Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Lập cùng Mai Ngưng là hai khuôn mặt xa lạ nhưng thị vệ cũng không có hỏi qua, chỉ là liếc mắt một cái, sau đó vây lấy những người kia hưng phấn nói chuyện. Sau đó, mấy tên hán tử cao lớn lấy xuống một chiếc túi lớn, hé lộ tôm cá đầy bên trong, khiến cho tất cả phát ra từng trận hoan hô.

Tất cả những chuyện này khiến cho Hàn Lập đang thờ ơ lạnh nhạt cũng phải nhíu mày

Xem ra ở chỗ này, tôm cá là vật vô cùng trân quý, có lẽ tất cả thực vật đều phi thường hiếm.

Sau đó Hàn Lập liếc mắt nhìn qua toàn thôn một chút.

Cả thôn giống nhau như đúc, đều xây bằng đá lớn, tất cả kiến trúc trong thôn đều do loại đá đen tạo ra, khá thô sơ, nhiều hình dạng.

Nhưng đáng chú ý nhất là một bãi đá ở giữa thôn.

Bãi đá này không lớn nhưng so với những phòng ốc lại cao hơn mấy lần, nó chừng khoảng ba mươi, bốn mươi trượng, hơn nữa từ đỉnh lại phóng ra làn sương mù màu tím che kín cả bầu trời của thôn. Các tia chớp màu lam đánh xuống thôn liến bị màn sương này hấp thụ hết.

Màn sương tím này khẳng định do pháp trận cấm chế tạo ra. Nhưng hắn vẫn không có cảm nhận gì sự tồn tại của linh khí từ bãi đá này, ngược lại có một loại năng lượng âm hàn.

Phải biết là thần thức của hắn không có cách nào rời khỏi cơ thể, nhưng đối với cảm ứng linh khí, hắn nhạy cảm vô cùng, tuyệt đối không sai.

Hàn Lập trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Mà ở phụ cận đài cao có rất nhiều ngôi nhà làm bằng đá, cao hơn nhà bình thường nhiều. Đám người vây lấy hán tử gầy gò hỏi chuyện về âm yêu, trong đó có một người, tinh quang trong mắt chớp động liếc nhìn Hàn Lập.

Hàn Lập rùn mình ớn lạnh.

Tại nơi này, hắn đã nhìn ra người này có nội lực cao thâm nhất.

Nếu ở bên ngoài, hắn dễ dàng dùng một ngón tay là giết chết tên này, căn bản không thèm để vào mắt. Nhưng bây giờ nếu muốn đánh thì có lẽ phải dùng đến mười hai phần tinh thần.

Đúng lúc này, hán tử gầy gò kia cùng mấy người nói cái gì đó, sau đó quay đầu chỉ chỉ Mai Ngưng cùng Hàn Lập vài cái. Nhất thời, mọi ánh mắt đều hướng về Hàn Lập.

Hàn Lập vô cùng bình tĩnh, không lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng Mai Ngưng bên cạnh lại lô ra vài phần bất an, không biết đối phương định xử trí bọn họ như thế nào.

“Hai người các ngươi lại đây một chút, mấy vị trưởng lão trong thôn có chuyện muốn hỏi các ngươi” Hán tử gầy gò ngoắc tay gọi hai người Hàn Lập.

Hàn Lập gật đầu, thần sắc thản nhiên dẫn theo nữ tử tiến lại.

Đám người quay lưng tiến vào bên trong thính đường, Hàn Lập cũng theo đuôi mà vào.

“Hai vị mời ngồi. Một khi đã đến đây, mọi người đều cùng một tộc, tất nhiên sẽ hết sức giúp đỡ. Nhưng mà nơi này và thế giới bên ngoài rất khác nhau. Hai vị trước tiên có thể giới thiệu về mình một chút, sau đó ta sẽ nói về chuyện của nơi này” Bên trong nội đường, ngồi ở giữa là một lão già mập mạp trông khá nhân từ lên tiếng nói.

