Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Jello tỉnh dậy lần nữa, cả người đau đớn khủng khiếp, đầu óc cũng mông lung, như say rượu, đau nhói đến mức suýt ngất lịm.

Khi tỉnh lại, càng nhiều cơn đau len lỏi vào tâm trí hắn dọc theo dây thần kinh, Jello như ngạt thở trong giây lát, vì vậy chỉ có thể há to miệng và phát ra từng tiếng nỉ non.

Phải mất mấy phút hắn mới có thể kìm chế cơn đau khắp người, đồng tử ngấn lệ nhìn lên bầu trời trên đầu.

Vẫn là Opus u ám quen thuộc kia, bầu trời xám xịt khiến người ta không thể phán đoán được thời gian cụ thể, thậm chí khó mà biết được mình đã hôn mê bao lâu.

Jello cố gắng nhớ lại, rồi nỗi sợ hãi chợt ùa về trong tâm trí hắn, lập tức hai con ngươi xanh biếc xuyên qua màn sương mù.

"Ác linh!"

Jello gần như hét lên, hình ảnh gớm ghiếc cuối cùng còn sót lại trong trí nhớ của hắn đã hoàn toàn khắc sâu trong con ngươi, thậm chí là cả tâm trí.

Hắn cố gắng di chuyển cơ thể của mình, nhưng kèm theo đó cơn đau dữ dội và cảm giác bị trói, Jello đang bị trói lại bằng dây thừng, hắn không thể cử động.

Chuyện gì đã xảy ra?

Trong lúc Jello còn đang nghi ngờ, thì một bàn tay đã xách cổ áo hắn lên.

"Oa, cái tên này tỉnh rồi, tiếp theo phải làm sao đây, chuyên gia."

Giọng nói ở rất gần mình, hẳn là người vừa kéo mình lên.

"Đặt hắn lên đường ray."

Một giọng nói khác vang lên, lạnh lùng tựa như dao.

"Ngươi định để đoàn tàu đâm chết hắn? Ta đã từng thấy cảnh này trong phim." Nói xong, giọng điệu cái tên đang kéo mình bỗng trở nên phấn khích đến lạ thường.

"Nhưng mà... trông cũng quá phản diện đi."

Khi Jello sắp sửa tuyệt vọng thì người đàn ông bỗng nói tiếp. Điều này khiến trong lòng Jello xuất hiện chút hi vọng, không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng xem ra mấy người này đều không phải là những kẻ độc ác.

Jello vừa định nói gì đó để cứu lấy mạng mình thì giọng nói lạnh lùng lại vang lên.

"Chúng ta có phải là người tử tế không?"

` “À… không phải.” Sau khi suy nghĩ vài giây, người đàn ông kia trả lời.

"Đúng vậy, dù sao thì cũng không phải là người tử tế, vậy tại sao không làm một tên phản diện chuyên nghiệp?"

“Đúng a, không hổ là chuyên gia, cho dù làm phản diện thì cũng phải là người tận tâm nhất.” Người đàn ông thả Jello ra, vỗ tay đôm đốp.

Đầu óc Jello có chút choáng váng, dùng sức quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy bóng người đứng cách đó không xa.

Là Ác linh, là kẻ đã đánh gục mình trong ký ức.

Lúc này, hắn đang quay lưng về phía Jello, như thể đang nhìn thứ gì đó ở phía xa, gió thổi mạnh, thốc áo khoác lên, để lộ cây búa vuốt nhuốm máu trên thắt lưng.

Ác linh xoay người, khuôn mặt gớm ghiếc xuất hiện trước nắt Jello, càng khiến tinh thần của hắn trở nên hoảng loạn.

Đối với Jello, có lẽ hôm nay thực sự là ngày tồi tệ nhất, truyền thuyết thế mà lại biến thành sự thật, thậm chí nó còn xuất hiện một cách đẫm máu trước mắt hắn.

Nhưng chừng đó còn chưa đủ để Jello phải nhận thua, trải qua ngần ấy năm ở Ngã Ba Vô Định, hắn cũng đã từng phải đối mặt với hoàn cảnh còn tồi tệ bây giờ rất nhiều, và quan trọng hơn là, sự xuất hiện của Ác linh đã phá vỡ tưởng tượng của hắn ở một mức độ nào đó.

