gì đó ấm áp để điều hòa.

"Vậy sao?"

Quầng sáng trong mắt thu nhỏ lại, Amy nghiêng người sang một bên, có chút mất mát.

"Không sao, ngươi có thể từ từ học, bọn ta về sau sẽ thường xuyên ở đây."

Nghe những lời của Bologo, quầng sáng thu nhỏ lại lại to lên. Mặc dù biểu cảm của Amy rất ít, nhưng tâm trạng của nàng ấy quá dễ đoán qua những thay đổi của quầng sáng.

Theo Bologo, Amy giống một đứa trẻ bị Taida nhốt quá lâu, nàng vô cùng tò mò về thế giới bên ngoài, lại đọc đi đọc lại vẻ huy hoàng của thế giới qua sách, sau đó học hỏi và bắt chước một cách vụng về.

Giống như một người sinh ra trên sa mạc, học cách điều khiển một chiếc thuyền buồm từ khi còn nhỏ.

Amy hôm nay rất vui vẻ, cũng rất sinh động. Trong thế giới khép kín nhỏ bé của xưởng giả kim này, thế giới đơn điệu có rất ít thay đổi, sự xuất hiện của Bologo và Palmer như một thiên thạch rơi xuống, khuấy động lên hàng ngàn con sóng cho bầu không khí tĩnh lặng này.

"Nói mới nhớ, trên người ngươi có một mùi rất quen."

Amy bất ngờ đến gần Bologo và làm động tác đánh hơi.

Bologo theo bản năng trở nên cảnh giác, rồi mưới từ từ thả lỏng, ánh mắt u ám.

Gần đây, có quá nhiều người nhắc đến “mùi vị quen thuộc” với hắn, và tất cả đều tệ đến mức Bologo sinh ra chứng rối loạn căng thẳng với câu nói này.

“Ta có thể xem được không?” Amy hỏi, đưa tay ra.

Nàng không nói nó là gì, nhưng Bologo đã hiểu được ý của nàng, và thứ mà Amy đang chỉ vào lúc này cũng trở nên xao động lạ thường, ngay cả khi Bologo không kêu gọi nó.

Bologo đưa tay lên, một con rắn nhỏ bằng bạc thò ra từ tay áo của hắn, nó quấn quanh đầu ngón tay của Bologo, kéo dài cơ thể nhỏ bé của mình ra.

Với việc truyền Aether vào, nó ngày càng trở nên giống thật hơn, trông như một con rắn thực sự.

"Đây là tác phẩm của ngươi." Bologo nói.

"Ừm hừ, không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy nó."

Amy trông càng vui vẻ hơn, nàng đưa tay ra vuốt ve con rắn bạc, rõ ràng là một vật chết lạnh lẽo do Aether điều khiển, nhưng trong mắt Amy, nó như thể thực sự có sự sống.

"Kỳ thực ngày mà ngươi tới ta liền cảm nhận được nó, nhưng ngươi và sư phụ có chuyện muốn nói, cho nên ta không xen vào."

Thật kỳ lạ, ở một khía cạnh nào đó, Amy có chút trẻ con và ngây thơ, nhưng trên một khía cạnh khác, thì nàng lại rất giống con người, thậm chí có thể hiểu được bầu không khí.

Bologo thực sự ước Palmer cũng có thể học được cách hiểu bầu không khí.

"Thứ này rất tốt, cám ơn."

Bologo cảm ơn Amy. Hắn rất thích vũ khí giả kim này, nó vừa có thể biến đổi lại vừa xảo quyệt, nó đã giúp Bologo giải quyết vấn đề lúc nào cũng phải mang theo kim loại ở một mức độ rất lớn.

Chinh Chiêu Chi Thủ chỉ có thể thao túng những vật chất tồn tại trong thực tế, điều này khiến Bologo bị ảnh hưởng rất lớn bởi môi trường khi chiến đấu. Để bù đắp khuyết điểm này, hắn thường mang theo một đống thép tấm trên người để làm kim loại cho việc chiêu mộ.