Hai bên là mấy người khác, trong đó có một người hai mắt dài, lộ ra vẻ tàn độc, chính là người bên ngoài đã liếc mắt nhìn Hàn Lập.

Hắn tinh quang trong mắt bắn ra bốn phía, nhưng chỉ đảo qua mặt Hàn Lập một chút, rồi toàn bộ sự chú ý tập trung vào giai nhân ở sau lưng Hàn Lập. Dù không nói ra lời nhưng trong mắt hiện lên vẻ khác thường.

“Hai người bọn ta không có gì đáng để nói, chỉ là ở trên biển đụng phải quỷ vụ nên bị cuốn tới nơi này. Về thân phận trước kia, thì đã đến đây còn có tác dụng gì nữa? Không cần nói cũng được” Hàn Lập tùy ý cười, phi thường bình tĩnh nói.

Nghe Hàn Lập hàm hồ nói, lão già cười rộ lên.

Hai mắt hắn nheo lại nhìn hai người đánh giá vài lần, rồi đột nhiên nói một lời khiến cho Hàn Lập kinh hãi.

“Hai vị là người tu tiên, cái này không có gì mà phải giấu cả” Lão già nói xong, ánh mắt rơi vào Túi trữ vật căng phồng ở bên hông Hàn Lập.

Hàn Lập thần sắc không đổi, trầm mặc không nói.

Mai Ngưng khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, trong lòng lo lắng.

“Hai vị không cần sợ hãi. Người tu tiên đến nơi này không nhiều lắm nhưng cũng không tính là ít. So với người bình thường, chúng ta càng hoan nghênh người tu tiên nhập thôn. Nhưng hai vị cũng nên biết, ở nơi này là âm minh, linh lực cùng pháp lực và các đồ vật khác không thể sử dụng, chỉ có thể dùng một chút âm minh lực và vũ kĩ thô thiển mà thôi” Lão già thần sắc như thường giải thích.

“Âm minh lực?” Hàn Lập nghi sắc chợt lóe liền hỏi.

“Không sai. Cái này cùng pháp lực không có gì khác biệt. Mặc dù khong có cách nào trực tiếp dùng nó thi triển pháp thuật, nhưng người tu sĩ lại có thể mượn một chút âm linh lực bên trong cơ thể âm linh thú, bố trí một ít tiểu pháp trận, đối với thôn có tác dụng không nhỏ. Mà cho dù không tinh thông trận pháp thì cơ thể so với người bình thường thì mạnh mẽ hơn nhiều, có thể giúp đỡ những người khác” Lão già tay vuốt cằm, chậm rãi nói.

“Các hạ dường như đối với người tu tiên chúng ta biết không ít chuyện, không biết trong thôn còn có tu sĩ nào khác không?” Hàn Lập nghe ngữ khí của lão già, nghĩ một chút rồi hỏi.

“Có, đương nhiên là có, còn có tới năm sáu người. Lão hủ bất tài, chính là một trong số đó. Trước khi bị hút vào vân vụ đã Trúc Cơ thành công” Lão béo khóe miệng cười cười nói.

Hàn Lập khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, do dự một chút còn muốn hỏi gì nữa. Nhưng lúc này, cả thính đường đột nhiên run rẩy, sau đó liên tiếp có tiếng âm u từ xa truyền đến, hình như có quái vật rất lớn đang nhằm thôn mà tới.

Mọi người bên trong thính đường biến sắc, không dể ý tới Hàn Lập nữa mà đứng lên đi ra bên ngoài.

Hàn Lập mặt mang vẻ nghi hoặc, cũng không trì hoãn đi ra ngoài. Chỉ thấy bên ngoài mấy người trưởng lão sắc mặt trịnh trọng, đang chỉ huy chừng trăm nam nữ trẻ tuổi, đứng trên tường đá cầm trong tay các trường mâu cùng một ít cung tên chế tạo thô sơ.

Mặc dù không khí vô cùng khẩn trương nhưng không một ai lộn xộn, ngay cả một chút bối rối cũng không có, tựa như đây là chuyện bình thường.