Thứ gọi là Ác linh chỉ là một phàm nhân, không phải một con quái vật ghê tởm nào đó, cũng không phải là một thế lực siêu nhiên bao trùm lên Opus.

Khi một bí ẩn chưa biết đến có một thực thể có thể nhận biết được, thì đủ loại mặt nạ của nó sẽ bị lột ra.

Đúng, nó còn chưa tệ đến mức đó.

"Jello, ngươi là một đại lý cấp hai có tiếng ở Ngã Ba Vô Định, thường bán một số hàng cấm, và một số thứ còn tệ hơn cả hàng cấm."

Người đàn ông nói thông tin về Jello ra rồi giẫm lên ngực hắn, Jello đau đớn, nhìn lại thì thấy một chiếc mũ trùm màu đen xuất hiện trước mặt mình, tên này có vẻ như là một tên cướp, nhưng hắn lại không hề có chút hứng thú nào với tiền bạc trên người mình.

"Ngươi đã lăn lộn ở Ngã Ba Vô Định một thời gian khá dài, cũng nên hiểu là có một thế lực đứng trên tất cả các ngươi, đúng không?"

Jello nhìn chằm chằm vào tên trùm mũ đen, hắn biết đúng là có một thế lực như vậy, thế lực đó có tên là Cục Trật tự.

Ngã Ba Vô Định là một nơi quỷ quái và nguy hiểm, có những người tha hương đến từ xa, cũng có những kẻ liều lĩnh liều mạng, thậm chí có cả nhưng Người thăng hoa tách ra khỏi các tổ chức khác nhau, và còn không ít thế lực bí ẩn đến với những mục đích khác nhau.

Yêu ma quỷ quái tràn ngập nơi đây, không ai có ý đồ tốt, đây là một nơi cực kỳ hỗn loạn. Thế giới con người bình thường và thế giới siêu phàm quỷ dị chồng lên nhau tại đây, vì vậy sự tồn tại của Cục Trật tự không phải là bí mật trong mắt một số người.

Nhưng hai người này có thực sự là của Cục Trật tự hay không?
Trong lòng Jero nảy sinh nghi ngờ, hắn giả vờ bình tĩnh nói: "Ta nhớ rằng các ngươi chưa bao giờ can thiệp vào chuyện ở Ngã Ba Vô Định".

"Trước đây là như vậy, nhưng thành tích dạo này của công ty không được tốt cho lắm, vì vậy đã quyết định mở thêm nghiệp vụ mới ở Ngã Ba Vô Định, không! Phải là toàn bộ Khe nứt lớn mới đúng."

“Như ngươi đã thấy, bọn ta là chuyên viên bán hàng ở khu vực này,” giọng điệu của Black Hood đầy phẫn uất khi nói ra điều này, nhưng hắn đã nhanh chóng trở nên vui vẻ, “Ngạc nhiên không?"

"Đừng nói nhảm với hắn, kéo ra đây."

Ác linh nhìn xuống đồng hồ đeo tay rồi nhìn về phía xa xăm, sau đó nói tiếp.

"Theo lịch trình, chuyến tàu tiếp theo sẽ đi qua trong vài phút nữa, cho nên nhanh lên."

"Được rồi!"

Black Hood vừa kéo Jello lên ray vừa nói. Jello cố vùng vẫy, nhưng thứ chờ đợi hắn là một cú đấm cực mạnh giáng mạnh vào người.

Cả người nằm trên đường ray, giống như một con cừu non đang chờ bị giết thịt, Ác linh lấy ra cây búa vuốt, sau đó từ từ ngồi xuống cạnh Jello.

"Chắc hẳn ngươi biết tại sao bọn ta lại tìm đến ngươi, đúng không?"

“Ta không biết gì cả!” Jello nhấn mạnh.

"Ồ?"

Ác linh liếc Jello với vẻ nghi ngờ, sau đó hắn cẩn thận dùng quần áo của Jello lau vết máu dính trên cây búa vuốt, rồi nói.

"Con người ta thực ra rất biết nói lý lẽ", Ác linh nghiêm túc nói, "Ta không thích lúc nào cũng dùng bạo lực để giải quyết vấn đề".