Nhưng với chất lỏng vảy rắn thì khác, sản phẩm biến dị kỳ lạ này kết hợp với khả năng sinh sôi nảy nở của nó có thể mang đến một thiên đường kim loại cho Bologo bất cứ lúc nào, vung hết thanh kiếm sắt này đến thanh kiếm sắt khác, ném mạnh ra một đống giáo sắt.

Điểm yếu duy nhất là sự sinh sôi nảy nở của rắn bạc cũng cần đến Aether, và càng sinh sôi nảy nở thì lượng tiêu thụ Aether càng lớn, ngay cả khi Bologo là một Người thăng hoa có xu hướng "hẹp sắc" thuộc Học phái Thống Ngự, thì hoàn cảnh chiến đấu với cường độ cao như vậy, Aether cũng sẽ rơi vào trạng thái cạn kiệt theo thời gian.

Quan trọng nhất là, sự cạn kiệt của Aether cũng hạn chế khả năng Trở về từ cõi chết của hắn.

"Không có gì, thứ này sẽ chỉ thể hiện giá trị của nó khi nằm trong tay đúng người." Amy nói.

"Ta cũng rất ngạc nhiên, tạo vật cũng sẽ cố gắng tạo ra đồ vật", Bologo nhìn chằm chằm vào mắt Amy, nhìn chằm chằm vào quầng sáng trong đôi mắt xanh biếc, "Thứ này là do ngươi sáng tạo ra."

Quầng sáng run lên, Bologo nghĩ có lẽ nàng đang nhướng mày.

"Tại sao ngươi lại muốn tạo ra thứ này? Chỉ để học giả kim thuật?"

Bologo tiếp tục hỏi, hắn nghĩ Amy thật kỳ diệu, kỳ diệu trên mọi khía cạnh, nàng không chỉ tự đánh thức nhận thức của bản thân mà còn nghĩ rằng mình cần một cái tên, thậm chí nàng còn không ngừng học hỏi, tiến bộ bản thân, đồng thời còn tạo ra những sáng tạo của riêng mình.

Taida có lẽ còn đang say mê với niềm vui được nghiên cứu và giảng dạy, không hề hay biết về những điều này, nhưng trong mắt Bologo, Amy gần như không khác gì một con người ngoại trừ cơ thể của nàng ấy.

Học tập, sử dụng và sáng tạo.

Điều này không khỏi khiến Bologo vô cùng tò mò về Amy, và nó cũng khiến Bologo suy nghĩ, điều gì ẩn dưới gương mặt băng giá này của Amy?

"Ừm..."

Amy bắt đầu suy nghĩ, Bologo thì tiếp tục nhìn chằm chằm con mắt của nàng.

Bologo nhận ra rằng khi Amy vận hành đều đặn, quầng sáng trong mắt nàng sẽ chuyển động lặp đi lặp lại với biên độ nhỏ, và khi nàng nghĩ, tốc độ quay và chuyển động qua lại của quầng sáng sẽ tăng dần.

Lúc này quầng sáng trong mắt Amy đang chuyển động nhanh chóng, đột nhiên tốc độ giảm mạnh, trở lại chế độ bình thường, Bologo biết rằng nàng đã nghĩ xong.

"Loài người rất yếu ớt."

Amy cho biết, nàng vẫn giữ vẻ mặt vô cảm đó, giọng điệu lạnh lùng, quầng sáng cũng đông cứng lại.

“Cấu thành bởi xương yếu ớt, máu thịt yếu ớt, thần kinh yếu ớt, và ý chí yếu ớt, một sinh mạng mong manh.

Cách một khoảng thời gian, con người cần phải ăn một lần để duy trì sự sống. Trong cuộc đời ngắn ngủi, phần lớn thời gian được dành cho việc ngủ, và oxy thì là thứ cần thiết cho việc thở. Một khi hết loại khí này một thời gian, sẽ ngạt thở và chết. ”

Qua lời kể của Amy, loài người lại yếu ớt đến thế.

“Nhưng ngay cả với một cơ thể như vậy, họ vẫn tạo ra rất nhiều điều thú vị… kể cả ta.” Amy nhìn xuống đôi bàn tay đen bóng của mình.