Hàn Lập ánh mắt xoay chuyển, hướng về phía phát ra tiếng gầm mà nhìn. Nhưng do tường đá ngăn trở nên dù thấy mặt đất run rẩy càng lúc càng mạnh nhưng cũng không thể thấy được gì

Hàn Lập sờ sờ cằm, nhón lên cao một chút, bước tới phụ cận một tòa nhà cao, thừa dịp nguời khác không chú ý, mũi chân dẫm vào vách tường, dễ dàng leo lên đến nóc của mà nhìn ra bên ngoài.

Lúc này Hàn Lập mới nhìn thấy chuyện bên ngoài bức tường.

Chỉ thấy xa xa bên ngoài thôn, cát bay đá chạy, cuồng phong loạn vũ, toàn một màu đen không hề nhận ra bất cứ cái gì. Vậy mà chỉ cần màn đen đó đi qua thì mặt đất lại ngưng kết một tầng băng sương, thoạt nhìn vô cùng lạnh lẽo.

Xem ra theo lời hán tử gầy thì đây là âm phong, quả nhiên là không bình thường chút nào.

Nhưng khi âm phong tới gần thôn trang hơn trăm trượng thì tự tiêu biến mất, không thể nào lướt qua giới hạn vô hình nào đó.

Mà ngay lúc đó, bên trong hắc phong có tiếng vật nặng rơi xuống đất, mặc dù cách nhau xa nhưng lại lộ ra một khí thế kinh người. Mơ hồ đó là một bóng đen cao vài chục trượng đang lao ra.

Thấy rõ hình dáng của bóng đen, Hàn Lập hít sâu một hơi khí lạnh.

Bóng đen vừa thấy chính là hình dạng phóng đại hơn mười lần của một cự viên màu xám. Nhưng nó lại có bốn mắt, hơn nữa lại có một đôi cánh khổng lồ, nắm tay cầm một cây gỗ to đùng, hung hăng hướng thôn lao đến, đồng thời bốn mắt đỏ tỏa ánh sáng, tràn ngập khí tức chết chóc.

“Là Giảo Tranh Thú. Lần này là một Giảo Tranh Thú. Mau mang đại thuẫn đến” Thấy rõ hình dáng của âm thú, một vài người kêu lên.

Nhất thời một nhóm người gồm người già phụ nữ và trẻ em đi ra, trong tay cầm các loại tấm chắn, mang đến cho những người đứng trên thành, sau đó chạy xuống dưới bức tường.

Lúc này, con thú khổng lồ đã tới cách tường thành không đầy trăm trượng, trong tiếng bước chân của quái thú, Hàn Lập hoài nghi không biết tường thành cứng rắn này có thể chịu được một đòn tấn công của âm thú hay không, hay là sẽ bị tiêu diệt. Nhưng may mà việc này không có phát sinh.

Cự thú trong nháy mắt đã đến cách ba mươi trượng.

Nhưng mà lúc này, mặt đất phụ cận tỏa lên một làn sương tím, vô cùng đậm đặc biến thành những xúc tu thật lớn, đem hai chân con thú trói chặt lại.

Con thú đứng thẳng không được, bị ngã xấp xuống trên mặt đất tạo nên một trận chấn động khiến cho tất cả mọi người nghiêng ngả, đứng không vững.

Hàn Lập cả kinh, quay đầu nhìn lại đài cao.

Hắn vô cùng ngạc nhiên khi thấy tại bãi đá có bốn người ngồi từ lúc nào, chính là những người bộ dáng như đang làm phép.

“Đây là Âm minh lực?” Hàn Lập trong lòng chấn động.

“Công kích!” cơ hồ trong phút chốc, có người phát ra mệnh lệnh.

Vô số mũi giáo cùng tên bay như mưa về phía con thú đang ngã, hoàn toàn phủ kín lấy nó.