Jello trừng mắt lên nhìn hắn chằm chằm, cho dù cái mặt nạ gớm ghiếc kia vẫn tỏa ra nỗi sợ hãi, thì hắn vẫn phải cứng rắn trừng mắt nhìn lại.

Không thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đề?

Jello vẫn nhớ rõ động tác lạnh lùng và đầy hiệu quả đó, Ác linh đã gõ gãy hai cánh tay và bắp chân của mình, và bây giờ thì hắn lại nói rằng mình không thích bạo lực.

Đổi lại là người khác, vào lúc Ác linh xuất hiện, chỉ sợ đã sợ hãi đến mức tiết lộ tất cả bí mật, thực ra Jello cũng vậy, nhưng hắn không thể nói, bởi vì một khi những bí mật này bị tiết lộ, hắn sẽ không còn nơi nào dung thân ở Ngã Ba Vô Định.

Đối với hắn thì nó cũng chẳng khác gì cái chết.

“Tốt, nếu không thích thì quên đi”, Ác linh đứng lên, coi như không để ý tới Jello, nói với Black Hood bên kia, “Ngươi có kế hoạch gì sau khi tan làm không?"

"Đến câu lạc bộ uống một ly có tính không?"

"Ta nghĩ là không tính, vả lại ngày mai không phải là cuối tuần, uống say quá thì không thể làm việc."

Hai người này cứ như thế mà nói chuyện phiếm, bỏ bẫng Jello sang một bên, hắn không thể hiểu nổi hai cái tên này, nhất là Ác linh quái dị này.

Trong truyền thuyết của Will, hắn tàn ác như vậy, nhưng khi thực sự xuất hiện trước mắt mình thì cũng chẳng có gì to tát.

Rung động nhè nhẹ cắt ngang dòng suy nghĩ của Jello, hắn từ từ quay mặt sang chỗ khác, ánh mắt kéo dài dọc theo đường ray. Ở phía cuối lờ mờ kia, con quái vật bằng sắt thép đang lao nhanh về phía trước.

"À... Ý ta là có một cửa hàng mới mở bên cạnh."

Cả hai đứng ngoài đường ray và tiếp tục trò chuyện như thể mọi chuyện ở đây không liên quan gì đến họ.

Trong khoảnh khắc, Jello chợt hiểu ra tại sao Ác linh lại không dùng bạo lực để tra khảo mình, bởi vì có một thứ khác, càng bạo lực hơn đang lao vút đi trên đường ray, và nó sẽ nghiền nát mình ra thành từng mảnh.

Đôi mắt của Jello đỏ ngầu, hắn vùng vẫy và uốn éo, mãi mới lăn ra khỏi đường ray thì lại bị đá trở lại bởi Ác linh.

Cái tên khốn này thế mà lại còn ngâm nga một bài hát, như thể thứ hắn vừa mới đá đi chỉ là một cái lon.

“Các ngươi bị điên à?” Jello hét lên, “Nếu ta chết, các ngươi sẽ chẳng nhận được thứ gì”.

“Logic của tên này có chút vấn đề, coi như hắn còn sống, cứ như thể là chúng ta sẽ nhận được thứ gì đó ấy.” Ác linh vươn hai tay về phía Black Hood.

“Đúng vậy, dù sao hắn cũng không muốn nói, không thể ép buộc người khác a.” Black Hood gật đầu.

Jello vùng vẫy mạnh hơn, nhưng cơn đau dữ dội khắp người khiến hắn không còn chút sức lực, dù có dịch được một chút thì cũng sẽ bị Ác linh đá về ngay lập tức.

Rung động của đường ray ngày càng dữ dội, thậm chí tần số còn bằng với tiếng tim đang đập nhanh của Jello, đánh liên hồi vào dây thần kinh của hắn, đoàn tàu đã xuất hiện ngay trước mặt, nó ầm ầm lao tới, cùng với cái lạnh giá của tử vong.

Jello hít một hơi thật sâu, chuyện đã đến nước này, hắn càng không thể hoảng sợ. Hắn biết hai tên này đang đánh cược với mình, đánh cược vào lòng dũng cảm của mình.

Xe lửa càng lúc càng đến gần, hai người kia vẫn đang trò chuyện, Jello nín thở, ngay đúng lúc thời khắc sinh tử, Ác linh đột nhiên nhấc chân đạp văng mình khỏi đường ray.