"Ta cho rằng loài người tạo ra nhiều điều thú vị như vậy, có lẽ là hy vọng để lại dấu vết trên thế giới này?"

"Dấu vết?"

"Dấu vết chứng minh sự tồn tại của mình."

Amy cố gắng để diễn đạt suy nghĩ của mình bằng từ vựng, chuyện này hơi khó khăn đối với nàng.

"Mỗi sinh mệnh đều bị cái chết ràng buộc, vạn vật đều suy tàn, nhưng thế giới là vĩnh viễn, giống như vết tích trên bia mộ, chỉ cần những dấu vết này còn tồn tại trên đời, sinh mệnh kia sẽ không thực sự chết đi."

“Ngươi đã tạo ra nó? Ngươi muốn để lại dấu vết, ngươi cảm thấy ngươi sẽ chết đi? "

Bologo nghiêm túc hỏi, trong khoảng thời gian dài ở trong ngục tối, Bologo đã suy nghĩ rất nhiều chuyện một cách nghiêm túc, giống như một triết gia.

Đôi khi Bologo nghĩ rằng có thể con người là sinh vật duy nhất biết trước về số mệnh phải chết đi của mình, nhưng bây giờ Amy thế mà cũng hiểu được sự tồn tại của cái chết.

Đối với con rối giả kim, không có cái chết, chỉ có sự hủy diệt và chết máy chào đón Amy, nhưng nàng lại coi số mệnh này như cái chết.

"Không có gì có thể tồn tại mãi mãi, ngay cả khi ta được tạo thành bởi nhiều vật liệu giả kim, ngay cả khi dấu vết do con người liều mạng để lại, mọi thứ vẫn sẽ biến mất."

Amy ôm con rắn bạc bằng cả hai tay, giọng điệu đầy vui sướng.