Hàn Lập trong lòng không khỏi căng thẳng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chung Anh
30 Tháng bảy, 2019 15:12
Chuyen da hoan thanh day
kotaro_166
08 Tháng bảy, 2019 11:52
Tìm chương ma kiếp đánh nhau với phân thân huyết quang thánh tổ ở thiên uyên thành ấy
thanhluong666
04 Tháng bảy, 2019 13:16
đọc thấy thằng main thường xuyên hoảng sợ, kinh hoảng, kinh hãi, khiếp sợ, rùng mình các kiểu làm mình cũng sợ nó đứt tim mà chết theo.
Twed
30 Tháng sáu, 2019 23:13
lần 3 luyện lại truyện này. 2 lần trc luyện 1 lần đc 100c, 1 lần 200c thì bỏ. cảm giác truyện khó luyện quá. lần này quyết tâm luyện lại tùe đầu xem sao.
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2019 19:17
full rồi.đoạn phi thăng là hết phần 1 đấy.xuống khoảng chục chương là thấy
Hieu Le
21 Tháng sáu, 2019 20:20
móc cua
anacondaaaaa
26 Tháng ba, 2019 17:39
1 thằng kia muốn tu tiên, thế là nó đi tu tiên. rồi đó khỏi cảm ơn.
Phạm Thái Sơn
28 Tháng hai, 2019 14:30
Cu Hàn là sao chổi hay sao đi đâu chỗ đấy đánh nhau to
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
c v c c. c cc
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
.c c
Kiumin
15 Tháng hai, 2019 17:08
Sao truyện để tình trạng hoàn thành mà đọc tới chương 2468 thì hết rồi, chưa hoàn mà
MrBigGun
14 Tháng một, 2019 08:10
Sao ko up full nhỉ. Mình tải về để đọc trên máy bay. Trả 100 vàng xong lại ko thấy full
MeoRung1599
25 Tháng mười hai, 2018 10:59
bác lên http://vi.phamnhan.wikia.com/wiki/Ph%C3%A0m_Nh%C3%A2n_Tu_Ti%C3%AAn_Wiki xem cái Hàn Lập tu tiên niên biếu, khỏi cần tóm tắt làm gì
zincarry
20 Tháng mười hai, 2018 11:28
ai đọc xong r tóm tắt truyện giúp mình vs đc k :)) đọc xong mấy năm r quên kha khá :v
Long Ng Thành
17 Tháng mười hai, 2018 10:17
Bạn nói đúng á, nó mới bước vào bán tu tiên thui, chưa được tu tiên mà nó xem thường rùi người phàm rùi, về tới thôn ngõ đâm cưới e nó còn không vô còn nói tiên phàm xa cách *** nó chưa biết cái chó gì là tiên mà thấy ghét rùi.. đọc cở hơn 1k chap có đoạn phong ấn ma , người ta mượn bảo bối để phong ấn lại để không cho thoát mà nó ích kỷ vc lun, đeo cho mượn, lúc chết rùi có chôn theo đk đâu mà cứ giữ bo bo trong người
luotgio
08 Tháng mười hai, 2018 15:57
I mfeq 312057 0_.47 .
Huỳnh Văn Đệ
03 Tháng mười hai, 2018 13:49
chương 1637 hai tay chấp sau lưng sờ sờ cằm là động tác gì?
prince88
04 Tháng mười một, 2018 04:45
1666 nhé
phatproman
20 Tháng mười, 2018 12:19
có phần mới lâu rồi mà
Lequi Anhtuan
06 Tháng mười, 2018 22:42
Truyện có tính ra nữa k vậy
Hoàng Nam
23 Tháng chín, 2018 05:10
thích phàm nhân khó đọc truyện khác
vuongdaitru
12 Tháng chín, 2018 10:39
chưa đọc truyện mà thấy cái thằng chíp hôi đúng là hôi thật, có 1 cái cmt mà spam 4-5 lần, truyện có hay đến mấy cũng ko thể hoàn hảo, còn nếu nhân vật quá hoàn hảo thì còn gì là hay
Tri Mệnh
21 Tháng tám, 2018 23:42
Gét mấy đứa nv nữ phụ toàn về sau thấy hl lên cấp cao rồi tỏ vẻ yêu thương
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
BÌNH LUẬN FACEBOOK