Đánh cuộc thành công, những người này chỉ cần bí mật trong đầu mình, chúng sẽ không giết mình.

Quả nhiên, thứ gọi là Ác linh cũng chỉ đến thế.

Thân trên của Jello đã lệch ra khỏi đường ray, nhưng nửa thân dưới vẫn ở lại đó, lúc này Ác linh mới dừng lại, Jello không hiểu hắn định làm gì, lúc này Ác linh nói.

"Nhìn đi, như này sẽ chỉ đè nát hai chân của hắn, một lát nữa còn có thể đè nát nốt nửa còn lại."

“Ồ, thì ra là vậy, làm thế thì có thể nghiền nát hai lần.” Black Hood đáp lại với giọng điệu trẻ con.

Jello sững người mất một giây, rồi lớn tiếng chửi rủa.

"Đồ biến thái này! Đồ điên! Đồ sát nhân!"

Hắn chửi bới bằng những lời lẽ ác độc nhất mà hắn có thể nghĩ ra, nhưng hai người họ không quan tâm đến nó một chút nào, thay vào đó còn cười phá lên.

"Cảm ơn ngươi đã công nhận thân phận nhân vật phản diện của bọn ta."

Ác linh thế mà lại nghiêm túc cúi đầu trước hắn, như thể Jello là một nhà phê bình vừa đưa ra đánh giá tốt về dịch vụ của họ, cũng đúng thôi, những đánh giá tốt nhất cho một nhân vật phản diện đại khái cũng chỉ có thể là những lời ác ý này.

Đường ray rung ầm ầm không ngừng thúc giục thần kinh của Jello, hắn mở to hai mắt, tròng trắng đỏ ngầu, rồi ngước lên nhìn vào hai chân mình.

Mình sẽ không chết, nhưng có thể sẽ phải ngồi xe lăn trong suốt quãng đời còn lại.

"Ta nói! Là đám thương nhân kia! Họ đã trở lại!" Jello hét lên.

“Thấy chưa, ta đã bảo mấy tên đại lý cấp hai như này nhất định sẽ biết một vài thứ gì đó”, Black Hood khoe khoang với Ác linh, “Không ngờ lại lôi được cả đám thương nhân đến từ Hiệp hội Thương nhân Xám kia ra a”.

Jello sững sờ, sau đó cảm giác nhục nhã tràn ngập khắp trong lòng, hai tên này đang lừa hắn, hai tên khốn kiếp này đang lừa hắn, nhưng hắn không có thời gian để chửi rủa, hắn hét lên.

"Thả ta xuống!"

Cả hai liếc nhau, rồi lại bật cười.

"Ta đã nói chắc chắn logic của cái tên này có vấn đề. Ngươi nói ra những gì ngươi biết thì có liên quan gì đến việc bọn ta thả ngươi ra không?" Black Hood nói, đá đá vào mặt Jello.

Giây phút này suýt chút nữa Jello đã bật khóc, hắn nhận ra truyền thuyết cũng đáng tin, Ác linh không phải một con quái vật gì cả, mà là một tên sát nhân vô cùng biến thái, so với nhau thì bị giết luôn đi có khi còn nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

"Làm ơn! Thả ta ra! Ta sẽ nói cho các ngươi tất cả những gì ta biết!"

Jello vùng vẫy lần cuối, nhưng cả hai đều không thèm quan tâm, Ác linh ngâm nga một bài hát và nhìn lên bầu trời, còn tên Black Hood thì chạy sang bên kia, nơi một chiếc mô tô sidecar đang đỗ.

"Đúng vậy! Những người đến từ Hiệp hội Thương nhân Xám! Bọn họ đến Ngã Ba Vô Định và mang theo rất nhiều hàng hóa! Nghe nói còn mang theo một món hàng bí ẩn, nhưng ta không biết nhiều hơn nữa!"

Jello gần như hét lên thành tiếng, trong đầu hắn còn rất nhiều bí mật linh tinh khác, nhưng hắn nghĩ đây là bí mật có thể khiến cả hai quan tâm đến nhất.

Đoàn tàu chạy ầm ầm qua, Jello bị Ác linh xách lên, hắn nhìn đoàn tàu chạy qua với vẻ lạnh như băng, suýt chút nữa hai chân Jello đã bị nghiền nát.