"Nhưng ta vẫn muốn dấu vết của mình tồn tại lâu hơn một chút, càng lâu càng tốt."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
JilChan
04 Tháng chín, 2022 07:13
Hệ thống tu luyện bộ này như nào vậy các bác
Nghiant
28 Tháng tám, 2022 19:28
Với trường phái cận chiến thiên về tốc độ và linh hoạt như Bologo t thấy lấy "hẹp sắc" ngon hơn mà :v, thêm nữa là về sau thăng cấp lên vẫn sửa được, tỉa dần theo hướng "rộng cùn" không vấn đề gì
zezopk
28 Tháng tám, 2022 18:39
năng lượng đâu ra chưa kể hồi sinh cũng tốn năng lượng nữa, chọn rộng cùn bất lợi về chiến đấu, hết năng lượng mất thêm thời gian hồi sinh
Hồ Việt Tùng
28 Tháng tám, 2022 04:19
hơi thất vọng việc tk main chọn hẹp và sắc. Vốn dĩ với cơ thể bất tử là lợi thế thì nó có thể chọn rộng và cùn để có thể khả năng vô hạn làm mọi thứ
cyv97
26 Tháng tám, 2022 22:15
Khà khà bé này trước giờ vẫn giả trân mà bác, chứ thật ra tính cách ác liệt cũng chả kém cạnh Bailey :V
jynkai
26 Tháng tám, 2022 17:59
truyện hay, nhưng mấy đoạn có amy cảm giác nó thế nào ấy, gượng gượng
cyv97
17 Tháng tám, 2022 22:43
Lướt thấy trên mạng, không biết về sau tác có viết tình tiết nào liên quan đến cái này không :V Lemegeton – Di sản của Vua Solomon Lemegeton, hay Bảy hai con quỷ của Solomon, là một cuốn sách không rõ tác giả có từ thế kỷ mười bảy, bên trong gồm hướng dẫn chi tiết để triệu hồi quỷ dữ, thậm chí là thiên thần. Lemegeton có năm phần, phần đầu tiên về bảy mươi hai con quỷ từng phục dịch vua Solomon thời xưa để xây đền thờ Jerusalem và cách triệu hồi chúng. Đây được coi như là một "bản hướng dẫn" cụ thể và phổ biến nhất về cách triệu hồi quỷ, tuy nhiên thành công hay không còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau. Thậm chí kể cả khi đã triệu hồi được quỷ, ít ai có được bản lĩnh như vua Solomon xưa mà biến chúng thành nô lệ.
v0lka
10 Tháng tám, 2022 00:52
Bác edit nuột quá
quangheo
04 Tháng tám, 2022 18:08
Ngục Thánh là truyện Việt Nam mà bro :)))
cyv97
01 Tháng tám, 2022 21:58
Tui convert thô xong thì vừa đọc vừa edit luôn cho ae ấy mà
Nguc thanh
01 Tháng tám, 2022 12:41
Cho mình hỏi bác CV , bác dịch luôn truyện hay sao mà cảm giác văn phong mượt thế
Nguc thanh
31 Tháng bảy, 2022 23:40
Phê thực sự , hy vọng tác giả cao bút hơn bộ trước , mặc dù bộ trước hay nhưng còn có chỗ thiếu sót, bộ này đọc cảm giác chắc hẳn ra. Mà phải nói cv có tâm đấy, cảm giác như đọc Ngục Thánh
julyfunny7
30 Tháng bảy, 2022 23:13
Truyện hay mà mới ra, thôi để dành vậy
cyv97
29 Tháng bảy, 2022 23:33
https:__www(.)facebook(.)com/reel/1080962539200287?fs=e&s=cl Vãi có món này thật lun, khi nào phải đến đó ăn thử xem có "thơm ngon" thiệt như lời đồn không :V
Cauopmuoi00
27 Tháng bảy, 2022 01:19
cv đừng có thêm "rồi" này "rồi" kia đọc sượng vãi, văn phong của tàu mà thêm mấy từ thuần việt đọc k ra hồn
kicakicuc
26 Tháng bảy, 2022 08:03
shit đến lúc gay cấn nhất thì hết c
Hieu Le
26 Tháng bảy, 2022 07:59
i lị0
cyv97
25 Tháng bảy, 2022 21:46
Ơ giờ mới để ý, cám ơn bác Songcau đã đề cử, để tui tranh thủ làm thêm 1c cho ae ^^
khangcf18
25 Tháng bảy, 2022 11:43
Vậy là đc rồi (≧▽≦)
cyv97
24 Tháng bảy, 2022 22:02
Bình quân ngày 2c, thỉnh thoảng gộp 2c làm 1, đôi khi có việc/mệt quá thì xin nghỉ phép hoặc 1c. Yên tâm là tui làm còn chậm hơn nhiều so với tác :V
khangcf18
24 Tháng bảy, 2022 20:54
Mà 1 tuần lão tác ra mấy chương vậy bác
cyv97
24 Tháng bảy, 2022 18:59
Hồi đấy mới convert nên chưa quen bác thông cảm :v Về sau ko bị thừa từ "và" nữa đâu, tầm hơn chục chương đầu thui, mấy lần tui định sửa rồi mà lười quá ấy :V
khangcf18
24 Tháng bảy, 2022 18:23
Tôi góp ý chút này từ" họ " ông nên đổi thành "mọi người " còn từ " và " thì tui thấy ông nên bỏ luôn từ này hay ông thấy khúc nào hợp thì thêm vào chứ nhiều lúc đọc nó cấn cấn không đc tự nhiên cho lắm tui chỉ mới đọc đc 10 chương à còn thấy chỗ nào không đc tự nhiên lắm thì tui sẽ góp ý ( bộ này thì tui thấy cũng hay đáng để mong đợi mong lão edit sẽ để ý còn quyền sửa lại hay ko là của ông :))
zezopk
22 Tháng bảy, 2022 20:29
chắc đh ấy nói về mấy chương đầu, cvt dịch thành hẳn tiếng việt, nhưng mấy chương về sau bình thường rồi, k cần lo đâu cvt
cyv97
22 Tháng bảy, 2022 17:12
à thì mình vừa làm vừa đọc nên tiện tay edit luôn cho mn, ai không hạp có thể lên wikidich hoặc stv đọc mà, cần thì bảo mình đưa file name cho không lại phí mất một bộ hay ^^
BÌNH LUẬN FACEBOOK