Jello thẫn thở nhìn về phía trước, tâm trạng của hắn đã chết lặng, giọng của Ác linh vang lên, nó không còn có chút hài hước như trước mà là giọng điệu lạnh lùng kia.

"Vậy thì, bây giờ ngươi đã sẵn sàng hợp tác với bọn ta chưa? Jello."

Jello đờ đẫn gật đầu, đối mặt với Ác linh vui buồn thất thường này này, toàn bộ tâm trí của hắn đều đã bị vỡ nát.

"Oa! Ta còn rất muốn nhìn đoàn tàu băng qua người hắn." Black Hood vặn ga, tiếng nổ ầm ầm vang lên từ gầm mô tô.

"Chúng ta là những công dân tuân thủ pháp luật, vì vậy không nên gây rắc rối cho ngành đường sắt."

Kéo theo Jello, người đã bị bầm dập và gãy xương ở nhiều nơi, Ác linh nói với Black Hood những ngôn từ đầy chính nghĩa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
kicakicuc
17 Tháng mười, 2022 20:07
Chúc bác nhanh khỏe, để nhiều rồi làm luôn cũng đc. Cảm ơn cv nhé.
cyv97
17 Tháng mười, 2022 18:09
t đạg sốt li bì mấy ngay nay, giờ mới đỡ 1 tí , nhưng phải 1,2 hôm nữa mới khỏi hẳn
kicakicuc
17 Tháng mười, 2022 12:02
Đg hay, c mới đâu......
Hoàn Lê
12 Tháng mười, 2022 17:56
ác ăn cua đồng hết rồi bạn
kennylove811
07 Tháng mười, 2022 23:45
con nít ng ta mắc cỡ mà =))
Nghiant
07 Tháng mười, 2022 12:05
Đừng khinh thường mấy hội nhóm cổ xưa thế chứ bác :v, nó còn tồn tại lâu hơn cả Cục Trật tự thì thiếu gì kẻ bất tử, may ra main phải bị lộ là sở hữu khả năng bất tử gần như hoàn hảo thì mới bị săn. Với như Jeffrey đã nói rồi, trong cuộc chiến giữa những Người thăng hoa thì thông tín chính là sống còn.
869616
07 Tháng mười, 2022 08:59
đọc đến c186 thằng main đẳng cấp thấp + sự bất tử bắt được nó bán cho mấy hội nhóm cổ xưa làm nghiên cứu chắc được khối tài nguyên đủ lên cấp 3 chứ đùa. đối địch mà nó ko biết main bất tử còn có lợi thế chứ nó mà biết main biến thành bảo vật di động quá. :)))))
Hieu Le
06 Tháng mười, 2022 23:13
đọc sơ qua thì thấy main dù khá bạo lực dã man nhưng chung quy vẫn là tốt, kiểu chaotic good ấy. Từ ngày QBCC nổi là rât nhiều truyện Tây huyễn phong cách quỷ dị ra đời muốn tìm 1 bộ main kiểu ác mà vẫn k có.
kicakicuc
05 Tháng mười, 2022 07:15
Bác đọc bộ truyện nào mà main chết ko (chắc có n mà cũng hết tr). Cái việc main bất tử chả ảnh hưởng gì
kicakicuc
04 Tháng mười, 2022 17:19
Quá hay, tả combat đỉnh cao y như xem phim bom tấn. Đoạn vong lặp thời gian giống phim gì mà có Tom Cru đóng ý. Hay thật.
869616
01 Tháng mười, 2022 07:56
đọc đến c15 thấy cũng ok nhưng khởi đầu cho main năng lực bá quá nên mất 1 phần hồi hộp về sự nguy hiểm tuyệt vọng của thể loại này.
zezopk
25 Tháng chín, 2022 06:38
truyện này tác viết lên tay nhiều so truyện trước, càng về sau càng mạch lạc, không như truyện trước tình tiết về sau hơi mất khống chế
cyv97
23 Tháng chín, 2022 09:32
đúng rồi bác ơi, mình up ở cả bên đấy với bên này
julyfunny7
22 Tháng chín, 2022 21:54
Thấy bác có up bên bachngocsach nè phải không nhỉ
Long Nguyen
22 Tháng chín, 2022 21:45
truyện ngày càng hay
cyv97
21 Tháng chín, 2022 22:15
đến chương hiện tại (310) thì đang cuối gđ 1 sắp up gđ 2 nhé b
DanielXX
21 Tháng chín, 2022 12:34
Main level mấy rồi mn?
nduythinh
19 Tháng chín, 2022 00:58
đọc tưởng truyện dịch không :))
anacondaaaaa
15 Tháng chín, 2022 20:58
trùng hợp thôi bác ơi, sao tác biết main có năng lực tự hồi phục được...
ttonline1
14 Tháng chín, 2022 22:33
trong các tả giả mới thì tác này = tầm đại thần cmnr văn phong câu chuyện phải gọi là đỉnh . nhưng viết thể loại hơi kén
connghien
11 Tháng chín, 2022 07:34
Truyện ngày càng hay, lúc đầu hơi bạo lực mà sau tác viết chắc tay thật
Hieu Le
10 Tháng chín, 2022 10:02
cứ tưởng tượng hẹp sắc là lên full sát thương, mà main bất tử cmnr thì giờ chỉ cần lên sát thương thôi chứ kệ mẹ build phòng thủ, hỗ trợ các thứ mà.
Toanthien1256
07 Tháng chín, 2022 11:57
Ầy 1 chương đầy cơm chó...
cyv97
05 Tháng chín, 2022 21:38
Hệ thống tu luyện của bộ này theo như ý hiểu của mình là, đầu tiên chia ra: ác ma, người đi vay, người thăng hoa và ma quỷ. - Ma quỷ là các tồn tại cổ xưa, có quyền năng mạnh mẽ, thường cám dỗ phàm nhân dâng linh hồn của mình ra thông qua các giao kèo. Ma quỷ có 1 vài đặc điểm: tôn trọng trao đổi công bằng giữa giá trị và giá trị, chưa từng nói dối, nhưng những lời nói thật ấy thường sẽ đẩy con người xuống vực sâu hơn... - Ác ma: là những người đã bán sạch linh hồn của mình cho ma quỷ để đổi lấy một thứ gì đó. Khi bán sạch linh hồn thì sẽ bị tra tấn bởi Nóng nảy phệ chứng, chỉ có thể nuốt linh hồn của người khác để xoa dịu nó, đói quá sẽ mất sạch lý trí và biến thành quái vật. - Người đi vay: bán 1 phần linh hồn để đổi về 1 "Ban ân" đến từ ma quỷ. Cũng bị tra tấn bởi Nóng nảy phệ chứng do thiếu linh hồn nhưng không đói đến mức mất sạch lý trí, ngoài ra 'Ban ân' là 1 sức mạnh độc lập với Ma trận giả kim. - Người thăng hoa: hệ thống cấp bậc tu luyện của người bình thường sau khi được khắc ma trận giả kim vào linh hồn. Cấp bậc chia theo cờ vua: Giai đoạn 1 - Cảnh vệ Thăng Hoa - Người Thăng Hoa (Tốt/Pawn), giai đoạn 2 - Hiệp sĩ Nguyện Cầu - Nguyện Cầu Giả (Mã/Knight), gđ 3 - Giám mục Phụ Quyền - Phụ Quyền Giả (Tượng/Bishop), gđ 4 - Chiến xa Thủ Lũy - Thủ Lũy Giả (Xe/Rook), gđ 5 - Hoàng hậu Vinh Quang - Vinh Quang Giả (Hậu/Queen), gđ 5 - Đức vua Đăng Quang - Đăng Quang Giả (Vua/King). - Sau khi được thăng hoa thì Người thăng hoa sẽ chọn theo khuynh hướng "hẹp sắc" hoặc "rộng cùn" và được chia thành 8 học phái cơ bản. Trong quá trình thăng cấp lên các gđ tiếp theo có thể diễn sinh ra học phái phụ, đẩy mạnh khuynh hướng ban đầu hoặc tỉa dần theo khuynh hướng khác, hoặc không diễn sinh học phái phụ mà tăng cường học phái chính...
JilChan
04 Tháng chín, 2022 07:15
Mấy chương đầu cv như dịch mình làm thành ebook để lên phone đọc nghe sướng vai :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK